Chương 35: Tử huyết thảo (thượng)

Vô Địch Tiên Đế

Chương 35: Tử huyết thảo (thượng)

Trong một gốc cây cổ thụ một tên thiếu niên hắc bào đen diện mạo tuấn tú,làn da trắng như tuyết nét mày kiếm sắc bén, tóc dài đen nhánh, khí chất thư sinh nho nhã một nét đẹp hoàn mỹ lại ma mị động lòng nguời khiến ai cũng si mê vào đó kể cả nam nhân a hắn đang ngồi nhắm mắt tĩnh toạ một nét mặt uy nghiêm khó diễn tả nổi, xung quanh hắn một luồng quang mang màu đen tựa như tử khí đang chạy dài xung quanh hắn từ dưới lên liên tục miên man không dứt

Tại ngoại giới

Khi bọn tu sĩ thấy một mảnh hỗn loạn trong sơn mạch bọn họ chạy tán loạn cả lên truyền đi tin tức đến giờ ai cũng biết cả, bọn họ tò mò tụ tập đông như kiến đến xem mảnh hỗn loạn do yêu thú để lại
lúc này tại khu rừng hầu hết những tu sĩ đều hít một ngụm khí mồm trố ngoác cả lên

một tên đại hán thấy mọi người tụ tập ở đây đông như kiến mà sắc mặt bọn hắn như gặp đại địch một dạng hắn chen vào cản một tên tu sĩ lại nghi ngờ hỏi

" lão huynh đệ chuyện gì xảy ra mà mọ người tụ tập ở đây sắc mặt lại hoảng sợ như lâm vào đại địch thế mà lại nếu gặp đại địch cũng không tụ tập đông như thế đây là nơi săn yêu thú a "

Tên tu sĩ này bị tên đại hán ngăn cản mặt hắn rất khó chịu định quát mắt mù hay sao không thấy còn hỏi nhưng khi quay lại thấy tên đại hán này nhìn ăn mặc xa lạ chắc từ nơi khác mới đến, tu vi nhìn không thấu chắc cao hơn hắn vài cảnh giới mặt hắn thay đổi trở nên cung kính hơn

" lão huynh chắc người vừa đến đây đi ta xem người không phải người nơi đây a "

Khi tên tu sĩ lời vừa dứt những người khác đang tò mò cũng dừng lại ánh mắt khinh bỉ tập trung vào tên đại hán này mẹ tên quê mùa nào đây chuyện này đang đồn đại ầm cả lên ai cũng biết mà người đi hỏi, tên đại hán này bị mọi nguời nhìn mặt hắn lúng túng trong lòng gào thét ta quả không biết thật mà sao các người lại nhìn ta, hắn xấu hổ nhẹ gật đầu

" ta thật mới đến đây không biết gì xin lão huynh cáo tri "

Tên tu sĩ này cũng nhẹ gật đầu vị huynh đài đây mặc dù tu vi cao nhưng lại khiêm tốn dễ bắt chuyện khiến hắn cũng hài lòng

" chuyện là vậy sáng hôm nay một đám tu sĩ đi vào săn yêu thú, bọn hắn gặp cảnh tượng như phía trước a ta không chen vào được nên không thấy theo bọn hắn nói cảnh tượng rất kinh khủng cây cối sụp đổ liên tục, xác yêu thú thịt nát bét không nhận ra con nào, và từng cái hố sâu hình bàn chân tựa như con yêu thú khổng lồ đạp lên, khi bọn hắn nói không ai tin nhưng giờ cả một đám chen nhau như thế ta cũng không thấy được gì không biết thật hay giả "
tv-mb-1.png?v=1
Hắn nói trên mặt vẫn mang đậm tò mò, một chút thất vọng đến giờ vẫn chưa thấy được gì phí thời gian a

" đa tạ lão huynh thật hiểu biết, để lão đệ đây cô lậu quả văn thật hổ thẹn "

