Chương 24: Chạy Trốn, Ngàn Vạn Trứng Nhện
Nó không phải thể xác đau đớn nhưng lại so với thể xác đau đớn gấp trăm lần, nếu như còn sống sau này cũng không chịu được cái này thống khổ kí ức mà phát điên.
" A!!! Ta không muốn chết!! "
Triệu Hổ thống khổ rống lên, bất quá rất nhanh to lớn thanh âm của hắn yếu dần yếu dần, chỉ nửa phút sau Triệu Hổ liền biến thành cái xác khô.
Đồng thời tại hắn chết đi năm cái vòng tròn tất cả đều phát sáng sau cho liền chìm xuống, biến về bình thường trạng thái.
Lúc này Đường Lang mới mỉm cười từng bước tiến vào linh thạch vị trí, linh thạch dường như cảm nhận được có người đến cho nên liền phát sáng rực rỡ lên, mặc dù có rất nhiều màu đen xen lẫn vào nhưng mà vẫn rất xinh đẹp.
Đường Lang nhìn màu đen xen lẫn vào có hơi nhíu mày, bình thường linh thạch hình như cũng không có màu đen này, chẳng lẽ là do biến dị?
Bất quá hắn không để ý lắm, cầm lấy linh thạch bỏ vào hòm ngọc sau đó mới cất vào không gian túi, linh thạch này là hắn bùa cứu mạng, tuyệt đối không thể để nó bị tổn hại.
Làm xong hắn mới tiến về còn xót lại Tịnh Nhạc, Tô Ngọc cùng Dương Ninh ba người, nhìn thấy không có di động ba người, trong lòng thầm kêu thú vị.
Đường Lang đi về phía Dương Ninh trước, nhìn nàng vẫn bình tĩnh bộ dạng liền hơi khó hiểu hỏi
" Ngươi làm sao lại không chạy? "
" Có thể chạy thoát khỏi ngươi sao? " Dương Ninh vẫn bình tĩnh nói, hai tròng mắt một chút cũng không nhìn về Đường Lang.
" A, cũng thật biết suy nghĩ nha, vậy ngươi muốn như thế nào? " Đường Lang nhún vai nói, tuy nhiên hai mắt lại hướng về Dương Ninh cái kia nóng bỏng thân thể tràn đầy dục vọng.
Mặc dù hắn biết nữ nhân này là hàng dùng lần hai bất quá không quan hệ, trước một cái mỹ nữ ngươi sẽ để ý sao?
Mà lại không nói Bích giới so với ở trái đất sống thoáng hơn nhiều, ra ngoài đường nữ nhân hầu như cũng không có để ý mình trinh tiết nhiều, cho nên bình thường người ta cũng không có quan tâm vấn đề này.
" Ngươi sẽ để ta sống sao? " Dương Ninh lúc này mới nhìn về Đường Lang cười nhạt nói.
" Đương nhiên! "
Đường Lang lập tức trả lời, sau đó liền đi tới gần Dương Ninh, lấy tay xoa xoa mặt của nàng, sau đó lại đưa xuống dưới xoa nắn những cái khác mềm mại bộ phận, Dương Ninh cũng không có phản kháng, mặc cho Đường Lang thoải mái đụng chạm cơ thể của mình.
Đường Lang nhìn thấy Dương Ninh không có phản kháng trong lòng mười phần thỏa mãn, nữ nhân này quả nhiên biết điều.
" Ân, ta để ngươi sống, bất quá đương nhiên phải có đảm bảo! "
Đường lang lại mở miệng nói tiếp, sau đó từ trong túi lấy ra một viên đá nhỏ, kích thích đại khái bằng ngón tay, toàn thân đen khịt.
" Ngươi chắc phải biết phải làm gì a! "
Đường Lang đưa lên trước mặt Dương Ninh nhếch miệng nói, hắn đương nhiên sẽ không để nàng sống nếu không có bảo đảm, viên đá này là từ công nghệ cao chế tác thành, một khi nuốt vào, nó liền sẽ hóa thành vô số kích thước cực nhỏ con chip, theo mạch máu của ngươi lên tới não.
Những con chip này lên tới não lập tức sẽ bám vào người đó não bộ, khống chế não bộ ngươi.
Bị bám vào người sẽ không mất ý thức, vẫn có thể tư suy bình thường, tuy nhiên, chỉ cần viên đá chủ nhân ra lệnh người đó liền sẽ như bị thôi miên một dạng nghe theo, không chút phản kháng.
