Chương 10: Được cứu.

Từ Campione Thế Giới Bắt Đầu

Chương 10: Được cứu.

- Đợi chút! Tạm thời dừng lại đã!!!

Erica giọng nghiêm nghị đột nhiên bật thốt lên.

- Ừ? Làm sao vậy??? Cô phát hiện ra thứ gì rồi sao?

Đang đi theo sau, Nguyễn Tiến Minh giật thót kinh ngạc đứng sững lại. Vẻ mặt kinh nghi vừa nói vừa nhìn khắp xung quanh. Hai người bọn họ lúc này cố tìm đường rời đi khỏi nơi này đã được một đoạn thời gian thật lâu. Dựa theo mới nhất "ngu kiến" của Nguyễn Tiến Minh chính đang tìm kiếm vị trí giới hạn của mê tung trận pháp để phá giải thoát ra. Vốn dĩ cũng không còn cách nào khác Erica liền tuỳ ý dựa theo ý kiến của anh bắt đầu tìm tìm.

- Không rõ ràng lắm! Thế nhưng vừa rồi tôi đột ngột cảm giác trong không khí có thứ gì đó đang chấn động như muốn thoát ra vậy. Anh không cảm thấy gì sao?

Lông màu cau lại, Erica nói với giọng chần chờ. Nguyễn Tiến Minh nghe thế cũng liền lặng thinh. Thử cảm nhận xem chấn động mà cô nàng vừa nói đến. Mà mà... Chẳng lẽ cái lý luận xiên vẹo về trận pháp tùm lum anh nói trước đó quả nhiên là thật. Bọn họ đã tìm được đặc biệt vị trí giới hạn hay sao??? Ai đó trong lòng không khỏi máy động nổi lên, cố gắng tĩnh khí ngưng thần. Chỉ là, một lúc lâu sau cũng chẳng cảm nhận được cái quái gì xảy ra.

- Tôi chẳng cảm thấy được cái gì khác thường cả. Chẳng lẽ là cô nhầm?

Giọng nói mang theo chút buồn rầu. Chỉ là quay đầu nhìn sang chỉ thấy Erica vẫn như cũ cau mày kiên trì cảm nhận liền không tiếp tục nói thêm gì nữa.

Thời gian cứ như vậy trôi qua thật lâu thật lâu, ngay tại lúc ngay cả chính Erica mình cũng cảm thấy bản thân hẳn là nhầm lẫn muốn từ bỏ thời khắc...

- Roẹt...!

Tưởng như xé rách tấm vải cách ngăn một loại âm thanh. Trong cái nhìn kinh nghi không ngừng của đôi trai gái, phía trước mặt bọn họ không xa bất chợt ẩn hiện xuất hiện một ngọn đèn dầu không người cần lại bay lơ lửng được trong không trung, thắp sáng lên ngay tại nơi phủ toàn sương mù màu trắng xám này. Càng kì dị hơn là sau khi xuất hiện, nó liền bắt đầu vừa xoay tròn vừa bay về phía trước.

Nguyễn Tiến Minh cùng Erica theo bản năng liếc nhìn nhau. Tiếp theo đó ăn ý không ai bảo ai cẩn thận theo sau phía ngọn đèn dầu tiến lên.

Tại không biết trải qua bao lâu thời gian cùng đi được bao xa sau đó, dọc theo ngọn đèn dầu kia ánh sáng chỉ lối, sương mù trắng xám vậy mà dần dần nhạt nhoà đi. Cuối cùng thậm chí bắt đầu hiện lên cảnh tượng chân thực trước mắt Nguyễn Tiến Minh và Erica. Hai người bọn họ kinh ngạc phát hiện, nền đất dưới chân cùng không khí bốn phía xung quanh bọn họ giờ phủ đây lại giống như là ở trong lòng nước vậy. Hơn nữa hai người càng đi lên lại càng cao, giống như đang bước đi trên một sườn dốc vô hình dưới chân. Cho tới sau đó khi cả người đạp phá mặt nước mà ra, tuy xung quanh vẫn còn bao phủ lấy bởi hơi mờ màn sương mù trắng xám cũ, cảnh vật đột nhiên hiện ra xung quanh đã biến đổi khiến cho hai người lắp bắp kinh hãi một cái. Khung cảnh nơi đây bốn phía xung quanh vậy mà thật giống y như đang từ giữa mặt hồ Gươm nhìn sang bốn phía xung quanh vậy. Không! Phải nói đúng hơn thì bọn họ quả thực đang đứng ở trên mặt nước hồ Gươm nhìn sang bốn phía xung quanh~

