Chương 6: Lễ tốt nghiệp (3)

Vị Đại Đế Đầu Tiên Rewrite

Chương 6: Lễ tốt nghiệp (3)

Hoàng Anh Kiệt vặn gãy mấy ngón tay của gã kia, rồi nhanh chóng lột sạch sành sanh những đồ có thể lột của đối thủ. Xong xuôi, Kiệt mới bắt đầu đi tiếp. Lúc này rất nhiều người đã bắt đầu xuống tới nơi.

Không hề có chỉ dẫn, không có nhiệm vụ, tất cả lập tức dùng tất cả mọi kĩ năng đã học để cố gắng sinh tồn. Một số đứa nhanh chóng tìm kiếm dấu vết của tay giám thị, song khu rừng rất rộng và có quá nhiều thứ nguy hiểm, khiến nhiều kẻ mất mạng.

Điều đầu tiên phải đối mặt là những con côn trùng chết dẫm, bé nhỏ, bay vo ve bên tai làm bạn khó chịu và nếu có thể sẽ đốt bạn một cái nhói cực kì. Nhưng đó chưa phải tất cả, vết côn trùng đốt còn chứa cả nọc của con vật, gây đau nhức lâu dài, sưng tấy khiến hoạt động khó khăn hơn. Mà nếu bạn không thể linh hoạt khi bạn là một sát thủ, bạn tiêu. Chưa kể tới vết đốt có thể chuyển biển xấu thêm như mưng mủ hay bị rách khi bạn hoạt động, và lúc đó thì thật tuyệt, không bông băng, không thuốc, sống ở môi trường ẩm ướt tiện cho vi sinh vật hoạt động, bạn sẽ chết.

Hoàng Anh Kiệt lẩm bẩm khen mấy kẻ nghĩ ra cái trò này cũng thật quá giỏi đi. Vừa nói cậu ta vừa bôi một ít dầu lên người, cứ chỗ nào hở da hở thịt, thậm chí chét cả lên quần áo. Thứ dầu cậu ta bôi lên, là tinh dầu cay, khiến côn trùng tránh xa.

Xong việc chống côn trùng, giờ là tìm cho ra những món vũ khí được cất giấu trong khu rừng này. Vũ khí có thể chế rất dễ nếu bạn học trong một ngôi trường như Kiệt đang học. Chỉ cần một mẩu đá tương đối sắc là có thể chế tạo ra những thứ vũ khí tốt nhất: một cái cung, khoảng 20 mũi tên và 3 cái lao gỗ. Những vũ khí thô sơ được bù bằng số lượng lớn, đủ để cậu phòng thân. Kiệt cẩn thận gọt đầu mũi tên cho thật nhọn, cắm vài cái lông chim vào đuôi mũi tên để nó thăng bằng tốt hơn, bôi một ít độc vào đầu vài mũi tên để làm nó có sát thương cao hơn và tạo thêm những móc ngược để không thể rút ra dễ dàng. Còn với những cây lao thì sát thương chủ yếu đến từ lực ném của bản thân Kiệt, nên chỉ cần nhọn là được. Chất độc Kiệt có được là từ những cái ngón mà cậu lấy của đối thủ đầu tiên, phải rất khó khăn mới bôi đủ cho 10 mũi tên: Nghiền nát những cái móng tay, rắc thật cẩn thận lên mũi tên. Phải nghiền thật nhỏ như bột, nếu không mà nó thành mảnh sắc nhọn khiến tay bị sước thì khốn nạn.

Giống như những người khác, Hoàng Anh Kiệt xuống đây mà không biết rõ ràng về mục tiêu cần đạt được lúc này, nên cậu ta chỉ chuẩn bị vũ khí rồi bắt đầu tìm biện pháp tồn tại tiếp. Một khu rừng rậm nóng ẩm, có đủ nhiều sinh vật kì quái, chỉ cần có chút kĩ năng, bạn vẫn kiếm đủ ăn. Nếu không có đủ kiên nhẫn thì côn trùng là lựa chọn tối ưu. Còn nếu muốn ăn uống tốt, đòi hỏi một sự chuẩn bị kĩ càng, đầu tiên là đồ đi săn hoặc đánh bẫy, hai là kĩ năng chế biến đồ ăn sống hoặc nhóm lửa không để bị phát hiện, cuối cùng tốc độ ăn, mùi thức ăn chín hoặc mùi máu tươi lưu lại khi ăn tái rất dễ thu hút kẻ săn mồi khác.