Thứ công cụ này mặc dù chỉ có tác động tới người tu vi dưới Hoàng Linh sư, tuy nhiên có thể nói mười phần tà ác, từ lâu đã bị cấm đoán sản xuất cùng mua bán, hơn nữa giá cả đắt đỏ cực kỳ, Đường Lang cũng chỉ là may mắn từ một tên cường giả chết đi thi thể thu được thôi.
Hắn muốn Dương Ninh nuốt vào đương nhiên là có mục đích, đợi hắn chơi chán nữ nhân này xong liền để nàng trở về tổ chức.
Hắn đương nhiên biết Dương Ninh chính là tổ chức lão đại nữ nhân, để nàng nuốt vật này, sau đó ra lệnh để nàng lén ám sát tên lão đại kia, nếu như thành công không chừng đỡ tốn một đống phiền phức đây.
" Ngươi muốn sống liền nuốt nó đi! "
Dương Ninh nghe Đường Lang nói mày nhăn lại, do dự một hồi cuối cùng mới đem viên đá này nuốt xuống.
" Tốt, ngươi đi qua một bên đi! "
Đường Lang mỉm cười hài lòng nói, không nghĩ tới nữ nhân này lại ham sống như vậy, dù sao nuốt thứ này vào chẳng khác nào biến thành người khác nô lệ, không nô lệ còn có một chút tự chủ, phải là con rối mới đúng.
Xong chuyện lúc này hắn mới bước về phía Tịnh Nhạc cùng Tô Ngọc hai người vị trí, từng bước đi đều để Tô Ngọc cả người run rẩy, sợ hãi bám vào Tịnh Nhạc người.
" Còn hai ngươi a, chậc chậc, phải làm sao đây? "
Đường Lang chép miệng nói, trước mắt hai người cũng là cực phẩm, hắn đương nhiên sẽ không bỏ qua.
" Lúc đầu ta còn tính mang theo các ngươi trở về thưởng thức, bất quá lúc này ta nghĩ lại, hay là tận hưởng ở đây luôn đi! "
Đường Lang hai mắt nhìn về Tô Ngọc tràn đầy lửa nóng, miệng không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt, bắt đầu cởi bên ngoài áo, hai cái nữ nhân này từ đầu hắn đã để ý, trong lòng thật sớm không nhịn nổi dục hỏa, đặc biệt lúc đưa cho Tô Ngọc băng vết thương.
Lúc đó tiếp xúc gần như vậy, nếu như không phải hắn nội tâm kìm hãm lại, chỉ sợ lúc đó đã sớm không nhịn được nhảy lên đè Tô Ngọc xuống.
Hai người này thực lực yếu kém, coi như hắn mang về cũng chẳng để làm gì, không bằng là tại đây thưởng thức luôn, sau đó liền trừ khử, chỉ có Dương Ninh đi theo mình là được, đỡ tốn công giải quyết phiền phức.
" Ngươi...ngươi, đừng có lại đây! "
Tô Ngọc cảm nhận Đường Lang xâm chiếm ánh mắt, cả người liền như biến thành cừu nhỏ, run rẩy lùi lại, nàng thà chết cũng không muốn bị tên này kinh tởm kéo xuống, đúng lúc này nàng bên tai đột nhiên vang lên một cái thanh âm.
" Tô Ngọc, mau chóng sử dụng ngươi kỹ năng! "
" A! "
Tô Ngọc hơi giật mình, tuy nhiên nàng rất nhanh liền nhận ra đây là Tịnh Nhạc tỷ tỷ thanh âm, chưa kịp để nàng hỏi lại Tịnh Nhạc thanh âm lại một lần nữa quát lên.
" Nhanh! "
Tô Ngọc nghe vậy liền vội vàng thúc đẩy mình năng lượng, bây giờ nàng đã hoàn toàn tin tưởng vào Tịnh Nhạc.
" Khặc khặc, đừng chạy a, ta đến đây! "
Đường Lang cười khằng khặc nói, cởi sạch lớp áo, hoàn toàn biết thành tên của hắn động vật sông tới Tịnh Nhạc hai người vị trí.
" Bùm! "
Đúng lúc này một lớp màu trắng sương mù đột nhiên từ Tô Ngọc thân thể bùng ra, ngay tức khắc đem lan tỏa mấy trăm mét phạm vi, lập tức biến mọi thứ trở thành trắng xóa.
