Chương 82: Cổ Vật
Có rất nhiều truyền thuyết, có người nói rằng từ xa xưa Bích giới cũng không phải là một cái mạt pháp thế giới, mà sinh vật vốn có thể tu luyện, bọn họ cho rằng, Cổ Vật cùng Khí Binh đều là thời đại kia đại năng lưu lại.
Cũng có người nói từ xa xưa Bích giới vốn đã xuất hiện một số cái không gian thông đạo, thông đến thế giới khác, cả Cổ vật cùng Bích giới đều là từ người thế giới khác truyền qua, tại sau này đại tận thế, Khí Binh cùng Cổ Vật là từ những thế giới kia bay vào, vừa hay nhân loại có thể dung hợp thôi.
Nói chung là đủ loại truyền thuyết, bất quá, sao với đã hoàn toàn hiểu biết ba ngàn Khí binh, cổ vật thì càng thần bí, năng lực thì càng thần kì hơn.
Nhân loại cũng chỉ biết Cổ vật có 108 cái nhưng mà tên gọi cùng tác dụng là gì, cũng không phải ai biết được.
Mà Cổ Vật cũng khác hoàn toàn Khí Binh, Khí Linh là binh khí có linh hồn, có thể cùng nhân loại dung hợp, nhưng Cổ Vật mặc dù cường đại, nhưng nó cũng không có linh hồn, chỉ có thể như một loại thần vật sử dụng thôi!
" Tiền...tiền bối, ngươi thật cho ta thứ này? "
Tịnh Nhạc miệng run rẩy, có chút khó tin kêu lên, Khí Binh có ba ngàn cái, đã quý giá đến mức người ta không tiếc mạng sống, chém giết nhau mà tranh đoạt, như vậy Cổ Vật chỉ có một trăm lẻ tám cái, chắc ngươi cũng tưởng tượng giá trị của nó sẽ như thế nào.
Quan trọng là muốn dùng được Khí Binh cần phải tiến hành dung hợp, phải đạt được sử chấp thuận của Khí Binh linh hồn mới được, hung hiểm không nhỏ, còn Cổ Vật không cần, chỉ cần nắm trong tay liền có thể sử dụng.
Khác biệt này để cho Cổ Vật giá trị càng quý giá hơn gấp mấy lần!
Lúc này vị lão giả này mở tay liền ném cho hắn một món cổ vật, quả thực để hắn có chút không kịp thích ứng.
" Ngạc nhiên sao, ngươi cứu lão phu một mạng, ta từ trước đến nay đều là có ơn tất báo người, hơn nữa thứ này ta cũng không dùng nhiều, đưa cho ngươi sử dụng cũng tốt.
Mà cây Hồn Đăng này tác dụng lớn nhất chỉ đối với mấy tên mới tu luyện như ngươi thôi, đạt đến ta cấp độ, đã gần như là rác, chẳng bao giờ sử dụng! "
Hàn Thần cười cười, không quan tâm nói, Cổ Vật đúng là vô cùng thần kì, nhưng mà bọn chúng có một điểm yếu chí mạng chính là bọn chúng năng lực chỉ cố định, không thể phát triển.
Khí Linh thì khác, ngươi càng cường đại, Khí Linh sức mạnh sẽ càng lớn hơn, như là Tịnh Nhạc Ma Kính chẳng hạn, nó phản chấn năng lực không có cố định, mà là dựa theo Tịnh Nhạc thực lực mà tăng trưởng.
Còn Cổ Vật năng lực sẽ chỉ vĩnh viễn như vây, điều này dẫn đến tình trạng, có Cổ Vật cực kì thích hợp mới tu luyện người sử dụng, tuy nhiên đối với cấp cao cường giả, nó cùng rác cũng không khác biệt, gần như không bao giờ đụng tới.
Chính vì vậy Hàn Thần mới đưa cho Tịnh Nhạc thứ này, Hồn Đăng thật đối với hắn không có tác dụng, tuy nhiên, đối với Tịnh Nhạc mà nói, nó tác dụng lại cực kì to lớn, chẳng khác nào thần vật.
