Tà Long Khiêu Chiến

Tuyệt Thế Phàm Nhân

Tà Long Khiêu Chiến

Hai ngày sau.


Tôn Dương ngồi nhắm mắt nhập định trong phòng, quanh thân hắn lúc này có vô số sợi huyết khí màu đỏ tươi bay phập phồng phun ra nuốt vào quỷ dị, đây tự nhiên là Tôn Dương đang thể ngộ tu luyện bí thuật luyện huyết, bởi vì năm chiêu thức của Huyết Tế chính là phụ thuộc vào phẩm chất cao hay thấp của huyết mạch mà bùng nổ ra lực lượng mạnh yếu khác nhau, ví dụ như hai ngày trước Tôn Dương đã thử qua Liên Nộ Tế trong trạng thái huyết mạch tầm thường của mình, vậy mà sức phá hoại đã khủng bố đến đáng sợ như vậy, nếu như huyết mạch được cải biến tăng lên phẩm chất thì không biết một chiêu này và những chiêu sau sẽ kinh khủng đến mức độ nào.




Tôn Dương thật không dám tưởng tượng, nếu như có một ngày bản thân có thể tăng huyết mạch lên đến phẩm chất cao nhất mỗi một thức Tế ra thì sẽ có uy năng thôn thiên triệt địa gì? Nghĩ đi nghĩ lại Tôn Dương cảm thấy hiện tại bản thân nên ra ngoài đi đến sàn đấu trường một phen, theo như lời Hàn Trí nói thì nơi đó có Bích Huyết U Tuyền, một loại dị thủy có tác dụng cải biến và tăng lên huyết mạch cực mạnh, cực kỳ hiếm gặp. Nếu Bích Huyết U Tuyền xuất hiện ở đó thì khả năng cao là sẽ trở thành phần thưởng lớn do đấu trường phân bố xuống, như vậy có lẽ muốn lấy được nó thì nhất định phải bỏ ra công sức một phen rồi.




Nửa ngày sau Tôn Dương dừng lại tu luyện, hắn đứng lên hướng ra cửa phòng hơi nhíu mày mở cửa đi ra, đứng chờ bên ngoài lúc này là Hàn Vũ lão đang đi qua đi lại trước cửa phòng Tôn Dương, nhìn bộ dáng gấp gáp nhưng vì sợ kinh động hắn đang tu luyện cho nên không có lên tiếng gọi. Tôn Dương nhìn Hàn Vũ lão đang có chút khẩn trương hắn liền cất tiếng trầm thấp hỏi. " Hàn Vũ lão có chuyện mà trông lão có vẻ căng thẳng vậy? "




Hàn Vũ lão quét mắt nhìn Tôn Dương một cái có chút cười khổ khó mở miệng nhưng rồi cũng cắn răng nói. " Người của Long Tộc hôm trước đã đến đòi người, bọn họ nói có thể bỏ qua cho Hàn Trác thiếu gia, nhưng bắt buộc chúng ta phải giao ra con gái của ngươi, thế nhưng gia chủ đã từ chối nói là việc này Hàn gia ta không thể quyết định, vì thế cho nên đám Long Tộc đó đã hướng ngươi hạ chiến thư, ngươi xem. " Hàn Vũ lão nói rồi lấy ra một phong thư đưa cho Tôn Dương. Hắn lật chiến thư ra xem thì chân mày hơi nhíu lại, chỉ thấy bên trong đó chỉ có ghi ngắn gọn vài chữ. " Ba ngày sau tại đấu đài của Đại Hàn Các Tà Long khiêu chiến. Thắng thì mọi chuyện bỏ qua, thua thì giao người…"




Tôn Dương khép lại chiến thư có chút cổ quái nhìn Hàn Vũ lão hỏi." Bọn họ chỉ nhắm vào một mình ta sao? Còn tên Tà Long đến khiêu chiến rốt cuộc là nhân vật nào? "




Hàn Vũ lão có chút thở dài chậm rãi nói. " Không chỉ có ngươi, mà tiểu thiếu gia cũng bị tứ hoàng tử Cơ Đồ khiêu chiến, nếu thua thì cũng phải ngoan ngoãn đến Long Cung chịu tội…"




" Vậy còn Tà Long. " Tôn Dương lại hỏi.




