Chapter 016 Bệnh viện lúc nửa đêm

Truyền thuyết về Yukikage

Chapter 016 Bệnh viện lúc nửa đêm

Koloha, Uchiha tọc sân huấn luyện

Itachi đang chỉ dẫn kỹ nang phi tiêu của tọc

liệu Hami có thể học được những gì từ đây...

---

Sau khi tiếp được 6 thanh kunai Itachi chỉnh trang lại trang phục và tư thế rồi nói:

**giai đoạn 2 chính là "công kích" theo tình huống giả định

- giai đoạn 2 là giai đoạn tổng hợp từ gia đoạn một nhưng thêm vào yếu tố tình huống, đang đi chuyển hoặc làm ra hành đọng khi phát giác địch nhân

khi nhắc đến đây, itachi đứng cách xa 200 mét biểu hiện như đang chạy tới vị trí huấn luyện. sau khi nhảy qua vài hàng cây Itachi bật nhảy 1 cái thật cao.

Đầu chúi xuống đất, hai tay làm ra động tác lấy ra 6 thanh Kunai trên thân rồi lần luọt phóng các cây kunai.

"vút vút" phóng ám khí

đầu tiên là thanh 1, thanh 2, thuấn phát theo đường thẳng hướng về khoảng không vô định giả định như không trúng mục tiêu nào.

Liền sau là thanh 3, thanh 4 lao đến mới tốc đọ nhanh hơn rồi va vào thanh 1 thanh 2 còn lại khiến cho 4 thanh lao về bốn hướng khác nhau.

"keng keng" tiéng va chạm tốc đọ nhanh

thanh 1 và 2 lao về hai vị trí trực diện. thanh 3 lao về phía giữa hai lùm cây, thanh 4 còn lại bay chếch ngang gần sau đuôi liền va chạm thanh 3

Tạo hình đối lập, thanh 3 lào vè lùm cây phía trên cao và thanh 4 lao về lùm cây phía dưới.

"Se ét" tiếng xé gió Siêu thanh

Tay nắm chặt sau lại phát them thanh 5 kunai với tốc độ siêu nhanh hướng vè phía hai thanh 3 và 4 đang bay trong không trung.

"Keng, keng" tiếng va chạm

kích phát tốc độ cho thanh kunail 3 và 4, tiếp tục hướng phía 2 lùm cây trên và dưới với gia tốc cực đại bất ngờ....rồi thanh 5 bay vè lại trung tâm hướng chúc đầu xuống đất

" e e e e ét" tiếng xé gió với tóc đọ siêu thanh

xoay người cuộn tròn tạo đong lục phát đi thanh kunail 6 cuối cùng phát ra về hướng thanh 5 bạo phát tốc đọ va chạm rồi hướng về tấm bia phía sau tảng đá với hình chéo dốc đứng

thanh thứ 5 lại lần nữa thanh đổi hành trình, chúc đầu về phía trên, hướng về phía bia trực diện cuối cùng với vận tốc lớn nhất...

liền mọt lúc 6 thanh va vào tấm bia đèu như bắp nhưng chỉ có thanh thứ 6 duy nhất là không trúng hồng tâm mà phía ngoài rìa cùng nhung vẫn là trúng phía sau tảng đá

5 trúng 1 trật quả là kết quả khá khả quan các vị trí trúng đèu xe xích không đòng đèu. dường nhu chân trong chân ngoài miễn cưỡng tính là trúng bia hồng tâm.

Itachi hắn vẫn còn phải luyện tập nhiều hơn...