Nguyễn Tiến Minh có chút giật mình khó có thể tin, ngoảnh đầu nhìn sang phía Erica chờ đợi giải thích. Vậy mà kết quả là chỉ nhìn thấy vẻ mặt cau mày giống suy tư của cô nàng hiệp sĩ. Rất rõ ràng ngay cả cô cũng không biết chuyện này là tại sao. Đương nhiên, ngay cả khi trong lòng bọn họ nghi ngờ trùng điệp, bước chân của cả hai cũng không có một chút nào ngừng bước. Bước chân đạp trên mặt nước hồ giống như đạp trên đất bằng. Và mục đích nơi chiếc đèn dầu chỉ lối kia dẫn tiến tới hai người lúc này dường như cũng đã rõ ràng. Nơi đó chính là vị trí cuối cùng trước kia hai người rời đi. Thấy này, cả hai người không khỏi bước chân tự phát bước đi nhanh hơn.

Cho tới sau đó đến nơi, Erica cùng Nguyễn Tiến Minh kinh ngạc phát hiện ở đây lại tồn tại hai người giống y như đúc bọn họ. Thế nhưng nhìn qua giống như là hai cái xác vô hồn đã bất tỉnh nhân sự nằm ở trên đất. Vẻ mặt trắng nhợt giống như người chết.

- Đây là bản thân chúng ta thể xác sao?

Hai người trong lòng không khỏi đồng loạt hiện lên loại này hoang mang suy nghĩ. Còn chiếc đèn dầu chỉ lối cho bọn họ đi đến chỗ này hiện tại rõ ràng đang lơ lửng bay trong không khí trên vị trí xác hai người đang nằm.

- Úm Ba Mễ Ni Hồng~

- Lúc này không chịu trở về còn đợi khi nào!!!

Âm thanh giống như hồng chung đại lữ đột nhiên vang lên từ trong chiếc đèn đang không ngừng xoa tròn trên không trung kia. Âm thanh đột ngột vang lên làm Erica và Nguyễn Tiến Minh cả người giật nảy cả mình rung lên một cái. Cơ thể giống như thốt nhiên bị vặn vẹo xoay tròn cái loại kia. Thị giác thì điên đảo biến ảo như vậy đấy, thế nhưng cả người lại thần kì không một chút đau. Cho tới khi cảnh vật trước mắt bọn họ tối sầm lại. Ở trong thực tế từ bên ngoài nhìn vào thì, chỉ thấy mảnh đất trống phía sau đền Ngọc Sơn nơi hai người bọn họ trước đó rời đi bỗng nhiên vặn vẹo một trận. Cơ thể của cả hai tức thì hiển hiện đi ra. Giống như lần trước Nguyễn Tiến Minh xuất hiện như vậy nằm rạp trên mặt đất. Đồng thời một loại khói xanh nào đó không ngừng bay vào trong cơ thể của cả hai.

Cho tới lúc khói xanh hoàn toàn thu vào hết, Nguyễn Tiến Minh cùng Erica cũng đi theo âm thầm tỉnh lại. Đập vào bọn họ hai mắt cảnh vật lúc này là quen thuộc phía sau đền Ngọc Sơn thế nhưng nơi đây đã không còn chỉ có hai người bọn họ mà có thêm một nam một nữ nữa. Nữ giới tuổi tác dường như giống Erica đồng thời nhìn qua cũng là người nước ngoài. Một cô gái châu Âu sở hữu một mái tóc bạc màu bạch kim trong trang phục áo cánh sọc trắng xanh đen, váy đen cùng với tất chân đen kéo dài tới đầu gối. Nam giới vậy mà lại là một vị nhà sư trong bộ quần áo tăng bào màu xám thông thường, không có cái gì áo cà sa sắc đỏ vàng giống như trong phim ảnh. Một ông cụ già đầu hói tóc trắng, một bên tay cần lấy một tràng hạt nhỏ ngắn đang không ngừng chuyển động đồng thời thì thầm tụng niệm thứ gì đó. Thế nhưng cái mà đối phương khiến Nguyễn Tiến Minh chú ý đến nhất lại là đồ vật phía bên tay kia của ông- một chiếc đèn dầu cũ kĩ đang cháy. Chính là chiếc đèn dầu cũ đã chỉ lối cho anh và cô nàng bên cạnh thoát khỏi khó khăn. Hơn nữa nào có ai ngay giữa ban ngày ban mặt đi thắp lên đèn dầu cầm đi ở ngay giữa ngoài trời thế này cơ chứ. Bởi vậy cho nên, đối phương có lẽ là người sở hữu phép thần thông nhiệm màu. Và quan trọng là... Đối phương nhìn rõ ràng là người Việt Nam.

