Chương 4: Vạn hoa cốc

Việt Cổ Du Ký

Chương 4: Vạn hoa cốc

- Vạn hoa cốc?

Trần Minh lẩm bẩm
Theo sau Bạch Dạ Yên đến trước một vách đá dựng đứng, Trần Minh nghi hoặc quan sát thật kĩ xung quanh.


- Không có đường vào a!!

"Cô nàng này lẽ nào muốn đi xuyên qua cái vách đá thoạt nhìn thật dày kia chắc " - Trần Minh cố gắng phát huy trí tưởng tượng phong phú của mình.

"Chẳng lẽ sư phụ của cô nàng này chính là đỉnh đỉnh đại danh Thổ hành tôn trong Phong thần bảng? Có khả năng lắm!! ". Chính bản thân hắn là một linh hồn từ thế giới khác xuyên đến đây, mà còn là xuyên đến dị giới, có khi ở đây còn có cả tiên giới.Vì vậy mọi chuyện kỳ lạ đều có thể xảy ra mà hắn không thể bíết trước được.

"Có khi đi tiếp còn có thể gặp được Phật Tổ lão đại hay lão đại Ngọc Hoàng trùm thiên giới cũng không biết chừng. Giấc mơ cưới được tiên nữ lão bà của ta lại có thêm hy vọng rồi. Hắc Hắc!! " - Trần Minh yy thầm nghĩ.



- Ngươi đang nghĩ cái gì mà ngẩn người ra như vậy?

Bạch Dạ Yên nghi hoặc nhìn bộ dạng trầm ngâm suy nghĩ của Trần Minh

Tên tiểu tử này từ khi nàng gặp hắn, cái miệng của hắn cứ nói không ngừng khiến nàng cảm giác hắn như một con khỉ con cứ kêu không ngừng.Tuy là nàng cũng không cảm thấy chán ghét bộ dạng lắm mồm của hắn nhưng bộ dạng trầm ngâm suy nghĩ của hắn lại mang theo một phong vị khác. Tuy thiếu đi vài phần hoạt bát nhưng lại khiến hắn nhiều thêm vài phần thành thục. Nhìn khuôn mặt hắn lúc này nàng lại có ảo giác giữa hai người, nàng lịa là người ít tuổi hơn.



"Trông hắn cũng khá anh tuấn"



- Ta đang nghĩ cái gì vậy? Tuổi hắn còn nhỏ hơn cả ta mà!!

Bạch Dạ Yên đỏ mặt thầm nghĩ

-Đại tỷ của ta à, nàng thử tự nhiên xuyên đến thế giới mà dưới đất toàn ô tô, tàu hỏa, trên trời thì toàn máy bay, tên lửa xem nàng còn có thể tỏ ra bình tĩnh lạnh lùng được hay không?

Nếu Trần Minh đọc được suy nghĩ của Bạch Dạ Yên, chắc chăn hắn sẽ kêu to oan uổng quá Bao đại nhân. Hắn cũng muốn tỏ mình là một suất ca lạnh lùng, các muội muội đâu hay ném khăn tay, hoa hoặc thứ gì tùy thân như quần áo lót gì gì đó thì càng tốt. Nhưng các ngươi thử nghĩ xem nếu người đầu tiên mình gặp lại là một cô nương cực kỳ xinh đẹp và quan trọng hơn nàng còn biết bay, phép thuật đầy mình thì lúc đấy ca hỏi các ngươi có thể lạnh lùng được hay không?



- Ách!! Ta đang nghĩ xem tỷ sẽ dùng cách gì đi vách đá này

Trần Minh cười cười nói



- Đây cũng không phải là bí mật lớn gì, nói cho ngươi cũng được. Mỗi môn phái trong Vân Sơn lĩnh đều có một loại phù riêng biệt thường gọi chung là "Quá quan phù". Mỗi đệ tử khi ra ngoài đều phải mang theo loại phù này để khi muốn tiến vào môn phái thì chỉ cần dùng Tâm hỏa đốt lên thì người giữ cửa trong môn phái sẽ biết và mở ra con đường tiến vào môn phái.



- Quá quan phù? Tâm hỏa?

Trần Minh nghi hoặc nhắc lại



- Khoan đã!! Tỷ đốt lá phù đó lúc nào mà ta không biết? Ta nhớ mình vẫn luôn ngắm tỷ không rời mắt mà.

Trần Minh ba hoa

- Ngươi nói nhìn cái gì không rời mắt cơ? - Bạch Dạ Yên đỏ mặt

Không kìm chế được nàng tiến đến nắm cái tai của Trần Mình xoắn một vòng. Nàng có thể không để ý tên này nói hươu nói vượn. Nhưng kẻ này lại được voi vòi tiên, càng nói càng quá thể bảo sao một cô gái ngây thơ như nàng chịu được. Bạch Dạ Yên bình thường ôn nhu điềm đạm như nước, thường rất ít chuyện khiến nàng phải tức giận mà nói chuyện nhiều như vậy với một người khác giới thì càng là lần đầu tiên.