" Thì ra là vậy! "
Tịnh Nhạc nghe Hàn Thần giải thích, khuôn mặt liền bừng tỉnh hiểu ra, khó trách lão giả này lại đưa hắn thứ quý giá này.
Hơn nữa, có thể sở hữu Cổ Vật trong tay, vị tiền bối này một là thân phận không tầm thường, hai là thực lực tuyệt đối là cao thủ nhất lưu, là chân chính lão quái vật, chẳng qua bị bệnh tật cho nên mới đến nơi này tìm kiếm cơ duyên thôi!
Hắn thì càng tin tưởng vào trường hợp thứ hai hơn, dù sao lão giả này thực lực cùng thủ đoạn hắn đã tận mắt thấy qua.
Có thể một cái búng tay giết chết một tên Hoàng Linh Sư, như vậy sức mạnh chỉ số ít nhất phải từ Huyền Linh Sư trở lên, thậm chí còn càng cao hơn.
" Vậy...cái này, cảm tạ tiền bối! "
Tịnh Nhạc vẫn còn chưa từ trong kinh hãi hồi tỉnh lại, không dám chậm trễ, vội vàng hướng về Hàn Thần cảm tạ.
Hắn cảm thấy trên thân mình lúc này quả thực toàn bảo, từ Ma Kính, Chén Thánh, Thái Dương Kim Thân, lúc này lại được lão giả đưa cho một món Cổ Vật tên là Hồn Đăng, nếu như bị ngoại giới phát hiện, thật sự sẽ phải chết không có chỗ chôn a!
" Ân, cầm lấy đi! "
Hàn Thần khẽ gật đầu ném Hồn Đăng qua, Tịnh Nhạc lập tức nhanh chóng bắt lấy, tuy nhiên vừa chạm vào Hồn Đăng xong hắn cả người đột nhiên cứng đơ, trái tim co rút lại, hai mắt trợn lớn, từng luồng hắc khí mơ hồ từ người hắn bốc lên, tuy nhiên bởi vì đang ở buổi tối cho nên cũng không ai nhìn thấy.
Một lúc sau Tịnh Nhạc mới hồi tỉnh lại, xoa lấy choáng váng đầu óc, miệng lẩm bẩm
" Rốt cuộc là có chuyện gì, chẳng lẽ là do thứ này ẩn chứa linh hồn năng lượng quá mạnh, từ đó tác động đến tinh thần của ta? "
Tịnh Nhạc cau mày, trong đầu đưa ra xuy đoán, rất có khả năng này, dù sao mới đầu bị màu bạc luồng khí lướt qua cũng có phản ứng tương tự như vậy.
" Có chuyện gì sao? " Hàn Thần nhìn thấy Tịnh Nhạc kì lạ biểu lộ liền lên tiếng nghi hoặc hỏi.
" Tiền bối, không có gì, có lẽ là bị vật này tản mát ra linh hồn năng lượng tác động! "
Tịnh Nhạc lắc đầu nói, tuy nhiên trong lòng vẫn cảm thấy có điểm kì lạ, nhưng mà lại không biết là kì lạ ở chỗ nào?
" Được rồi, vậy để ta nói cho ngươi Hồn Đăng tác dụng đi! " Hàn Thần cũng không để ý, tiếp tục lên tiếng giúp Tịnh Nhạc giải thích Hồn Đăng năng lực.
Tịnh Nhạc nghe lão giả nói khuôn mặt lập tức nghiêm túc chăm chú trở lại, món cổ vật này tác dụng hắn cũng rất tò mò.
Chỉ là Tịnh Nhạc hắn cũng không biết, lúc này bên trong linh hồn không gian của hắn Tiểu Hỏa lại có biến dị, lớp lông huyết sắc đồ án càng ngày càng rõ ràng, kinh khủng tà ác khí tức toát ra, mi tâm lóe lên một cái dấu ấn, tuy nhiên một lúc sau lại biến mất không thấy gì nữa.
Phù!
