Chapter 007 Trở Về Hỏa Quốc

Truyền thuyết về Yukikage

Chapter 007 Trở Về Hỏa Quốc

Koloha bệnh viện ký ức của hami

Đêm mùa hè tháng 6 tại con suối phía nam gần bến cảng York

-----

Sau khi đã ổn định tâm tình, Hishan nhận ra thân ảnh gầy guộc bên cạnh đang chìm vào hồi ức. dôi mắt ánh lên nét ưu sầu khó tả.

hắn hồi ức lại những gì vừa xảy ra, tất cả diễn biết thật sự đều ngoài dự liệu của hắn. bất giác hắn cảm thấy cuộc sống luôn chứa đựng những điều bất ngờ

Hishan nhìn lên bầu trời đầy sao, chênh chếch vầng trăng sáng hé lộ một nửa sau làn mây. toả ánh sáng dịu nhẹ chiếu sáng cả một cánh rừng

Ánh trăng phết nhẹ lên làn suối mát ánh lên nét đẹp mỹ miều tàn khuyết. Ánh trăng trải dài trên cánh rừng xuyên qua kẽ lá, soi sáng những mảng màu xanh tươi của bãi cỏ bên bờ

Ánh trăng mang cảnh sắc thiên nhiên tươi đẹp hiện ra trước mắt Hishan.

Nhưng tảng đá đầy rong rêu đua nhau khoe sắc thể hiện hình tượng mạnh mẽ của mình. To có nhỏ có uốn lượn theo con suối.

Tiếng nước chảy "Róc rách"
Tiếng ếch kêu "Ộp ộp"
Tiếng ve kêu "té le" (search không ra tiếng của con này) >.<

Tiếng ếch cùng tiếng ve kêu âm ỷ vang vọng bên những phiến đá hòa cùng tiếng suối chảy róc rách như 1 bài ca đầy giai điệu phá tan không gian tĩnh lặng của đất trời

Đối lập với những giai điệu trầm thấp đầy mỹ vị. những tảng đá cũng có sở thích riêng của chúng, chúng thích ngắm nhìn cái đẹp của thiên nhiên.

Những tảng đá như những những nghệ sỹ cao quý, và thầm lặng của thiên nhiên,chúng tụ lại ngắm nhìn ánh Trăng Sóng sánh dưới làn nước

Một vài cánh hoa đỏ rơi rụng bên sông. vài cánh hoa trôi lững lờ giữa con nước mỏng manh, như điểm thêm sắc cho ánh trang như ẩn như hiện rồi biến mất giữa làn sương trắng

làn sương trắng che khuất 1 bên cánh rừng tạo nên vẻ lung linh huyền ảo. như xa như gần hoà vào đêm đen, khiến cho bức tranh trải dài vô tận

...

Trời bắt đầu trở lạnh, hishan choàng tỉnh trước không gian đầy mê hoặc. hắn đã trở về thực tại.

"cảnh sắc thật đẹp "

Hắn lầm bầm nói, tiếng hắn rất nhỏ đủ để đánh thức thần hình nhỏ nhắn bên cạnh hắn.

Hắn bất giác ngâm 1 câu thơ:

Thấy trăng khuyết,tưởng là trăng khuyết.
Thực ra thì "trăng khuyết", vẫn tròn.
Khuyết vì góc độ người nhìn.
Khuyết do nhận thức, thói quen bao đời
Dù ai nói khuyết, nói tròn
Trăng thì cứ mãi khuyết tròn tháng năm

Bỗng hắn nghe thấy tiếng cười khúc khích bên cạnh

" ha ha" tiếng cười của Hami

- gì mà khuyết, rồi tròn. rồi cái gì tròn, khuyết...

- nghe thật buồn cười

Hishan nhẹ nhàng nói:

- Lấy ta chai rượu với rồi ta sẽ ngâm thơ hay cho nàng nghe

"lạch cạnh" tiếng chai rượu nhấc lên
"póc" tiéng mở nắp
"ực ực" tiếng uống rượu của Hishan

Nàng rót vào miệng hắn 2 hớp rồi cũng uống 1 chút, bông nàng nghe hắn ngâm tiếp 1 câu thơ:

Đêm nay say.
Bên dòng suối yên ả.
Ta cùng trăng.
Niềm tâm sự vơi đầy.

