Chương 1: Jehovah Thiên chúa

Tử Vong Tài Xế

Chương 1: Jehovah Thiên chúa

" Ahhhhh"

" Help me, help, help...."

Đường về đêm, bóng tối bao trùm che dấu mọi tội lỗi, là lúc mà bọn tội phạm không kiêng nể gì hành động. Phố vắng, ba tên lưu manh hình thành tam giác vòng quanh một cô gái, thấy nàng hét lên, ba tên côn đồ chả sợ mà còn cười:

" Haha, báo ca, gái tây, gái tây đấy. Lâu rồi chưa thấy con bé tây nào đẹp như con bé này, đêm nay anh em mình có phúc rồi báo ca, đại ca lên trước đi, chỉ mong báo ca nhường cho hai thằng em tý canh cặn... " đeo mũ lưỡi chai côn đồ cười cười nịnh nọt.

" phải phải, báo ca lên đi, nhìn con hàng này chắc là vẫn còn, báo ca hưởng xong chừa cho em với thằng khánh tý xương nha, báo ca." Lùn một mét năm côn đồ phụ họa.

Báo ca đầu trọc, gầy tong teo, mặt hốc hác nhìn là biết nghiện nặng, trời tối mà còn đeo kính râm, không biết có hay không bị đau mắt đỏ. Hắn cười lạnh nhìn hai thằng đàn em:

"Khỏi nói, anh mày có cơm ăn thì sẽ không để hai chú bị đói."

Báo ca ánh mắt dâm tà lại nhìn về phía con bé tây, tóc vàng, mắt xanh, da trắng nhưng mà khuôn mặt lại không có vẻ góc cạnh của người tây mà là giống người phương đông mềm mại nhu hòa, ‘đúng gu của mình’,báo ca nghĩ thầm.

Thấy cô gái vẫn còn hét lên, báo ca cảm thấy vẫn là bịt mồm lại cho đỡ rắc rối, dù sao về đêm tuy là vắng vẻ, lại là khu thương nghiệp, 1h đêm chả có mấy người ở lại, nhưng mà biết đâu đấy, mấy con chó đi qua ngửi được, nó lại tinh thần trượng nghĩa xông vào, làm hỏng chuyện tốt, hay là bệnh viện thần kinh bệnh nhân nửa đêm chạy ra dọa ma, ca không bị dọa chết cũng bị liệt dương chứ...

" thằng lùn, khánh béo, hai thằng mày lên gìm cổ, bịt miệng không cho nó kêu nữa, đợi anh chơi xong đến lượt hai đứa mày, ok"

" Vâng, báo ca"

Hai người hướng cô gái đi đến, vừa đi vừa dọa:

" em gái, đừng kêu, có kêu khản cổ họng cũng không có ai đến giúp đâu"

" ngoan, nằm xuống, bọn anh sẽ làm nhẹ nhàng thôi,haha, như kim tiêm thôi"

" thằng lùn, mày như kim tiêm thì có, cỡ tao phải giống dưa chuột"

" thằng béo, mày còn dưa chuột,haha, cười chết tao, thế tao phải cỡ quả bí"

" hừ, thằng lùn, tao cao, to hơn mày, thằng em của tao tất nhiên phải to dài hơn mày, tao đo rồi đấy. 60cm.

" oa haha, chết cười, hôm nọ tao dòm trộm mày đái,60 mày chia cho mười đi em, trang cái gì"

" Tổ cha thằng gay, mày dòm ông làm gì, ông giết mày..."

Báo ca cùng cô gái đứng ở bên cạnh há hốc mồm nhìn hai thằng lao vào đánh nhau.

Báo ca khóe mắt giật giật, mặc kệ hai thằng ngu nhào thẳng em gái tây xông đến. Lúc này cô gái kia đã nhân cơ hội hai tên côn đồ đánh nhau mà chạy khỏi vòng vây được vài bước, chỉ là giày cao gót bỗng nhiên gãy, bị ngã xuống nền đất, đau đến chảy nước mắt.