"Bộp" tiếng đáp thân xuống mặt đất của Itachi

sau khi đáp xuống đôi mắt ánh hồng đôi con ngươi sharingan thu tầm mắt, trông như 1 sát thần đang diễu võ dương oai. đôi mắt loè loẹt như ẩn như hiện một chút sát ý.

sau, Itachi liền tiến về phia tảng đá xem xét vị trí duy nhát hụt khỏi tấm bia đẻ kiểm tra nguyên do. hắn nhíu mày rồi quay lại ôn tồn nói với 2 đứa em:

- đây là thực chiến, và xác xuất thành công không cao lắm. tỷ như hụt 1 mục tiêu

- anh ở đay phải dùng sharingan đẻ phát hiện địch nhân và làm ra biến hoá nhưng vẫn còn phải luyện tập nhiều hơn

" anh hai giỏi quá" sasuke vui vẻ khen ngợi

" thạt khó" Hami vùa xem xét vừa nói

- Đúng vậy, kỹ thuật này anh còn phải luyện thêm tầm 3-4 tháng nữa để hoàn thiện

- Dù sao đây chỉ là mục tiêu giả định dứng im. nếu làm ra di chuyển hoặc phản công thì tỷ lệ chỉ trúng được 20%

- Túm lại bài tập này luyện tập kỹ năng làm ra càng nhiều "biến hoá" càng tốt.

- Trước cần trúng, sau cần nhanh và cuối cùng mới là "biến hoá" muôn hình vạn trạng...

- Theo trong giao chiến khi phóng ám khí tấn công tuỳ nào tâm lý địch nhân sẽ làm ra phản ứng khác nhau.

- Yếu quyết chính là dựa trên lựa chọn này mà ta làm ra biến hoá phi tiêu của bản thân

- cho nên có thể lần lượt thi triển ảm khí của bản thân đẻ làm ra công kích nhanh chậm đầy tính bất ngờ

- Địch nhân tâm lý nếu có chút lơ là có thể sẽ ngộ thương nếu không doán được hướng đi của phi tiêu

- Tại giai đoạn này ta chỉ xét đến Ưu thế "Tiên phát chết nhân" giết đich nhân trong hoàn cảnh chủ động tấn công bất ngờ

- các đọng tác liên hoàn chỉ nhằm 1 mục đích duy nhất đó là tạo nên nhièu "biến hóa" của phi tiêu

- 6 tấm bia, 6 vị trí địch nhân toàn bộ đều phải trúng, "Biến hóa" đạt đến trang thái liên hoàn.

- khi kiểm soát được "biến hoá" thì ta mới chân chính tiến vào vị thế kiểm soát trận đấu...

** giai đoạn 3 là " phản kích "yếu quyết nằm ở chỗ bảo mệnh và phản công...

- theo nhu trong khi làm nhiệm vụ hoặc các tình huống bất ngờ thì không thẻ nào tránh khỏi bị đánh lén bằng nhiều hình thức

- ngoài ra học ám khí còn có tác đụng đào mệnh vô cùng hiệu quả dặc biệt trước việc gặp phải các đối thủ mạnh hơn

- khi không có cơ thắng thì việc nắm trong tay kỹ nang ám khí tốt thì tỷ lệ sống sót là trên 70% tỷ lệ này là hoàn toàn chính xác

- vì ám khí không chỉ thuần tuý là vật tiêu hao mà nó còn là "thần binh lợi khí" nếu biết sử dụng

- nếu rành về độc dược, bạo phù, ấn thuật hoặc bẫy rập...hoàn toàn có thể biến thành sát cục rất dáng sợ

- muốn làm ra được giai đoạn 3 "phản kích" nhanh chóng thì càn nắm được 3 yếu tố:

Né tránh - thoát vây - tấn công

- Tấn công ở đây chính là cách phòng thủ tốt nhất chỉ khi có thể bức đối phương trở về trạng thái phòng thủ thì mới có thể làm ra nhiều hơn 1 cái quyết định.

- né tránh là bị động, thoát vây là cân bằng, tấn công là nắm thế chủ động.

- né thánh thuần túy vào linh cơ, phản xạ của bản thân, luyện khoảng 6 tháng -1 năm thì đã có nắm chắc cơ sở.

