Chương 7: Lễ tốt nghiệp (4)

Vị Đại Đế Đầu Tiên Rewrite

Chương 7: Lễ tốt nghiệp (4)

Khi Hoàng Anh Kiệt tỉnh lại, trời đã tối, và cậu đã được một người phụ nữ trẻ chăm sóc. Những vết thương hở đều được băng bó cẩn thận, đắp một tí thuốc lên, nhờ Christina phân tích những phản ứng trong cơ thể Kiệt, cậu biết thứ đắp lên có lợi cho bản thân. Song Kiệt cũng đang bị trói chặt. Lúc này cô ta đang nấu một ít thức ăn. Không như Kiệt chỉ có mấy cái que xiên để nướng mấy con nhộng, cô ta có đầy đủ nồi niêu, gia vị để hầm một con gà.

Mùi thơm làm cậu thấy tỉnh táo hơn, bụng sôi lên sùng sục. Kiệt cất tiếng

- Này, cô gì ơi! Cho tôi ra ăn ít đồ với!

- Tôi tưởng sát thủ sẽ cố gắng giả vờ như chưa tỉnh để rồi tìm cách thoát thân trước đã chứ?- Aida lên tiếng mỉa mai.

- Cô là giám khảo hay giám thị vậy?- Kiệt hỏi lại

- Giám thị mà cũng là thí sinh luôn!

- Là sao?

- Cuộc thi này gồm 2 phần, phần kiểm tra học viên mới, phần lại để kiểm tra học viên cũ. Hộc viên cũ sẽ tập hợp một nhóm học viên cũ lại thành một tổ nhằm hoàn thành nhiệm vụ chung cuộc. Chúng ta kế làm tổ đội được chứ!

- Tại sao lại chọn tôi? Vì trận chiến vừa rồi thì tôi xin nói thật, việc vừa nãy hoàn toàn là việc khó để xảy ra lần nữa lắm. Hơn nữa cô cũng thấy đấy, tôi ngay từ đầu đã phạm sai lầm. Nên…

- Có lý do cả thôi. Vậy cậu nhận lời chứ!

- Tôi không phải kẻ không có não. Hợp tác vui vẻ.

Hoàng Anh Kiệt và Aida tiếp tục hành trình quay về chỗ nghỉ của Aida. Hoàng Anh Kiệt và Aida bắt đầu hành quân đi tìm thêm đồng minh từ bọn cùng năm với Kiệt. Đối tượng họ chú trọng đều phải là những người không quá nguy hiểm cho đồng đội: bọn vô dụng, bọn hay phản phé, bọn đã bị mua chuộc từ trước, bọn có nhược điểm khó khắc phục,… Cuối cùng, chốt lại tổ đội, thì có được 5 người: Aida- đội trưởng, Kiệt- đội phó, đội viên có 3 thành viên mới: Jamie Franker- một thằng nhóc khá gan góc, nó từng dùng tay nắm chặt được một lưỡi dao của kẻ định đâm vào cổ, mặc máu chảy và lưỡi dao cứa vào thịt, nó vặn ngược lại đâm chết đối phương; thứ hai là một thằng mập lùn tịt, gọi Bobby Pentagon- tay này không giỏi võ vẽ gì, nhưng về vũ khí tầm xa thì nó không ai sánh bằng, thuật bắn nỏ xuyên táo liên tục 3 thắng định giết mình của nó là thứ khiến nó được nhập hội; thằng thứ ba gọi là La Pan, chuyên về dùng dao, tay này đánh liều mạng, đổi mạng khiến kẻ khác phải ngán.

Có đội rồi, cả bọn mới bắt đầu được biết đầy đủ về cuộc thi. Cuộc thi chia ra 5 vòng chính. Vòng đầu tiên, là vòng Loại Bỏ, những trò như chạy bộ, nhảy vách đá, tìm thức ăn, vũ khí, bổ sung sức, chính là để loại bỏ hết những kẻ không hợp cách. Vòng thứ hai, Lập Đôi- tức là ma cũ sẽ vào tìm và lập cho mình một nhóm. Lập nhóm không chỉ cần nhóm mạnh, nhóm cần có sự phối hợp tốt thì mới thành công được. Vì thế, ma cũ phải biết tìm thành viên thích hợp, ma mới phải biết tự bỏ lòng kiêu ngạo mà chịu hợp tác.