Nguyễn Tiến Minh không thể không kinh ngạc nha. Bởi lẽ trước đó thời điểm bị nhốt ở trong mảnh đất kì lạ toàn sương mù kia, để tránh cho không khí quá mức tịch mịch tuyệt vọng, Nguyễn Tiến Minh thi thoảng vẫn thường hỏi thăm trò chuyện với Erica về những thông tin trong giới phép thuật, trọng điểm càng là về giới phép thuật Việt Nam.

Khi đó anh còn nhớ rất rõ vẻ mặt của Erica khi nói chuyện vẫn tương đối kì quái. Nội dung nghe qua cũng là lạ. Gì mà ở Việt Nam rất khó tìm kiếm được chính gốc người ở trong giới phép thuật. Gì mà bọn họ quý hiếm ít gặp giống như động vật bị bảo hộ vì sắp tuyệt chủng vậy.

Cho tới lúc Nguyễn Tiến Minh nói giỡn bản địa thế lực giới phép thuật nhỏ yếu vậy chẳng phải càng có lợi cho ngoại lai các cô thế lực. Được trả lời nhưng là thành viên của các tổ chức phép thuật nước ngoài cũng rất khó ở đây thành lập phát triển. Trong đó một nguyên nhân bí ẩn đáng sợ mà sau khi cô đến Việt Nam mới chính thức tìm hiểu được. Rằng những người trong giới phép thuật càng mạnh, có sinh hoạt ở Việt Nam thời gian liền càng ngắn. Nếu dám chống đối lại, ở càng lâu thì sẽ mất đi năng lực phép thuật càng nhanh và càng nhiều. Người ta gọi đây là một phép nguyền rủa Cấm Pháp bí ẩn cho tới nay chưa được tìm ra cực kì cao minh và vô cùng khó giải của mảnh đất này. Có lẽ đó cũng chính là lý do, dù cho giống như Trung Quốc như vậy nơi đạo pháp cùng giới phép thuật cực kì mạnh mẽ tồn tại ngay gần, có như vậy mạnh mẽ Thánh giáo chủ La Hào cùng Ngũ Ngục Thánh Giáo tồn tại nhiều năm, đối với Việt Nam lại cũng không có bao nhiêu biện pháp đáng nói.

Nói như vậy, trừ phi là biết được cách hoá giải cấm pháp bí truyền đặc thù của pháp sư dân tộc Việt nếu không pháp sư phù thuỷ ngoại lai cực khó mà có thể ở lâu nơi này. Ngay cả Erica cũng không ngoại lệ, thời gian mà cô có thể ở lại Việt Nam mà chưa bị ảnh hưởng tới năng lực của mình cũng chính là một tuần- bảy ngày. Quá thời hạn ma lực trong cơ thể cô liền sẽ tháo nước biến mất rất nhanh giống như bóng bay xì hơi. Có lẽ đây cũng chính là một trong những nguyên nhân trước đó Erica tuyệt vọng khi bị nhốt ở đây đi. Việt Nam thật sự là mảnh đất quá khó tồn tại sống đối với sở hữu phép thuật giả bên ngoài người tới rồi.

Nói chung, có thể gặp được một vị thành viên trong giới phép thuật Việt Nam ở đây. Quả thuật là cực kì hiếm gặp may mắn. Nghĩ tới thì nếu như từ đối phương biết được cách hoá giải cấm pháp cho bản thân, sau này Nguyễn Tiến Minh có bởi vì không thể trở thành Campione- Diệt Thần Sư mà quyết định đi theo Erica lăn lộn thành pháp sư tập sự hay cái gì, cũng không cần đến nước rời quê bỏ quán tha hương mà đi, đời này cũng không thể trở về quê cha đất tổ nữa. Đương nhiên, chắc chắn chuyện này sẽ không dễ dàng gì là được.

Và trong lúc Nguyễn Tiến Minh còn đang kinh ngạc về sự xuất hiện của hai người trước mắt, Erica tiếng nói chuyện cũng đã trước tiên vang.

