Chương 3: Kẻ nào nói Đại Việt không có tu chân giới?

Việt Cổ Du Ký

Chương 3: Kẻ nào nói Đại Việt không có tu chân giới?

- Vậy đệ từ đâu tới? Sao lại lạc ở chỗ này?

Bạch Dạ Yên nghi hoặc hỏi.


Nơi này gọi là Vân Sơn tiên lĩnh không chỉ bởi vì ở đây có những ngọn núi cao vượt mây, cảnh sắc xinh đẹp lại có nhiều kỳ hoa dị thú khiến nơi đây tựa như chốn bồng lai tiên cảnh vậy.


Mà quan trọng hơn là nơi này chính là nơi tu hành của các môn phái thuộc tu chân giới Thần Việt. Không những thế bên ngoài còn đặt nhiều cấm chế tạo ảo cảnh khiến người bình thường khó có thể phát hiện ra. Cho dù ngươi có phát hiện ra thì cũng đừng mơ qua được Thổ Mộc Thạch có tiếng là cứng nhất tu chân giới.


Muốn cứng rắn phá vỡ nó? Được đợi ngươi luyện thành bản lĩnh Luyện hư kì rồi nói tiếp!! Còn cho dù là Nguyên Thần hậu kì mà không oanh kích liên tục trong một khoảng thời gian dài thì cũng đừng mong phá vỡ được nó


Lại nói tiếp tu chân giới hiện nay mới trải qua được hơn ngàn năm lịch sử. Trong đó ngũ đại chưởng môn chính-tà hai phái có tu vi cao nhất cũng chỉ dừng lại ở Nguyên thần sơ kì, mà tu vi nguyên anh không phải là trưởng môn của một môn phái nhị lưu thì cũng là những bậc trưởng lão đức cao vọng trọng. Còn Luyện hư kì thì họa chăng chỉ có mấy lão bất tử trốn sau hậu sơn của mấy đại môn phái thì may ra có được tu vi ấy. Còn cao hơn nữa thì chắc chỉ có Tiên giới mới có loại tu vi ấy, còn ở Vân Sơn lĩnh này tu vi Luyện hư trung kì đã được xem là rất nghịch thiên rồi.


- Ta cũng không nhớ rõ nữa, khi ta mở mắt ta đã thấy mình ở đây rồi.

"Xin lỗi vì đã lừa dối nàng thần tiên tỷ tỷ nhưng bí mật của ca rất đáng sợ cũng rất khó tin, có nói ra nàng cũng chẳng hiểu được" - Trần Minh thầm nghĩ.


- Vậy sao ngươi nhớ được tên mình

Bạch Dạ Yên nghi hoặc


- Cái tên này là điều duy nhất đệ còn nhớ được

"Phù!! Cô nàng này cũng thông minh đấy chứ, rất may là ca nổi tiếng thông minh từ bé" - Trần Minh lén lau mồ hôi, rất không biết xấu hổ thầm nghĩ.


Bạch Dạ Yên nhíu mày quan sát hắn một hồi. Tận đến khi tên Trần Minh nổi tiếng là da mặt dày súng bắn không thủng này cũng phải đỏ mặt.


- Tỷ đừng nhìn chằm chằm người ta như thế nữa.Khiến người ta xấu hổ qúa!!

Trần Minh bộ dạng như một tiểu xử nam ngây thơ bị người trước mắt khi dễ


- Nói linh tinh cái gì thế

Đến lượt Bạch Dạ Yên đỏ mặt


- Thôi được!! Nếu ngươi đã không nhớ rõ mình là ai thì ta sẽ đưa ngươi về sư môn,cầu sư phụ thu ngươi làm ngoại môn đệ tử.


- May là tướng mạo ngươi cũng có phần xinh đẹp!!


- Như vậy là sao?


- Sau này ngươi sẽ rõ

Vứt lại một câu không đầu không đuôi, Bạch Dạ Yên mồm niệm Phong hành chú, một tay giữ chặt người Trần Minh, chân phóng như bay về phía trước.


- Ách!! Ca đang bay sao? Không phải nằm mơ chứ

Trần Minh há hốc miệng


Từng cơn gió táp vào mặt khiến hắn hiểu đây không phải là mơ

"Chẳng lẽ khinh công trong truyền thuyết? Cũng qúa ngưu đi "


- Dạ Yên tỷ tỷ, đây là khinh công phái nào vậy? Chẳng lẽ là Lăng Ba Vi Bộ? Tỷ khi nào dạy đệ được không?


- Khinh công? Lăng Ba Vi Bộ?

Bạch Dạ Yên nghi hoặc hỏi lại


- Chẳng lẽ đây không phải là khinh công?

Đến lượt Trần Minh nghi hoặc


- Đây là Phong hành chú, thuật di hành của bổn môn. Nhìn ngươi còn chưa đạt đến Ngưng khí kì thì cho dù ta muốn dạy ngươi cũng không học được

- "Ách!! Phong hành chú, thuật di hành, Ngưng khí kì? chẳng lẽ Đại Việt cũng có tu chân giới? ca phải chăng do nhân phẩm tốt nên ông trời cho xuyên đến thế giới tiên hiệp rồi chăng??"

Trần Minh lần thứ hai há hốc mồm. Khi nghe Bạch Dạ Yên muốn hắn vào sư môn của nàng, hắn chỉ nghĩ đó là một môn phái võ lâm chứ không nghĩ đó lại là một môn phái trong tu chân giới.


- Hắc hắc!!

Nghĩ đến ba chữ tu chân giới hắn không nhịn được cười. Từ lâu hắn đã muốn thử cuộc sống phưu lưu, tu luyện, ăn tiên đan và quan trọng nhất là hắn muốn cưới tiên nữ làm lão bà, không phải là bộ dạng giống tiên nữ như Bạch Dạ Vân trước mắt mà là tiên nữ thực sự hàng thật giá thật.


- Ngươi cười cái gì?

Bạch Dạ Yên nghi hoặc hỏi tên đang nở nụ cười khả ố trước mắt.

- Ách!! Không có gì. Là ta muốn hỏi tỷ trong tu chân giới co phải có trúc cơ, có phải có kim đan và toái đan thành anh không?

Trần Minh hỏi kỹ lại

- Sao ngươi biết?

Bạch Dạ Yên kỳ lạ hỏi

- Ách!! Đệ chỉ cảm thấy hình như mình đã từng nghe ai nhắc đến.


- Ừh!! Chắc hẳn là ngươi đã nghe được kẻ đã mang ngươi đến đây. Kẻ đó cũng là một tu chân giả


- Hả!! Sao tỷ biết kẻ đó cũng là một tu chân giả?

Trần Minh nghi hoặc hỏi

Vì thế đoạn đường còn lại Bạch Dạ Yên đành phải giảng giải cho con người hiếu học là Trần Minh về nguyên nhân nàng biết kẻ kia cũng là một tu chân giả và các kiến thức cơ bản trong tu chân giới. Nghe giọng nói của mỹ nhân khiến Trần Minh như say như mê quên hết cả khái niệm thời. Bỗng Bạch Dạ Yên dừng lại.


Khi Trần Minh còn đang nghi hoặc thì Bạch Dạ Yên chỉ vào ngọn núi phía trước. Hàng chữ nổi bật như được hàng trăm người thợ tỉ mỉ khắc lên vách đá dựng đứng. Đến đây thì hắn đã hiểu.

Thì ra đã đến nơi!!