Chương 32: Chén Thánh Kế Hoạch, Tà Khí Trỗi Dậy

Tuyệt Đại Chiến Thần

Chương 32: Chén Thánh Kế Hoạch, Tà Khí Trỗi Dậy

Bí cảnh vừa diễn ra sự việc Tịnh Nhạc một chút cũng không biết, hắn lúc này đã theo đường cũ trở lại Lạc Thành, vừa lái xe phía sau là một đám zombie đuổi theo, cảnh tượng có thể nói rất giống trong phim.

Hắn lúc này tâm trạng có chút mừng rỡ, cái này bởi vì nhìn vào gương bộ dạng nguyên bản âm nhu yếu ớt khí chất, có lẽ là dưới Kim Dương Hoa tác dụng, lúc này đã có vài phần nam tử mạnh mẽ dương cương.

Mặc dù chỉ thay đổi một chút nhưng mà vẫn làm hắn vô cùng vui mừng, đây là chuyện đương nhiên, làm một tên đại nam tử hắn, cơ thể lại là nương pháo bộ dạng, việc này làm sao có thể chịu nổi.

" Ừm, hiện tại khí linh có thể tiến hành dung hợp, không biết có thành công hay không, nhưng mà Chén Thánh ta nhất định phải có! "

Tịnh Nhạc rất nhanh trở lại công việc chính, không sai, mặc kệ là tăng cường sức mạnh vẫn là tìm kiếm Ma Kính, mục đích cuối cùng của hắn vẫn là tìm cách lấy bằng được thập đại Thần Tích một trong Chén thánh.

Ngươi không nghe lầm, chính là thập đại mạnh nhất thần binh một trong, xếp hạng thứ bảy Holy Grail.

Một trong thập đại thần binh lại xuất hiện trong chỗ này nhỏ bé Lạc Thành quả thực làm người ta không thể tin nổi, tuy nhiên nó là sự thực, đây là hắn một kiếp trước kí ức, thực chất một thế trước không ai phát hiện ra được, thập đại thần binh vừa thần bí lại vừa cường đại, thường nhân há có thể nhìn ra.

Sau này được một vị tu sĩ vận khí nghịch thiên tìm được, lúc này thông tin mới rầm rộ lên, để vô số người từ đó mà tiếc nuối, hận mình lúc đó tại sao lại thiếu nhãn lực như thế, thập đại thần binh, nếu có thể nắm giữ một cái chẳng khác nào có tiềm lực trở thành nhân loại thủ hộ thần.

Đúng vậy, sở hữu Thập Đại Thần Binh đều được tồn sùng làm Nhân Loại thủ hộ thần, trở thành nhân loại trụ chống trời.

Chẳng hạn như Huyết Chiến Thần Hoàng Trung Hải, Long Chiến Thần Long Chiến Thiên cùng Võ Chiến Thần Võ Uy, bọn họ chính là nhân loại tam đại trụ chống trời, là nhân loại mạnh nhất cường giả, bọn họ truyền thuyết ở khắp nơi, coi như sách giáo khoa cũng không thiếu.

Bọn họ sở dĩ cường đại như vậy là bởi mỗi người nắm trong tay một cái Thần Tích, tất nhiên bình thường cũng chẳng ai ngu ngốc lại nói ra mình nắm giữ Thần Tích trừ phi ngươi có đủ thực lực bảo vệ nó.

Khí Linh không như Thú linh, nó có thể đổi chủ được, làm gì có ai ngu xuẩn đến nỗi lại nói ra, coi như một thế trước vị tu sĩ kia, coi như tìm thấy nhưng cũng đừng nghĩ có thể nắm trong tay, Tịnh Nhạc đoán chừng Chén Thánh đã từ lâu được chuyển đi.

Mà Chén Thánh điểm xuất phát chính là tại hai ngày sau Hắc Ám Đấu Giá tổ chức tại lạc thành, hiện tại nhân lúc còn chưa ai phát hiện, hắn nhất định phải nắm nó trong tay.

