Chương 81: Hồn Đăng
Virut một khi xâm nhập cơ thể liền sẽ liên tục sinh sôi, tuy nhiên Linh Sư cơ thể cường đại, có thể nhanh chóng đem bọn chúng tiêu hủy, bất quá tiêu hủy những cái kia chỉ là bản sao thôi.
Còn chân chính ban đầu tiến vào cơ thể virut thì không tiêu diệt được, chính vì vậy cường giả mới có thể duy trì một thời gian dài, còn thường nhân chỉ cần một, hai ngày liền tử vong.
Tuy nhiên duy trì cũng chỉ là duy trì, không thể diệt tận gốc, càng ngày loại này Phệ Băng virut gây bệnh sẽ càng mạnh, tốc độ sao chép càng nhanh hơn, cuối cùng để chủ thể ôm hận mà chết đi.
Toái Hàn Diệp mặc dù không thể tiêu diệt đám virut kia, tuy nhiên nó tác dụng lại là trợ giúp tìm kiếm Phệ Băng virut ban đầu bản thể, từ đó người từ bên ngoài dùng năng lượng tác động đem nó tiêu diệt.
Nhân loại một thế trước mặc dù đã tìm ra phương pháp, nhưng mà gặp trở ngại chính là Toái Hàn Diệp mặc dù tác dụng chính rất kém, tuy nhiên thời gian sinh trưởng lại rất lâu, trưởng thành phải đợi đến cả tháng thời gian, trong thời gian ngắn căn bản không đủ chu cấp cho toàn thể loài người.
Vì thế mới để số lượng người chết cao đến mức độ khủng khiếp như vậy!
Tịnh Nhạc ngồi từ nãy đến giờ rốt cuộc cũng nhờ vào Toái Hàn Diệp trợ giúp, thành công tìm ra con virut mẹ kia, tức thì năng lượng truyền vào, tất nhiên bình thường như vị lão giả này thực lực, hắn nằm mơ cũng đùng nghĩ làm hắn xước da chứ đừng nghĩ đến việc truyền bản thân năng lượng vào.
Bất quá hiện tại lão giả tin tưởng mình, để toàn thân thả lỏng, cho nên hắn mới có thể làm như vậy.
Lập tức năng lượng hình thành một cái sắc bén bàn tay, nhanh chóng chui vào lão giả một cái nhỏ bé đến cực hạn tế bào, sau đó không do dự bóp nát.
Lão giả thân thể bỗng nhiên run lên, hai mắt mở lớn, bởi vì hắn cảm nhận được, nguyên bản đang liên tục băng hóa cơ thể hắn đúng lúc này dừng lại, thậm chí còn đi ngược, dần dần từng chút một tan ra.
Cái này để lão giả mười phần mừng rỡ, có tác dụng, vậy mà thật có tác dụng, băng hóa quá trình dần tan ra chứng tỏ hắn căn bệnh bắt đầu được hóa giải, điều này từ trước đến nay chưa từng xảy ra, cho dù hắn có dùng vô số thiên tài địa bảo quý giá cũng không được.
Hiện tại lại có thể bị một tên tiểu tử mới bước vào Linh Sư, chỉ sử dụng một loài lá dại hóa giải, nói ra thật khó tin nhưng mà hiện thực ở trước mắt.
" Phù, tiền bối, may mắn không làm nhục mệnh, lấy ngài thể chất cường hãn sức hồi phục, chắc cũng đã cảm nhận được rồi a! "
Tịnh Nhạc thở phải một hơi có chút mệt mỏi nói, tập trung tìm kiếm như vậy, hơn nữa còn giữa không biết bao nhiêu tế bào tìm kiếm, quả thực để hắn hao tổn tinh lực vô cùng.