Trăng trên cao.
Trăng lồng trong bóng nước.
Ánh lung linh.
Vàng nhuộm dòng suối mơ

Hồn ta say
Hay bởi tại lòng ta
Đang chôn giấu
Một bóng hình xưa lắm

Hồn đang yêu
tròn trịa rồi lại khuyết
Người trăng yêu
Không ước hẹn bao giờ...

Harami thơ thẩn nói:

- không ước hẹn bao giờ

- ngươi nói ta sao....?

Hishan nói:

- Tôi xin lỗi

- tôi không cố ý...

Hirami không hề đẻ ý đến hắn. Đôi mắt rơi vào lạc lõng, ánh mắt hướng về phía xa xăm. Hirami lặp đi lặp lại câu:

"không ước hẹn bao giờ.."

"không ước hẹn bao giờ.."

Nàng chợt khóc lại chợt cười. rồi chìm vào dòng suy tư. Hai hàng nước mắt nhoà lệ, như đang tìm về 1 ký ức nào đó. nước mắt chảy xuôi.... từng chút... từng chút....

Lần đàu tiên trong dời hắn thấy nhìn người con gái khóc mà không thể làm gì. 2 tay hắn bị nàng đánh bị thương trong lần chạm tran nguy hiểm vừa rồi.

Trên mặt còn đó cái tát trời giáng điẻm hồng trên gương mặt hắn. bên má phải hiện lên vết bàn tay nhỏ nhắn đày tinh xảo.

"cái tát" đã làm hắn điếng người trong 5 phút. nếu không hải hắn có sinh mẹnh mạnh mẽ chắc đã ngất xỉu mạc cho nàng xâu xé.

Hirami vắn cứ khóc, mặc kệ hắn không quan tâm. hishan hắn biết không thể khuyên được gì cô nàng " hung dữ" kia cho nên hắn phải làm một cái gì đó cho bản thân trước đã.

Bỗng hắn thấy trong bụng vô cùng đói mà con cá vừa nãy bị bang ghim xuống đất. hắn nhẹ nàng bò đến gần con cá tay phải cố gắng cử đọng 1 cách nạng nhọc về phía con ca nhằm bắt lấy nó.

Hirami, thấy hắn không nói gì nữa, rồi thấy hắn đang cựa quậy gần đó, cũng ngưng khóc và xem tên " ngốc kia dang làm gì". thấy hắn đang bò đến con cá. nàng nghĩ:

Hừ biêt không chết nên ngươi lo cho cái bao tử của ngươi.Nàng nghĩ "Ta đã cho phép ngươi ăn bao giờ?". rồi nàng giành lấy con cá dưới đất bắt đầu ăn.

"Soạt" Hami với tay đoạt cá

Hishan, tay phải chuẩn bị cầm được con cá, thì thấy 1 cánh tay trắng nõn xinh đẹp cướp lấy. hắn thật sự vô cùng buồn phiền, và tức giận "Ma Nữ" kia, nhưng thật sự không biết phải làm sao cả.

Lúc khóc lúc cười thật tình là hắn chẳng biết phải chiều nàng thế nào... mệt thật...Chọc vào nàng, hắn lại ăn " đau khổ" nữa thì....

"Hỏi thế gian, tình là chi?"

Riêng Hishan, hắn thì chắc là "khổ tận cam lai" theo nghĩa đen rồi...Từ thân xác lẫn tinh thần đều bị nàng dằn vặt đến khổ.

"khóc" hắn cũng làm rồi kết quả là ăn quả đắng "tát" di chứng vẫn còn đây đau xa. gương mặt điẻn trai của hắn đã in dấu của nàng rồi

"Tiền" chắc hắn phải thử chiêu này nữa xem sao. Sao mà người khác yêu ai cũng "Dâu hiền vợ thảo" Chỉ có hắn là dính phải "Hung dữ lão bà" thế là thế nào?