- Hohoho...~ Lily! Thật không nghĩ tới sẽ có một ngày có thể gặp lại được cậu lại làm tớ sung sướng đến phát rồ đến thế đấy! Có lẽ nào định mệnh đã an bài cho chúng ta nhất định phải ở bên nhau hay sao? Nếu là như thế thật! Tớ hi vọng nó kéo dài là một vạn năm~

Tốt a! Không cần anh quay đầu nhìn lại liền cũng có thể cảm nhận được vẻ mặt cười xấu xả kiểu của một thiếu nữ bất lương vừa nhìn thấy con mồi của Erica rồi. Có điều! Có thể còn sống thoát đi nơi kia.... Thật tốt!

Thế nên nếu như tiếp sau đó còm có thể thước thức màn đùa giỡn vui đùa của hai cô nàng thiếu nữ xinh đẹp vậy thì còn gì hạnh phúc bằng. Và vì vậy âm thanh bực tức của cô gái có mái tóc bạch kim trước mặt mà anh ngờ ngợ đã đoán ra thân phận tiếp sau đó. Liliana Kranjcar, đại hiệp sĩ của tổ chức Thánh giá Đồng Xanh Đen, tổ chức đối địch với tổ chức của Erica và đồng thời cũng là đối thủ cùng lứa duy nhất được cô công nhận. Cũng coi như là bạn thân dưới cái tên gọi thân mật Lily. Chỉ là Liliana cũng không quá cho là như vậy.

- C- Cái.... Cái khỉ gió gì chứ!!!! Cái con quỷ ranh mãnh đáng ghét nhà cô! Tôi mới sẽ không trở thành cái gì định mệnh chết tiệt mà cô nói đâu.

- Lại còn tự nói cái gì một vạn năm hẹn ước. T- Thật.... Thật kì cục! Xấc láo! Không biết xấu hổ! Cực kì đáng thẹn mà!!! Hừ...~

- Đồ quỷ cái nhà cô! Đ-Đi chết đi!!!!

- Hỡi thanh gươm báu II Maestro, xin hãy ban cho ta sức mạnh của người!!!

Bị Erica như vậy dùng ngôn ngữ tỏ tình một cách trắng trợn trước mặt bao người (Nguyễn Tiến Minh và nhà sư già), Liliana Kranjcar quyết đoán xấu hổ hoá nộ sử dụng thuật tự gọi ra thanh gươm yêu quý của mình đâm về phía đang nằm trên đất mặt cười cợt nhả Erica.

- Mà mà.... Yêu nhau lắm cắn nhau đâu. Vừa gặp mặt đã tỏ ra nồng nàn đao kiếm xông tới như thế. Cách thể hiện sự chào đón và tình yêu của cậu dành cho mình cũng thật là đặc biệt đấy, Lily.

- Xuất hiện đi thanh kiếm yêu quý của ta, Cuore di Leone là tên của người. Xin hãy ban cho ta sức mạnh của ngươi hỡi trái tim sư tử!!!

Để đối đáp lại, Erica sau khi bật nhảy tránh thoát đòn tấn công trong thịnh nộ của Liliana không thể không cho gọi ra của cô thanh kiếm yêu quý, Cuore di Leone - Sư tử tâm. Hai thanh vũ khí trong tay hai người không ngừng bay múa va chạm tại lên âm thanh chát chúa trong khi Erica tiếp tục dùng ngôn ngữ trên chọc Liliana và bị đối phương càng thêm giận dữ đuổi theo đánh chém.

II Maestro, thanh gươm với tước hiệu Nghệ Nhân. Lưỡi gươm cong cong dịu dàng sáng lên ánh sáng bạc. Một phần trong bộ đôi với thanh kiếm Cuore di Leone của Erica. Cả hai thanh gươm cùng được hai cô nàng tìm thấy trong một lần thám hiểm mấy năm trước. Bởi vậy đối với sự tồn tại của lẫn nhau hai người bọn họ cực kì quen thuộc. Theo cái nhìn thưởng thức mĩ học của Nguyễn Tiến Minh mà nói, dáng vẻ của II Maestro càng giống một thanh đao dài gọn và thanh mảnh hơn là gọi rằng kiếm. Đương nhiên, chính thức thì trong lịch sử vũ kí lạnh thời đại phong kiến Việt Nam, gươm được tạo ra từ những thanh kiếm có một bên lưỡi kiếm được tạo hình hơi cong cong như đao để thuật tiện cho bổ chém. Thế nên dùng từ thanh gươm để gọi xưng cho kiếm hoặc đao cũng không có quá nhiều sai lầm.

........

Kết thúc chương 10.