Chương 25: Kinh Người Suy Đoán
Tịnh Nhạc kinh dị nhìn về phía sau mình hang động, đống kia nhúc nhích màu trắng trứng, tuyệt đối không sai, chính là Hắc chu trứng, nhưng mà cái này số lượng.
" Thật kinh khủng, làm sao lại có thể nhiều như vậy? "
Tịnh Nhạc rung động không thôi, chỗ này ẩn dấu hang động bên trong có không ít khoáng thạch cho nên cảnh vật cũng tương đối rõ ràng.
Cả một hàng dài mấy trăm mét hang động lít nha lít nhít màu trắng trứng, yếu tâm lý người chỉ sợ sẽ trực tiếp nôn mửa ngất đi.
" Không...tuyệt đối không thể, Hắc chu số lượng đàn tuy nhiều nhưng cũng không có khả năng đẻ nhiều trứng như vậy! "
Tịnh Nhạc lắc đầu khó tin phủ định, một phần là vì Hắc chu mỗi một lần giao phối chúng chỉ có thể đẻ được một trứng, thứ hai là đẻ nhiều như vậy căn bản sẽ không đủ tài nguyên để chu cấp.
" Trừ phi...đây là Hắc Mẫu Ma Chu trứng! "
Tịnh Nhạc nghĩ đến điều này, hai mắt lập tức trợn lên, không sai, tuyệt đối là Hắc Mẫu Ma Chu trứng, nó là con hậu đầu đàn, bản thân Hắc Mẫu Ma Chu tự có một cái thiên phú chính là đẻ trứng, không cần con đực trợ giúp cũng được.
Chính vì vậy cho dù chỉ còn một mình Hắc Mẫu Ma Chu, nó đều có thể tự tạo ra bày đàn cho mình.
Tất nhiên để tự đẻ được trứng, dĩ nhiên là phải có nguồn to lớn dinh dưỡng chu cấp mới được.
Nhưng mà càng nghĩ đến càng cảm thấy không thể nào, đàn nhện đã nhiều như vậy Hắc Mẫu Ma Chu muốn đẻ trứng làm gì, trong hang động nguồn dinh dưỡng đã hiếm có, làm như vậy chỉ có nó là thiệt hại.
Khả năng còn vì dinh dưỡng bị thiếu, cho nên lối đi vào mới có mấy ngàn cái xác nhện...
Tịnh Nhạc đang nghĩ đến chỗ này thì đột nhiên cả người cứng đơ lại, dương như là hắn vừa nhìn ra một cái gì đó không tưởng.
" Khoan đã, đám nhện kia chết bộ dạng! "
Hắn trong đầu lập tức hồi tưởng lại mấy ngàn con Hắc chu chết bộ dạng, hai mắt tráng xóa, cả người khô quắp lại giống như mất hết huyết dịch dinh dưỡng, trên da còn có mấy chục đạo vết xước, hắn hình như là đã nhìn thấy cái bộ dạng này ở đây rồi.
" Ây, chờ chút, cái này không phải giống hệt tiến vào tế trận chết đi đám người sao? "
Tịnh Nhạc lập tức bị mình suy nghĩ làm cho chấn động, hô hấp cũng dồn dập hơn, trong miệng liên tục lẩm bẩm.
" Đúng, không sai, chính là nó, nhưng mà tại sao? "
Hắn cố liên tưởng lại xem mình có bỏ quên thứ gì không, khả năng cao đám nhện kia cũng bị ném vào tế trận, nhưng mà tế trận chẳng phải chỉ là một cái bảo vệ trận pháp thôi sao, nhiều như vậy Hắc chu tiến vào để làm gì, không phải chỉ cần năm cái là được?
Quan trọng là bọn chúng chỉ có linh trí quái vật, không có trí khôn, thế nào lại biết được điều này?
Hắn có nghĩ đến trường hợp bọn chúng đi nhầm vào, nhưng mà một giây sau liền bị bác bỏ, chẳng lẽ có cả ngàn con đi nhầm được, quá bất hợp lý.
Tịnh Nhạc trong đầu suy nghĩ về đủ các loại tạp nham đồ vật, bất quá rất nhanh một cái tia sáng lóe qua.
