Chương 45: Bất Ngờ Tập Kích
" Triệu Dĩnh, ngươi chuyển đồ xong chưa? "
" A, Tần Minh, ta vừa chuyển đồ xong! "
Tịnh Nhạc nghe vậy liền có hơi miễn cưỡng mỉm cười, dù sao hắn cũng không cùng người này quen, vì vậy thật không biết phải giao tiếp như thế nào, chỉ có thể mong tên này không nghi ngờ gì!
Mà Tần Minh chính là tên nam tử này tên, còn may vừa nãy có hỏi qua, nếu không hiện tại thật nguy hiểm!
Tần Minh nghe Tịnh Nhạc nói có hơi nhíu mày, ánh mắt nhìn kỹ về ‘ Triệu Dĩnh ‘, một lúc sau liền cười nhẹ lắc đầu.
" Ừm, hiện tại chúng ta vào trong đi, ta có chuyện muốn nói với ngươi! "
Tần Minh cảm thấy có hơi kì lạ, bất quá cảm thấy mình có hơi nghĩ nhiều, cầm lấy tay Tịnh Nhạc, định đưa hắn vào bên trong.
" Ây, khoan đã Tần Minh, nói chuyện để sau đi, ta hiện tại còn phải đi thực hiện bang chủ nhiệm vụ bí mật! "
Tịnh Nhạc ngay lập tức chặn người lại, cố giữ cho đầu óc thanh tỉnh vội nói.
Tên Tần Minh này khả năng cùng Triệu Dĩnh tương đối thân thích, nếu tiếp tục nói chuyện, sớm muộn gì hắn cũng sẽ bị lộ.
" Nhiệm vụ bí mật?! "
Tần Minh nghe vậy mày liền nhăn lại, có hơi nghi hoặc cùng ngạc nhiên hỏi.
" Bang chủ có nhiệm vụ bí mật làm sao ta lại không biết?! "
" A...ta cũng không rõ, có lẽ do đây là về giấy tờ nhiệm vụ đi, dù sao ta cũng là bang chủ thư kí! "
Tịnh Nhạc nghe hỏi có hơi bí quá liền lập tức nói liều, hắn cũng mơ hồ biết được trước mắt nam tử thân phận, khả năng là thuộc Tử Lệ cận thân bảo tiêu đội ngũ.
Người đứng đầu tổ chức lớn cho dù thực lực có mạnh nhưng mà cũng ít ai là đi một mình, hầu như đều có bảo tiêu cùng thư kí đi theo!
" Là vậy sao, như vậy được rồi, ngươi mau thực hiện đi! "
Tần Minh gật gật đầu hiểu dần, xem ra là đã bị Tịnh Nhạc lời nói dối đánh lừa, hắn đúng như Tịnh Nhạc phán đoán, thật là bang chủ bảo tiêu, phụ trách bảo vệ bang chủ an toàn.
" Vậy ta đi a! "
Tịnh Nhạc trong lòng thở phào một hơi, vội vàng rời đi, tuy nhiên đúng lúc này Tần Minh giọng nói lại vang lên.
" Đúng rồi, Triệu Dĩnh, ngươi đang cầm vali là gì vậy? "
Tần Minh câu hỏi lập tức để Tịnh Nhạc giật bắn của mình, còn may thân thể vẫn giữ được bình tĩnh, không có phản ứng quá nhiều, quay mặt trở lại không chút bối rối trả lời.
" À, vali bên trong cất giữ dùng để thực hiện nhiệm vụ giấy tờ, ngươi muốn xem sao? "
" Thì ra là vậy! "
Tần Minh khuôn mặt hơi bừng tỉnh gật nhẹ đầu, hắn cũng không có định xem, dù sao hắn là bảo tiêu nhân viên, đối với giấy tờ căn bản không hiểu gì!
" Nếu không còn gì vậy ta liền đi a! "
Tịnh Nhạc miễn cưỡng cười nhẹ, vội cầm vali nhanh chóng bước chân đi, tuy nhiên chỉ đi được mấy bước hắn thân thể lại một lần nữa tiến vào trạng thái cứng đơ.
Cái này bởi vì ở phía sau Tần Minh từ lúc nào đã chạy đến ôm chặt lấy hắn, còn bên tai nói nhẹ một câu.
" Tiểu Dĩnh, ngươi giận ta sao? "
" Ây...khô...không! " Tịnh Nhạc vẫn chưa thoát khỏi sững sờ, miệng theo bản năng lấp vấp kêu lên.