" Ha ha ha, thật tốt, lão phu bệnh lại có thể chữa khỏi, tiểu tử, lần này ta nợ ngươi một cái mạng! "
Lão giả không giữ nổi được tâm tình cuồng tiếu lên, Tịnh Nhạc cũng không phản ứng gì, có thể gần sát tử vong hồi sinh, loại này tâm tình, lão giả này còn khá bình tĩnh, nếu là phàm phu tục tử, chỉ sợ đã nhảy cẫng lên, hô hào la hét liên tục mới thôi.
" Ta hiện tại mới chỉ tiêu diệt ngài virut căn nguyên thôi, muốn hoàn toàn hồi phục trạng thái đỉnh phong, vẫn cần ngài tự tĩnh dưỡng mới được! "
Tịnh Nhạc lên tiếng nhắc nhở, tuy nhiên trong lòng cảm thấy lo lắng, một thế trước loại virut này chỉ bùng phát sau tận thế xảy ra, nhưng mà hiện tại phong ấn còn chưa phá vỡ nó đã có bệnh nhân đầu tiên.
Mà khoan đã, lúc này Tịnh Nhạc trong đầu đột nhiên lóe lên một tia sáng, không chỉ lão giả này, ai biết ở ngoài kia có bao nhiêu người bị nhiễm đâu?
Nếu dịch bệnh sớm như thế bùng nổ, vậy thì thực sự là đại thảm họa, hắn nhất định phải sớm trước một bước hành động mới được.
Hành động ở đây đương nhiên không phải như siêu anh hùng, báo trước hiểm họa giải cứu thế giới, hắn còn chưa tốt đến mức như vậy, nói tất nhiên phải nói, chết quá nhiều người đợi lúc tận thế xảy ra, nhân loại tuyệt đối không đủ lực lượng cùng dị tộc chiến đấu.
Tuy nhiên muốn nói cũng phải sau khi hắn thu mua đủ Toái Hàn Diệp trước đã.
Đúng vậy, đây chính là một trong những cái Tịnh Nhạc dự tính thực hiện kế hoạch, một khi dịch bệnh xảy ra, như một thế trước, chỉ vẻn vẹn một lá Toái Hàn Diệp cũng là cầu mà không có, một khi xuất ra thị trường, đắt đến hàng triệu Tinh tệ vẫn có người mua, thậm chí còn mang ra đấu giá, vô số người tranh đoạt chém giết nhau.
Dù sao mạng là trên hết, chết rồi còn có thể dùng tiền sao?
Cho nên nếu hắn đại lượng thu mua Toái Hàn Diệp, một khi bán đi, tiền thu về tuyệt đối đạt tới thiên văn con số.
Mà thời điểm này Toái Hàn Diệp rất rẻ, chỉ một Tinh tệ liền có thể mua một lá, có thể nói chẳng khác nào mua một đống rác thu về một đống vàng.
Tịnh Nhạc xoa cằm, cảm thấy dự định này càng thực hiện sớm càng tốt, dù sao Toái Hàn Diệp cũng không phải hàng sử dụng ngay, có thể tích trữ lâu dài được.
" Tiểu tử, ngươi tên gì? "
Tịnh Nhạc đang suy nghĩ, đúng lúc này phía trước lão giả thanh âm vang lên, lập tức để hắn giật mình tỉnh dậy, lão giả này cũng đã nhìn thấy hắn hình dạng thực sự, cho nên cũng không cần dấu diễm họ tên làm gì.
" Vãn bối gọi Tịnh Nhạc! "
" Tốt, lão phu gọi Hàn Thần, hiện tại ngươi đã chữa trị cho ta, lão phu coi như nợ ngươi mạng già này, ngươi ba cái điều kiện, cùng cái gì đó vật phẩm nói đi! "
Tịnh Nhạc cứu mạng Hàn Thần, lập tức để hắn đối với Tịnh Nhạc hảo cảm tăng lên nhiều, giọng nói cũng thân cận không ít, tâm trạng mười phần vui vẻ nói ra.
