Chương 18: Chỉ Có Lơi Ích Là Vĩnh Hằng

Từ Lưu Thuỷ Nham Toái Quyền Bắt Đầu Tranh Bá Đô Thị

Chương 18: Chỉ Có Lơi Ích Là Vĩnh Hằng

Chương 18: Chỉ Có Lơi Ích Là Vĩnh Hằng

" Bang chủ "

Canh giữ ở cửa ra vào hai cái tiểu đệ cung kính hành lễ.

Ngô Minh khoát tay áo, lực chú ý tập trung ở một tiểu đệ trên thân.

Trước mắt lập tức hiện ra một nhóm số liệu.

【 Cảm xúc: Thấp thỏm, phục tùng, kính sợ 】

【 Độ trung thành / độ thiện cảm: 75%】

【 Sức uy hiếp: Cực thấp 】

Độ thiện cảm thấp hơn 10%, tương đương với người qua đường quan hệ trong đó.

Độ thiện cảm cao hơn 10%, đồng đẳng với gặp mặt một lần hơi có ấn tượng người.

Cao hơn 30%, đại biểu cho có ấn tượng, đồng thời hơi có hảo cảm.

Đạt đến 50%, mang ý nghĩa nắm giữ trình độ nhất định hảo cảm, coi là bằng hữu, trong tình huống không có chịu đến uy hiếp, có thể bảo trì nhất định trung thành.

Cao hơn 70%, mang ý nghĩa có thể phát triển thành tình nhân, tứ chi tiếp xúc thậm chí là hôn vuốt ve đều tại tiếp thụ phạm vi bên trong, đồng thời tại không nguy hiểm cho sinh mệnh tình huống phía dưới bảo trì trung thành.

Cao hơn 80%, đã đạt đến tình nhân tiêu chuẩn, nhưng thêm một bước xâm nhập giao lưu, mở khóa càng nhiều chuyên nghiệp tư thế, có thể dưới tình huống sinh mệnh chịu đến uy hiếp bảo trì trung thành.

Cao hơn 90%, đại biểu cho tiến vào trạng thái tình yêu cuồng nhiệt, đã hoàn toàn biến thành đối phương hình dạng, có thể không ranh giới cuối cùng chút nào lấy lòng đối phương, coi như nghiêm hình tra tấn cũng sẽ không phản bội.

Nếu như hảo cảm cùng trung thành đạt đến 100%, mang ý nghĩa ngươi đem thu hoạch một cái toàn tâm toàn ý là thắng lợi, đem ngươi phụng làm Thần Linh tín đồ.

Nhất cử nhất động, mỗi tiếng nói cử động, đều là chân lý.

75% độ trung thành, đã có thể được xem là tử trung.

Chỉ cần không phải chịu đến tàn khốc giày vò, gần như không sẽ tồn tại làm phản phong hiểm.

Ngô Minh đem từng cái tiểu đệ toàn bộ quan sát một lần.

Tất cả một mực theo hắn những thứ này tiểu đệ, bình quân độ trung thành đều đạt đến 70% phía trên.

Thậm chí có mấy cái càng là tại 7879 ở giữa bồi hồi.

Chờ mua chuộc một chút nhân tâm, độ trung thành có hi vọng đột phá đến 80% phía trên.

Cái gì gọi là thành viên nòng cốt?

Có thể vì bang hội xông pha khói lửa, bốc lên nguy hiểm tính mạng làm việc, đây mới gọi là hạch tâm.

Đến nỗi còn lại rải rác mấy cái, nhìn như trung thành tuyệt đối, nhưng độ trung thành thấp hơn 70% tiểu đệ.

Ngô Minh cũng định dần dần biên giới hóa những thứ này tiểu đệ.

Có thể tham dự vào trong bang hội ngành nghề, nhưng lại sẽ không cho bọn hắn tiếp xúc đến những cái kia hạch tâm sản nghiệp cơ hội.

Dù sao, 60% độ trung thành mặc dù không thấp, nhưng còn chưa đạt tới tử trung trình độ.

Nhưng nếu như đụng phải nguy hiểm, hay là lợi ích lớn hơn nữa dụ hoặc, vài phút liền sẽ bán đứng hắn.

Hắn thượng vị đến nay, mỗi cái tiểu đệ đãi ngộ đều lộn mấy vòng.

Giống như là loại này thành viên nòng cốt, mỗi tháng đều có thể nhận lấy đến 1 vạn trở lên tài chính.

Đặt ở tội trong thành thỏa đáng cũng là trung tầng thu vào.

Thậm chí liền cuộc sống của người nhà cùng việc làm đều bị hắn an trí thỏa đáng.

Hắn tự móc tiền túi nuôi đám người này, kết quả liền làm hắn đi chết đều không làm được?

Còn kéo cái gì con nghé.

Hắn cũng không chán ghét những cái kia người tham sống sợ chết, ai không sợ chết?

Liền chính hắn đều sợ hãi.

Nhưng, sợ chết liền hảo hảo trong nhà ở lại, đánh cái công việc làm một chút sinh ý lời ít tiền.

Hỗn cái gì hắc bang?

Loại phế vật này, chỉ xứng đi bãi đậu xe.

"Bang chủ, tiền tháng này cũng đã thu đi lên."

"Chúng ta Hắc Ám Mâu 4 quán rượu, 3 cái sàn nhảy, 4 cái chuồng ngựa..."

