Chương 82: Đánh cược viên mãn kết thúc!

Vô Hạn Đăng Nhập

Chương 82: Đánh cược viên mãn kết thúc!

Cao Tam quát lên một tiếng, thanh đồng kiếm chỉ xéo xương sườn Long Huyền đâm tới

"Keng"

Long Huyền chỉ dễ dàng khoa tay, Trảm Phong đã chặn đứng chiêu kiếm, mạnh mẽ cấp cho phản kích

"Keng keng keng keng….Keng keng keng!

Ánh kiếm loạn vũ, tầng tầng lớp lớp, Long Huyền cùng Cao Tam trong thời gian ngắn liên tục giao phong không dưới chục lần

Trước cũng đã nói qua, một chiêu kiếm đánh bại Cao Tam là có may mắn thành phần.

Lợi dụng sự tự tin bạo rạp, coi thường đối thủ của Cao Tam cùng việc ra chiêu bất ngờ. Trảm Phong nhanh chóng đánh vào điểm phát lực của thanh đồng kiếm. Lợi dụng bản thân lực lượng cùng đối thủ lực lượng, Long Huyền một phát không thể vãn hồi, đánh bay trong tay Cao Tam vũ khí.

Có trước đó thảm thiết giáo dục, Cao Tam lần này cẩn thận hơn nhiều, Long Huyền muốn một chiêu đánh bại hắn, hiển nhiên là không thể làm được!

Nhưng dù như vậy đều không có gì đáng lo lắng, chiến thắng của Long Huyền đã là điều chắc chắn, Cao Tam bất kể thế nào dãy dụa, cuối cùng cũng sẽ không làm nên chuyện gì!

Thực tế cũng như vậy diễn biến, chưa đầy một trăm hiệp giao chiến, Long Huyền bằng vào mạnh hơn lực lượng, nhanh hơn tốc độ, cao minh hơn kiếm pháp đại chiếm thượng phong.

Cao Tam từ từ bắt đầu đỡ trái hở phải, đỡ trên hở dưới, loay hoay chống đỡ Long Huyền, một điểm phản kích đều làm không được, tình thế càng ngày càng nghiêm trọng.

Cuối cùng trong một lần đón đỡ, có chút đuối sức Cao Tam ra chiêu chậm chỉ tích tắc!

Hai mắt kiếm quang phun trào, không bỏ qua một cơ hội nào Long Huyền lập tức bắt được sơ hở, sắc bén vô song kiếm ý tụ tập trên thân Trảm Phong, ầm ầm uy thế bùng nổ

"Keng….!"

Điếc tai kim thiết tiếng lại vang lên! Một lần nữa, Cao Tam thanh đồng kiếm bị Long Huyền đánh bay. Kiếm phong cực kỳ sắc bén, chưa hề chạm vào thân thể cũng tặng cho Cao Tam lồng ngực một vết kiếm phun máu.

Nhưng đối hiện tại Cao Tam, trên thân thể vết thương so sánh với trong lòng vết thương thực sự không đáng giá nhắc tới.

Hắn tự tin, hắn kiêu ngạo, hắn lấy làm tự hào kiếm thuật bị Trảm Phong một nhát chém tan vỡ.

Nếu lần đầu tiên có thể nói may mắn, vậy lần thứ hai đánh bại hắn thì hoàn toàn dựa vào thực lực

Cao Tam đã có thể kết luận, Long Huyền kiếm thuật tu vi hoàn toàn hơn xa hắn!

Xem tới kết cục của trận đấu thứ hai, ngoại trừ sớm đã biết trước trên đài quan sát các trưởng lão cùng thân truyền đệ tử, còn lại thiên tông môn nhân đều nhanh vỡ tổ!

Tuy trận chiến đầu trước đó, Long Huyền một kiếm đả bại Cao Tam làm người không thể không nhìn thẳng vào hắn thực lực. Nhưng cũng có rất nhiều người cho rằng hai người sức mạnh chỉ ngang ngửa, Cao Tam vì quá chủ quan nên mới thua chóng vánh!

Lần này được rồi, sự thực cho họ một cái tát vào mặt!

"Lại…lại thua? Cao Tam lại thua hoàn toàn!"