" Chẳng lẽ, trận pháp kia không phải là huyết tế trận? "
Tịnh Nhạc hai mắt tinh quang, đúng vậy, hắn làm sao lại không nghĩ tới khả năng này.
" Con mẹ nó, lão tử đúng là conan, chi tiết này không thể sai được, trận pháp kia mặc dù giống huyết tế trận tuy nhiên khả năng cao là không phải!
Nhưng mà...vậy thì nó là trận pháp gì? "
Tịnh Nhạc trầm tư nói, ánh mắt hướng về linh thạch vị trí, năm cái màu đỏ vòng tròn vây xung quanh, địa hình dốc, phía bên dưới lại là khoáng dịch vũng nước...
" Không, không đúng, chẳng lẽ...?!! "
Tịnh Nhạc cả người cứng cơ, hai con ngươi co lại, khuôn mặt tỏ ra bất khả tư nghị, hắn chính là bị bản thân kinh người suy nghĩ dọa cho sợ, nghĩ đến là không thể nào nhưng liên kết các chi tiết nó lại hoàn mỹ sâu chuỗi với nhau làm cho người ta rùng mình.
" Nổ tung đầu hai người, cái kia thanh gỗ, hàng ngàn cái xác nhện, linh thạch trận pháp cùng trước mắt rợn người số lượng trứng nhện...! "
Tịnh Nhạc hít sâu một hơi, hai tròng mắt rung động liên tục, dường như vẫn chưa từ mình suy nghĩ bình tĩnh lại, hắn khuôn mặt vừa toát mồ hôi vừa cười gượng.
" Xem ra chỉ có thể thử mới biết được! "
" Tỷ tỷ, ngươi có ổn sao?
Tô Ngọc bên cạnh nhìn thấy Tịnh Nhạc cảm xúc liên tục biến động liền lo lắng lên tiếng hỏi, nàng lúc này sắc thái mười phần nhợt nhạt, đây là do liên tục thần kinh bị kích thích gây lên, liên tiếp sự việc xảy ra đối với nàng một cái thiếu nữ quả thực là quá mức.
Nếu không phải nàng hiện tại tự mình gắng gượng, chỉ sợ đã sớm ngất đi.
" Tô Ngọc, một lát nữa chúng ta xuống dưới kia ngươi nhất định phải nghe theo lời ta chỉ dẫn biết chưa? "
Tịnh Nhạc hít một hơi sâu hướng về Tô Ngọc cẩn thận nói, chỗ này trốn sớm muốn cũng sẽ bị phát hiện ra, hiện tại không còn cách nào, chỉ có thể mạo hiểm, lúc này chỉ có thể cầu mong là chính mình suy nghĩ là đúng.
" Được...được! " Tô Ngọc nghe tới phải xuống kia cả người liền run lên nói, nàng rất là sợ, chỉ nghĩ đến dưới kia Đường Lang, nàng liền không nhịn được run rẩy.
" Yên tâm đi, ta có nắm chắc, bất quá ngươi phải nghe theo đúng ta hiệu lệnh mới được, chúng ta nhất định sẽ rời được khỏi đây! "
Tịnh Nhạc đối với Tô Ngọc xoa đầu động viên, hắn kế hoạch Tô Ngọc đóng vai trò chủ đạo, nhất định phải để nàng bình tĩnh mới được.
" Ân, ta tin tưởng ngươi! "
Tô Ngọc nghe Tịnh Nhạc động viên cả người tinh thần liền tốt hơn nhiều, tay nắm chặt cố để mình tinh thần bình tĩnh lại.
" Một chút nữa, ngươi phải làm thế này...! " Tịnh Nhạc gật nhẹ, bắt đầu nói với Tô Ngọc phải làm như thế nào.
Tại hai người đang thảo luận ở phía dưới Đường Lang sắc mặt đã âm trầm đến cực hạn, từ nãy đến giờ vẫn chưa có tìm ra hai cái tiện nhân kia, điều này khiến tâm trạng của hắn rất kém.
" Chết tiệt, một chút nữa ta không chơi chết hai cái tiện nhân các ngươi lão tử liền không họ Đường! "
Đường Lang cắn răng nói, sau đó lại quay lại hỏi Dương Ninh.
