Chương 17: Ngậm đuôi xà chi kiếm!

Từ Campione Thế Giới Bắt Đầu

Chương 17: Ngậm đuôi xà chi kiếm!

Không biết từ lúc nào, Nguyễn Tiến Minh tâm thần lại một lần nữa chìm vào trong một giấc mơ dài. Ở trong giấc mơ, mọi sự vật sự việc trải qua cũng cực kì quen thuộc. Vẫn là như cũ sinh ra khởi đầu ở một vùng không gian toàn là sương mù xám trắng vô bờ sau đó cứ thế sống một mình. Khả năng không còn chỉ là mơ mơ hồ hồ sống một mình khái niệm thời gian trôi qua, mà là như thực chất thời gian tuế nguyệt cảm nhận. Đã từng có một loại hình phạt rất rất tàn khốc kêu gọi nhốt trong phòng tối, không cho ăn, không cho uống, hơn nữa còn phải đối mặt với đen kịt không gian, không âm thanh, không người trò chuyện...vv khiến cho người ta cô độc tịch mịch đày đoạ muốn phát điên. Thế nhưng thay đổi thành Nguyễn Tiến Minh giờ này phút này, lúc này hoàn cảnh này trải qua, cái loại kia hình phạt có thể nói yếu bạo. Một ngày, một tháng, một năm? Mười ngày, mười tháng, mười năm? Trăm năm, ngàn năm, vạn năm, chục vạn năm, trăm vạn năm, trăm ngàn vạn năm....vv. Một mình phiêu đãng ở trong không gian không phương hướng, không một vật phân biệt, xám trắng mênh mông. Cô độc có thể khiến cho người ta tuyệt vọng, ý chí chây lười, vô cảm, tịch mịch, khô héo, chết dần chết mòn đủ mọi loại hậu quả xấu. Tâm trí không bền bỉ kiên trì, không có đại nghị lực, đại trái tim vậy liền chuẩn bị ngu ngơ ngây ngốc tự toạ hoá chết mất đi.

Cũng còn may! Tuy rằng Nguyễn Tiến Minh bản thân không có đạt được đến tình trạng tâm tính nghị lực kia. Thế nhưng một loại nào đó không ngừng không nghỉ giống như là phật đạo thiền âm tạo hoá vẫn luôn xuất hiện tồn tại, giống như ngọc ấm, như suối tuyền hương bồ đề thấm nhuần xua tan đi mọi loại mặt trái cảm xúc, khiến cho tâm thần con người ta thanh thản đối mặt với thời gian vô hạn trôi đi... Cho tới khi đoạn này tịch mịch kí ức cửa ải thời gian cuối cùng cũng đã vượt qua.

Đại tịch mịch, đại tuyệt diệt, đại vô hạn thời gian tuế nguyệt năm tháng gột rửa.... Vô số như vậy từ ngữ tính chất hiển hiện lên trong đầu Nguyễn Tiến Minh. Có lẽ? Đây cũng chính là cái gọi là bản chất thần lực của dị thần xà mà anh chàng cần phải tham ngộ thấu hiểu. Vô hạn, bất tử không chết, tĩnh mịch như tuyết vậy thần tâm cảnh....

Tựa như leo thác nước hành động, mãnh liệt chịu đựng qua không khoẻ lúc ban đầu, tiếp theo liền cần phải kiên trì cẩn trọng không ngừng đối đầu với khảo nghiệm phía sau. Vượt qua gian đoạn yên lặng đơn độc kí ức rèn luyện tâm cảnh đầu tiên. Tiếp đó kí ức chính là trái ngược, mang theo phồn thịnh vô số những năm tháng chu du xem xét vô ngần vũ trụ tân sinh luân hồi, từ sinh ra cho đến chết đi của dị thần xà. Vào lúc này, linh hồn của Nguyễn Tiến Minh phải chống cự với khổng lồ tri thức thông tin phong bạo. Cảm nhận cái gọi là sinh mệnh khởi nguồn lịch sử. Lớn mạnh, yếu ớt cùng khô héo đi văn minh, sinh mệnh tuyệt diệt, thế giới tan vỡ....vv. Một loại cảm giác tốt no trướng, uể oải không ngừng nâng lên hạ xuống. Nhưng thật ra là bồ đề phật cây hiển hiện khổng lồ thân hình phía sau lưng thân rắn che chở không ngừng ôn hoà tĩnh dưỡng lấy, chống chọi lấy thô bạo tiêu cực cảm xúc không ngừng gia tăng.