"Còn chưa tới một trăm chiêu! Cao Tam trận thứ nhất bại nhanh như vậy quả nhiên là vì coi thường. Đáng tiếc dù cho lần này đã hết sức cẩn thận, hắn vẫn bị hoa thức treo lên đánh."

"Các ngươi có nhìn thấy không, các ngươi có nhìn thấy không! Ban nãy kiếm của Long Huyền sư thúc còn chưa chạm vào người Cao Tam đã để lại vết thương, đó là kiếm khách mạnh nhất thủ đoạn kiếm khí sao?"

"…"

Bị Long Huyền thực lực cùng khí phách triết phục, thiên tông Đạo gia các đệ tử không biết lúc nào đã đổi miệng, xưng hô hắn là sư thúc. Hơn nữa đã có cực kỳ tinh mắt đệ tử, nhận ra trong chiêu vừa rồi của Long Huyền có vấn đều

Trong lúc các đệ tử tranh nhau suy đoán vết thương của Cao Tam là do cái gì gây nên, liệu có phải hay không kiếm khí, một vị trung niên trưởng lão ho khan một tiếng tiến tới.

Không phải trưởng lão nào cũng thích lên đài quan sát ngồi, nhiều ăn no không chê sự lớn trẻ tuổi trưởng lão, càng thích đứng gần sân tỷ thí xem cho đã mắt. Giờ nghe bên cạnh đệ tử đặt ra câu hỏi, lập tức nhảy ra soát một đợt tồn tại cảm

"Chân Huyền tử trưởng lão, Chân Huyền tử trưởng lão, mau cho chúng ta giải thích!"

"Đúng vậy, đúng vậy, ngài đã là trưởng lão, phải biết nhát chém kia có vấn đề gì xảy ra chứ? Liệu có phải kiếm khí hay không?"

Bị các môn nhân bao bọc vây quanh Chân Huyền tử cực kỳ đắc ý, cười ha ha lên tiếng trả lời

"Ha ha ha, các ngươi đừng vội, đừng vội, bần đạo đương nhiên là biết! Vừa rồi Long Huyền tiểu sư đệ trong chiêu kiếm kia sử dụng hoàn toàn không phải cái gì kiếm khí."

Nói một nửa, Chân Huyền tử tức thì ngừng lại, làm xung quanh thiên tông môn nhân một trận trong lòng ngứa ngáy. Có cơ linh nam đệ tử tức lên tiếng hỏi

"Vậy đó là chiêu thức gì? Chân Huyền tử trưởng lão có thể cho chúng ta giới thiệu một lần không?"

Cho đệ tử kia một cái trẻ nhỏ dễ dạy ánh mắt, Chân Huyền tử từ từ kể ra

"Vừa rồi chiêu kiếm kia mang vào không phải kiếm khí. Kiếm khí cần thiết nội lực rót vào, sau khi hình thành cũng mang nội lực đặc thù màu sắc. Trong khi đó, chúng ta tại đây mấy nghìn người đều không thấy lúc sư đệ ra chiêu có bất kỳ dị tượng. Vậy chỉ có thể có một lý do, đó là Long Huyền tiểu sư đệ sử dụng hiện tại chính là kiếm phong."

"Kiếm phong? "

Xung quanh đệ tử ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta, đều là một trận lắc đầu. Tốt xa lạ từ ngữ!

"Kiếm phong là kiếm khách kiếm đạo đạt được một cảnh giới nhất định, có thể tự mình sinh thành, cách không đả thương người. Nếu kiếm khí còn có thể lợi dụng mạnh mẽ công lực thôi phát, thì kiếm phong chính là hoàn toàn kiếm đạo thành quả. Bất kỳ kiếm khách nào sở hữu kiếm khí, trong gian hồ đều tự nhiên mà có một chỗ đứng."

Chân Huyền tức lắc đầu cảm khái

"Cái khác truy cầu kiếm phong kiếm đạo cao thủ đều dành ít nhất hai mươi năm có hơn, thậm chí cả một đời! Tại cái tuổi này, thậm chí trong thời gian ngắn như vậy sinh thành kiếm phong, bần đạo cũng chưa từng thấy, chỉ có thể nói tiểu sư đệ là ngàn năm nhất ngộ kiếm đạo thiên tài!"

Xung quanh thiên tông đệ tử nghe vậy xuýt xoa cảm thán, sau đó chính là một trận đau rát trên mặt!