- thoát vây bao gồm chặn công kích, xác định vị trí địch nhân và tìm lối thoát an toàn cho bản thân và đồng đội.

- tấn công chính là phản sát, lấy tạo người trả lại cho người. cảnh giới đã là đăng phong tháo cực

- cho nên cách phòng thủ tốt nhất luôn là tấn công...

"thật là thần binh lợi khí sao?" hami kinh ngạc hỏi

- đúng vậy em còn chưa hiểu sâu nên có chút khinh thường đúng không?

Hami ky quái phan trần:

- nhưng trọng lượng mang theo thật chính là trở ngại...

- vạy thì có thể mang theo được bao nhiêu cơ chứ...

- chưa kể nếu gạp nhẫn thuạt có phạm vi rộng thì phòng thủ kiểu gì?

- nếu trong trường hợp đội chiến, doàn chiến... thì tác dụng lại càng nhỏ chỉ như da lông thôi...

Itachi giải thích:

- anh xác thực rằng những gì em nói đèu hoàn toàn chính xác

- nhưng sự thực hì 80-90 % chiến đấu thì ninja đa phần đều sẽ đi một mình hoạc dội nhóm nhỏ 3-4 người

- khi thật sự chiến đáu thì nhiều hơn một kỹ năng đèu mang tính sống còn

- chakra và thứ hữu hạn mà mỗi người lại nhiều ít khác nhau khi kiệt sức thì đánh nhau bằng cái gì bây giờ?

- nếu biết cách tận dụng hợp lý thì có thể dùng Shuriken như "nhẫn thuật" với nhiều ứng dụng rất tuyệt vời.

- em cứ suy nghĩ thật kỹ, trên dời không có cái gì tồn tại lại không có ý nghĩa của nó

- anh tin tưởng khi đến mọt trình đọ nhất định em sẽ hiểu được tầm quan trọng của nó.

" anh hai việc gì phải phí sức giải thích, đẻ cô bé chịu thiệt thòi liền sẽ hiểu thôi" sasuke thích ý châm chọc

" hừ, ngươi ở đay mà luyện tập đi nhé ta với anh itachi đi đây" Hami hung hăng đe doạ

"ngươi mới đó mà về rồi?" sasuke ngạc nhiên

" không Đi ở lại đây làm gì? Ngươi bị gì thế...."

Hami nói đạng rồi kéo áo Itachi làm như muốn đuọc cõng trở về làng...

"Sasuke ngốc"

lẩm bẩm một mình, Itachi bất đắc dĩ liền đưa ra đè xuất:

- Hami à dường về có thể đi trên sông chính trở về làng

- nếu trở lại bàng thuyền sẽ thoải mái ngắm phong cảnh hơn đó

" thiệt sao?" hami thích thú

- thật đó rồi em sẽ thích...

"vạy anh cõng em đi thôi" Hami xảo quyệt không từ quyết định của mình

sau 1 loạt động tác 2 anh em lại cõng nhau hướng về phía hồ nước trung tâm tại sân huấn luyện 5 của tộc Uchiha.

Thấy 2 người rời đi Sasuke cung túc tốc thu don chiến trường rồi bám đuôi 2 người không rời...

...

" róc rách" tiếng mái chèo khua đều của itachi

văng vảng là tiếng cãi nhau của hai đứa trẻ trên sông:

- nè ngươi mập qúa đó

- ngươi mới mập

- tự dưng lẽo dẽo theo sau làm gì ngươi có thật là học sinh không thế...

- ý ngươi là gì

- lớn rồi, còn bám theo anh mình, sao mà trở nên mạnh mẽ được

- kệ ta đây là đất gia tộc ta đi đâu thì mắc gì đen ngươi?

- mặt dày thật

- hừ, ngươi mói mặt dày

- tin ta kêu itachi quăng người lên bờ không?

- ngươi....