Nhất niệm sinh, nhất niệm diệt. Nhất niệm một luân hồi~ Nguyễn Tiến Minh đối với tất cả những thứ này không một chút mảy may cảm nhận, vẫn đang âm thầm không ngừng thu nạp lấy hữu ích thông tin cùng huấn luyện mình. Duy nhất chỉ có một điều chắc chắn chính là, cây bồ đề hư ảnh trong không gian đang không ngừng mờ nhạt thu nhỏ đi. Có thể suy nghĩ biết. Đợi cho đến khi hư ảnh ấy triệt để biến mất tan đi hết cũng chính là lúc dị thần xà kí ức có thể mang theo tình cảm cảm nhận của mình không chút kiêng nể gì thô bạo xông đi vào, khống chế và điều khiển anh linh hồn. Cũng chỉ khi ấy mới chân chính là luyện hoả thử chân kim, trải qua giông bão mới biết người tài? Chân chính khảo nghiệm!

..........

Mọi thứ liền cứ như vậy trôi qua. Không biết đã trải qua bao nhiêu lâu thời gian, xem đi qua biết bao nhiêu là thế giới cùng tập tục, từ đó rèn luyện đầy đủ nghị lực, tâm cảnh cùng tri thức xong, cây bồ đề hư ảnh cuối cùng cũng tiêu hao hết biến mất. Như vậy đối mặt với cảnh khốn khó sau cùng. Tất cả chỉ có thể dựa vào chính Nguyễn Tiến Minh chính mình khả năng.

Quả nhiên! Chỉ trong khoảnh khắc thời gian hư ảnh cây bồ đề triệt để biến mất đi. Một loại nào đó không thuộc về mình suy nghĩ bắt đầu tràn lan vào trong trí óc Minh. Thô bạo, hung tàn, hỗn loạn, cuồng dã, bá đạo, hoang sơ, mông muội, duy nguyên duy nhất....vv. Một đôi đồng tử trong đôi mắt của rắn khổng lồ chẳng biết khi nào trở nên lạnh lùng, tàn khốc, cao cao tại thượng. Diệt tuyệt đi cái gọi là nhân tính, nhân luân đạo đức tất thảy mọi ước thúc. Tựa như.... Sáng thế thần đã đứng trên tất cả thần linh cùng thế nhân....

Đã đến lúc cần cho thấy giác ngộ của mình!

Khả năng phàm nhân làm sao có thể chống lại thần linh thần hồn. Trải qua không ngừng đau khổ chống cự dường như vô cùng vô tận lần xâm nhập tập kích. Nguyễn Tiến Minh linh hồn ý thức cuối cùng cũng không tránh khỏi lạc mất đi tự bản thân. Mất đi linh hồn cơ thể khả năng khống chế. Duy chỉ có diy nhất một tia chân linh kì dị mông muội còn tồn tại. Giống như một chiếc thuyền nhỏ khổ sở chống chọi trong màn mưa giông. Nhìn khổng lồ thần xà thay đổi cách hành động của mình. Không còn là yên bình nhìn xem vô vàn thế giới tự sinh tự diệt mà biết thành diệt thế ma đầu không ngừng cắn nuốt cái gọi là thế giới bản nguyên. Biến từng cái sinh động thế giới trở nên khô cằn suy vong. Diệt tuyệt hết thảy sinh vật.