Thập đại thần binh đều có của riêng mình thần tích, Chén Thánh trong truyền thuyết có thể để ngươi nắm giữ thần quang lực lượng, có thể thanh tẩy mọi tà ác, chữa lành mọi chứng bệnh vết thương, thậm chí có thể để ngươi tư chất tăng lên, từ ngu ngốc biến thành thiên tài.

Hắn nếu có thể lấy được Chén Thánh, như vậy sinh mệnh bị hao tổn đã không phải vấn đề, tuy nhiên nghĩ thì dễ, lấy được mới khó.

Hắc Ám Đấu Giá ý nghĩa như tên, bản chất là một buổi chợ đêm đấu giá, được mấy chục thành lân cận Hắc thế lực đến tham dự, có thể nói ở đây không chút luật lệ gì, giết người là bình thường, hơn nữa cường giả chấn giữ nhiều như mây, muốn lấy được Chén Thánh, thật sự khó như lên trời.

Cho nên hắn mới cần Ma Kính mạo danh năng lực trợ giúp, nếu dung hợp được Ma Kính, hắn hành động tuyệt đối sẽ dễ dàng hơn nhiều.

" Đến rồi! "

Tịnh Nhạc một đường suy nghĩ đủ thứ, cuối cùng cũng nhìn thấy to lớn tường thành, để xe ở một góc, đem chiếc xe này đánh nổ, lúc này hắn mới bế Tô Ngọc tiến trở vào trong thành.

" Đứng lại! "

Vừa đến cổng thành liền thấy một đám cảnh vệ đứng ra ngăn cản hắn lại, cảnh vệ thực lực không cao, chỉ đại khái từ phàm nhân cấp bảy, cao nhất có một cái là phàm nhân cấp chín.

" Ngươi là người ở đâu, muốn vào thành phải xuất trình chứng minh thân phận! "

Cảnh vệ đám người đội trưởng lên tiếng, không ít yêu thú dị tộc có cải trang năng lực, cho nên muốn vào thành phải xác minh thân phận mới được.

" Kiểm tra đi, đây là bọn ta công dân số liệu! "

Tịnh Nhạc cầm chỉ số đồng hồ của bản thân cùng của Tô Ngọc đưa cho đám cảnh vệ này, cảnh vệ đội trưởng kiểm tra một lúc liền hơi nhíu mày.

" Cô gái này, là phàm nhân sao? "

" Ừm, người gặp nạn, ta cứu được, có vấn đề sao? "

Tịnh Nhạc gật đầu lạnh lùng nói, trên thân Linh Sư khí thế tỏa ra, lập tức để đám cảnh vệ tròng mắt co rút lại, vội vàng tránh đường.

" Đại nhân, đã làm phiền rồi! "

" Ân! "

Tịnh Nhạc khẽ gật đầu, trong lòng âm thầm cảm thán, quả nhiên Linh Sư địa vị vẫn không phải tầm thường, chỉ bày một chút thực lực liền để người ta như khách quý tiếp đãi.

Tịnh Nhạc bước vào thành, kiếm một cái taxi, nửa tiếng sau liền trở về nhà mình, hắn đồng thời bế Tô Ngọc theo cùng, dù sao ũng không biết cô gái này nhà ở đâu, cứ để nàng tỉnh rồi tính.

Cạch!

Đóng cửa phòng lại, đặt Tô Ngọc vào Tịnh Vân giường, lúc này hắn mới mệt mỏi thở dài một hơi, một chuyến đi nguy hiểm trùng trùng, có thể trở về nhà quả thực là tốt.

Hơn nữa hắn thấy mình đang ở căn phòng có hơi nhỏ, tu luyện sẽ gây tiếng động lớn, rất dễ phá hoại đồ vật bên trong, có lẽ nên tích chút tiền, kiếm một bộ phòng mới thì hợp lý hơn.

Tịnh Nhạc tính đại khái mua căn phòng khoảng mười vạn tinh tệ, giá tiền này đã có thể mua nhà ở khu vực trung tâm, ở đây có đặc hữu lực lượng bảo vệ đồng thời còn có cả phòng tu luyện riêng, có thể nói mười phần thích hợp.