Bỗng nhiên hắn ước gì ba hắn sắp xếp 1 cuộc hôn nhân "Ba mẹ đặt đâu con ngời đó" cho xong. Đỡ phải vất vả thế này, lấy vợ xong rồi làm gì thì làm." khoẻ"

"Chóp chép"tiếng đọng ăn uống xáu xí của Hirami

thấy nàng bắt đầu ăn con cá đó, hắn vô cùng ngạc nhiên vì hắn tưởng nàng sẽ vất nó di đẻ hành hạ hắn. hẵn nghĩ " đói rồi sao?". Hắn ngồi lên, nhìn nàng rồi nói:

- nàng ăn cá của ta coi nhu đã chấp nhận yêu cầu của ta rồi nhé

- ta hứa sẽ bảo vệ nàng.

"và nàng cũng phải bảo vệ ta" hắn chỉ dám nghĩ trong lòng thôi, không dám nói...

lỡ mất công Ăn đòn vô cớ thì Vừa không được gà lại mất nắm Gạo thì không biết kẻ khổ với ai.

không thấy Nàng nói gì hắn đưa cánh tay phải lên cố gắng rút cây kim băng ám khí ra khỏi tay nhưng không được. thấy nàng chỉ nhìn hắn mà không có ý định giúp đỡ hắn, hắn liền nói

" nàng giúp ta dược không?"

Hirami ôn hòa nói:

" Tại sao?"

Hishan trả lời:

"Ta sẽ trả nàng 1 triệu ryo kia đẻ thuê nàng đem nay dược chứ."

Hirami hứng thú hỏi:

"Ngươi nói thật?"

Hishan nói:

"Tiền bạc chỉ là vật ngoại thân, mạng người mới quý giá. nàng nếu nhận thì giúp ta đi"

Hirami nghe thế không phản bác, liền giúp hắn tháo những ám khí của nàng ra, sau đó đưa hắn con cá còn lại, nàng không thể quá tần nhẫn với hắn.

Hishan nhận lấy con cá rồi vừa ăn vừa nói:

" hãy đi cùng ta về hỏa quốc, ta thật sự có khả năng cho nàng 1 danh phận."

Hirami thú vị nói:

" ngươi có vẻ tự tin nhỉ "

Hishan ung dung nói:

- ta nói được làm được, nàng không cần phải khiêu khích đâu.

- nàng không biết gì về ta sao?

Hirami lắc đàu nói:

" chỉ biết ngươi là tên ngốc thôi."

Hishan đạo mạo nói:

- Uhm có thể ta thua nàng nhiều thứ nhưng xuất phát điểm ta tốt hơn nàng

- Tên thật của ta là Hishan Senju.

Hirami Hứng thú nhìn hắn:

- Senju tộc ư?

- Chả phải chỉ còn mỗi tsunade senju thôi à?

Hishan cười nói:

- nàng biết nhiều đấy

- vì Tsunade là ninja nên nhiều người biết, không có nghĩa là không còn người tộc senju.

- senju tọc nhân giờ chỉ làm thường nhân thôi

Hirami nghi ngờ nói:

- có gì chúng minh?

- senju tọc hiện giờ đã không còn hậu nhân.

Hishan đưa 2 cánh tay của mình lên cho Hirami xem. vết thương đã lành và bắt đàu đóng vẩy.

Hirami kinh ngac nói:

- thật là cường dại sinh mệnh lực gia tộc

- nếu vậy sao ngươi không làm ninja?

Hishannói chậm rãi:

" vì hai chữ hòa bình, và hạnh phúc"

Hirami bất bình phản bác:

- làm gì có hòa bình chứ, chỉ nằm mơ nói mộng

- thế giới này toàn cá lớn nuốt cá bé làm gì có thứ mọng tưởng đó.

Hishan lý luận:

- thế thì làm ninja cường đại như Hashirama rồi cũng có được chân chính hanh phúc đâu?

- ông ấy mênh danh là người mạnh nhất thời chiến quốc rồi cũng không thoát khỏi sinh-lão-bệnh -tử


Harami rơi vào trầm tư, nàng nói:

" nhưng nếu không mạnh mẽ sao có thể bảo vệ những người thân yêu của mình chứ.?"

Hishan trầm tư 1 chút rồi, chậm rãi giải thích:

- sức mạnh càng to lớn trách nhiệm càng nặng, chỉ sợ đén lúc đạt được rồi lại nhận ra không có ai bên cạnh mình

- ta chon con đường bình an suốt đời bởi vì ta biết hạnh phúc chân chính luôn ở xung quanh ta

- tự do tự tại...