Kì tích lực lượng biến mất tích. Cho tới cái gọi là mạt pháp thời đại xuất hiện khắp mọi nơi. Thiên tai, nhân hoạ... Tai ách lan tràn. Diệt thế tai hoạ tới gần. Thế giới đang thút thít khóc, nát tan huỷ diệt. Và rồi vô ngàn oán hận nguyền rủa của ngàn vạn tỉ tỉ tỉ sinh linh cũng như thần linh mặt trái cảm xúc giống như giòi trong xương bao phủ lấy thần xà thần hồn. Biến nó thành Diệt thế tà ma trong truyền thuyết, đồng thời không ngừng lớn mạnh. Hỗn loạn, cuồng bạo, tàn ác, tham lam, thị huyết, hiếu chiến cảm xúc không ngừng đánh phá lấy linh hồn của Nguyễn Tiến Minh cuối cùng điểm chân linh mông muội vô thức. Đồng hoá, thôn phệ, lây nhiễm lấy của anh chàng linh hồn.

Tất cả giống như đã toàn bộ thất thủ, biến mất đi theo cùng ngàn ngàn vạn vạn thế giới bị diệt tuyệt. Cho tới chỉ còn lại một tia sâu ảm nhất chân nguyên còn kiên cường chống đỡ lại. Chỉ là ngay cả chính Nguyễn Tiến Minh cũng đã mất đi tất cả tư duy, suy nghĩ hay trí tuệ, kí ức. Điều duy nhất còn lại duy chỉ có nỗi sợ hãi cái chết, sợ hãi bị xoá bỏ tồn tại còn đang theo bản năng đau khổ chèo chống lấy. Cho tới lúc.....

.........

Trong lúc mơ hồ Nguyễn Tiến Minh cảm thấy mình trở lại thế giới của mình trước khi chuyển kiếp. Một thế giới bình thường nào có cái gì gọi là phép màu, thần linh, diệt thần sư hay vân vân. Trở lại chỉ còn là một tên sinh viên đại học vừa mới tốt nghiệp vừa thoát khỏi thất nghiệp. Ngày ngày trải qua cái gọi là cơm ăn ba bữa quần áo mặc cả ngày tiện thể ăn bám cha mẹ chờ đợi tìm bạn gái đơn giản sinh hoạt thường ngày. Chỉ là tiệc vui dài chẳng tày gang. Không hiểu thấu ngủ lấy ngủ lấy liền đi đời nhà ma~ Và rồi tựa như chỉ xuất hiện trong thần thoại truyền thuyết trong mơ, hắn thấy được linh hồn của mình rời khỏi cơ thể giống như diều theo gió phiêu a phiêu. Phiêu lên không trung trên chín tầng trời. Bất thình lình phát hiện ra không phải chỉ có bản thân mình ngủ lấy ngủ lấy liền ngỏm củ tỏi, mà là cả thế giới suy vong tan vỡ huỷ diệt đang tiến hành khúc nhạc dạo. Giống như mưa vậy linh hồn phiêu đãng giữa không gian. Ngàn ngàn vạn vạn trong đó diễn dịch lấy vô số nhân gian bách thái. Có điềm tĩnh, thờ ơ tiếp nhận mọi chuyện. Có ngây ngốc tò mò không hiểu cảm thấy thú vị. Có điên cuồng khóc thét hối hận oán giận...vv tiêu cực cảm xúc. Muôn hình vạn trạng. Thế nhưng không thể nào tránh khỏi số phận tan biến dần khỏi thế gian thiên địa này.

Mà mà... Chính bản thân Nguyễn Tiến Minh cũng đang tan biến dần. Hồn phi phách tán kết cục?

Đây chính là kết cục cuối cùng phải không?

Trong lúc vô thức, Nguyễn Tiến Minh cảm thấy mọi thứ đáng lẽ ra dường như chỉ vừa mới bắt đầu. Thế nhưng tất cả làm sao cũng không thể nào nhớ ra nổi đây???

Ta sẽ chết sao?

Sẽ cứ như vậy biến mất sao?

Vận mệnh đã quyết định như vậy không thể trái ngược sao?

Ta đây còn chưa thoát khỏi kiếp xử nam!

Ta đây không cam lòng a~

- Chuang! Chuang! Chuang!