Món ăn Kiệt định ăn đơn giản là nhộng đất nướng. Nguyên nhân đơn giản là vì thịt chim hay thú thì quá lãng phí khi không có gia vị, hơn nữa để nướng thịt thú thì cần bếp Hoàng Cầm lớn hơn, nhặt nhiều củi hơn, trong khi cậu ta cần tiết kiệm sức. Hơn nữa thức ăn quá nhiều, căng da bụng thì chùng da mắt, còn để thừa vứt đi là siêu lãng phí, nhất là ở một nơi như thế này.

Bếp Hoàng Cấm, phát minh của một người anh nuôi có tên là Hoàng Cầm, dùng để che dấu khói và ánh lửa của bếp nấu. Nhờ phát minh này, bộ đội Việt Minh có thế ăn uống tốt mà không lộ vị trí trước sự trinh sát của máy bay Pháp. Và giờ đây nó cũng đang giúp Kiệt ăn đồ chín mà không bị tìm ra vị trí. Món nhộng thơm ngon, bổ dưỡng nhanh chóng bù đắp thể lực cho cậu ta.

Mùi nhộng nướng không bay quá xa, nhưng không có nghĩa là không ai phát hiện ra nó. Một kẻ săn mồi khác đang nhìn Kiệt, từ đằng sau, trong một bụi cây nhỏ. Đó là một trong những giám thị của cuộc thi, Aida Shenna. Cô ta là một trong những sát thủ trẻ tuổi rất có tiềm năng, đặc biệt là kĩ thuật bắn nỏ vô cùng phi phàm mà cô ta sở hữu. Nhiệm vụ của những giám thị trẻ mới được bổ nhiệm như cô, là phải liên tục nghĩ cách gây khó khăn cho thí sinh.

Aida theo dõi Kiệt từ lúc cậu ta hạ cánh xuống, và khi thấy cậu chế tên thì bắt đầu thấy ưa cậu nhóc này. Với cô, một kẻ biết chuẩn bị chu đáo, là một kẻ có khả năng sống sót cao. Và nếu kẻ đó biết dùng tên nữa, thì càng nên dùng, vì tên không phải thứ mà những kẻ ngu ngốc có thể dùng, một mũi tên bắn ra phải tính toán nhiều thứ lắm. Và cô ta định thử tài cậu nhóc một chút. Cô ta nhanh chóng rút một mũi tên ra nhắm vào người Kiệt, nhưng rồi đột nhiên lại hạ nó xuống. Đã có kẻ khác đi tới, một nhóm gồm 4 tên đang đuổi theo con mồi vô tình lại gần chỗ của Kiệt, và chúng được trang bị tốt hơn Kiệt quá nhiều. Không như Kiệt, đám này mang theo vũ khí, mỗi người chỉ một loại, nhưng là vũ khí thật, chứ không phải hàng tự chế.

4 tên, lần lượt là một tên cầm giáo, một tên dùng nỏ, một mang theo cặp đoản đao, riêng tên cuối cùng thì mang kiếm dài, nói chung đều là vũ khí chính quy. Hai bên hơi ngẩn người nhìn nhau, rồi trong phút chốc, họ tự siết chặt vũ khí trong tay. Hôm nay mới là ngày đầu tiên, tất cả đều tự nhủ, và vì thế hai bên chỉ nhìn nhau một cái, rồi từ từ lùi lại.

Đáng lẽ, mọi chuyện đã có thể kết thúc tốt đẹp, Kiệt sẽ tiếp tục quay lại món nhộng nướng, 4 người kia cũng sẽ tìm con mồi để săn, nhưng mũi tên của Aida đã phá nát điều đó. Hai bên không kịp nghĩ gì khi mũi tên bay ngang, một bên tưởng bị phục kích nên lập tức tấn công, một bên choáng vì không hiểu ai lại ra tay hãm hại.