Hishan nằm xuống đất, hắn ngước nhìn lên trời. Hishan khuỷ tay chạm nhẹ nàng hỏi:

- Nàng còn người thân không?

Hirami thở dài trả lời:

- chỉ còn ta và người chị ruột đã mất tích.

- hai chị em đã thất lạc nhau hơn 4 năm rồi

- ta vẫn đang tìm kiếm chị ấy nhưng vô vọng.

Hishan tinh quái nói:

- 4 năm không vấn đè gì, lại không chiu gặp mặt.

- ta nghĩ chị của nàng đã yêu 1 người nào đó rồi

Hirami bất mãn nói:

- không thể nào

- Ta và chị còn phải trả thù

- chị ta là người rất thủ tín

Hishan tà đạo khuyên giải:

- hãy tin ta, tình yêu rất màu nhiệm

- nó giúp ta có trách nhiệm hơn, và xóa tan mọi thù hận.

- nàng đừng tìm kiếm nữa. nàng hãy sống cho bản thân đi.

Hirami ngượng ngùng nói:

- ta còn nhiều việc phải làm.

- ta phải báo thù, ta không thể ich kỷ như ngươi được.

Hishan hung hăng:

- Trả thù?

- vậy ta gọi nàng là cô bé ngốc nghếch được không.

Hirami trợn mắt nhìn Hishan:

- gọi ta ngốc ư?

- Ngươi dám???

Hishan mỉm cười nói:

- khi nàng tức giận trông thật đẹp

- thế nàng tên gì, ta không thể chết không minh bạch đuọc

Hirami phụng phịu:

- Hirami, Hirami yuki.

- Băng tộc Yuki

Hishan mặt dày:

- tên nàng thật đẹp

- Hirami ta thích nàng

Hirami không phản bác:

- thích ta...?

- tại sao...?

Hishan lém lỉnh:

- bởi vì nàng rất mạnh mẽ

- ta rất sợ chết, ta cò nhiều việc phải làm

- cho nên ta muốn nàng bảo vệ ta

Hirami mim cười nói:

- bảo vệ ngươi?

- ngươi tính lợi dụng ta sao?

- ngươi mặt dày thật đấy

- gã thương nhân ngốc nghếch ngươi thì có việc gì mà nhiều việc đẻ làm.

Hishan sừng sổ:

- thế lập gia đình có cần tiền không?

- cho con đi học có cần tiền không?

- thuê người bảo vệ có cần thiền không?

- ta mạc dù rất ngu ngốc nhưng ta phải sống, sống để gia đình ta được hạnh phúc.

- nàng có thể buông bỏ mọi thứ để trả thù, nhưng ta khong thể...

- ta không manh mẽ như nàng...

Hishan ngồi dậy nhìn thảng vào đôi mắt nâu ngây thơ đang ngỡ ngàng của Hirami, hắn cầm mây đôi tay của nàng. hắn nhẹ nhàng nói.:

- ta sẽ bảo vệ nàng....

Hishan hắn ôm chầm lấy Hirami. hắn nghẹn ngào nói:

- nàng rất quan trọng với ta

- làm ơn đừng rời xa ta.

- xin nàng đừng suy nghĩ ngu ngóc nữa...

Đã lâu lắm rồi Hirami không cảm thấy mình được yêu thương. Chưa ai nói sẽ bảo vệ nàng. bất giác nàng lại khóc, những giọt nước mắt sung sướng.

Nàng ôm chầm lấy hắn người đàn ông của dời mình. nàng sẽ buông bỏ tất cả. nàng sẽ Bảo vệ hắn, Lần này nàng thật sự ích kỷ nàng sẽ theo hắn đến hỏa quốc.

không biết bao lâu dưới ánh trang đôi tình nhân âu yếm không rời. họ trao cho nhau những cái hôn nồng nhiệt. Hai trái tim cùng hòa nhịp đập.

----

Sáng hôm sau, tai cục quản lý của trấn York

- báo cáo phát hiện ninja theo dôi của ta đã chết bên bờ suối

- đã chết được hơn 8 tiếng

Tên đội trưởng nói:

" tên thương nhân kia đâu? "

Thuộc hạ:

" Từ đêm hôm qua đã không trở về khách sạn thua đội trưởng"

Tên đội trưởng:

" có ai trông thấy không?"