Từng tiếng chuống giống như nổ vang từ trong sâu thẳm nhất trong linh hồn. Vốn đang bó tay tuyệt vọng Nguyễn Tiến Minh giống như chợt nhớ lại nào đó đã từng chân thật kí ức. Khung cảnh xung quanh thoáng cái liền cực tốc tan biến. Đợi đến khi mọi thứ quay trở lại yên tĩnh. Nào còn có gì đó thế giới huỷ diệt ở xung quanh. Duy nhất chỉ còn lại là đã mờ nhạt đi hầu như không còn hình bóng kim tự tháp lăng trụ kết giới màu vàng bảo vệ cùng với.... linh hồn thân thể mờ mờ ảo ảo như muốn dập tắc của Nguyễn Tiến Minh ở bên trong.

Cây bồ đề màu vàng sậm hay dị thần ông Bụt từ lâu biến mất không còn hình bóng. Đoán chừng thần lực giúp đỡ đã hết. Nguyễn Tiến Minh hơi thở hồng hộc vẻ mặt tràn đầy may mắn giống như vừa thoái khỏi nào đó vô cùng khủng bố kiếp nạn. Sự thật kể ra cũng không khác vậy là mấy. Vừa rồi linh hồn của hắn hầu như đã sắp sửa bị thần hồn tri thức của dị thần xà cho chèn ép xoá đi hết, cho đến lúc đó khảo nghiệm của Nguyễn Tiến Minh đương nhiên liền thất bại, phải tiếp nhận hồn phi phách tán kết cục.

Còn may ngay tại thời điểm cuối cùng của cuối cùng. Kiếp trước trí nhớ của Nguyễn Tiến Minh cùng bản chất linh hồn xuyên việt cứng cỏi ảnh hưởng một phần nội dung trí nhớ của dị thần xà. Lại thêm với tiếng chuông cảnh báo kịp thời vào lúc này vang vọng, cảnh báo ở chính thức linh hồn cùng thần hồn bề ngoài, kết giới bảo vệ linh hồn hình thành từ tràng hạt ông Bụt đưa tặng đã đến bên bờ sụp đổ. Nhiều như vậy thực lực, may mắn cùng trùng hợp tụ tập lại mới có thể khiến cho Nguyễn Tiến Minh linh hồn cùng ý thức đúng lúc quy vị. Cho tới bây giờ mà....

Nhìn ở bên ngoài kết giới thân thể khổng lồ dường như không thấy bến bờ dị thần xà Thần hồn, ai đó không khỏi nhếch miệng cười. Hắn, cũng đã không còn là kẻ tay trói gà không chặt, không có cách nào phản công.

Linh hồn thân thể đứng bật dậy. Đối mặt với đôi mắt khổng lồ như hai vầng mặt trời băng lãnh cùng hỗn loạn sát niệm của xà thần, Nguyễn Tiến Minh một bàn tay duỗi ra đâm xuyên thẳng lấy vào trong mình lồng ngực. Từ nơi trái tim bình thường vị trí, chậm rãi chậm rãi rút đi ra. Một thanh kiến đá màu xanh đá cẩm thạch rêu phong cứng nhắc. Thanh kiếm đá khởi nguồn của tất cả mọi chuyện anh từng rút ra đi từ nơi dị thần xà bị phong ấn mấy ngày trước. Chỉ là thời này khắc này, thanh kiến đá cầm trong tay Nguyễn Tiến Minh ấy mang theo nào đó kì dị vận luật ma lực. Vốn trước đó còn không ngừng chèn ép kết giới muốn phá huỷ nó sau đó nuốt chửng linh hồn của Nguyễn Tiến Minh ở bên trong, dị thần xà lúc này trong đôi mắt thế nhưng mang theo kiêng dè ý vị, dừng lại tất cả mọi hành động. Thái độ càng tỏ ra hung ác thế nhưng lại làm lộ rõ ra nó kiêng kị bao nhiêu.

Khoé miệng mỉm cười, Nguyễn Tiến Minh đã không còn quan tâm dị thần xà phản ứng, ánh mắt cùng tâm thần giờ đây đều chìm vào trong thanh kiếm thần dị trong tay mình. Thoáng qua đó liền hiểu rõ cách sử dụng của nó, năng lực cùng điều kiện. Và rồi ngay sau đó, trong ánh mắt hoảng sợ bản năng của dị thần xà, bàn tay giơ lên thần kiếm chỉ về đối phương, miệng vịnh than cổ xưa ngôn linh.

