Vĩnh Thế Chí Tôn

13. Thịt rắn

Cậu đang nhẹ nhàng tiến lên cành cây gần khu đất có năng nhưng lúc này thì con rắn nằm im lại động đậy
Loạt…..xoạt….
Trái tim cậu treo tuốt lên trời, cậu không muốn vuột mất con mồi ngon lành này nhưng khi nhìn qua con rắn thì…
Đôi mắt chim của cậu sáng lên, gắt gao nhìn chằm chắm con rắn đang phơi cái bụng của mình lên trời
Cái tiếng động hồi nãy là do nó trở mình mà ra, cậu công nhận đến trời cũng giúp cậu, rõ ràng cái con rắn này lại đi phơi cại bụng mềm của nó ra ánh nắng.
Không phải đang khiêu khích cậu lao vào hay sao.

Đợi thêm hai phút cậu chắc chắn nó đã lim dim ngủ thì cả người cậu cong lại dồn lực xuống đôi chân có bốn cái móng vuốt lóe ánh sáng màu bạc sắc bén kinh người
Vụt~………
Một tiếng trầm đục vang lên, con rắn mở to đôi mắt của mình nhưng thật đáng tiếc, trong đôi mắt nó hiện lên một bóng hình cái vuốt chim.
Tổng cộng tám chiếc vuốt lấp lóe ánh sáng màu bạc, khí tức sắc bén khiếp người tỏa ra
Một tiếng vang lớn khiến mấy con thỏ xung qoanh bán kính vài trăm mét đều chạy trối chết

Tại nơi cậu đang đứng, một đống chất trắng cùng máu hòa lẫn với nhau, đầu con rắn nát bét, ngay cả xương đều không còn
Với cái lực lượng ba mươi vạn cân của cậu thì đập nát đầu con rắn đó là chuyện đơn giản
" hắc hắc trúng mánh lớn rồi" cậu cười một cách vui vẻ, nhanh chóng kéo xác con rắn ra khỏi vùng có nắng.
Nắng chỉ làm sự bốc hơi của máu rắn nhanh hơn mà thôi, nó khiến cho đám yêu thú khát máu ngửi được mùi máu sơn hơn
Dùng vuốt rạch thẳng một đường xuống bụng con rắn, cậu moi tất cả nội tạng ra, trong đó cậu chú ý nhất ba cái
Nội đan của rắn, tim rắn, túi độc và túi mật, túi độc có màu đen tím còn túi mật có màu xanh vàng
Nhìn nhìn một chút cậu nuốt mật rắn và tim rắn vào, nội đan và túi mật thì bọc lại trong chiếc lá cây rồi bỏ vào vòng trữ vật
Con rắn thì bị lột da ra, cậu quang thẳng con rắn xuống hồ đế rửa sạch, cậu không cố ý nhưng lúc kéo lên cậu lại thấy vài con cá cực to đang cắn vào miếng thịt rắn không nhả mặc dù cậu đã kéo nó lên bờ, coi như mấy con này là quà tặng kèm cho cậu vậy
Vơ vét sạch sẽ bỏ hết vào vòng tay không gian, cái vòng này là do hệ thống huyễn hóa ra còn vòng tay tiểu thế giới thì nò đang trôi nổi trong *thức hải của cậu.
*thức hải: là biển ý thức tồn tại trong hải não, là một dạng giống đan điền nhưng thay vì chứa linh khí thì thức hải chứa đựng tinh thần lực.

Trên đường chạy đi thì cậu nghe vài tiếng gào thét tại chỗ hồ nước truyền đến, chắc có vài con hung thú ngửi được mùi máu nên tưởng con rắn bị trọng thương dẫn đến việc cả đám hung thú tranh ăn với nhau nhưng đáng tiếc là cậu mang cả con rắn đi chẳng chừa lấy một cọng lông, máu rắn cũng được chứa trong một cái máng gỗ cậu tự làm, việc đó đối với thật đơn giản
Chạy đi qoay lại khi rừng cổ thụ, việc cậu làm chính là tiến về nơi trú ẩn của mình
Nhìn xung qoanh chẳng có ai cậu kiếm một nhánh cây cổ thụ to chỉa ngang ra ngoài, đục một cái lỗ lớn bằng mỏ và vuốt, cậu lấy một cánh cây to vừa cái lỗ đó rồi gắn vào.
Một đầu của chiếc cây được chuốt nhọn hoắc, làm xong cậy lấy con rắn ra, đâm xuyên cổ con rắn vào đầu nhọn của cái cây, bây giờ cậu đã làm xong kiệt tác ‘giá treo đồ ăn’ của cậu
Nhìn miếng thịt đỏ au của con rắn khiến cậu thèm chảy dãi, nhưng cậu muốn nướng chín nó cơ, trong lúc chạy về đây cậu có lấy được một đống thảo dược cho việc nêm nếm thức ăn, gần hơn hai mươi loại gia vị phụ trợ
Mặc dù không có muối nhưng cậu cũng liếm được mốt số thảo được có vị mặn nhàn nhạt
Đang lo lắng vì cậu không kiếm được hòn đá nào để đập lên lửa thì trên trời vang lên một tiếng rít chói tai
Một con dị thú loài điểu tiếng kêu như tiếng heo, vuốt như cuốt gà,lông chim màu xanh nhưng đuôi màu đỏ nó gọi là Ly Lực, một con dị thú thuộc loại hung cầm,chuyên gia đi cướp đồ ăn của những con thú khác
Nó có một đôi cánh rất khỏe có thể nâng một vật vài ngàn cân lên cao thuận tiện cho việc cướp bóc những con mồi tầm cỡ nên được gọi là Ly Lực.
Vừa lúc đó trong rừng lại vang lên một tiếng gầm rung động, từ sau một cái cây cổ thụ lớn bước ra một con linh cẩu, nó cũng là yêu thú giống như Ly Lực, một con yêu thú chuyên cướp đồ ăn của kẻ khác