" Ân, Hàn tiền bối, vật phẩm ta có thể nói ngay, chỉ là...ba cái điều kiện kia có thể để sau được không? "
Hàn Thần nghe vậy mày chau lại, tuy nhiên rất nhanh liền gật đầu.
" Cũng được, một chút nữa ta đưa ngươi liên hệ dãy số! "
" Đa tạ tiền bối! " Tịnh Nhạc vui mừng miệng khẽ nhếch lên, lần này may mắn bám được một tên cường giả bắp đùi, mình số vận quả nhiên thật tốt a!
" Ba cái điều kiện thì để sau đi, ngươi muốn vật phẩm là gì? " Hàn Thần tiếp tục lên tiếng hỏi.
" Tiền bối, ngài có thể cho ta một ít đồ vật ẩn chứa năng lượng linh hồn sao? "
Tịnh Nhạc nghe vậy liền không do dự nói ra yêu cầu của mình, đây là hắn mục đích chính, vừa nãy hắn đã đi quanh chợ một hồi rồi, nhưng mà vận khí không tốt lắm, cũng không bắt gặp chữa trị linh hồn bảo vật.
Điều này Tịnh Nhạc cũng đã lường trước, chữa trị linh hồn đồ vật mặc dù không đắt, nhưng lại khá hiếm, bình thường chỉ may mắn mới gặp được thôi.
" Ẩn chứa năng lượng linh hồn đồ vật, ngươi thú linh bị thương sao? "
Hàn Thần nghe vậy liền cau mày hỏi lại.
" Là, tiền bối, thú linh của ta bị rơi vào ngủ say trạng thái, cho nên ta nghĩ dùng vật này có thể trợ giúp nó hồi phục! "
Tịnh Nhạc gật đầu, lão giả nói cũng không sai, hắn thật muốn dùng để chữa trị cho chim nhỏ, đây là hắn muốn làm đầu tiên, dù sao thú linh là trực tiếp liên kết với linh hồn của mình, còn Chén Thánh thì lúc nào cũng được, không cần vội vàng.
" Ừm, chữa trị linh hồn đồ vật ta quả thật không thiếu... "
Hàn Thần nghe vậy liền xoa cằm trầm tư, suy nghĩ một hồi cuối cùng liền từ trong giới chỉ lấy ra một vật, là một cây đèn, thiết kế rất cổ xưa, nhìn mười phần tinh xảo, xung quanh bao phủ từng luồng màu bạc luồng khí, toàn thân nằm lơ lửng trên Hàn Thần bàn tay.
" Vật này ta cũng không dùng, liền đưa ngươi đi! " Hàn Thần nhìn vào trên tay lơ lửng ngọn đèn, tiếp tục lên tiếng nói.
Vù!
Tịnh Nhạc khuôn mặt tràn đầy nghi hoặc nhìn Hàn Thần đưa ra ngọn đèn thần bí này, hắn định tiến đến gần xem kỹ hơn, bất quá vừa đến gần liền bị cỗ kia màu bạc luồng khí lướt qua, linh hồn hắn lập tức chấn động lên.
Có thể để hắn linh hồn chấn động, thứ này tuyệt đối không sai, tuyệt đối là linh hồn năng lượng!
" Chủ nhân, ngươi nhất định phải cầm lấy vật này trong tay, nó là một món Cổ vật! "
Đúng lúc này bên trong đầu vang lên Ma Kính vội vàng giọng nói, nghe đến Cổ vật hai chữ kia, Tịnh Nhạc hai mắt lập tức trợn lớn, cả người khẽ run lên.
" Không tệ, nhìn ngươi phản ứng chắc cũng biết đây là gì rồi, không sai, đây chính là một món Cổ vật! "
Hàn Thần cười tán dương Tịnh Nhạc một tiếng, thế gian không phải ai cũng biết Cổ Vật hai chữ này, sau đó hắn lại mở miệng nói tiếp.
" Đây là 108 Cổ vật một trong, xếp hạng thứ 90, Hồn Đăng! "
"