Vòng thứ ba, sau khi hầu hết các đội đã được thành lập sẽ bắt đầu vào sáng mai. Nếu trước sáng mai chưa có đội, vậy rất xin lỗi, bạn sẽ gặp phải điều cực kì không may. Hoàng Anh Kiệt ngẫm vậy cũng hay, sát thủ cũng cần biết làm việc nhóm, chứ cứ đơn thân độc mà thì hay đấy nhưng dễ thí mạng cùi lắm.

Vòng thứ ba đã bắt đầu, từng nhóm từng nhóm sẽ đi theo hướng pháo màu để đến đích. Nếu chạm trán, tùy nghi tấn công. Chính ở điểm này, ưu thế tổ đội xuất hiện. Nếu đi một mình, hoặc không có ma cũ kèm cặp, việc bị tấn công là dễ xảy ra. Nếu thua vì thiếu số lượng, không có ma cũ kèm cặp thì thôi, nhưng dù có thắng, tổn hao cũng không phải là nhỏ. Trong khi đó, lập đội với ma cũ, bạn trông đông thì bọn kia muốn đánh cũng kiêng dè bạn, và nếu hai ma cũ có quan hệ tốt thì miễn chiến cũng được. Tất nhiên, thù hận giữa hai ma cũ cũng có, và lúc ấy đành cầu may cho tên kia yếu hơn ma cũ dẫn đầu đội của bạn.

Dấu pháo hiệu cứ cách 3 tiếng mới bắn một lần, các đội phải đảm bảo đi đúng hướng. Đường đi vốn khó khăn, bẫy rập cực nhiều, nếu đi lệch, dù chỉ một chút thì muốn đi lại cho đúng cũng rất khó. Hoàng Anh Kiệt cẩn thận chế ngay một cái kính lục phân để xác định hướng bằng cách đo khoảng cách giữa mặt trời và đường chân trời, tính góc đã xuất hiện của pháo màu, rồi đi thẳng tới đó. Sai số là bằng 0, do Christina tự thân tính toán.

Kính lục phân: https://vi.wikipedia.org/wiki/K%C3%ADnh_l%E1%BB%A5c_ph%C3%A2n

Đang đi, tất cả chợt phát hiện ra những dấu vết đang ngờ. Một đống xác chết đang nằm lăn lóc một đống. Mọi người khẽ liếc mắt nhìn nhau.

- Mập, mày quan sát kĩ nhé.

- Yên tâm, nếu bắn trượt, tao cùi liền.- Gã mập vừa nói, vừa nhấc cái nỏ lên.

Kiệt và Aida tiến lên trước, hai người là những người giỏi nhất, nên dám tiến lên trước. Hoàng Anh Kiệt cầm cây thương, còn Aida cầm nỏ, đồng thời cầm sẵn con dao ở trong tay. Hoàng Anh Kiệt tay cầm thương tiến lên trước, trước là cẩn thận lật người nằm lăn ra đất lên. Tất cả đều đã chết, trên người không có thương tích gì lớn, màu sắc cơ thể tím đen, có vẻ như là bị độc chết.

- Vũ khí trên tay họ còn nguyên., đất bên dưới không có sự giày xéo quá lớn, chứng tỏ không hề có vật lộn nhiều. Vậy cái gì đã giết họ, cô biết chứ?

- Khả năng lớn là độc.

- Khí hay dịch!- Kiệt hỏi, theo như Christina cho biết, muốn hạ độc thường chỉ có 2 con đường chính, một từ không khí vào phổi, rồi từ phổi lên hệ thần kinh còn lại là theo đường máu, dịch độc bơm vào máu, theo hệ tuần hoàn đi khắp cơ thể.

- Khả năng lớn là dịch!- Aida nói, trong tất cả bọn bạn cùng khóa với tôi, tài dùng khí độc không ai nổi bật.

- Có khi nào giấu nghề?

- Cũng rất có thể.- Aida không phản đối, hai người nhanh chóng chia nhau ra kiểm tra.

