Chương 5: Cô gái mang tên Erica Blandelli.

Từ Campione Thế Giới Bắt Đầu

Chương 5: Cô gái mang tên Erica Blandelli.

- Không nghĩ tới nhanh như vậy lại trở về nơi này....

Bên bờ hồ Gươm, một chàng trai trẻ trong bộ quần áo thun trắng quần bò vẻ mặt có chút thẫn thờ ngắm nhìn cảnh sắc trước mặt.

Con người sức chịu đựng nhiều khi rất yếu ớt. Con người năng lực chịu đựng nhiều khi lại rất cường đại. Rõ ràng là chỉ bốn năm ngày trước nơi đây đã có tới cả tính bằng vạn người chỉ trong một ngày ly kì chết đi, bầu không khí bi thương mà kinh hoảng thường thấy nồng nặc trên sắc mặt mọi người. Thế nhưng vào lúc này ngày này, bất chấp nỗi kinh hoàng vẫn phải nhẫn nhịn từng ngày, người đến người đi, việc buôn bán kinh doanh công việc sửa chữa cũng dần dần bắt đầu trở lại. Chỉ là di chứng của vụ việc ngày hôm ấy sẽ không dễ dàng như vậy liền xoá nhoà đi.

Nhớ tới ngày hôm đó cây xanh ven bờ hồ ngã ngửa hơn một nửa nhiều. Ngày hôm nay nhìn thấy, ven bờ hồ Gươm quả nhiên trống vắng thiếu rất nhiều bóng mát. Phía đối diện bờ hồ bên kia thậm chí còn thấy rất rõ ràng nhân viên đô thị cây xanh đang điều khiển xe cần cẩu tiến hành tu bổ thu dọn. Cũng không biết trải qua sự việc kia một lượt, công ty này hiện tại còn lại nổi bao nhiêu người~

Tháp rùa sụp đổ. Nghe nói đâu đấy là bởi vì hôm đó tia sét đánh đầu tiên trong cơn mưa giông thảm hoạ đánh lên. Tình huống thật sự ra sao đã không có ai biết được thật giả. Thế nhưng cầu Thê Húc bị xô gãy vậy thì là đích thật là bị nước ở trong hồ Gươm trào lên cuộn sóng đánh tan. Dù rằng tất cả mọi người không thể hiểu nổi vì sao nước ở trong một cái hồ nho nhỏ lại có thể tự gợn ra lấy con sóng to lớn như thế.

Mà mà.... Những chuyện này tạm thời không phải thứ Nguyễn Tiến Minh quan tâm nhất vào ngay bây giờ. Hiện tại việc cần kíp nhất cậu cần lo lắng đó là làm sao có thể không để người nghi vấn khi lẻn vào mảnh đất bên kia cây cầu, đền Ngọc Sơn một phen. Ai bảo hôm đó một tỉnh dậy cậu liền nằm ở bên kia đây. Có lẽ lần này tiến qua bên ấy cậu có thể nhờ đó trở về thế giới kì lạ giống như trong mơ kia. Nếu được cậu rất muốn dò xét lại tượng rùa đá cõng bia kia một phen. Dù sao.... bởi vì hành động cố chấp rút kiếm của cậu rất có thể đã khiến cho hàng vạn người vì thế mà chết. Mặc dù không phải thánh mẫu tính cách, thế nhưng tin rằng bất kể là ai nếu như trải qua chuyện đó xong, nếu không thể tìm hiểu rõ ràng được ra mọi chuyện nguyên do, trong lòng cũng sẽ gặp phải lương tâm day dứt mãi.

Đang lúc Nguyễn Tiến Minh ngẩn người thời gian, một giọng nói lạ bất chợt vang lên sau lưng bắt chuyện.

- Xin lỗi, anh gì gì phía trước kia ơi! Tôi rất xin lỗi vì đã nói chuyện một cách đường đột như thế này, thế nhưng tôi có chuyện muốn hỏi.

- Ừ thì....! Cô đang gọi tôi?

Xoay người và nhìn người trước mặt bằng con mắt khó hiểu. Nguyễn Tiến Minh có chút phân vân không lắm tin tưởng vào đáp án của mình. Nguyên do ấy mà.... bất kể ai đang đứng ngẩn ngơ trên đường đột nhiên gặp phải một cô gái xinh đẹp cực kì gọi lại bắt chuyện đều sẽ đề ra nghi vấn như trên. Nhất là khi hai người không quen biết nhau hơn nữa đối phương rõ ràng còn là một cô gái nước ngoài, hơn nữa nói lấy một giọng tiếng Việt cực chuẩn. "Chẳng lẽ muốn hỏi đường???" Anh như vậy tự nhủ.