" Nhà để sau Hắc Ám Đấu Giá đi, ta hiện tại dung hợp Ma Kính là ưu tiên hàng đầu! "

Tịnh nhạc bỏ việc mua nhà qua một bên, ngồi ở dưới sàn nhà, từ trong không gian túi lấy ra Ma Kính.

Ma kính hiện tại tràn đầy bụi bẩn, khắp nơi nứt nẻ, có lẽ sẽ chẳng ai nghĩ đây chính là đứng đầu Truyền Kì cấp Khí Binh một trong.

Bình thường Khí Binh đều như vậy, chưa thức tỉnh trạng thái giống như một đống sắt vụn, chỉ khi nào cùng nhân loại kí khế ước, lúc đó nó mới hiện rõ hình dạng của mình.

" Ừm, để xem, không nhầm muốn cùng khí binh kí khế ước cần để Thú Linh tiến vào thì phải? "

Tịnh Nhạc trầm tư nói, khí binh là có linh hồn binh khí, nó có riêng của nó linh hồn không gian, muốn kí khế ước thì cần dựa vào thú linh, đem mình tiến vào không gian đó, tiến hành cầu thông mới được.

" Được rồi, Tiểu Hỏa, ngươi ra đi! "

Tịnh Nhạc suy nghĩ xong liền gọi Tiểu Hỏa đi ra, tuy nhiên đúng lúc này hắn trái tim đột nhiên co rút lại, bên trái con ngươi nguyên bản màu đen, dần dần chuyển thành màu đỏ rực phát sáng.

" Ư...ư...! "

Tịnh Nhạc ôm trái tim thống khổ kêu lên, trên người bắt đầu phát ra từng luồng hắc khí, tràn đầy tà ác khí tức, trong đầu hiện lên vô số kì lạ thanh âm.

" Có chuyện gì? "

Tịnh Nhạc nghiến răng nghiến lợi từng câu nói ra, Tiểu Hỏa lúc này cũng từ hắn thân thể bay ra, tuy nhiên Tiểu Hỏa bộ dạng cũng biến đổi, toàn thân lông biến thành màu đỏ đen, trên lưng hiện ra hai cái cánh bằng huyết thạch, tràn ngập huyết sát tàn bạo khí tức, tựa như một đầu hung thú, muốn đem đập nát mọi vật thành tro bụi.

" Tiểu Hỏa! "

Tịnh Nhạc nhìn Tiểu Hỏa bộ dạng hai mắt co rút lại, cái này tràn ngập huyết tinh tà ác khí tức, chẳng lẽ...

" Không thể nào, ác quỷ sức mạnh không phải phải đã qua rồi sao, thế nào lúc này lại quay trở lại, hơn nữa...không tốt, nó muốn chiếm lấy tâm trí của ta! "

Tịnh Nhạc kinh hãi kêu lên, trong đầu bị cỗ tà ác năng lượng này ảnh hưởng, liên tục xuất hiện vô số " giết giết giết " chữ, để hắn đầu như muốn nổ tung, nhìn về đang nằm trên dường Tô Ngọc, màu đỏ con mắt tràn đầy huyết tinh sát ý, giống như muốn đem Tô Ngọc xé thành trăm mảnh sau đó ăn tươi nuốt sống.

Dưới sát ý ảnh hưởng, cánh tay bị bọc bởi một lớp chất lỏng màu đen dần dần chuyển hóa thành bén nhọn lợi trảo, cực nhanh hướng về Tô Ngọc đánh tới.

" Dừng lại cho ta! "

Tịnh Nhạc rống lên, móng vuốt cách Tô Ngọc khuôn mặt có vài cm liền dừng lại, đúng lúc này từ thể nội chim xanh nhỏ bay ra, cả người nó tỏa ra màu vàng ánh sáng, tức thì đem tất cả tà khí hấp thu lại, sau đó liền mệt mỏi bay trở về Tịnh Nhạc thể nội, biến mất không thấy gì nữa.

Tiểu Hỏa cũng biến trở về bình thường trạng thái, dần dần biến mất, hiển nhiên cũng dung nhập về Tịnh Nhạc linh hồn không gian.

Sau cùng là ý thức mơ hồ Tịnh Nhạc, cũng không chịu được gục xuống sàn nhà ngất đi.