Đột nhiên một tiếng xì xì vang lên. Rắn, hai người cùng nghĩ tới. Nhưng từ dưới đấy, hàng chục con rắn đang ùn ùn kéo lên. Nhanh như chớp, hai người nhảy ra, nhưng đến nửa đường thì bầy rắn tấn công, chúng nhảy lên tận 5 mét, mà độ chính xác càng khó bàn cãi, con nào cũng nhắm vào họng, tay, chân của họ. Hai người dù có tài giỏi cỡ mấy thì chém sạch đống rắn cũng mất đà rơi xuống. Hoàng Anh Kiệt rơi xuống trước, cậu lập tức dùng thương như côn, nắm đoạn giữa và liên tục quay mạnh, biến nó thành cái khiên bất khả xâm phạm. Vừa lúc Aida hạ xuống, Kiệt chìa cây thương ra để cô ta dẵm chân lên.

- Cô ra trước nhé!- Hoàng Anh Kiệt nói để cô nàng chuẩn bị tinh thần, rồi như một chiếc máy cẩu đá, cậu vung mạnh cây thương, hất Aida bay vọt ra khỏi bầy rắn.

- Cầm lấy!- Aida cũng ném lại cho Kiệt một con dao găm. Hoàng Anh Kiệt vừa cầm nó xong, liền dùng toàn lực vận cây thương xoay một vòng lớn đuổi bọn rắn. Xong xuôi, cậu ta mới cắm mạnh cây thương xuống đất, vịn cây thương cong xuống trước khi nhảy lên trên nó, mượn lực của cây thương đế đi ra ngoài. Trên đường đi, Kiệt liên tục dùng con dao vừa được Aida cho để hạ hết bọn rắn cản đường.

Vừa ra đến bên ngoài, đón chào cậu là một mũi phi dao. Nó lướt ngang da đầu Kiệt, trước khi cắm vào miệng con rắn đang bay ngay theo cậu. Nhìn con rắn nằm dưới đấy, kiệt hơi nheo mắt, nhìn vào bản mặt câng câng lên của La Pan. Hoàng anh Kiệt mỉm cười nhặt con rắn đang ngắc ngoải lên, vứt cho Jamie Franker, đoạn dặn cậu ta chuẩn bị củi lửa, tối nay làm món thịt rắn.

Với kẻ như La Pan, Kiệt chưa ra tay trừng trị, mà muốn dung túng cho y thêm một chút, xem rốt cục y định làm gì hơn nữa hay là không. Nếu chỉ đơn thuần là con gà tức nhau tiếng gáy, thì thôi. Nhưng nếu còn hơn nữa, thì … Ai dà, mới có một đồng đội mà đã nghĩ tới chuyện ấy rồi.


Bữa tối hôm ấy, món canh rắn cực bổ của kiệt khiến ai cũng suýt xoa khen, dủ hương, sắc, vị, khó lắm mới nấu nổi trong hoàn cảnh này. Tên mập thì hì hục ăn, ăn xong còn đi vét nồi, Jamie thì ngồi im nhìn sao trời, thỉnh thoảng lẩm bẩm gì đó vô nghĩa còn La Pan cứ thế ngồi mài mấy con dao, thỉnh thoảng gã lại lấy cái răng con rắn ra quan sát. Kiệt và Aida ra riêng một góc trò chuyện.

- Là ma mới hay ma cũ.

- Bầy rắn thì là của ma mới, ma cũ nếu ra tay ắt còn kịch liệt hơn.

- Ta đã đi theo tuyến này được vài giờ rồi, nếu lát nữa pháo bắn lên, khả năng là sẽ có thể đi tới đích luôn. Nhưng e là không phải riêng tổ mình mà nhiều tổ khác cũng sẽ tới nữa.

- Nhưng việc tới đích cũng là bắt buộc, và càng đến sớm, càng có nhiều lợi thế. Ai biết được rằng có gì ở đích chứ. Sát thủ là vậy mà, nguy hiểm luôn song hành cùng ta.

- Vậy cũng không nên xông thẳng vào như lần trước nữa. Nếu lúc đó không phải là một cái bẫy để triệt bọn ma mới, mà là một trận tập kích thì sao? Mà có thể sẽ có nhiều tổ liên kết lại.