Nhìn hai con thú gầm gừ nhau như thể bàn bạc chia chát con rắn dài mười thước đang treo lủng lẳng cách mặt đất vài mét
Đôi mắt cậu liếc hai con thú một cái, đôi chân co lại bắn thẳng lên trời ngay chỗ con cầm thú đang bay lượn kia
Cậu ghét nhất là lúc cậu ăn mà có người phá đám, nấu ăn và ăn là sở thích của cậu, cậu hưởng thụ nó để thoải mái thả lỏng tinh thần vì kiếp trước rất hiếm khi thời gian cậu có thể nghỉ ngơi nên việc nấu ăn và ăn cũng khiến cậu thả lỏng tinh thần ở một mức nhất định, không phải lúc nào cũng cảnh giác xung qoanh liên tục
Ly Lực cũng cảm thấy dị động củ cậu, nó khinh thường kêu lên một tiến, móng vuốt chụp thẳng bóng đen đang tiến lại gần mình
Đáng tiếc rằng Ly Lực không phải Thượng Cổ di chủng, lại càng không thể là Thái Cổ Di chủng, cậu là kẻ thừa hưởng huyết mạch của Thái Cổ Ma cầm Hư Không Tước và Thái Cổ Thần Cầm Thất Thải Phượng Hoàng.
Thái Cổ hung thú còn non đã có linh trí thông minh ngang với con người, nhưng Thái Cổ hung thú con non vừa sinh ra đã mang theo trong người lực lượng mười vạn cân.
Cậu còn là cái loại dung hợp huyết mạch của hai con Thái Cổ thần cầm dung hợp tạo ra một giống loài mới, vừa sinh ra đã có lực lượng ba mươi vạn cân, gấp ba lần con Thái Cổ hung thú con non bình thường
Nếu không phải do cậu muốn ăn con rắn là không cần phải khổ sở lọc độc của nó ra thì con rắn đó đã chết trong vong một nốt nhạc khi cậu gặp nó rồi
Bây giờ lại có hai con súc sinh không biết sống chết phá hoại sự tận hưởng của cậu thì hỏi làm sao cậu không điên lên.
Tiếng thét choi tai của con hung cầm vang lên lần cuối, nó không thể nào tin được cái bóng đen nhỏ xíu ấy có sức bật kinh khủng đến vậ.
Cậu xuyên thẳng qua con hung thú như thể đâm vào đậu hũ vậy đục cho người con hung cầm có thêm một cái lỗ máu xỏ xuyên từ bên này qua bên kia.
Con linh cẩu nhạy cảm khi phát hiện con cầm thú kia kêu lên một tiếng thảm thiết là nó đã vắt giò lên cổ mà chạy nhưng cậu làm sao mà bỏ qua cho kẻ phá hoại sự tận hưởng của mình.
Mượn lực rớt xuống, gấp cánh lại khiến cho lực xuống càng tăng.
Cậu như một mũi tên rớt xuống đâm xuyên qua một cây cổ thụ vài chục vạn năm tuổi đang cản đường bắn thắng đến lưng con linh cẩu xỏ xuyên qua người nó tạo thành một cái động bằng máu.
Con linh cẩu run rầy vài cái xong ngã xuống chết ngắc còn cậu thì đâm quá trớn nên lủi xuống tầng đất rồi, nhưng cũng vì vậy mà cậu phát hiện ở dưới đất có một cái hang khá lớn, cao chừng bảy thước rộng ba thước.
Hình dáng giông như đã có con gì đó trườn qua đây
Nhưng cậu cũng mặc nó, con gì thì cậu cũng đết quan tâm bây giờ quan trọng nhất củ cậu là ăn
Lôi xác hai con yêu thú bỏ và trong vòng tay không gian, cậu cũng chẳng để ý thêm gì nữa qoay qua xử lý con rắn
Hai móng vuốt cậu co lại, đột ngột va chạm nhau vang tiếng rít chói tai như hai cục sắt đang va vào nhau khiến nó tóe lửa
Đây chính là cách tạo lửa của cậu a
Đem đống lá cây củi cô đặt dưới con rắn hai chân chẹt vào nhau tạo ra tia lửa đốt cháy đống lá cây.
Đem nước sốt làm từ thảo được lấy mỏ quét đều khắp thân con rắn rồi đem nó nướng lên
Hai khắc sau(30p) hương thơm nưc mũi tràn đầy không gian con rắn được nướng vàng ươm đang chảy tý tách mỡ vàng khiến cho ngọn lửa cháy càng thêm mãnh liệt
Cậu chẳng ngại nóng mà lấy vuốt cắt thẳng một khúc đuôi, mở mỏ nhọn xé từng miếng nuốt xuống.
Mãi cho đến khi ăn sạch con rắn thì cậu mới thở phì một tiếng thật dài. Chân với mỏ đính toàn mở cũng chẳng buồn đi rửa mà lấy lá cây chà xát cho đến khi sạch thì thôi, cậu không rảnh hơi mà đi vài dặm chỉ để rửa tay chân