Báo ca thấy thế nhân có hội chạy đến đuổi kịp. Cô gái biết mình chạy không được, đôi mặt hiện lên vẻ tuyệt vọng.

Nàng hôm nay chốn ra chơi định vài ngày rồi mới trở về, trên người chỉ mang theo tiền cùng vài đồ trang sức, giấy tờ không có, điện thoại càng không mang, sợ papa gắn thiết bị theo dõi. Nhân lúc đêm vừa mới trốn khỏi, đi lang thang trên đường thì gặp ba tên đàn ông ngoại quốc. Mặc dù không hiểu bọn hắn đang nói gì nhưng từ hành động có thể đoán ra được, bọn hắn muốn xâm hại nàng.

Không mang điện thoại! Không thể gọi cứu viện! Không ai có thể giúp đỡ, nếu có, có lẽ chỉ có chúa trời.

Nhìn tên gầy còm đeo kính râm nhào đến, nàng có chút tuyệt vọng nhắm mắt lại, chẳng lẽ thân thể lại bị tên khốn này xâm phạm!? Nhận mệnh sao.
Chỉ là, trước mắt bỗng tràn ngập quang mang, ánh sáng lóa mắt chiếu rọi con đường u ám.

" Kétttt Ầm"

Mở mắt, Anne cố nhìn về phía trước, quang mang chói lòa làm nàng không thể nhìn rõ, chỉ thấy một bóng người đứng trong ánh sáng màu trắng, bước chậm về phía mình.Bóng người là như vậy thánh khiết, như thần thánh không thể xâm phạm, là chúa sao? Anne tự hỏi. Nàng không thể tin được, trong lúc tuyệt vọng nhất chúa lại nghe được lời cầu cứu và tới cứu mình.

" Jehovah thiên chúa, cảm tạ ngài đến cứu ta..." Anne kích động quỳ xuống hướng Chúa cảm ơn.

...

Báo ca nhìn thấy cô gái tây ngã xuống, kích động nhào tới, chuẩn bị làm một nháy trước rồi tính sổ hai thằng ngu kia. Nhưng hắn chưa kịp hành động thì trước mắt sáng ngời, lóe mù hắn hợp kim titan mắt chó, rồi một cỗ cự lực không cách nào chống cự truyền đến. Báo ca cảm chỉ cảm giác mình như bị xe đâm, nện bay vào tường, làm hắn đau sắp ngất, không cách nào cử động, may mắn thường ngày báo ca cũng có luyện chút võ vẽ, đề cao thể chất, nên hắn cũng chưa chết được.

Bỗng báo ca nghe được cô gái lời nói, run run nhìn lên, chỉ thấy một bóng người đứng trong ánh sáng màu trắng chói lòa, báo ca đầu váng mắt hoa, sợ vãi tè.

" Chẳng lẽ thật có chúa!?" báo ca khiếp sợ nghĩ.

Hắn thường ngày chuyên làm việc xấu, có câu đi đêm lắm có ngày gặp ma, ác giả ác báo, báo ca luôn khịt mũi coi thường,ai ngờ mình lại đụng phải, thật là đen đến tận trời.

" Chúa" đột nhiên giờ tay đưa chầm chậm lên trên đầu. Báo ca giật thót tim, " chúa" định làm gì!? Không phải đinh trừng phạt hắn chứ. Chiêu này chẳng lẽ là " Thánh quang trừng phạt". Không lẽ báo ca ta cả đời anh minh, thiện ác bất phân, giờ lại kết thúc tại đây! Báo ca giờ cũng có tâm mà vô lực, hắn không cử động được!
Nhắm mắt chờ chết! Chỉ là thật là chết sao?

" Chúa" bây giờ đang giơ tay lên đến tai thì dừng lại nói:

" Alo! 115 à! Số 69 Trần Duy Hưng có người bị xe đâm, cần xe cứu thương gấp"