Chương 89: Thiên Chân Vô Tà Chén Thánh

Tuyệt Đại Chiến Thần

Chương 89: Thiên Chân Vô Tà Chén Thánh

" Ý ngươi là sao? " Tịnh Nhạc nghe nàng nói khuôn mặt cau lại khó hiểu hỏi.

" Ừm, chủ nhân, chắc ngươi cũng biết Khí linh cho dù bị trọng thương, linh hồn bị phá hủy tuy nhiên sẽ không hoàn toàn chết đi đúng không? " Ma Kính trầm tư một hồi liền lên tiếng hỏi lại Tịnh Nhạc.

Tịnh Nhạc nghe vậy liền khẽ gật đầu, theo hắn biết là như vậy, trước đây từng có một vị cường giả muốn phá hủy Khí linh, mặc dù người này thực lực vô cùng cường đại, đã là trên thế giới số một số hai, tuy nhiên hắn dùng cả chục năm vẫn không thể tìm ra cách đem bọn chúng biến mất khỏi thế gian.

Cho nên từ đó ba ngàn kiện khí binh được xem như bất tử đồ vật, vô pháp phá hoại!

" Sở dĩ Khí linh bọn ta có thể làm như vậy là bởi bọn ta có linh hồn bản nguyên, mặc kệ có bị trọng thương bao nhiêu, thậm chí cả bản thể cùng linh hồn đều bị phá hủy, nhưng mà chỉ còn phần bản nguyên kia tồn tại, chúng ta vẫn có thể hồi sinh.

Tất nhiên hồi sinh đồng nghĩa với việc tất cả kí ức cùng cảm xúc trước đây đều biến mất, chính vì thế ta mới nói ngài không phải là cưỡng ép mà là cứu rỗi Chén Thánh!

Mà phần bản nguyên kia chính là Khí Linh chúng ta cội nguồn năng lực, nó gắn liền với linh hồn, nhưng trước mắt nữ hài hình dáng rõ ràng là Chén Thánh còn nhỏ bộ dạng, linh hồn bên trong cũng không có bản nguyên, điều này chứng tỏ nó chỉ là phần bị tách ra mảnh vỡ linh hồn, có được Chén Thánh năng lực vô cùng hữu hạn! "

Ma Kính chỉ về đang ngủ say tóc trắng nữ hài, lên tiếng giải thích.

" Tức là nếu ta muốn hồi phục hoàn toàn Chén Thánh, nhất định phải đi tìm phần linh hồn gốc có chứa bản nguyên kia đúng không? " Tịnh Nhạc nghe Ma Kính giải thích bắt đầu dần dần hiểu ra, đồng thời trong lòng đối với Chén Thánh năng lực càng đề cao lên một mức độ mới.

Theo Ma Kính nói, trước mắt nữ hài này chỉ là Chén Thánh bị trọng thương tách ra bản thể cùng linh hồn, năng lực vô cùng hữu hạn.

Nhưng mà chỉ vẻn vẹn khí tức cũng đã kinh khủng như vậy tác dụng, đem hắn linh hồn hoàn toàn thanh tẩy, như vậy không biết hoàn toàn thể sẽ còn kinh khủng như thế nào?

" Đúng vậy, chủ nhân, bất quá ngươi cũng đừng tiếc nuối, đây ngược lại còn là chuyện tốt, bởi vì mặc dù năng lực rất hữu hạn, tuy nhiên trong kí khế ước quá trình sẽ không gặp phản kháng, so với ban đầu ta dự định còn muốn an toàn gấp mấy lần! "

Ma Kính lên tiếng khuyên bảo Tịnh Nhạc, ban đầu nàng nàng còn cho rằng Chén Thánh linh hồn vẫn chưa bị tổn hại, vẫn giữ nguyên trưởng thành bộ dạng.

Lúc đó mặc kệ là phần linh hồn này có bản nguyên hay không thì đều cực kì khó khăn, có to lớn hiểm nguy, dù sao Chén Thánh tình cảm đối với chủ nhân cũ vẫn rất nồng đậm, nàng cho dù bị thương nhưng chắc chắn vẫn sẽ chống trả phản kháng quyết liệt, tuyệt không muốn kí khế ước mới.

Nhưng mà lại không nghĩ tới mọi chuyện lại thuận lợi như vậy, ngoài thời gian chữa trị lâu ra, nàng cùng Tịnh Nhạc chắc chắn cũng sẽ không có nguy hiểm gì!

Tịnh Nhạc khẽ gật đầu, thực chất hắn cũng không quá tham lam, từng bước tiến tới là được, hiện tại Chén Thánh mặc dù không toàn vẹn nhưng mà đã thừa đủ dùng cho hắn rồi!

" Đúng rồi, ngươi nói trước mắt Chén Thánh là nàng còn nhỏ bộ dạng, chẳng lẽ nàng bản thể là một cái nữ nhân trưởng thành? "

" Ân, đây là lý do vì sao ta nói ngài có thể dễ dàng tạo khế ước, trước mắt phần này linh hồn chỉ là mảnh vỡ cũng không có bản nguyên, hơn nữa còn ngủ say lâu như vậy chắc chắn sẽ dẫn tới linh hồn bị hao mòn nghiêm trọng.

