25.'' Ăn chậm nhai kỹ''

Vĩnh Thế Chí Tôn

25.'' Ăn chậm nhai kỹ''

Sáng sớm tinh mơ, mặt trời còn chưa lú khỏi núi thì cả ba người đều đã tỉnh dậy.
Gọi lão Cửu và tiểu Tuyết ra phòng khách, Tuyệt Thiên nói kế hoạch dự định trong vài năm tới của mình cho hai ngời nghe.
Cả hai không ai ý kiến gì sau khi nghe kế hoạch của hắn nên mọi việc diễn ra khá thuận lợi.
Trước khi khởi hành rời khỏi căn nhà thì Tuyệt Thiên đưa cho hai người một số vật phẩm: Tịnh Ngọc phù, Ẩn thân ngọc phù,… còn căn nhà đó thì cậu cũng không quan tâm lắm, chỉ là một căn nhà mà thôi, trận pháp đối với cậu rất đơ giản, thứ có giá trị trong căn nhà đó được cậu đem đi tất.
Tịnh ngọc phù dùng để che dậy mùi trên cơ thể, tránh việc gặp những yêu thú sở hữu khứu giác nhạy cảm.
Ẩn thân ngọc phù có tác dụng tàng hình,che đậy hơi thở ấn giấu tu vi.
Hai cái trên và một số thứ hữu dụng khác đều do Tuyệt Thiên luyện ra, mà ở Thiên Long giới vực chưa từng xuất hiện loại phù ngọc như vậy.
Cách luyện của hắn cũng rất đơn giản, chỉ cần tinh luyện cực phẩm linh thạch thành một miếng thẻ bài nhỏ, sau đó khắc Ần Thân Trận Ngũ Cấp hoàn mĩ, hoặc khắc Tịnh Thanh Trận Tam Cấp hoàn mỹ rồi lấy máu yêu thú làm vật dẫn sau đó thì dung luyện lại thêm một lần nữa.
Mặc dù từng có nhiều người có suy nghĩ giống Tuyệt Thiên nhưng khi làm ra lại hẳng có tác dụng hoặc tác dụng rất ít, bởi vì họ không thể nào khắc một cái trận pháp cấp độ hoàn mỹ được, cho dù Trận Vương cũng chưa chắc có thể khắc một cái trận pháp nhỏ xíu trên miếng thẻ bài một cách hoàn mỹ.
Tuyệt Thiên có thể khắc hoàn mỹ một phần cũng do dụng cụ, hắn chế ra nguyên một bộ dụng cụ điêu khắc gỗ hơn hai trăm loại, từ kích thước nhỏ như đầu kim cho đến loại lớn như con dao làm bếp.
" ca, sau này mình có qoay lại đây không" tiểu Tuyết buồn rầu nói, dù sau tỉnh cảm nàng dày cho khu rừng này, ngôi nhà này cũng rất lớn.
Từ khi sinh ra tới giờ mảnh đất này cũng coi như là nơi chôn rau cắt rốn.
" sẽ có ngày đó"
Lấy cái cánh đầy lông xoa xoa đầu tiểu Tuyết, lông chỉa vào mặt nàng khiến nàng cười khúc khích.
Suốt ba tuần, Tuyệt Thiên liên tục hướng phía Nam mà đi.
Hắn dự định tiến sâu vào trong Nam Hoang Chi Địa để thừ vận may, nếu đoạt được một số thiên tài địa bảo chí hệ thì cậu có thể luyện hóa nó tăng thêm hệ nguyên tố cho bản thân mình, cậu còn thiếu quang hệ, ám hệ, băng hệ, thời gian chi hệ.
Thời gian chi hệ cực kì khó kiếm nên cậu không mong đợi tìm kiếm được thứ gì. Sâu trong Nam Hoang có một táng địa gọi là Thâm Sơn Thê Huyễn.
Mặc dù không thể nói nhưng Tuyệt Thiên có cảm giác nơi đó Ám hệ cực kì nồng đậm, có khả năng tồn tại một số bảo vật ám hệ.
Tuyệt Thiên cũng không có ý định đâm đầu vào chết, biết nó là một trong mười hai táng địa nên khi đến gần cậu sẽ ho tiểu Tuyết và lão Cửu vào trong tiểu thế giới, dù hắn có chết thì tiểu thế giới vẫn còn, rất ít thứ có thể phá được vòng tay tiểu thế giới.
Mà đó là việc của tương lại, hiện giờ thì cả ba người đang đậu trên một cành cây khá cao, mắt thì đăm đăm nhìn vào cửa động dưới gốc cây.
Cả ba người đều là loài chim nên có một sự hấp dẫn không hề nhẹ đối với thịt rắn, nên hiện tại cả ba người đang định săn con rắn trong cái hang phía dưới.
Con rắn trong hang này chỉ là dị thú nhưng thời gian sống của nó khá lâu, ít nhiều cũng vài nghìn năm, tu vi không cao lắm, chỉ là Bàn Huyết cảnh hậu kì.
Lý do hắn phải canh ở trên đây vì hắn muốn một kích giết chết con rắn, con này cũng là loài có độc nên Tuyệt Thiên không muốn độc lan tràn ra khắp cơ thể nó
Mặc dù ăn cũng không bị sao nhưng mùi vị thịt sẽ giảm độ ngon.
Một canh giờ sau
Trong tiểu thế giới, một con rắn to lớn được lột da và chặt ra từng khúc bỏ vô trong một cái lô lớn khủng bố đầy nước đang sôi sùng sục.