" Vậy tai sao ngày hôm nay ngươi đột nhiên xa lạ với ta quá vậy? "
Tần Minh cũng không phản ứng gì, chỉ tiếp tục âu yếm nói, Tịnh Nhạc nghe vậy khuôn mặt trong tức khắc biến đen, trong lòng không nhịn được chửi bậy.
" Mụ nó, sẽ không phải tên này chính là nữ thư kí lão công?! "
Tịnh Nhạc đối với trước mắt tình huống có chút không phản ứng kịp, cảm thấy hôm nay mình vận khí làm sao đen như vậy, lại bắt gặp đúng cỗ thân phận này tình nhân.
" Chậc chậc, chúng ta đều làm nhiều lần, ngươi tim vẫn đập nhanh như vậy, xấu hổ sao? "
Tần Minh ôm sát, cảm nhận Tịnh Nhạc tiếng tim đập nhanh, chiền chép miệng cười cười.
Tịnh Nhạc nghe vậy khóe miệng có hơi co giật, cái quỷ gì xấu hổ, ta là do hồi hộp sắp chết đây, còn nữa, con mẹ ngươi bỏ ta ra, lão tử không có chơi gay!
" Tần Minh, ta hiện tại cần phải gấp gáp thực hiện bang chủ mệnh lệnh, có chuyện gì để tối đi! "
" Ai, được rồi! "
Tần Minh khuôn mặt không nỡ nhưng cuối cùng vẫn thở dài một hơi bỏ ra, dù sao hắn cũng không dám gián đoạn bang chủ công việc, tuy nhiên hắn hai mắt vẫn tràn đầy lửa nóng nhìn về Tịnh Nhạc.
" Ừm, vậy thì thôi đi, để tối nay ta qua nhà ngươi! "
" Đư...được! "
Tịnh Nhạc cảm nhận Tần Minh ánh mắt liền toát hết cả mồ hôi, vội xoay người rời đi gấp, phía sau Tần Minh khuôn mặt vẫn có hơi nghi hoặc nhìn về ‘ Triệu Dĩnh ‘, bất quá cuối cùng vẫn không có phản ứng gì, mặc cho Tịnh Nhạc rời đi.
" Phù! Suýt nữa thì chết! "
Tịnh Nhạc rời khỏi Tần Minh tầm mắt xong lúc này mới thở phào một, còn may Ma Kính mô phỏng chuẩn xác đến một trăm phần trăm, cho nên cho dù Tần Minh có cảm thấy kì lạ nhưng cũng không cho rằng có chuyện gì.
Bất quá thân phận này hiện tại quá nguy hiểm, nhất định phải tìm một cái thân phận khác mới được!
...
" Phó hội trưởng, đám người bên kia đã chuẩn bị sẵn sàng, có thể hành động bất cứ lúc nào! "
Lúc này ở bên ngoài sảnh chính, khách vip khu, một tên mặc đồ đen cận vệ đối với Hắc Long công hội phó hiệu trưởng Từ Mục Thanh ghé sát tai nói.
" Vậy thì bắt đầu đi! "
Từ Mục Thanh lãnh đạm nói, có hơi già nua khuôn mặt lập tức biến thành mười phần sắc bén.
" Ai, ta nói ngươi Bạch lão đệ, ngươi về nhà không sử lý được hay sao, bây giờ lại trước mặt mọi người công khai làm chuyện này! "
Cách đó mấy hàng chỗ ngồi một tên Hắc bang lão đại nhìn bên cạnh Bạch gia trưởng tử tên kia, lúc này đang ôm ấp mới mua được miêu nhân, thỏa thích sờ nắn trên người nàng, để cho nữ miêu nhân liên tục phát ra những kì lạ tiếng kêu.
Mà miêu nữ này cũng không có phản kháng gì, ngoan ngoãn nằm trong lòng Bạch gia trưởng tử, quả thực đủng chuẩn mèo nhà vậy.
Bất quá nàng cũng có trí tuệ, nếu không có phản kháng gì, như vậy chỉ có một khả năng chính là nàng đã bị đám buôn bán nô lệ tẩy não, hoàn toàn biến thành một cái nô lệ, chủ nhân muốn gì liền phục tùng theo đó.
" Hắc hắc, Lôi ca, chúng ta đều là người giang hồ, ngươi còn nói như vậy sao, có cần ta kể tên nhà ngươi nuôi mấy chục cái khỏa thân mỹ nữ không? "
Bạch gia trưởng tử cười hắc hắc, ý nói rất rõ ràng, ngươi cùng ta không khác cho nên cũng đừng trước mặt ta giả đạo nghĩa!
Quả nhiên Lôi ca nghe xong khóe miệng có hơi co giật, cũng không nói tiếp nữa.