Ta nghĩ nàng kí ức đã gần như bị xóa hết rồi, chính vì thế mới biến thành bộ dạng hài tử như vậy, mà xung quanh cô tịch không gian này ta nghĩ có lẽ cũng không phải do nàng quá u buồn, tiếc nuối chủ nhân cũ mà có lẽ là do kí ức đang dần biến mất mà đau khổ đi! "

Ma Kính nhìn xung quanh không gian, khuôn mặt bình tĩnh nói ra.

Tịnh Nhạc khẽ xoa cằm gật đầu, hắn đương nhiên hiểu nàng ý muốn nói cái gì, kí ức bị xóa hết như vậy, hắn hoàn toàn không cần lo bị Chén Thánh chống trả, thậm chí ngược lại còn có thể cùng nàng kết thân.

Dù sao Chén Thánh lúc này cũng không giống Ma Kính, nàng kí ức cùng tình cảm bị xói mòn, cho nên tâm hồn hiện tại đã cùng mười hai, mười ba tuổi nữ hài không khác biệt.

Mà nhắc đến Ma Kính hình dạng mới nhớ, nàng lúc này đang ở hài tử cơ thể, không biết là do tự nhiên hay gặp vấn đề gì không, bất quá cô gái này nếu như ở trưởng thành dung mạo tuyệt đối sẽ không kém Chén Thánh chút nào mỹ nhân bại hoại.

" Được rồi, tránh hao tổn thời gian, hiện tại liền tiến hành hồi phục đánh thức Chén Thánh đi! "

Tịnh Nhạc suy tính một hồi sau đó liền truyền ý niệm cho Ma Kính.

" Ừm! "

Ma Kính khẽ gật đầu, sau đó cùng Tịnh Nhạc phối hợp, tức thì bên ngoài Hồn Đăng ngọn đèn lập tức sáng dực lên, bên trong năng lượng bị dẫn dắt ra, sau đó dung nhập vào bên trong Chén Thánh.

Vù!

Linh hồn năng lượng dung nhập vào Chén Thánh xong, sau đó liền tập hợp vào Ma Kính bàn tay, Ma kính không do dự, lập tức đem cỗ năng lượng này truyền vào bên trong nữ hài linh hồn.

Tức thì trên người nữ hài ánh sáng càng rực rỡ lên, tóc dài cũng phát ra bạch kim quang mang, màu trắng ánh sáng tựa như lĩnh vực, nhanh chóng lan tràn ra xung quanh, đem tối đen không gian bắt đầu thanh tẩy.

Nữ hài trên trán cũng dần hiện ra một cái phức tạp màu trắng ấn kí, tuy nhiên ấn kí này chỗ bị bị gãy nát, chỗ thì vỡ vụn khuyết thiếu, lúc này dưới năng lượng linh hồn tác động liền bắt đầu từng chút một hồi phục lại.

Đứng xem Tịnh Nhạc mày cũng không nhịn được cau lại, bởi vì hắn cảm nhận được cơ thể mình hiện tại đang phải gánh chịu cực mạnh áp lực, tựa như bị cả một tảng đá lớn đè vào người.

Đây là do đồng thời sử dụng cả Ma Kính lẫn Hồn Đăng nguyên nhân, một cái thì không sao, tuy nhiên cả hai cái đồng thời kích hoạt, lập tức để áp lực tăng gấp cả chục lần.

" Chủ nhân, ngươi gắng chịu, hiện tại Chén Thánh linh hồn là nguyên thủy nhân, tựa như mới sinh ra hài tử, cũng sẽ không phản kháng, cho nên thời gian chữa trị giảm xuống nhất nhiều, có lẽ chỉ cần nửa tiếng là được! "

Ma Kính động viên ý niệm truyền về phía Tịnh Nhạc, chính nàng linh hồn năng lượng cũng đang cực kì hao tổn, cái kia năng lượng linh hồn cũng không phải cứ truyền vào liền có thể chữa trị, mà nhất định phải cần có dẫn đạo mới được.

" Ta biết rồi! "

Tịnh Nhạc cắn răng khẽ gật đầu, theo thời gian trôi đi, bên trong Hồn Đăng năng lượng bắt đầu cạn kiệt dần, ngược lại Chén Thánh linh hồn trên trán ấn kí cũng đã hồi phục gần hết.

Nàng linh hồn cũng càng ngày càng thanh tịnh hơn, toàn thân tắm trong biển ánh sáng, tựa như một tiểu thiên thần vậy, vừa thuần khiết vừa thiện lương, thanh tẩy thế gian hết thảy bóng tối.