- Đương nhiên là đang gọi anh rồi. Chẳng lẽ anh cho rằng ở nơi này còn có ai đáng để tôi gọi lại hay sao?

Hai tay chống nạnh, đối phương trả lời với giọng đương nhiên hơn nữa vẻ mặt còn cực kì kiêu ngạo.

Có điều.... Bởi vì cô ấy rất đẹp, thế nên hãy tạm bỏ qua cho những lời thất lễ kia sang một bên nhé.

- Ra là vậy. Thế cô có việc gì không?

Thật ngạc nhiên khi cô gái đối diện có thể nói tiếng Việt sành sỏi đến thế. Đối phương rõ ràng tuổi không hề lớn. Nguyễn Tiến Minh lên tiếng hỏi lại mục đích đối phương đồng thời lặng lẽ quan sát cô gái dáng vẻ bề ngoài.

Chỉ hơn 160cm một chút, đối phương chiều cao tương đối thấp so với tiêu chuẩn của người châu Âu. Đương nhiên! Không ngoài khả năng cô nàng còn chưa có hoàn toàn trưởng thành. Dù sao đối với người châu Á mà nói, vẻ ngoài của người châu Âu đều là như vậy na ná nhau cả. Muốn thông qua bề ngoài xác định tuổi tác thật cái gì độ rộng xê dịch sẽ rất lớn.
Trên người ăn mặc trang phục màu đỏ váy dài giống như lễ phục. Một mái tóc dài màu vàng hoe đung đưa trong gió. Trong ánh nắng sương sớm ban mai long lanh, vẻ đẹp của người thiếu nữ chớm nở ẩn hiện. Ngươi rất khó có thể đối với một người con gái như vậy nổi lên cáu giận hay chán ghét tâm tình. Dù cho đây là thẩm mỹ khi nhìn một cô gái nước ngoài~

Chỉ thấy như một ngọn lửa bừng cháy bộ lễ phục, nhuộm thêm chút màu sắc vàng của mái tóc tưởng như vương miện đội lên đầu cô. Xen vào giữa đó là những đường nét trên khuôn mặt tuyệt hảo như thể là thành quả của sự khéo léo kì công. Cân xứng hơn bất kỳ một con búp bê baby nào, sắc sảo hơn bất kỳ người mẫu hoặc diễn viên điện ảnh Nguyễn Tiến Minh từng thấy trong phim Hollywood. Và đặc biệt nhất là hoàn toàn thấm đẫm vẻ quý tộc cùng tự tin khí chất. Đó là một gương mặt đẹp ngươi không bao giờ có thể quên được khi đã nhìn thấy một lần. Kiêu hãnh như một nữ hoàng, đứng đó với dáng người đầy sự trang trọng.

- Xin hãy nói ra mọi thứ về vị thần từng xuất hiện ở này. Tên của tôi là Erica Blandelli. Coi như là một món quà làm báo đáp, anh không cần phải trình báo lên tên của mình.

Vẻ mặt khó chịu đáp lời. Bạn không thể trông cậy vào việc nữ giới sẽ đối với một kẻ khác giới lần đầu quen biết liền nhìn soi mói bản thân từ đầu tới cuối bằng thái độ dịu dàng không phải sao?

Rất hiển nhiên, Nguyễn Tiến Minh cũng không hiểu rõ điều ấy.

- Ừm..? Hoá ra không phải hỏi đường.

Vẻ mặt hiện rõ lên nét kinh ngạc đồng thời trả lời hoàn toàn không nắm giữ trọng tâm. Nguyễn Tiến Minh- chú cô sinh a you!!!

- Tôi nhắc lại một lần nữa! Xin hãy nói cho tôi biết mọi thứ thông tin về vị thần từng xuất hiện ở nơi này năm ngày trước. Và đừng có nói với tôi là anh lén lén lút lút khả nghi đứng ở nơi này chỉ là vì để ngắm cảnh thôi đâu đấy nhé!!! Ma lực tồn tại phát tán trên người anh đã nói rõ tất cả.

Erica rất tức giận. Hậu quả rất nghiêm trọng!!! Chỉ là vẻ ngoài vẫn như cũ hiển lộ ra nụ cười càng ngày càng tươi roi rói cùng ánh mắt khinh thường của mình. "Hừ! Lại còn muốn giấu giếm ánh mắt của Erica! Ngươi.... Si! Tâm! Vọng! Tưởng!!!"