Tiểu Hỏa thổi ra màu đen ngọn lửa, lần này Hắc viêm so với nguyên bản còn càng cường đại, càng tràn ngập âm u lạnh lẽo.
...
" Ngươi đang cầm trên tay chính là xếp hạng thứ bảy mươi Hồn Đăng, tất nhiên xếp hạng kia cũng không chính xác, chỉ là dựa vào năng lực của vật này, sau đó ước chừng thôi, bất quá cái này cũng không có quan hệ, ngươi cũng không cần quan tâm đến điều này.
Hồn Đăng có hai năng lực chính, đầu tiên là Hồn Năng, năng lực này có thể giúp ngươi thu thập từ người chết đi linh hồn năng lượng.
Bình thường con người sở hữu cả thể chất năng lượng, cùng linh hồn năng lượng, thể chất thì không nói, chính là ở thể lực của ngươi, sinh mệnh của ngươi, dễ nhận ra nhất là ở Linh Sư nguyên năng.
Còn linh hồn năng lượng thì tương đối hư vô mờ mịt, bình thường nhân loại là không thể sử dụng tới, bất quá bọn chúng vẫn y nguyên tồn tại, một khi chết đi thứ năng lượng này sẽ tan biến.
Hồn năng có thể giúp ngươi trích xuất từ vừa mới chết đi linh hồn thuần khiết nhất năng lượng, ngươi có thể sử dụng nó để hấp thụ, từng chút một tăng cường linh hồn của bản thân.
Cường độ linh hồn mạnh mẽ tác dụng chắc ngươi cũng biết rồi, mặc kệ đến khả năng luyện tập Chiến Kỹ, hoặc là năng lực nhận biết phản xạ, ghi nhớ của bộ não đều có cực lớn tác động.
Ngoài ra như ngươi ban đầu dự định, ngươi có thể lấy bên trong linh hồn năng lượng để chữa trị thú linh của ngươi, bên trong Hồn Đăng lão phu đã tích trữ không ít, có lẽ đầy đủ cho tiểu tử ngươi sử dụng một thời gian dài! "
Tịnh Nhạc nghe Hàn Thần giải thích hai mắt lập tức trợn lớn, thứ này lợi hại như vậy, không chỉ giúp hắn chữa trị thú linh, còn có thể hấp thụ tăng cường linh hồn cường độ của bản thân.
Cường độ linh hồn đối với người khác tác dụng to lớn nhưng mà đối với hắn tác dụng còn to lớn hơn, bởi vì hắn sở hữu Ma Kính Hắc Phượng Hỏa Kỹ năng.
Hắc Phượng Hỏa phụ thuộc to lớn vào mức độ linh hồn, nếu bản thân linh hồn vượt qua Hoàng Linh Sư, vậy không phải lấy Linh Sư thực lực vẫn có thể vượt cấp chém giết như thường?
" Ân, đó chính là Hồn Đăng đầu tiên năng lực, trước khi nói thứ hai năng lực, ngươi nhìn kỹ vào Hồn Đăng phần thân trước! "
" Phần thân? "
Tịnh Nhạc khuôn mặt nghi hoặc, nhanh chóng nghe theo, nhìn vào Hồn Đăng phần thân, rất nhanh hắn liền phát hiện ra Hồn Đăng phía trên được khắc một cái dấu ấn hình ngọn lửa, lúc này đã có hai phần ba phát sáng lên.
" Dấu ấn kia biểu hiện mức độ linh hồn năng lượng tích trữ, khi toàn bộ ngọn lửa phát sáng lên chính là năng lượng linh hồn đạt tới tối đa, lúc đó ngươi có thể sử dụng Hồn Đăng đặc biệt năng lực Hồn Xuất! "
" Hồn Xuất, chẳng lẽ...? "
Tịnh Nhạc nghe tới Hồn xuất hai chữ hai hai mắt liền trợn lớn, dường như đã liền tưởng ra kỹ năng tác dụng này là gì.
" Không sai, nó năng lực có thể giúp ý thức của ngươi rời khỏi cơ thể, tiến vào linh hồn trạng thái! " Hàn Thần gật đầu cười nhạt nói.