Chỉ bất quá lúc này Tịnh Nhạc cũng không có tâm trạng nhìn, hắn lúc này cơ thể đã nổi đầy gân xanh, toàn thân ướt đẫm mồ hôi, liền tinh thần cũng vô cùng kiệt quệ, nửa tiếng gánh chịu cái kia kinh khủng áp lực để cho hắn cảm giác cơ thể như muốn sụp đổ.

" Ma Kính, đã xong chưa? "

Tịnh Nhạc lúc này ý thức quay trở lại bên trong Ma Kính, giọng nói tràn đầy mệt mỏi gắng gượng kêu lên.

" Chủ nhân, một chút nữa! "

Ma Kính khuôn mặt cũng mười phần tái nhợt trả lời lại, hiện tại trợ giúp Tịnh Nhạc dung hợp Chén Thánh, nàng đã dùng toàn lực, linh hồn mặc dù không có cơ thể thống khổ, tuy nhiên thực tế còn càng khó chịu hơn, hiện tại cảm giác như muốn hư thoát vậy.

" Xong rồi! "

Đúng lúc này Ma Kính mệt mỏi thanh âm vang lên, tức thì Chén Thánh trên trán ấn kí bống dưng sáng chói lên, toàn không gian cũng bị rung động, hình thành một cái vòng xoáy cuốn thẳng vào nàng linh hồn, đang nhắm mắt Chén Thánh đúng lúc này mở ra.

Vu!

Tịnh Nhạc chỉ cảm thấy một trận chói mắt, khi hắn tỉnh dậy hắn liền phát hiện mình đang đứng ở một cái thảo nguyên, nơi này vô cùng xinh đẹp, nhẹ nhàng ấm áp ánh năng, xanh tươi cỏ cây, thỉnh thoảng lại có tiểu động vật chạy qua.

" Đây là...?! "

Tịnh Nhạc nhìn xung quanh xinh đẹp yên bình vùng đất, trong lòng không nhịn được kinh ngạc kêu lên.

" Khoan đã, đây là linh hồn của ta?! "

Rất nhanh hắn liền phát hiện mình cũng không còn ở Ma Kính bên trong, mà là dùng chính mình linh hồn, hắn còn đi dạo xung quanh, đúng lúc này Ma Kính thanh âm liền vang lên.

" Chủ nhân, ta đã thành công hồi phục cho Chén Thánh, hiện tại nàng linh hồn đang ở trong không gian này, ngươi chỉ cần cùng nàng kí khế ước là được, ta vừa tiêu hao tương đối nhiều, cho nên đi nghỉ trước! "

Ma Kính thanh âm tràn đầy mệt mỏi, hiển nhiên là tiêu hao không nhỏ, cần phải nghỉ ngơi một đoạn thời gian mới được.

" Ân, ngươi vất vả rồi! "

Tịnh Nhạc gật đầu, sau đó bắt đầu bước đi xung quanh, rất nhanh hắn liền thấy Chén Thánh, nàng mặc một bộ bạch sắc váy dài, lúc này đang ngồi bên cạnh hồ nước, bạch kim tóc dài theo gió tung bay, thỉnh thoảng lại đùa nghịch với xung quanh mấy cái tiểu động vật.

Nghe thấy Tịnh Nhạc bước đến, đầu liền ngoảnh lại, vàng kim hai con mắt tràn đầy ngây thơ thuần khiết mở lớn, nghi hoặc đánh giá Tịnh Nhạc.

" Ưm, ca ca, ngươi là ai vậy? " Chén Thánh trong trẻo ấm áp giọng nói vang lên, tựa như một bản hòa âm, chỉ cần nghe liền để người ta tâm thần sảng khoái.

" Ta gọi Tịnh Nhạc, ngươi còn nhớ tên của của mình không? "

Tịnh Nhạc miệng khẽ cười, khụy một chân xuống, ngước lên nhìn non nớt khuôn mặt nữ hài.

Chén Thánh ngây thơ hơi nghiêng đầu, giống như đang suy nghĩ, rất nhanh liền lên tiếng trả lời.

" Ta gọi là Tiểu Bạch, ta cũng không nhớ lắm, hình như trước đây có người gọi ta như vậy? "

Tịnh Nhạc gật gật đầu, thì ra Chén Thánh gọi là Tiểu Bạch, có lẽ đây là tên chủ nhân trước của nàng đặt đi, mà nhắc đến tên hắn cũng quên không hỏi xem Ma Kính tên là gì, để chút nữa hỏi nàng sau.

Hắn còn đang định hỏi tiếp Tiểu Bạch, thì đột nhiên lúc này bé nhỏ gương mặt liền ghé sát vào mặt hắn, ngây thơ to tròn hai con mắt mở lớn, bộ dạng thiên chân vô tà khẽ nói.

" Ca ca, linh hồn ngươi thật thuần khiết, Tiểu Bạch có dung hợp với ngươi sao? "

Tịnh Nhạc nghe vậy cả người lập tức sững sờ, tưởng như nghe nhầm, thanh âm khó tin hỏi lại.

" Linh hồn...thuần khiết lại còn...dung hợp với ta...?!! "