Đương nhiên! Chưa nếm trải khổ sở Nguyễn Tiến Minh còn không biết rõ những điều đó. Giờ này phút này cậu còn đang bị mấy từ ngữ "vị thần" "năm ngày trước" "thông tin" "ma lực" làm cho giật nảy cả mình đây.

Moá nó! Không nghĩ tới vừa mới quay trở lại một chuyến liền bị tóm hiện hình. Sẽ không là nhân viên cơ quan nhà nước muốn bắt phạt anh đi??? Mà mà không đúng! Nghiệp vụ an ninh của Việt Nam khi nào thì phát triển thành có cả nhân viên nữ xinh đẹp người nước ngoài rồi?

Rất hiển nhiên! Đối phương không phải là thuộc về tổ chức chính phủ nào đó ở Việt Nam. Ừ ha....! Vậy nên đối phương thuộc tổ chức nước ngoài??? Có điều dù là trong hay ngoài nước, nếu như để đối phương biết bản thân mình là đầu nguồn gây ra tất cả mọi chuyện.... Sẽ không bị bắt ra ngoài nước mang đi cắt miếng đi? Bị cắt miếng đi? Vẫn là bị cắt miếng đi? Cắt miếng đi a a a a!!!!!

Sợ run một cái! Nguyễn Tiến Minh lập tức quyết định, nhất định phải tử thủ bí mật của mình. Ít nhất cho đến lúc anh cảm thấy được an toàn mới thôi. Cẩn thận vạn năm thuyền không phải sao.

Chỉ là chưa đợi anh chàng bắt đầu tung ra bất kì lời nói láo, Erica vốn đang ánh mắt hồ nghi nhìn về vẻ mặt chợt biến lại biến của Nguyễn Tiến Minh, cướp trước ra đòn phủ đầu. Một đòn phủ đầu suýt chút nữa doạ Nguyễn Tiến Minh cả người nhảy cỡn lên.

- Hãy đến đây, hỡi con sư tử bằng thép! Con vật hiện thân cho ý chí của sư tử, chất thép tượng trưng cho tinh hoa của chiến tranh! Hãy trả lời đôi bàn tay và giọng nói này của ta!

- Cuore di Leone là tên của người... Chiến binh mang trong mình dòng máu của vị vua có trái tim sư tử!!!

Theo lời niệm đọc của bản thân, một vòng tròng màu đỏ đồ án rắc rối chớp nhoáng hiển hiện ra trước mặt cô gái.

- Hiệp sĩ Erica Blandelli ở đây xin thề rằng!

- Sẽ đền đáp lòng trung thành của ngươi bằng tinh thần hào hiệp và lòng dũng cảm của mình!

- Xuất hiện đi! Cuore di Leone!!!

Cô gái đưa bàn tay ra phía trước đồ án thần bí và rồi đột ngột xuất hiện một thanh kiếm được rút ra đặt trong tay cô. Một thanh kiếm có phần thân kiếm bằng bạc trông mảnh mai và tao nhã, như một tia sáng trong đang đắm mình vào ánh nắng của buổi sớm mai.

- Không biết người trong giới phép thuật ở nơi này có biết hay không tình hình thế giới bên ngoài. Nếu biết, chắc hẳn cậu đã nghe nói đến những cái tên hùng hồn như Erica Blandelli và Cuore di Leone rồi phải không? Tôi không muốn sử dụng những chiêu bí thuật để đánh một người chả biết gì đâu nhé. Nhanh lên và ngoan ngoãn nói ra tất cả những gì mà anh biết, một cách nhanh lẹ và gọn nhẹ! Chớ có ý định lời nói ba xạo đến gạt tôi!!!

Và sau đó, Erica đâm thẳng thanh kiếm tựa như một tác phẩm nghệ thuật của mình về phía trước.

Mục tiêu tất nhiên là nhắm vào đang trong tình trạng đờ đẫn cả người Nguyễn Tiến Minh.

Chỉ là chỉ có chúa mới biết được! Nội dung trong lời nói của Erica cùng hành động của bản thân cô giờ phút này đây sớm đã làm cho chàng thanh niên trẻ trước mặt trong lòng chấn động chấn động lấy.

"Erica Blandelli, thần linh, Cuore di Leone, cái loại này lễ phục váy đỏ quần áo, tóc vàng cùng cái kiểu kiêu ngạo như nữ hoàng kia....

The Campione- Diệt Thần Sư....!

Mẹ nó! Anh đây quả nhiên đã sớm biết!!!

Thế giới này rõ ràng không phải thế giới cũ của anh a a a a...!!!"

Ai đó đã lệ rơi đầy mặt.

Tưởng nhớ về một thời... đã chết đi thanh xuân của anh~

........

Kết thúc chương 5.