Gã cầm kiếm ra tay trước, vì hắn ở gần cậu nhất. Cây kiếm không dài không ngắn, chỉ khoảng 80 cm, hợp với vóc dáng của một đứa trẻ 14- 15 tuổi. Hắn vung kiếm chém ngang bụng Kiệt, cho thấy kinh nghiệm của gã chưa thật cao, hoặc là đòn này chỉ là đòn nhử. Tại sao nói vậy ư? Vì vung kiếm chém ngang, quỹ tích quá rõ ràng, hơn nữa một khi chém quá mạnh, đối phương kiên quyết né thì mất đà, còn không đủ lực, thì có thể bị đối phương thuận thế đánh văng.

Hoàng Anh Kiệt tay cầm một cây lao gỗ, dùng thay đao kiếm, chém mạnh vào sống kiếm hòng đánh bay nó khỏi tay đối phương. Không dè lao gỗ vừa chạm vào sống kiếm, đối thủ liền biến chiêu, cổ tay vặn gấp, kiếm của hắn liền đánh ngược lại, hất văng cây lao gỗ. Lao gỗ vừa mất, lưỡi kiếm lạnh lẽo đã cắm thẳng vào ngực Kiệt. Trong giây phút ngàn cân treo sợi tóc đó, Christina lập tức cứu sống cậu, cô nàng dùng Đồng Bộ Cấp IX, thay thế Kiệt kiểm soát cơ thể, làm một cú Thiết Bản Kiều, lưỡi kiếm chỉ xé rách một mảnh áo lớn, cộng thêm một vết sước nông.

Chiêu Thiết Bản Kiều mà Christina thi triển, giúp cậu tránh được cú đâm của thanh kiếm, nhưng không thể giúp cậu trụ lại khi ngọn giáo quét ngang chân. Gã cầm giáo chọn đúng thời cơ, một cú quét tầm thấp của gã gần như đánh vỡ mắt cá chân của Kiệt. Kiệt bị hất lăn một vòng, lúc này gã cầm đoản đao nhảy tới, từ trên đâm xuống.

Rõ ràng tổ hợp này đã phải có quan hệ cực tốt và nhiều làn phối hợp thì ra đòn mới nhuần nhuyễn như vậy. Nếu như không có Christina, mọi chuyện có lẽ đã đi tới một hồi kết tệ hại. Điều khiển cơ thể của Hoàng Anh Kiệt một cách hoàn toản ở mức Đồng Bộ IX, Christina không hề mắc một sai lầm nhỏ nào.

Thuật Hợp Kích này đã được họ nghiên cứu và thực hành kĩ càng biết bao lần, đầu tiên tên cầm kiếm sẽ ra tay, dụ đối phương phản đòn, sau đó y biến chiêu, dẫn đòn và ra một cú đâm thẳng hạ gục đối phương. Nhìn rất sơ sài, nhưng tất cả mọi động tác của chiêu thức này đã được hắn ta luyện nhuyễn như cháo. Thiết Bản Kiều của Hoàng Anh Kiệt tuy cũng khá, nhưng đó là cái hay của Thuật Hợp Kích mà 4 tên đó nghĩ ra. Nhiệm vụ của cầm thương là làm sao đánh ngã được đối thủ trong trường hợp cầm kiếm thất bại. Và khi đối thủ ngã xuống, tên cầm song đao sẽ nhảy tới, ra cú kết liễu. Còn gã cầm cung, có nhiệm vụ cảnh giới, và nếu có biến cố gì thì y sẽ cam thiệp.

Chẳng hạn, như điều vừa xảy ra, cú nhảy bật lên của Kiệt, dưới sự chỉ đạo của Christina. Cú bật lên quá nhanh và đúng thời điểm, giúp cậu ta suýt soát tránh được cú lao bổ xuống, mà đối phương cũng không thể nào kịp đổi hướng trong tích tắc đang đà rơi tự do. Tên cầm cung bắn tên thẳng vào mặt Kiệt, nhưng với khả năng của mình, Christina dễ dàng cắn được mũi tên. Thế rồi cô ta ném mạnh cây lao trong tay, khiến nó xuyên thủng họng của cung thủ đội địch. Ngay giây phút đó, lưỡi dao của kẻ vừa vồ hụt Kiệt đã kề vào lưng cậu ta.