" Được rồi, các vị, vừa rồi sản phẩm cũng là từ các đại thế lực mang đến sản phẩm cuối cùng, như vậy tiếp theo liền đến Tử Xà bang chúng ta vật phẩm đấu giá đi, mong các vị không chê nha! "
Đám người phía dưới nghe Tiểu Kim ngọt ngào giọng nói, hai mắt có hơi sáng lên, Tử Xà Bang làm chủ nhà, mang ra vật đấu giá đương nhiên phải chân quý hơn thế lực khác nhiều, cho nên bọn hắn tương đối chờ mong.
" Tốt, vậy tiếp theo vật phẩm đấu giá chính là...! "
" Dừng lại đi! "
Tiểu Kim vừa mở miệng định đưa tiếp theo vật phẩm vào, đúng lúc này một cái trầm ổn giọng nói vang lên, lập tức để tất cả mọi người khuôn mặt sững sờ, tất cả đều tập trung chú ý về nơi giọng nói phát ra.
Chỉ thấy lúc này ở hàng khách quý Từ Mục Thanh đã đứng dậy, bình tĩnh hướng về xung quanh trầm giọng nói.
" Cuộc đấu giá này cũng nên dừng ở đây đi! "
" Từ Mục Thanh, ngươi muốn làm cái gì?! "
Tử Lệ nghe vậy liền không chịu được đập bàn đứng dậy quát lên, rõ ràng cho rằng Từ Mục Thanh đang muốn gây sự, biết thế từ trước đã không gửi thiệp mời cho đám này.
Chủ yếu nàng gửi thiệp mới là để khiêu khích trêu chọc là chính thôi, nhưng mà cuối cùng nàng cũng không nghĩ đến Hắc Long công hội người lại đến.
" Muốn làm cái gì? "
Từ Mục Thanh nghe vậy miệng chỉ cười nhạt một tiếng, hai con mắt biến thành cực hạn lạnh lùng, rõ ràng từng câu một nói lớn lên.
" Tử Xà Bang buôn bán hàng cấp, tổ chức nô lệ mua bán, giết người làm chuyện ác khắp nơi, đã vi phạm sâu sắc pháp luật, ngày hôm nay Hắc Long công hội được ủy quyền, đi đến thảo phạt các ngươi! "
Từ Mục Thanh từng câu một nói ra lập tức để toàn trường tĩnh lặng, bất quá chưa đến ba giây sau một tiếng cười lớn vang lên.
" Phốc...ha ha ha, thật chết cười lão nương, Hắc Long công hội các ngươi ăn nhầm phải phân chó sao, chỉ bằng các ngươi cũng muốn thảo phạt Tử Xà Bang ta! "
Người cười lớn đương nhiên là Tử Lệ, nàng hai mắt lúc này đã ngập tràn sát ý, miệng vừa cười vừa giận, tức thì xung quanh toàn trường liền lập tức bị mấy trăm tên Tử Xà Bang thuộc hạ bao vây, mỗi cái khí tức đều cường đại, mặc dù chưa đạt Linh Sư nhưng chí ít đều từ Phàm nhân cấp bảy trở lên.
Thậm chí còn có hơn năm chục người đã đạt tới Linh sư cấp độ, cường đại vô cùng!
Xung quanh mấy cái Hắc thế lực khác mắt cũng hơi trợn lên, Tử Xà bang từ khi nào biến thành cường đại như vậy, chỉ nguyên đội hình như này cũng đủ đạp nát thế lực của bọn hắn.
Ngồi bên cạnh Tử Lệ Tần Uyên mắt cũng sáng lên, quả nhiên là tỷ tỷ có bí mật bồi dưỡng thuộc hạ, chỉ bằng số cường giả này, Tử Xà bang đã có thể cùng Lạc thành hai đại thế lực ngồi ngang.
Mà đây mới chỉ là ở Lạc thành, ở những khu vực khác nữa tập trung lại, thật không biết đội hình sẽ cường đại đến mức nào.
" Vậy sao? "
Từ Mục Thanh đối mặt với đám người bao vây chỉ khẽ nhếch miệng lên, không hoảng loạn chút nào.
" Phạch! Phạch! "
Đột nhiên lúc này ở trên không trung phát ra kì lạ tiếng kêu, Tử lệ ngẩng mặt lên, tức thì hai mắt của nàng co rút lại, vội quát thét lên.
" Nhanh, mở lá chắn năng lượng! "
Tức thì từ trên không trung bất ngờ bắn xuống một chùm màu xanh năng lượng, thủng màng nhĩ tiếng nổ vang lên.
Uỳnh!