" Cái gì? "
Đường Lang kinh ngạc kêu lên, chỉ thấy trước mặt hắn Tịnh Nhạc cùng Tô Ngọc đột nhiên biến mất, sau đó liền là một tia sáng lóe qua hắn vị trí, Đường Lang theo bản năng muốn đưa tay ra bắt lại bất quá lại bắt hụt, tia sáng tránh né thành công cũng rất nhanh trong mờ mịt làn sương tan đi.
" Chết tiệt, lại còn dám phản kháng! "
Đường Lang cảm nhận xung quanh hai người biến mất lúc này mới tức giận quát lên, thật không nghĩ nữ nhân này còn có loại này chạy chốn tuyệt chiêu, chính mình lại bất cẩn bị lừa.
Sương mù chỉ là một cái E cấp kỹ năng, cho nên không đến mấy giây sau liền tan đi, bất quá lúc này Tịnh Nhạc hai người hình dáng đã hoàn toàn biến mất.
" Muốn trốn thoát, nực cười! "
Đường Lang nhìn thấy tróng trải trước mắt cả người liền phẫn nộ quát lên, lập tức tiến vào phụ thể trạng thái chạy thẳng đến có lối ra vòng xoáy hang động, hắn tuyệt đối không để hai cái tiện nhân này trốn thoát.
" Khốn khiếp, lũ tiện nhân, tốt nhất đừng để ta bắt được các ngươi! "
Đường Lang hai mắt tràn đầy sát ý cực nhanh tốc độ hướng về bên trái một cái hang động chạy đi, hang động to còn liên kết với mấy chục cái hang động nhỏ nữa, bất quá hắn làm đưa thông tin người cho nên biết rất rõ.
Chỗ này lối đi là nối thẳng đến một cái khác không gian vòng xoáy, đó là lối ra thông đạo, lấy Đường Lang tốc độ, chỉ mấy giây sau hắn liền tới trước màu đen vòng xoáy.
Nhìn thấy vòng xoáy này cũng không có biến động, lúc này hắn mới khẽ thở một hơi, có lẽ hai cái tiện nhân kia còn chưa có thoát ra, chỉ là trốn ở chỗ nào đó thôi, nếu để bọn chúng thoát đi, đối với hắn cũng là tương đối phiền phức.
Kiểm tra không gian vòng xoáy xong Đường Lang liền quay trở lại, khuôn mặt âm trầm hướng về Dương Ninh nói.
" Ngươi có dò xét năng lực, tìm giúp ta bọn chúng! "
Dương Ninh cũng không nói, bắt đầu thi triển mình kỹ năng dò xét xung quanh, bất quá Đường Lang cũng không biết ngay ở trên đầu hắn, phía sau một lớp màu trắng mạng nhện lại có một cái khác hang động.
Tịnh Nhạc lúc này chính là miệng thở hồng hộc thu hồi trên lưng màu vàng nhạt đôi cánh hai mắt nhìn về bọn hắn.
" Phù, còn may ta nhanh mắt phát hiện ra cái này ẩn dấu hang động, có lẽ là có thể duy trì một thời gian! "
Tịnh Nhạc thở dài một tiếng cảm thán nói, bất quá quan trọng là tiếp theo phải làm như thế nào, hiện tại hắn mười phần gấp rút, phải nhanh tìm cách lẻn tới cái kia chứa lối thoát hang động.
Hiện tại coi như không lấy Ma Kính cũng được, mạng nhỏ vẫn là quan trọng hơn, kiếp trước bảo vật vô chủ còn không thiếu, không lấy được thứ này có thể tìm thứ khác.
Cạch!
Đúng lúc này phía sau đột nhiên phát ra tiếng động, cái này khiến Tịnh Nhạc long tơ dựng đứng lên vội hướng về Tô Ngọc nói nhỏ.
" Tô Ngọc, ngươi cũng đừng phát ra tiếng động, sẽ bị phát hiện a…! "
" Tỷ tỷ! "
Bất quá hắn chưa nói hết lời liền bị Tô Ngọc nói chèn vào, nàng lúc này khuôn mặt trắng bệch, ngón tay chỉ về phía sau.
" Tỷ tỷ, ở phía sau! "
Tịnh Nhạc nghe vậy liền nhíu mày ngẩng mặt lên, ngay lập tức hai mắt hắn co rút lại.
Phía sâu bên trong hang động chính là hàng ngàn hàng vạn cái đang nhúc nhích màu trắng quả trứng, mỗi cái đều mờ mờ hiện ra một cái màu đen sinh vật.