" Tà Long là một cái ngoại lệ của Long Tộc, kẻ này có thiên phú cực mạnh, tu vi cũng là đứng hàng đầu trong người trẻ tuổi của Long Tộc, cảnh giới hiện tại là Thiên Vương sơ kỳ. Thế nhưng hắn từ đầu đến cuối đều bị Long Tộc bài xích ghẻ lạnh, nguyên nhân vũng bởi vì hắn mang trong mình dòng máu không thuần chủng, vừa có huyết mạch của Thần Long lại vừa chảy xuôi huyết mạch của Ma Long, vì thế cho nên Long Tộc đối với hắn luôn luôn kìm hãm, không bởi vì thiên phú và thực lực của hắn mà xem trọng hắn, ngược lại còn đem hắn xem thành một mối nguy hiểm ngầm và rồi để hắn sống trong cảnh nuôi nhốt dưới con mắt của Long Tộc."




" Còn có chuyện này, nhưng lúc này tại sao hắn lại chịu đứng ra giúp Long Tộc khiêu chiến ta…? " Tôn Dương có chút thắc mắc hỏi, đối với chuyện của Tà Long kia hắn cũng có chút thương cảm, một người lại bị tộc nhân bài xích phải sống trong cảnh bị soi mói xem chừng như thú vật quả thật không dễ chịu chút nào, tuy nhiên một người như vậy Tôn Dương cũng có thể không nghĩ đến hắn vì cái gì lại chịu đứng ra giúp Long Tộc, trong chuyện này ắt hẳn là có điều kiện đưa đẩy, mà một người giống như tên Tà Long đó thì thứ mà hắn cần nhất lúc này có lẽ chính là tự do.




Đúng như những gì Tôn Dương đang suy tính trong đầu, câu trả lời của Hàn Vũ lão cùng với suy nghĩ của hắn cũng không có sai biệt mấy, chỉ nghe Hàn Vũ lão nói." Tà Long có lẽ biết tầm quan trọng của chuyện lần này cho nên chắc cũng đưa ra một số điều kiện đòi quyền lợi cho bản thân, mà khả năng cao có lẽ là hắn muốn sự tự do cho bản thân mình, vì thế lần này hắn chắc chắn sẽ dốc toàn lực để ứng phó, ngươi nên cẩn thận chuẩn bị một chút, Tà Long lực chiến đấu rất mạnh. Một trận chiến này dù muốn hay không thì ngươi cũng nhất định phải đánh, bởi vì tin tức này đã được chiếu cáo khắp Tứ Vực Hải Dương rồi, nếu ngươi không ứng chiến thì bọn họ sẽ lập tức phán ngươi thua cuộc, đến lúc đó…. Ài….."



Tôn Dương nắm chiến thư trên tay siết chặt lại, đám Long Tộc này vậy mà đi đến một bước này ép mình hoàn toàn không có cơ hội trở mình, hoàn toàn phải đi theo khuôn khổ sắp xếp của bọn họ, cái này làm cho Tôn Dương mang một loại cảm giác cực kỳ khó chịu. Hắn là lần đầu tiên bị người dàn xếp đưa vào tình thế nhất định phải tuân theo như thế này, một chiêu này của Long Tộc quả thật quá cao minh. Thế nhưng đám Long Tộc này cũng thật biết chiếm tiên cơ, đã ép người thì thôi đi, đằng này lại còn trực tiếp mang kẻ mạnh nhất đứng ra khiêu chiến, như vậy thì đánh đấm kiểu gì đây.




" Được rồi những gì cần nói ta đều đã nói hết, còn làm thế nào thì ngươi hãy tự mình nghĩ cách. Nếu đến lúc đó ngươi thật sự thất bại thì Hàn Gia vẫn sẽ vì ngươi mà bao che, ít nhất thì cũng không để cho con gái ngươi bị tổn hại, cho nên ngươi cũng không cần quá lo lắng…"




" Vậy thì đa tạ Hàn gia các vị trước, ta sẽ cố hết sức đánh một trận xem sao?.."




Hàn Vũ lão vừa rời đi thì Tôn Dương cũng mang theo Bảo Nhi cất bước đi ra khỏi Mộng Phù Châu hướng phương hướng đấu trường mà đi đến, mặc kệ cái tên Tà Long gì đó muốn khiêu chiến đấu đá cái gì, việc hiện tại hắn muốn làm chính đi đến đấu trường xem xét tình hình cụ thể xem hình thức thi đấu một chút, đối với phần thưởng Bích Huyết U Tuyền này nếu có thể thì hắn nhất định phải lấy tới tay mới được, loại dị thủy hiếm hoi có tác dụng lớn với huyết mạch này vũng không phải là vật dễ dàng trưng cầu, cho nên theo hắn suy đoán thì lần này ở đấu trường vì tranh đoạt Bích Huyết U Tuyền khẳng định là sẽ rất khốc liệt.