Họ trước đó còn hò hét Long Huyền là tên may mắn rác rưởi, không có chút thiên phú nào đâu? Ai biết mọi việc xoay chuyển nhanh đến như vậy? Đảo mắt đã ăn một cái tát rõ đau.

Bị vả mặt không chỉ có xem tỷ thí đệ tử, giữa diễn võ trường, Cao Tam còn thê thảm hơn nhiều, cái tát này xuýt nữa đập bay hắn võ đạo niềm tin

"Kiếm phong…kiếm phong…vậy mà lại là kiếm phong, ta truy tìm bao lâu đều không thấy nửa điểm đầu mối kiếm phong!"

Một tay khẽ vuốt vết thương, tay kia run run chỉ vào Long Huyền, Cao Tam như phát điên lầm bầm

Nhìn bị bản thân kiếm phong dọa sắp thần kinh đối thủ, Long Huyền thở dài một hơi, hắn cũng không muốn thế ah! Luyện luyện tự nhiên luyện ra, hắn biết làm sao bây giờ?

"Cao Tam, ngươi vẫn còn một cơ hội khiêu chiến nữa Mau nhặt lên kiếm của ngươi."

"Khiêu chiến? Khiêu chiến cái gì nữa? Ngươi đã tu thành kiếm phong, ta coi như liều cái mạng này chỉ sợ cũng không có tác dụng gì! Vậy còn cần thiết khiêu chiến sao?"

Cao Tam cay đắng lắc đầu, run run giơ lên nhuốm máu cánh tay, hô lớn

"Ta…Cao Tam…chịu thua!"

Nhìn bóng lưng Cao Tam thất tha thất thểu đi xuống, Long Huyền trong lòng không có chút nào gợn sóng.

Gieo nhân nào gặp quả đó! Đã dám to gan tính toán hắn, tự nhiên phải chuẩn bị kỹ tâm lý chịu đựng thất bại thảm hại. Nếu hôm nay thua là Long Huyền, kết cục của hắn cũng tuyệt đối không khá hơn chút nào!

Thu Trảm Phong vào vỏ, Long Huyền từ từ bước vào giữa thái cực đồ an, mặt đối mặt với hàng ngàn thiên tông đệ tử

Nhìn trong sân bạch y phiêu phiêu, kiếm sách ngang hông Long Huyền, thiên tông môn nhân không hiểu sao đột nhiên thấy thân ảnh của hắn là như vậy bá khí, như vậy mạnh mẽ, như vậy cao không thể với tới!

Không biết ai đầu tiên, có người hô lên hai tiếng

"Long Huyền!"

"Long Huyền!"

"Long Huyền!"

Cuối cùng dần dần lan tràn sang hầu như toàn bộ đệ tử, thậm chí không ít trưởng lão, phát triển thành sơn hô hải khiếu, ầm ấm vang tận mây xanh

"Long Huyền!"

"Long Huyền!"

"Long Huyền!"

Cười cười nhìn trước mặt cảnh tượng, tin tưởng từ nay về sau, sẽ không có ai dám nói hắn Long Huyền là kẻ ăn may vô dụng nữa

Đúng lúc này, vị diện ý chí đồng thời mang thêm một tin tức tốt

Nhiệm vụ: Nhất chiến thành danh!

Nội dung: Đánh bại ngươi đối thủ Cao Tam, khiến toàn bộ thiên tông môn nhân tâm phục khẩu phục.

Trạng thái: Hoàn thành

Ban thưởng: 1900 quy đổi điểm

" 1900, không phải 2000, này có nghĩa là vẫn có người không phục sao?"

Long Huyền lẩm bẩm nói, sau đó liếc mắt về hướng năm vị trưởng lão cùng họ thân truyền đệ tử, quay trở lại khẽ lắc đầu.

"Không nên quá tham lam, trên đời này nào có ai được tất cả mọi người bội phục. Thêm 1900 quy đổi điểm, tổng ngạch của ta đã lên tới 2000 quy đổi điểm, cảm giác vẫn còn thiếu thiếu!"

Có chút không biết đủ cảm thán, Long Huyền trong con mắt sùng bái của thiên tông các đệ tử, từ từ rời khỏi diễn võ trường, đi theo sư tôn Bắc Minh tử cùng tiểu loli a Tuyết, trở lại hậu sơn trang viên.