Tên đại hán này khiêm tốn chắp tay với tu sĩ này sau đó chen chân vào như những tu sĩ khác tò mò, tại kiếm vực đại lục mặc dù lấy thực lực vi tôn nhưng hắn mới kiếm giả nhị trọng thiên vẫn quá nhỏ yếu như con kiến mặc cho người ta chà đạp nên hắn phải khiêm tốn một tí

phía trước một mảnh hỗn loạn một đám mặc trang phục đệ tử của tông môn nào tu vi cũng coi như cao khi bọn hắn nghe tin cùng hai tên trưởng lão đến đây xem xét khi đến đây thấy cảnh tượng trước mắt để bọn hắn cũng hoảng sợ a

" Thông sư đệ người đoán con yêu thú này mấy giai trở lên "

Một tên mặc trang phục trưởng lão tóc bạc cả lên tu vi sâu không lường được cỡ kiếm sư a hắn hỏi ẩn ẩn đoán được con yêu thú này nhưng không dám chắc quay lại hỏi ý kiến sư đệ mình

" ta không dám chắc chắn nhưng ta đảm bảo con yêu thú này lục giai trở lên thậm chí có thể trên, nhưng mà những con yêu thú trên lục giai này trong truyền thuyết hẳn đã ngủ say sau bây giờ vẫn còn một con "

Tên trung niên nhíu mày ngưng trọng nói

hắn là sư đệ của lão già kia tu vi cũng kiếm sư hắn đọc sách nhiều nên cũng khá hiểu biết những con yêu thú cường đại không biết nguyên nhân vì sao một số đã chết, số còn lại lăn vào ngủ say theo vạn cổ đến nay chưa có con nào thức tỉnh mà bây giờ lại có khiến hắn cũng hoài nghi nhân sinh

" tê..... không lẽ nó đến thời gian thức tỉnh, hay có cái gì đó khiến nó từ trong ngủ say đánh thức nó khiến nó tức giận phá huỷ đi một vùng này "

Tên trưởng lão này hít một ngụm khí lạnh suy nghĩ đến một vật gì đó giáng lâm mảnh đại lục này khiến hắn cũng hoảng sợ mẹ a cho dù bảo vật hắn cũng không bén mạng đến mà kiểm tra đâu một con yêu thú trên lục giai cho dù nguyên đám người kiếm vực cộng lại cũng không đủ nhét kẽ răng nó nữa, mà cho dù không phải hắn cũng không dám
tv-mb-2.png?v=1
" đây là một tràng tai nạn giáng lâm, chúng ta không nên dính vào vụ này nếu nó đi ra e là chúng ta coi như xong nên thông báo cho những tông môn khác tìm cách ứng phó "

Tên trung này suy nghĩ rất sáng suốt cho dù có bảo vật hay không hắn cũng khuyên sư huynh mình không cần thiết góp mạng mình vào cho oan uổng
chỉ cần trong tình trạng đề phòng con yêu thú này có thể đi ra bất cứ lúc nào là được

" đúng chúng ta đi thôi truyền tin những lão già ấy chúng ta có việc quan trọng gặp bọn hắn "

Hắn nói xong nhanh chóng rời đi cùng sư đệ mình và đám đệ tử để lại bọn tu sĩ chen vào nhau bàn tán ồn ào cả lên

Trong cổ thụ một đoàn tử khí xung quanh của Dương trần từ từ lan mạnh lên bao trùm cả hắn thành một quả trứng to tròn.......

5 phút sau

"Ầm, Ầm "

Đoàn tử khí này như căng tròn nổ mạnh khiến cây cổ thụ muốn sụ đổ, đôi mắt từ thanh niên đang nhắm bỗng nhiên mở ra một đoàn ánh sáng đáng sợ trong mắt hắn bắn ra như muốn xuyên từ cây cổ thụ xuyên thẳng lên thương khung, một lúc sau mắt hắn xoay tròn ánh sáng ảm đạm xuống trạng thái bình thường trở lại, hắn đứng lên duỗi tay chân uốn cổ nỉ non nói

" thương thế ta đã khôi phục nên đi ra ngoài a ngồi trong đây khó chịu làm sao ấy "

Hắn lắc đầu phá cây cổ thụ thân pháp nhanh chóng chạy ra ngoài