Tôn Dương vừa đi ra ngoài cách Mộng Phù Châu một đoạn thì nhìn thấy Hàn Thanh Thanh và Hàn Trác cái tiểu ôn thần kia cũng đang nhí nhảnh nhảy tung tăng trên hư không mà chạy đến, giống như là tên nhóc này sợ bẩn chân cho nên dù là lúc bình thường đứng một chỗ thì chân hắn vẫn lơ lửng cách mặt đất một khoảng nhỏ không hề chạm xuống, lực khống chế quả thật rất nhuần nhuyễn.




Cũng không đợi Tôn Dương lên tiếng thì Hàn Trác đã dẫn trước hô to. " Tôn Dương ngươi đang muốn đi chỗ nào chơi sao? Mang ta đi cùng với…"




" Hừ tiểu tử câm miệng, ngươi gây còn chưa đủ họa hay sao hả?..." Không đợi Tôn Dương trả lời thì Hàn Thanh Thanh đã lên tiếng trước chặng ngang ý đồ của Hàn Trác, hai người đi đến gần trước mặt Tôn Dương thì nàng ta như nhớ tới chuyện gì đó lại lên tiếng hỏi Tôn Dương. " Vị bằng hữu kia của ngươi đã đến Đại Hàn Các chưa vậy? Đã một thời gian rồi tiểu Chiêu vẫn không có tung tích, ta sợ bọn họ đã xảy ra chuyện gì rồi…"




Nghe Hàn Thanh Thanh nhắc đến chuyện này Tôn Dương cũng sực nhớ ra, kể từ lúc mình và Hàn Thanh Thanh trở về đến này cũng đã gần nửa tháng rồi, cũng không biết Viêm Khai mang theo tiểu Chiêu và Thiên n có xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn không, nhưng mà hắn cũng không quá lo lắng, bởi vì hắn tin tưởng vào thực lực của Viêm Khai nắm trong tay Hỏa Vân thú, huống hồ bên cạnh còn có tên Thần Côn một thân bản lĩnh và thủ đoạn bảo mệnh, nếu như thật sự xảy ra chuyện thì với bản lĩnh của Thần Côn cũng nhất định sẽ có cách để liên hệ với chính mình nhờ cứu trợ.




Hơi suy nghĩ một chút Tôn Dương cũng lắc đầu nói. " Ngươi yên tâm đi bọn họ sẽ không có việc gì đâu, đợi đến lúc Thần Cung mở ra thì bọn hắn tự nhiên sẽ xuất hiện thôi…"




" Ừ hi vọng là vậy? Vậy hiện tại ngươi đang muốn đi nơi nào? Để ta dẫn ngươi đi…" Hàn Thanh Thanh nghe Tôn Dương nói thì cũng yên tâm hơn một chút liền chuyển chủ đề muốn dẫn Tôn Dương đi tham quan Đại Hàn Các nói.




" Ta đang muốn đi đấu trường nhìn xem một chút, vừa hay cũng không thông thạo đường, vậy thì phiền ngươi một chút vậy…" Tôn Dương cũng không khách khí trực tiếp nói ra ý định của mình. Dù sao hắn cũng không thông thạo đường xá ở nơi này, với lại Đại Hàn Các này lớn như vậy nếu không có người dẫn đường thì cũng phải gặp khó khăn không ít mới đến được nơi cần đến.




Hàn Trác ở một bên nghe vậy thì cũng mừng rỡ hai mắt sáng trưng lên. " Ta cũng muốn đi, ở đó rất đông người, rất náo nhiệt chơi khẳng định chơi rất vui…"




Hàn Thanh Thanh lườm Hàn Trác một cái rồi dẫn Tôn Dương theo phương hướng đấu trường đi đến, vừa đi nàng cũng vừa đem một ít quy tắc và hình thức hoạt động của đấu trường toàn bộ nói hết cho Tôn Dương nghe một lần. Bao gồm cả những nơi khác như phòng đấu giá Thủy Bảo và chợ giao dịch trực tiếp với đủ loại bảo vật trên đất liền hoặc là châu báu đa chủng loại ở đại dương khiến Tôn Dương phải tặc lưỡi không thôi.