Thuộc hạ:

" dạ không thua ngài."

Tên đội trưởng:

" có những thuyền nào rời đi sáng nay?"

Thuộc hạ:

- dạ không có thuyền nào.

- chỉ có dội đánh cá ra khơi nhưng đều ở khoảng cách gần thưa đội trưởng

- có cần kiểm tra không ạ

Tên đội trưởng:

- kiểm tra cho ta

- phái người tìm kiếm trên đảo

- hắn chắc vẫn còn trên đảo, nếu không thì đã không đén đay xin " giấy thông hành"

- hỏi xem hắn có thuê ninja ở đau không?

Thuộc hạ:

- Rõ thưa đại nhân.

----------

Hishan vs Harami đã đén gần hỏa quốc, cả 2 ngồi trên chiếc thuyền băng do Harami tạo ra, cả hai đã rời đi ngay tối hôm qua. họ bắt đầu hành trình mới, một cuộc sống mới đang chờ đón họ...

Cuốn nhật ký đén đây là kết thúc. sau khi về hỏa quốc Hishan đã gạp Hokage đẹ tứ và xin được cưới Hirami làm vợ. Điều kiện là bảo hộ gia đình hắn. Bù lại Hắn cam đoan sẽ ở lại làng và không đi buôn bán ở ngoài nữa.

Đệ tứ lên làm Hokage không lâu, hắn đang còn phải củng cố địa vị của mình, với lại Senju tọc cung mặc dù thưa thớt nhưng vẫn có sức ảnh hưởng nhất định

nếu được Senju tọc ủng hộ thì dù ít dù nhiều vẫn là có lợi cho sự phát triển của làng. Cho nên hắn liền đồng ý cho Hishan được trỏ lại làm thương nhân bình thường.

lễ cưới được diễn ra dưới sự chúc phúc của Goshan Senju chú ruột của Hishan. của hồi môn của chú là tiệm suối nước nóng gần con suối nhỏ phía đông làng.

Hai vợ chồng dùng tiền mua 1 căn nhà nhỏ xinh xắn gần đó, nhìn ra phía con suối. vì con suối trông giống như con suối tại nơi hai người gặp mặt tại thủy quốc

Só tiền còn lại mua căn nhà tại trung tâm làng để cho thuê. hai vợ chồng vô cùng vui mừng vì Hirami đã có thai từ cái đêm hoang dã bên bờ suối ấy. họ đón chờ 1 sinh linh mới với niềm hạnh phúc lớn lao...

sau khi sự kiên Cửu vĩ tấn công với sụ ra đi đày tiếc nuối của Hokage đẹ tứ. Hami được sinh ra sau đó 1 tháng. tiệm suối nước nóng của gia đình bị hủy trong cuộc chiến đó.

Hishan đã sửa san lại tiệm và đổi tên của tiệm suối nước nóng thành Hami Hami, ông dã miễn phí cho người dân vào ngày đày tháng của Hami.

Hishan là một người nhân hậu hiền lành, rất được mọi người xung quanh yêu quý. trời không thương người, Hishan mất lúc Hami được 5 tuổi. do 1 căn bệnh lạ.

trước khi mất Hishan gọi Hirami lại và bắt nàng phải hứa là sẽ tiếp tục chăm sóc tốt cho Hami và không được trở về Thủy quốc.

....

À còn 1 việc nữa là Ba mẹ của Hishan đã mất trong trân chiến ninja thế giới lần thứ 3 tại Hoả quốc. lý do thì đẻ bữa nào ngoại truyện mình sẽ bổ sung sau.

---

Góc tán nhảm: thơ mình tự sáng tác hén, các bạn có thơ nào hợp lý cho tình hướng thì góp ý đẻ mình sủa chữa

Nếu có ý kiến đóng góp các bạn hãy để comment ở dưới nhé mình sẽ chú ý và phản hồi sớm nhất có thể


mình muốn bộ truyện đầu tay không bị "Sạn" cho nên sẽ vô cùng tôn trọng ý kiến góp ý của các bạn và sẽ "tân trang" về sau cho phù hợp với mạch truyện.


1 vấn đề nữa là về chính tả mình chưa thể khắc phục ngay được mong mấy bạn thông cảm và góp ý, nếu cái nào không hiểu chứ comment mình sẽ giải thích....