Một con chim đen đang bay lơ lửng trên đỉnh lô, hai vuốt đang liên tục cắt khúc những thảo dược cho vào nồi.
Một đứa bé trai mồm đang liên tục phun lửa vào đáy nồi đầy củi, còn đứa bé gái thì cầm một cái muôi dài hai thước khuấy đảo liên tục nước trong nồi.
Cả ba người không ai khác chính là nhóm của Tuyệt Thiên, sau khi săn được con rắn thì hắn kéo nó vào trong tiều thế giới để tránh một số phiền phức xảy ra trong khi nấu, dạo này hắn thấy có khá nhiều loài Thượng Cổ di chủng đang di chuyển về sâu trong Nam Hoang, có vẻ như cái gì đó hấp dẫn chúng vậy.
Suy nghĩ đôi chút thì hắn vứt cái vần đề ấy ra sau đầu, việc gì đến rồi cũng sẽ đến ‘binh tới tướng ngăn, nước đến đất chặn’.
Phun lửa một hồi thì lão Cửu đi lấy ba cái dĩa làm từ gỗ, phải nói cái dĩa này rất khủng bố, dĩa hình tròn, đường kính gần một thước phải nói đây là cái máng heo chứ chả phải cái dĩa.
Vì phải liên tục săn những con thú cỡ lớn nên Tuyệt Thiên mới làm ra những cái đĩa như vậy.
Khi canh rắn được nấu xong thì tiểu Tuyết lấy cái muôi múc những tảng thịt rắn ra đĩa, một vài rua củ, rồi chang một muỗng nước, lão Cửu thì rắc lên trên một số gia vị phụ.
Hương thơm từ thức ăn tỏa khắp bầu không gian.
Thức ăn dọn lên trước mắt,cả ba người bắt đầu ăn. Mặc dù thức ăn rất ngon, phải nói là thức ăn Tuyệt Thiên làm ngon khủng khiếp, tiểu Tuyêt và lão Cửu ăn rất nhanh nhưng vẫn toát lên một vẻ bình tĩnh, tay lay động liên tục nhưng lại không khiếm nhã.
Ban đầu họ cũng không có bình tĩnh được như vậy đâu, lần đầu tiên ăn thức ăn hắn làm thì tiểu Tuyết là lão Cửu tranh giành đến mức đánh nhau, mém xíu liên lụy cậu.
Sau khi ăn xong thì hai người bị dần một trận, sau đó thì bị bắt ngồi xuống nghe về cái lý thuyết ăn chậm nhai kỹ, ăn phải biêt thưởng thức mùi vị,…
Thế nên hiện tại bọn họ mới bình tĩnh mà ăn uống như vậy, nói bình tĩnh nhưng tay thì xé thịt liên tục, miệng nhai ngồm ngoàm nhưng mặt không đổi sắc, dáng vẻ một cái cao nhã quý tộc đang ăn uống.
Sau khi ăn hết nồi canh rắn thì Tuyệt Thiên bắt tay vào làm món ráng miệng, đem hai quả trứng rắn to như cái chậu rửa mặt, đập bể rồi quậy đều lên, ý niệm khẽ động thì trên bàn nấu xuất hiện một bịch bột trắng, cái này là bột mì, hắn đổi hạt giống trong cửa hàng của hệ thống bằng linh thạch, một cân hạt giống lúa mì thượng phẩm chỉ mất có một hạ phẩm linh thạch, thượng phầm linh thạch hay cực phầm linh thạch hắn có rất nhiều nhưng hạ phầm thì chỉ có ba vạn viên.
Không chỉ lúa mì, chanh, gạo, mộ số loại trái cây,… tất cả Tuyệt Thiên đổi từ cửa hàng hệ thống ra, hắn lên cấp 40 rồi nên hệ thống mở ra chức năng cửa hàng, chỉ cần hắn cần thứ gì thì chỉ cần nghĩ đến thứ gì thì thứ đó sẽ hiện ra, kể cả tinh huyết của Thái Cồ di chủng, Tuyệt Thiên đủ linh thạch để trao đổi nhưng hiện tại hắn chưa cần tinh huyết dùng để làm gì, lão Cửu và tiểu Tuyết lên lên hai tuổi thì hắn mới cần tinh huyết để tẩy lễ, mà trong vòng tay không gian cũng chứa một đống tinh huyết Thượng Cổ rồi.
Sau khi đem hạt giống thực vật của trái đất trồng vào tiểu thế giới thì nó sống rất tốt, thần thổ cái tạo khiến cho cả đám cây trồng đều trờ thành linh thực (thực vật mang theo linh khí nồng đậm), mùi vị của nó ngon hơn nhiều so với ở trái đất, tiểu Tuyết thì con đỡ chứ lão Cửu sống cả đời cũng chỉ biết vài loại trong đám thực vật thiên kì bách qoái mà hắn gieo trồng.
Cái giới vực này toàn kẻ ăn thịt, nên gạo, lúa, hầu như rất ít, chỉ có người dân bình thường mới ăn gạo, lúa hơn nữa gạo nơi đây khi nấu ăn rất khô khốc, không giống như gạo cậu trồng, mềm dẻo thơm ngon.
Lần đầu ăn cơm chiên thì lão cùng với tiều Tuyết mém nuốt luôn cả lưỡi, phải nói là nó quá ngon.