Chương I: Lời tựa

Vệt Nắng Cuối Đông

Chương I: Lời tựa

Cô gặp anh vào một buổi chiều nắng hạ, khi những cơn mưa tháng tư vừa dứt. Ánh nắng mặt trời sau cơn mưa đêm hôm qua còn vương ẩm ướt xuống đất trời, chiếu lên đôi mắt anh màu ráng chiều. Cô là cô gái tuổi thiếu nữ mười sáu còn ngây ngô chưa biết vị đời, chưa qua bất kì mảnh tình vắt vai nào, lại hay ngây ngô và mơ mộng. Gặp anh vào buổi đó, khi nhìn vào đôi mắt dài của anh, cô biết mình đã phải lòng. Tuổi trẻ với những ham muốn và ao ước thầm kín cô đều gửi vào anh cùng bao nỗi nhớ. Kí ức anh để lại chỉ là cái lướt qua cô trong chớp mắt, nhưng dáng cao gầy, mái tóc màu hạt dẻ và đôi môi cũng khiến cô phải ghen tị đến nhớ nhung hằng đêm. Cô yêu ngôn tình, và anh chính là người định mệnh của đời cô, mà theo cô nghĩ chắc là soái ca trong tiểu thuyết ra đời thật,nhưng cũng chỉ là cô nghĩ thế. Cái suy nghĩ đời đầu vốn non nớt, đêm về cô thao thức nghĩ về anh, với bao suy nghĩ trằn trọc. Muốn quen anh nhưng sợ anh không chấp nhận và xa lánh. Trái tim vốn ương bướng, cô lấy hết dũng khí theo đuổi anh. Và cuộc tình của nắng bắt đầu từ cuộc gặp gỡ định mệnh ấy...