- Hỡi ơi, thanh kiếm đến từ trong đất đá. Chúng thần đã rèn nên thanh kiếm báu này để dùng độ chung kiếp nạn.

Khổng lồ hư ảnh cầm kiếm hiển hiện ngay phía sau lưng Nguyễn Tiến Minh. Thần thánh mà không thể xâm phạm.

- Vị thần ban sơ ra đời, khởi nguyên của cả thế gian. Vị thần đã làm trái nhân gian cùng thần linh luật lệ, diệt thế thần xà. Là Ngươi! Kẻ địch của thế nhân!!!

- Ta nhân danh cho vạn ngàn thần linh cùng con người, muôn vàn ức vạn sinh linh trên thế giới này ý chí. Tuyên phạt ngươi! Hỡi kẻ địch của thế giới~

- Đây là thanh kiếm được rèn nên bởi tay của chúng thần! Là tượng trưng cho vua của các vị vua! Là thanh kiếm thần ắt tiêu diệt phong ấn quyền năng của ngươi!

Vô vàn hình hài kiếm báu bỗng chốc hiện ra trôi nổi trên không trung sau lưng Nguyễn Tiến Minh, đồng thời đồng loạt quay mũi kiếm nhằm thẳng ngay hướng dị thần xà thần hồn. Dị tượng hiển hiện cấp tốc doạ khiến cho xà thần thần hồn bản năng co rụt lại đồng tử mắt. Nó đã cảm nhận được hơi sợ của sự tử vong!

- Dưới thanh kiếm này! Nhận lấy sám hối cùng hình phạt của mình. Đây là kết cục mà thế gian đã quyết định! Điều đó là nhất định không thể thoát khỏi! Nhất định không thể thay đổi! Dù cho thời gian, không gian, nhân quả hay vận mệnh muôn ngàn vạn loại quyền năng cũng không thể chuyển rời! Kết cục chắc chắn sẽ như vậy!!!

Tuyên ngôn đi cùng từng lần vung lên thánh kiếm.

- Ta rủa thân thể ngươi sẽ tan tành thành tro. Xương cốt ngươi rã rời, máu huyết ngươi sẽ khô cạn, đôi mắt đui mù, đôi tai ách điếc, làn da ngươi sẽ khô héo úa tàn! Linh hồn ngươi chịu ngàn vạn nỗi đau chia cắt thiêu đốt thống khổ. Ý chí của ngươi sẽ sa đoạ dằn vặt trong đau đớn cùng hỗn loạn mà phai mờ đi.

- Đây tất là kết quả đã nhất định! Đây là hình phạt trừng trị xứng đáng dành cho thần cùng người kẻ thù!!!

Phi kiếm như mưa theo lời tuyên phán cùng từng lần vung kiếm mà không ngừng rơi vào thần xà thần hồn thân thể. Từng tiến kêu đau đớn thảm thiết không ngừng vang lên trong không gian màu xám.

- Ta kêu gọi ngươi, hỡi thanh kiếm vương giả! Tượng trưng cho vị vua của tất cả các vị vua! Ta rủa ý nguyện của chúng thần, thế gian hoàng vương cùng muôn vàn sinh linh trên thế gian này! Tới đây và quy tụ trong thanh gươm báu này.

- Đây là thanh kiếm mạnh mẽ nhất! Đây là thanh kiếm có thể tiêu diệt phong ấn bất kì chúng thần. Tuân theo lời thệ ước cổ xưa! Hơi thế gian! Quy tụ trong thanh kiếm này của ta!

Vô vàn tia sáng tụ hợp lại tự như dòng luc tụ hợp về hư ảnh người khổng lồ sau lưng Nguyễn Tiến Minh đồng thời biến ảo thành chân thực hình dạng của anh. Tiếp sau đó giống như tất cả đất trời người thần cùng vạn ngàn sinh linh tụ hợp lại trong thanh kiếm khổng lồ hư ảo trong tay.

- Đây là thanh kiếm nhất định trảm thần!!!