Dù rằng bị đâm thẳng từ trước ra sau, mũi dao không hề gây được sát thương chí mạng, Christina đã kiễng chân lên, khiến mũi dao đáng lẽ đâm vào tim, lại lệch một chút. Gã cầm dao định xoáy mạnh con dao, tạo một cái lỗ thủng khiến máu không thể cầm. Nhưng vừa ăn một cú đâm, Christina đã dùng tay nắm chặt lưỡi dao, không cho nó nhúc nhích, lại tung chiêu đá hậu, trúng chỗ hiểm đối thủ, tay chân gã mềm nhũn ra như chi chi. Giây phút đó, Christina nhanh chóng lao người tới trước, thoát khỏi lưỡi dao, lại nhanh chóng lăn lộn xuống đất như chó lăn mình.

Chỉ tới khi tới được chỗ bộ cung tên, Christina mới đứng dậy. Thế rồi cô nàng bắt đầu chạy, không phải vì sợ mà vì cô nàng muốn lấy được khoảng cách và sự điều chỉnh tốt nhất dành cho việc bắn cung. Khả năng bắn cung của Christina không phải dựa vào kĩ năng, mà là khả năng phân tích siêu việt các yếu tố: các thông số của cung tên, tốc độ và hướng di chuyển của kẻ địch, hướng và tốc độ gió đang thổi,…

Mi tưởng mình đã chạy thoát sao. Gã cầm thương nghĩ vậy, khi đuổi theo, mũi thương đột ngột đâm ra từ rừng cây. Nhưng nó chỉ gần chạm vào người Kiệt, thì ngừng lại, một mũi tên đã cắm vào cổ họng, máu phun phì phì ra. Mũi tên cắm vào cổ, xuyên qua khí quản, làm y không tài nào thở nổi. Hắn bỏ mũi thương, cho tay lên rút mũi tên, tay cào như điên vào cổ họng.

Hai người còn lại liếc lẫn nhau, không hề sợ hãi. Tên cầm kiếm gầm lên như con hổ bị thương, rồi hai tên chia nhau ra hai bên khiến đối thủ phải lúng túng. Ấy vậy mà nhìn đối phương không hề tỏ ra lúng túng, hai bên cũng hơi lạnh gáy. Christina bắn tới chỗ của tên cầm song đoản đao trước, vì gã đó cầm vũ khí ngắn. Có câu " Nhất tấc đoản, nhất tấc hiểm", một khi đã bị hắn áp sát thì cung tên này khó phát huy tác dụng. Mũi tên được điều chỉnh kĩ bắn "vút" một cái, cắm mạnh vào chân của tên cầm song đao. Cơn đau làm gã run bắn người, song gã nhịn đau lao lên, cố thu hút sự chú ý của đối phương thêm chút nữa, vì may ra hắn phải chú ý tới gã cầm kiếm.

Nhưng Christina vẫn bắn tiếp, bắn rất chuẩn xác và ổn định vào các điểm yếu trên cơ thể y: bụng, bả vai, thái dương, mắt, miệng,… Những mũi tên như những cú đấm mạnh, lại mang theo chất độc ngấm sâu vào cơ thể y, khiến hắn chỉ có thể ngồi yên chịu đòn. Chỉ chốc lát, Christina đã bắn hết sạch tên. Tên cầm kiếm đã tới gần, vung kiếm xỉa mạnh, Christina đưa cung ra chặn đòn, cung gãy đôi. Tuy chặt đứt cung, nhưng dây cung vẫn còn, Christina biến chiêu dùng cung gãy như cây côn nhị khúc. Quất mạnh một nữa cây cung vào người gã cầm kiếm, hai bên lao vào đánh cận chiến.

Cung thì cung gỗ, dây thì dây leo tước sơ, chưa khô, nên chẳng mấy mà cung gỗ bị chém mẻ lung tung, gãy nát một đầu. Christina vung dây cung như roi, quấn chặt đầu kiếm, rồi nhanh chóng giật kiếm một cái. Gã cầm kiếm thuận thế lao tới trước, hòng đâm đối thủ. Christina chỉ đợi có thế liền biến chiêu, sợi dây quấn ngược lại lại, siết mạnh lên cổ tên cầm kiếm. Chẳng mấy chốc, tên này cũng lìa đời vì nghẹt thở.

Sau khi làm xong, Christina rút lui, để Kiệt chỉ đạo lại cơ thể. Nhưng vì cuộc chiến, lại phải chịu đựng việc Đồng Bộ Cấp IX, gánh nặng mà cơ thể này phải chịu khiến Kiệt gục ngất luôn.


Hình ảnh
Aida Shenna: https://www.pinterest.com/pin/473300242073543829/