Ngoài ra tuy nói là chỉ chạm một tí cái tai của Trần Minh nhưng dù sao cũng tính là đụng chạm gia thịt. Đừng nói là cùng Trần Minh một kẻ mới quen khác giới, dù bình thường đối với sư tỷ muội nàng cũng không thân thiết đến vậy. Vì vậy mặc dù nàng xoắn cái tai Trần Minh nhưng tai nàng lại càng đỏ hơn, màu đỏ thậm chí lan dần ra khắp mặt xuống đến cổ.



- Aaa!! Ý ta... ý ta là ta ngắm hoa không rời mắt. Mặc dù là tỷ so với hoa còn đẹp hơn vô số lần nhưng bản thân ta được mọi người gọi là đại suất ca anh tuấn thành thực, nếu không nhận được sự cho phép của tỷ ta quyết sẽ không lén lút ngắm tỷ. Nhưng nếu tỷ cho phép thì lại khác.... Hắc Hắc!!

Tên Trần Minh này câu đầu con nghe lọt tai một chút, câu sau đã lập tức lại lộ ra bản tính hèn mọn vô sỉ ngay được rồi



- Ngươi nói linh tinh.....Ta còn lâu mới cho phép

Bạch Dạ Yên quay đầu đi che dấu khuôn mặt đỏ bừng không biết là vị thẹn hay vì tức giận nữa



- Đứng rồi!! Dạ Yên tỷ tỷ vậy thần hỏa lại là cái thứ gì?

Trần Minh một bộ dáng hiếu học



- Thần hỏa không phải là cái thứ gì. Đó là ngọn lửa từ trong tâm khi ngươi tu luyện đến Trúc cơ kì

Bạch Dạ Yên kiên nhẫn giải thích



- Vậy...

Khi Trần Minh còn đang muốn hỏi thêm thì bỗng dưng....

Ầm!! Ầm!!

Một thanh âm phát ra từ vách đá phía trước thu hút sự chú ý của Trần Minh. Tiến sát một chút, hắn phát hiện vách đá dựng đứng không có kẽ hở khi nãy bây giờ đã có thêm một cái thồng đạo to bằng cái cánh cửa. Nhưng cái thông đạo này có vẻ chỉ có thể từng người đi qua một. Nhưng ký là một lỗi, cánh cửa này không dành cho những người cao lớn đi qua vì chiều cao của nó chỉ cao hơn so với Bạch Dạ Yên một tí.May mà xuyên qua thế giới này Trần Minh đã nhập vào thân xác một đứa trẻ chứ nếu mà là cái thân xác cao lêu nghêu kia của hắn thì có lẽ không cách nào đi vừa cái thông đạo này.



- Nhớ theo sát ta từng bước

Bạch Dạ Yên mặt không lộ một cảm xúc khác lạ bởi vì cánh cửa này nàng đã đi qua nhiều đến mức nàng có thể nhớ rõ từng chi tiết của nó. Sau khi cánh cửa hoàn toàn mở ra, Bạch Dạ Yên quay đầu lại dăn dò Trần Minh rồi bước vào trong thông đạo.Khi thân ảnh của Bạch Dạ Yên biến mất ở trong thông đạo, Trần Minh cũng tiến vào theo.

Bên trong thông đạo rộng lớn hoàn toàn khác với hình dáng cánh cửa bên ngoài. Ánh sáng nhu hòa không biết từ đâu, dưới chân hắn một con đường ngay ngắn không hiểu được dựng bằng chất liệu gì dẫn thẳng đến ánh sáng chói mắt phía cuối thông đạo

Đi một hồi đến đươc cuối thông đạo, Trần Minh bỗng dưng cảm thấy một chút hồi hộp không biết từ đâu đến. Bước ra khỏi thông đạo...



- Oa

Trần Minh há hốc mồm nhìn cảnh sắc phía trước. Hắn thề với trời đây là cảnh sắc đẹp nhất hắn được chứng kiên từ khi sinh ra đến giờ.

Phia trước mắt hắn chỉ có thể dùng một chữ để miêu tả: Hoa. Cả một bầu trời hoa. Không. Có lẽ phải nói là một thế giới toàn hoa mới đúng. Hoa hồng tím, đỏ, Hướng dương, Cúc vàng, Ly tím.... Bên cạnh còn có một thủy đàm, nước xanh trong vắt như một mặt gương khổng lồ. Ky hoa dị thú, phong cảnh tuyệt luân.

_ Nếu sống cả đời ở đây cũng không tệ lắm

Trần Minh thầm nghĩ

Chương mới hơn