- he he chịu im rồi đó hả

-....

Mọt hương thơm quyến rũ thảng thoảng bên sông, khiến long người mê say vừa nhẹ nhàng nồng ấm vừa gắt mọt chút trên cánh mũi

Hami vừa thưởng thức hương hoa vừa mê say nói:

- không ngờ tại nơi đay cũng có hoa sữa

- thật là thơm...

"hoa sữa ư?" Sasuke kinh ngạc hỏi

- dúng vậy không thể nhầm được...

- ngay giữa san nhà ta có tròng 1 cay hoa sữa được hơn 4 tuổi..

- mùa này lá hơi bắt đầu chớm vàng bông nụ nhiều còn chưa có ra hoa thạt là kỳ lạ...

- Nhận hương biết hoa, Cha ta nói mấy đoạn miêu tả rất hay...

- Hoa sữa gợi cho người ta cái ấm áp của tình người, cái nhớ nhung, xao xuyến của những đôi lứa yêu nhau...!

Hami liếc nhẹ Itachi thấy hắn thánh ánh mắt mình, chả có phản úng gì ngoài việc tiếp tục chèo thuyền.

- Chẳng thế mà loài hoa này đã được dân gian âu yếm và đặt cho cái tên thật dịu ngọt và thơ mộng" Hoa sữa "

- Hoa sữa không nổi bật bởi sắc mà quyến rũ bởi hương.

- Từ một khoảnh cách khá xa người ta cũng dễ dàng cảm nhận được hương vị của hoa sữa.

- Nó không ngan ngát như hoa lan, nồng ấm như hoa huệ...

- mà mang trong mình một hương thơm e ấp, dịu dàng hiện hữu như nồng nàn, như mãnh liệt.

- Hoa sữa nhỏ xinh, trắng ngà, kết với nhau thành từng chùm.

- Mỗi chùm hoa chỉ nhỏ bằng nắm tay mong manh nhỏ bé...

- Càng ở khoảnh cách xa, người ta lại ngày càng cảm thấy hoa sữa thơm một cách kì lạ!

- Đặc biệt mỗi khi có cơn gió nhẹ thoảng qua, từng chùm hoa sữa chiếc nhẹ đung đưa trong gió

- dường như lại càng ngát hương và bay xa hơn...

- Hương hoa sữa không chỉ của riêng hoa mà còn trở thành hương vị của mùa thu,

- mùa thu Buồn với hương vị của đất trời, của cây cỏ, con người và cảnh vật nơi chiều cuối...

- Hương thơm đó như quyện vào từng góc phố, căn nhà như quấn lấy người đi xa,

- hòa quyện vào lòng người và dễ đem đến cho ta cái cảm giác bồng bềnh, xao xuyến...

- dạng chân ra anh Itachi...

"hả.... cái gì..." Itachi hoảng hót như tỉnh trong mộng

" dạng chân là sao?" Sasuke khờ khạo hỏi

thấy gương mặt đần thối của hai anh em Hami cũng chẳng nói chẳng ràng đưa lưng ra phía hai đàu gối của itachi

hai tay mạnh bạo tách đôi bàn chân chủa Itachi Tựa đầu ngả lưng vào lòng hắn chân gác lên Sasuke thơ thẩn hưởng thụ...

"ế ngươi thật quá đáng"

sasuke vô cùng bực tức liền né tranh đôi chân của hami rồi liền cũng tụa lưng về phía mũi thuyền mặt bất thiện nhìn hai anh em đối diện

- Anh Itachi đây rõ ràng là mới đàu hè sao lại có hương "hoa sữa" quanh đây thế???

Itachi không ngờ Hami lại bá đạo như thé. dám áp chế, cường bạo hắn phục vụ cho nhu cầu của nàng. Dù sao nàng cũng là con nít nên đành phó mặc cho số phận vậy....

