10. Thiên Long chí

Vĩnh Thế Chí Tôn

10. Thiên Long chí

Hai khắc sau, cậu đã tiếp nhận hết tất cả kiến thức về Thiên Long chí, chỉ cần nghĩ đến một vấn đề vào đó thì nó sẽ hiện ra trong đầu cậu
Thiên Long giới, Đông, Tây, Nam,Bắc, Trung Thiên Long
Hoang vực nằm ở phía Nam của Thiên Long giới chiếm một nửa diện tích phía tây, là thiên đường của vô số yêu thú, dị chủng.
Một nửa còn lại là do các cổ quốc hoặc những thế lực lớn đóng chiếm.
Một phần ba của phía Đông là Giới Mộc sâm lâm, đị bàn của vô số loài cầm, điểu. Mặc dù nói chỉ một phần tư nhưng Giới Mộc sâm lâm rộng gấp 10 lần trái đất, ở tận cùng Giới Mộc sâm lâm là một trong mười hai táng địa của Thiên Long giới: Hắc Vụ sâm lâm, tên của Hắc Vụ sâm lâm là do xung qoanh khu rừng luôn luôn có một màn sương đen dày đặc, đưa tay không thấy năm ngón và lượng độc tố trong hắc vụ đủ để giết chết một cường giả Linh Đạo Cảnh chỉ trong một hơi thở
Phía Bắc là Vô tận hải vực, sóng biển chập trùng có hàng vạn hòn đảo trong vô tận hải vực hải thú và yêu thú thủy hệ có số lượng vô cùng kinh khủng nên phía Bắc hầu như rất ít người sống, đa số toàn là thế lực lớn đóng trú nơi đó, biển chính là một nguồn tài nguyên vô tận nhưng trọng điểm của những thế lực đó lại là Táng địa, trong mười hia táng địa: có bốn táng địa nằm ngay trong Vô Tận Hải vực
Đáng sợ nhật chính là phía Tây, nơi Phật đạo hoàng hành: là cõi Tây Thiên Cực Lạc. Nơi vô số chùa chiền, đình, tự,…
Táng Phật Cao Nguyên, một trong những táng địa đáng sợ nhất lại nằm ở phía Tây này, sự sợ hãi của các thế lực đối với phía tây không nẳm ở sức mạnh mà nằm ở sự ‘độ hóa’ đáng sợ của Phật pháp
Người nói ‘ Phật pháp vô biên’ chính là chỉ sự rộng lớn cao thâm, Phật Pháp ở khắp mọi nơi, hiện hữu ở mọi phương diện, với tư tưởng của người thường thì không thể lĩnh hội được, tất cả là điều siêu phàm, đột phá quan niệm cố chấp của người thường thì chân tướng sẽ hiển thị.
Phần cuối cùng là Trung Thiên Long, gọi nó là Trung Thiên Long vì vùng đất này nằm ở trung tâm Thiên Long giới, dù là trung tâm nhưng vùng đất trù phú màu mỡ này lại nhỏ hơn hẳn bốn vùng khác.
Lại nói cái qúy mới là cái hiếm, Trung Thiên Long là một mảnh đất trù phú nhưng tràn đầy nguy hiểm, dù nhỏ hơn bốn phương khác nhưng nó lại sở hữu ba trong mười hai táng địa.
Hầu như tất cả thế lực nhất lưu ở Thiên Long giới đều có một phân nhánh tại Trung Thiên Long hoặc nằm ngay tại Trung Thiên Long, đó là lý do ở đây luôn luôn được người xem là ‘ tấc đất tấc vàng’
Ngoại trừ những khu vực nguy hiểm như ba đại táng địa, một số cấm địa khác hoặc địa bàn của Thần sơn thì hầu như ở trung tâm Thiên Long giới không có bất cứ một mảnh đất vô chủ nào
Thập đại Thần sơn là thánh địa của yêu thú, dị thú. Những yêu thú ở trên thần sơn đều có huyết thống vô cùng cao quý, những thế lực quyền thế trên thần sơn đều là Thái Cổ Di Chủng thuần huyết hoặc những loài Thượng Cổ Di Chủng có huyết mạch cực kì quý hiếm
Ví như Thái Cổ di chủng Tỳ Hưu, Thái Cổ di chủng Chư Kiến, Thái Cổ di chủng Ly Long,....
Những sinh linh thuần huyết được Thần Sôn vô cùng coi trong nên giữa Thần Sơn và Nhân tộc lập nên một hiệp nghị vô kiến bất tồi, quy định về việc nhân loại khôn được tấn công những yêu thú khi họ đi vào địa bàn nhân tộc nhưng nếu họ gây sự trước thì toàn quyền nhân tộc sử trí và ngược lại, đối với con người khi đi vào địa bàn của Thập đại thần sơn hung thú không được tùy ý tần công trừ khi nhân tốc tấn công trước, nếu không sẽ bị thần sân trừng phạt nặng nề
Mặ dù nói như vậy nhưng thực lực và quyền thế mới là tất cả, cho dù một sinh linh thuần huyết tiến vào địa bàn nhân tộc giết người thì cũng chả sao, một sinh linh thuần huyết tất nhiên lai lịch không đơn giản, đều là tộc nhân quan trọng của Thần sơn
Miễn sinh linh thuần huyết không giết người có thân phận cao quý thì hầu như chúng nó có thể tung hoành ngang dọc và ngược lại đối với Nhân tộc khi đi vào địa bàn Thần sơn cũng vậy. Chẳng ai lại rảnh rỗi đi bắt chẹt đắc tội với những thế lực siêu cấp, nhất lưu như vậy cả.
Những thế lực lớn luôn tránh xung đột với nhau, từ lớn hóa thánh nhỏ, từ nhỏ hóa không.
Tránh việc dẫn đến chiến tranh giữa hai thế lực, tổn hao cao thủ.