" Ngươi đã tìm ra sao? "
Dương Ninh nghe vậy liền lắc đầu, nàng phạm vi tìm kiếm là mặt phẳng nằm ngang, Tịnh Nhạc cùng Tô Ngọc là ở ẩn dấu bên trên cao hang động, không thể dò xét ra là chuyện bình thường.
" Ân! "
Đúng lúc này Đường Lang bỗng nhiên nhận ra ở phía trên cao to lớn tấm tơ nhện, lúc nãy đứng ở xa nhìn bình thường bất quá hiện tại nhìn gần giống như thật có điểm quái lạ, xen lẫn lớp tơ nhện màu đen nhìn có hơi sâu, không giống như đất đá chút nào.
Xoẹt!
Đường Lang não lướt qua linh quang, sau đó miệng hắn liền hơi nhếch lên.
" Thì ra là vậy, trốn ở đó sao? "
Hắn rất nhanh nhận ra bên trong lớp tơ nhện tuyệt đối là một cái ẩn dấu hang động, khó trách tìm lâu như vậy không thấy, xem ra hai cái tiện nhân kia chính là trốn né ở đây.
Đồng thời hắn cũng tương đối kinh ngạc, chỗ kia hang động có thể nói khá cao, người thường căn bản không thể trong lớp sương thời gian ngắn như vậy leo lên, chẳng lẽ hai cái tiện nhân kia một cái nắm giữ năng lực phi hành.
" Hừ, coi như là thế đi, để xem lần này các ngươi còn có thể trốn được nữa không? "
Đường Lang cười lạnh, chân phát lực nhảy đạp vào tường, sau đó liền như trong phim kiếm hiệp vậy, một đường bay thẳng để trên trần lớp tơ nhện.
Đúng lúc này không kịp để hắn phản ứng, một cái màu vàng kim lông vũ từ trong lớp tơ nhện bắn ra, lấy tốc độ cực nhanh bay về Đường Lang khuôn mặt.
" Cái gì? "
Đường Lang hai mắt co rút lại, muốn tránh né bất quá phát hiện mình đang ở không trung, muốn né cũng không thể né được.
" Bùm! "
Ngay lập tức lông vũ chạm vào Đường Lang sau đó cực mạnh phát nổ, đẩy Đường Lang bắn bay ngược trở lại, chỉ bất quá hắn lúc này nhìn mười phần chật vật, quần áo bị rách nát, làn da có hơi vị bỏng đỏ bừng lên, cánh tay vì che chắn lông vũ mà chảy máu đỏ thẫm.
Ở bên trong hang động nhìn Đường Lang chật vật bộ dạng có hơi giật mình, có thể để một cái gần ba trăm điểm Linh Sư biến thành như vậy, lông vũ phát nổ quả nhiên không tầm thường, không hổ là cấp B kỹ năng.
Tịnh Nhạc cũng không tiếp tục chần chờ, lập tức nắm lấy Tô Ngọc xé rách tơ nhện bay ra, hướng thẳng về phía cửa ra hang động bay đi.
" Aaa...!! "
Đường Lang bay ngã xuống đất, cảm nhận mình đau đớn thân thể liền không nhịn được phẫn nộ, nghiến răng hét lớn lên, hắn đường đường là một cái ba trăm điểm Linh sư, lúc này lại bị hai cái Linh Sư còn chưa đến đánh bị thương, mặc dù chỉ là ngoài da bất quá hắn mặt mũi làm sao có thể chịu được.
" Đừng hòng chạy thoát! "
Đường Lang không do dự tiến vào phụ thể trạng thái, cả người giống như một tia sét bắn thẳng về Tịnh Nhạc vị trí.
Đang bay Tịnh Nhạc cảm nhận ở phía sau mạnh mẽ khí tức, hai mắt co rút lại, hắn vẫn là coi thường Đường Lang tốc độ, quả thực nhanh đến mức làm người ta khó tin, xem ra con kia Kim Nhãn Lục Xà không chỉ mang độc thuộc tính mà chỉ sợ còn có gió thuộc tính phụ kèm theo.
Quả nhiên không đến năm giây sau Đường Lang liền bắt kịp Tịnh Nhạc, hắn lúc này liền cắn răng đẩy Tô Ngọc qua một bên, còn bản thân cổ thì lập tức bị Đường Lang nắm lại đè xuống đất.