"Lại thêm 4 con phố phí bảo trì, khứ trừ các hạng chi tiêu sau chi phí, tổng cộng là 1050 vạn Ndt lợi nhuận."

Vương Long cầm bang hội kế toán thống kê ra giấy tờ.

Hồi báo tháng này Hắc Ám Mâu thu vào.

Cầm tờ giấy thống kê tay của hắn cũng run run lên như cầy sấy.

Từ trước tới nay hắn còn chưa từng được nhìn tới con số nhiều như vậy a.

Hắc Lang bang lúc trước một tháng thu vào mới có tầm 50 vạn NDT. Hắc Hổ bang cũng không khá hơn là bao nhiêu.

Cả hai bang hội hợp lại mới có hơn 100 vạn NDT.

Còn Thanh Xà bang cho dù có lớn hơn đi chăng nữa một tháng thu vào may ra mới có hai ba trăm vạn NDT là căng.

Mà lúc này đây một tháng trời kinh doanh dưới sự dẫn dắt của bang chủ đã kiếm được hơn một ngàn vạn NDT.

Đây cũng là do quyết sách của Ngô Minh a.

Không sợ bố con thằng nào hết.

Có cái gì kinh doanh được là bán hết.

Mặc dù việc đó có thất đức hay không.

Như là bán sữa bột chẳng hạn, bóng cười, thuốc mê, …..

Tiền a, ai mà chẳng muốn.

Hắc bang không phải tổ chức từ thiện, sinh hoạt hàng ngày cũng không phải mỗi ngày chém chém giết giết.

Bọn hắn giống như người bình thường, đều cần việc làm, kiếm tiền, nuôi gia đình, sinh hoạt.

Chỉ có điều công tác tính chất có chút đặc thù.

Khi lão đại, mỗi tháng đều phải cho tiểu đệ phát tiền quà nuôi sống gia đình.

Bằng không thì ai cho ngươi bán mạng.

Giống như là trước kia Thanh Xà bang, tầng thấp nhất mã tử, mỗi tháng đều có thể lĩnh đến hai ba ngàn phần tử.

Mà Hắc Ám Mâu thành viên nòng cốt, mỗi tháng phần tử tiền cũng là 5 chữ số trở lên.

Ngay cả người nhà đều sẽ bị chuyên môn an bài việc làm.

Người trưởng thành thế giới lợi ích trên hết.

Đạo nghĩa cái gì cũng là nói nhảm.

Nhân gia cho ngươi bán mạng, ngươi cho người ta bánh vẽ?

Chủng lão đại không chết mới là trái với ý trời.

"Rút ra 300 vạn, phân cho trong gia tộc huynh đệ."

Ngô Minh gõ lên mặt bàn, trực tiếp đem một phần ba thu vào vẽ ra ngoài.

Tiền loại vật này, đối với hắn không có bất kỳ ý nghĩa gì.

100 vạn cũng tốt, 1000 vạn cũng tốt.

Trên bản chất chính là từng trương không thể ăn cũng không thể uống giấy lộn.

Chỉ có điều quy định quy tắc người làm cho những này giấy lộn có quý báu giá trị.

Đối với quy tắc bên trong mà nói, những thứ này giấy lộn rất quý giá.

Nhưng đối hắn loại này muốn đánh vỡ quy tắc, trở thành quy tắc người quy định người tới nói.

Tiền bất quá là hắn vì thực hiện mục tiêu một loại công cụ.

Nắm ở trong tay bỏ vào ngân hàng, chỉ là một chuỗi vô dụng con số, không có bất kỳ ý nghĩa gì.

Dùng những thứ vô dụng này giấy lộn, đi lôi kéo người khác vì hắn bán mạng.

Lại có thể sáng tạo ra gấp mười thậm chí là gấp trăm lần giá trị.

Đồng dạng, hắn cho Hắc Ám Mâu tất cả mọi người phong phú nhất đãi ngộ.

Nếu như những người này còn không giúp hắn bán mạng, không thể vì hắn đi chết!

Vậy cũng đừng trách hắn không nể tình.

Hắn nhân từ và thiện ý cần hồi báo.

Trong tay hắn lấy ra mỗi một phân tiền, đều phải sáng tạo ra nên có giá trị.

"Là, bang chủ!"

Vương Long gật đầu đáp.

Mặc dù chỉ theo Ngô Minh gần mấy chục ngày gần một tháng thời gian, nhưng hắn đối với vị lão đại này tính cách có thể nói hiểu rõ vô cùng.

Độc tài, quả quyết!

Hắn bất luận là quyết sách gì, đều không cần người khác nghi vấn.

Cùng chủng lão đại làm việc, không cần đi suy xét cùng chất vấn.

Phục tùng vô điều kiện, làm tốt mỗi một sự kiện là đủ rồi.

Với lại, ba trăm vạn là một con số cực kì lớn.

Chia đều cho một trăm anh em thì mỗi người ít là cũng có ba vạn NDt.

Tất nhiên là cũng không có chia đều rồi.

Thành viên vòng ngoài ăn ít nhất. Rồi tới thành viên nòng cốt.

Và cuối cùng là hai vị chấp sự bọn hắn a.

Phải có cấp bậc phân chia, cấp bậc ban thưởng thì mới có cố gắng được.

Muốn được nhiều tiền ư, vậy thì cố gắng mà bán mạng cho bang hội a.

" Không làm mà đòi có ăn ấy, thì chỉ có ăn cứt, ăn đầu buồi ".
(Huấn Hoa Hồng)