Lôi con rắn được hong khô xuống, nhìn chằm chẳm váo nó.
Kiếp trước cậu đi du lịch khắp nơi trên thế giới, nếu nói năm phần là vì tò mò kiến kiến, hai phần là vì sở thích vậy ba phần còn lại là sở thích *trù nghệ của cậu
Cho dù loài cầm, điểu có thích thịt rắn thì bọn chúng đều ăn sống nhưng đối với cậu lại khác, cậu không chỉ là một con chim bình thường nha
Việc cậu chắc chắn là cậu không thể nấu con rắn được vì nơi đây là một khu rừng và cậu cũng chẳng thế nào bay xuống dưới đất rồi lại bay lên được vì khả năng bay của cậu rất kém, bay một mình còn rớt lên rớt xuống chứ đừng nói việc kéo theo một đống thịt rắn
Xé một miếng thịt rắn cho vào bụng, cảm giác của cậu đầu tiên là một vị tanh tưởi kế đến là vị ngọt rồi hơi hơi mặn….
Mặc dù không muốn nhưng cậu cũng phải ăn để no bụng, chỉ cần cậu tiếp tục tu luyện lên thỉ cậu có thể hóa thành hình người.
Việc bây giờ cậu cần làm đó chính là tăng sức mạnh bản thân.
Tinh! Ăn thịt Mê Huyễn xà nhận được 100 linh khí.
Tinh! Ăn thịt Mê Huyễn xà nhận được 100 linh khí.
Tinh! Ăn thịt Mê Huyễn xà nhận được 100 linh khí.
….

Giờ cậu mới nhớ Thiên Long đại lục con người hay săn lá lấy máu huyết yêu thú để tẩy lễ, máu huyết càng thuần chủng thì tẩy lễ càng tốt khiến nhân tộc càng mạnh mẽ, còn đối với yêu thú khi thôn phệ được huyết mạch yêu thú cao cấp thì những yêu thú cấp thấp sẽ được thăng hoa huyết mạch của bản thân minh.
Việc yêu thú giết nhau, thôn phệ lẫn nhau là chuyện thường thấy trong các cánh rừng lớn.
Ăn gần hết một nửa con rắn thì cậu mới quấn con rắn bằng lá cây và đem đi cất, cái cơ thể nhỏ nhắn này lại có thế ăn được ba trăm cân thịt rắn mà chẳng si nhê gì
Mặc dù cơ thể nhỏ nhắn nhưng cậu cảm thấy cơ thể này còn mạnh hơn gấp mấy lần cơ thể kiếp trước của cậu, cầm con rắn gần nghìn cân mà cậu chẳng cảm giác được gì cứ như cầm không khí ấy
Thiên Long chí ghi lại tất cả những gì xảy ra trong Thiên Long giới nhưng những thứ bình thường nó lại không ghi một chút nao, ví như Thái Cổ Di Chủng vừa sinh ra đã có sức lực mười vạn cân mang thoe thiên phú thần thông trong người.
Thượng Cổ Di chủng thì yếu hơn hiều, vừa sinh ra nó chỉ có sức lực một vạn cân mà thôi.
Mà cậu lại là huyết mạch dung hợp của hai con Thái Cổ Di chủng Hư Không Tước và Thất Thải Phượng Hoàng, cơ thể cậu hiện giờ phải nói cục kì biến thái, dung hợp huyết mạch cao quý đã vậy còn trải qua Thiên Kiếp tẩy lễ, sức lực hiện giờ của cậu ít nhất cũng phải ba mươi đến năm mươi vạn cân, sánh ngang với cao thủ Bàn Huyết cảnh hậu kỳ
Sau Luyện thể cảnh chính là Bàn Huyết Cảnh.
Bàn Huyết cảnh sơ kỳ có thế nâng mười vạn cân lực lượng
Bàn Huyết cảnh trung kỳ có thể nâng hai mươi đến ba mươi vạn lực lượng
Bàn Huyết cảnh Hậu kỳ thì có thể nâng được ba mươi đến năm mươi vạn cân.
Đa số người đến Bàn Huyết cảnh hậu kỳ cũng chỉ miễn cưỡng nâng được ba mươi vạn cân rồi tích lũy năng lượng thể thăng cấp kế.
Sức mạnh cơ bắp cũng không phải là tất cả, thực lực chủ yếu ở Thiên Long giới chính là Thiên thuật.
Thiên thuật chính là Thiên phú thần thông của yêu thú kết tinh vào trong xương hoặc da,... gọi là Ấn Kí Chi Chương
Con người có thế học được thần thông của yêu thú qua Ấn Kí Chi Chương.
Ấn Kí Chi Chương ngưng kết vào da,thịt, xương cốt yêu thú giống như công pháp của nhân tộc, Thiên phú thần tohng6 cũng giống như từng chiêu thú trong công pháp của nhân tộc nhưng phúc tạp và khó hiểu hơn nhiều.
Nhân tộc muốn học được Ấn kí chi chương trước hết phải đọc được Phù Văn, Ấn ki chi chương của yêu thú hoàn toàn viết bằng Phù Văn
Phù Văn là một loại ký tự được sinh ra từ thiên phú thù thông của yêu thú và được gắn kết với nhau tạo thành Ấn Kí chi chương.
Hầu hết tất cả yêu thú đều có Ấn Kí chi chương trong người, Ấn kí chi chương cũng phân mạnh yếu
Huyết mạch càng mạnh thì thiên phú thần thông càng khủng bố, Ấn kí chi chương càng ngưng thực hơn