Kết lời, hư ảo biến hoá chân thực. Kiếm trong tay Nguyễn Tiến Minh vung lên, sau lưng người khổng lồ động tác hành động cũng giống y như đúc vung kiếm. Tựa như trảm thiên diệt địa một chiêu kiếm chém về phía dị thần xà thần hồn. Chỉ gặp đối phương vốn dĩ trước đó nhẫn nhịn vô số tiểu kiếm gây ra đau đớn mà cuộc tròn lại thành hình còng tay số tám, muốn dùng bất tử bất diệt thần thể quyền năng không ngừng miệng ăn phần đuôi hồi phục lại thần thể, lần này đối mặt với khổng lồ chiêu kiếm không khỏi rít lên từng tiếng kêu sợ hãi. Chớp nhoáng sau đó dị thần xà thần hồn giống như bị tức thì chia ra làm trăm ngàn ức vạn mảnh nhỏ. Mỗi một mảnh nhỏ sau khi bị chia cắt lại điên cuồng cuộn tròn thành hình số tám miệng ngậm đuôi muốn dùng quyền năng hồi phục chống cự thế nhưng vẫn như cũ không tránh khỏi không ngừng tiếp tục phân nhỏ lại phân nhỏ. Cuối cùng tan biến đi trong từng tiếng kêu tuyệt vọng. Cũng là kể từ giơ phút ấy, bên trên mặt thanh kiếm đá Nguyễn Tiến Minh cầm trong tay liền dần dần hiện lên hình ảnh của một con quái vật ngậm đuôi xà bị chém làm đôi. Vĩnh viễn ghi khắc!

Nguyễn Tiến Minh biết! Trừ phi hình ảnh thần xà bị phân đôi trên thanh kiếm đá có một ngày bị cường thế nối liền lại sau đó xoá bỏ mất, nếu không dị thần xà rốt cuộc không còn có thể hiện ra ngoài đời thực.

Huỷ diệt phong ấn nhiệm vụ đến đây cuối cùng cũng hoàn thành. Đáng tiếc~

- Ta cũng không có vì thế mà trở thành Campione- Diệt Thần Sư a!

Kẻ nào đó vẻ mặt mếu máo khóc không ra nước mắt. Nói cho cùng thì muốn tiêu diệt dị thần xà cũng không phải là chuyện một sớm một chiều. Hiện tại chỉ có thể chậm chờ hình ảnh dị thần xà trong trạng thái bị chia cắt biến mất, ước chừng cần vài ngày, xà thần mới có thể vĩnh viễn bị tiêu diệt. Khả năng bản thân giờ chỉ còn mỗi linh hồn, Nguyễn Tiến Minh đoán chừng chính mình chắc chắn không đợi được nổi đến tận ngày kia. Và thế là.... Người anh hùng cứu vớt thế giới xong liền bi kịch chấp nhận tử vong???

Moá! Nói cái gì chê cười! Anh đây mới sẽ không chấp nhận bad end- xấu kết cục như vậy đâu.

Và thế cho nên? Dị thần xà không còn, chúng ta chỉ có thể nhắm tới còn lại đáng kính thần vương đại nhân á!

Nghĩ như vậy! Trong khoảnh khắc linh hồn thân thể của Nguyễn Tiến Minh liền thuận theo tự nhiên, giống như tuyết tan trong ánh sáng biến mất khỏi nơi đây dị xà thần hồn vị trí chỗ ở. Đồng thời, ở bên ngoài biển khơi, nơi trong khoảnh khắc trước đó còn đang diễn ra chiến đấu, thân ảnh của Nguyễn Tiến Minh thông qua thật nhiều thật nhiều đốm sáng nhỏ tụ tập lại xuất hiện trong đời thực. Làm chủ nhân của.... Ngậm đuôi xà linh kiếm, dù cho chỉ còn lại mỗi linh hồn anh vẫn có thể tồn tại một đoạn thời gian. Chỉ là không quá dài là được, ước chừng ba, năm phút gì đó. Thời gian hành sự quả nhiên rất gấp. Muốn tiến hành thí thần cần thực hiện nhanh. Kết quả lập tức liền nghe được đối thoại của thần vương Odin cùng hai cô bạn đồng hành. Và vì vậy tất nhiên là....

- Đã giờ biểu diễn sức mạnh chán chính!

......

Kết thúc chương 17.