Sau vài phút suy nghĩ hắn chua kịp trả lời thì bên tai lại văng vảng tiếng thơ từ Hami:


Hoa sữa đầu hè mang mác nở
Hương ngọt dịu tại con phó đêm đêm
Thoảng đâu đây một mùi hương mong nhớ
Bỗng lạ lùng con phố nhỏ chiều nay


Vấn tâm? trong mơ đày tuyết lạnh
Con dường nhỏ thênh thanh lạc lối về
Hoạ mây, hoạ cỏ, hoạ hương mới...
Sao xuyến lòng người tiếng đàn trôi...


Vấn đạo? nơi phương xa tình cũ
Hay dối lòng nhắc nhở chút yêu thương
Phải chăng? hương thơm tình khắc khoải
Tại lòng ta Quên?..Nhớ... rồi lại Quên....


- hương hoa này như đoạn phim ký ức vậy, chính là khi lại nhớ khi lại quên...

- chính như không đếm hết bao lần được vui chơi sum hop cùng ba cùng mẹ hay tại người ta yêu...

- mùi hương dịu nhẹ như vị khách vô hình đày năm tháng. đôi khi lại nhắc nhở, gọi nhớ tâm hồn ai...

- thạt xao xuyến khó quên....

Gió hò nước buổi chiều se se lạnh, nằm trong lòng itachi Hami cảm thấy vô cùng ấm áp và ngọt ngào. trên miệng như đọng lại mùi hương hoa sữa năm nào

ký ức lúc xa lúc gần, nàng muốn lưu giữ khoảng khắc này mãi nhưng dường nhu có thứ gì đó khiến nàng như lâng lâng, nhu có chút thoải mái

Cảm giác truyền đến khiến cho đàu óc nàng mụ mị như đang ở trên mọt chiếc giường êm ái bên cạnh lại có trai đẹp phụng bồi. chợp mắt hưởng thụ thêm chút nữa... thêm chút nữa...

"phì phì"đôi mắt chọt nặng, tiếng thở nhẹ đèu

nụ cười nở trên môi, nước miếng chảy dài bên khoé miệng. ngây thơ trong trắng...

Hương thơm như tiếng đàn cùng không khí dịu mát như con thuyền êm ái. tùng chút từng chút, liền đưa Hami bé bỏng vào giác ngủ... hạt sâu thật sâu....

Bên cạnh đôi mái chèo khua nước bên sông, đã dừng lại tựa bao giờ. Con thuyền trôi lững lờ, chỉ còn 1 thân ảnh cao gầy còn thức. hai đứa bé trước sau cùng chìm vào giấc mộng

thời gian dần trôi, mạc cho sự khó xử của Itachi, hắn không biết phải đanh thức ai trong hai đứa. hắn dường như là người được chọn, kẻ mệnh danh là vệ sỹ của những giác mơ...

tại lòng hắn liền có mọt chút gì đó của cảnh đẹp thanh bình. là Ai hay trở thành Ai đó... đối với hắn đã không còn quan trọng... chỉ có sự tĩnh lặng là thước đo tại lòng hắn...

----

không biết qua bao lâu, khong biết tự lúc nào Hami đã được đưa về Phong diều trị dặc biệt. bàng cảm giác nửa mê nửa tỉnh nàng chỉ muốn được ngủ cùng mẹ

cho nên trong phòng điều dưỡng hiện tai chỉ có hai bóng hình đang nằm chung trên 1 chiếc giường. chiếc giường được tạo ra do trật tự nằm sát nhau cùng ghép thành 1 thể. rộng rái thoai mái.

mọt người ngủ tựa hôn mê, một người ngủ tựa mộng đẹp. một lớn mọt nhỏ xinh đẹp tựa thiên thần.

Chỉ có chút trái ngược trên gương mặt hai người mọt gương mặt trắng bệch tiều tuỵ, nhăn nhúm. một gương mặt vui vẻ hồng thuận đầy vui tươi

Nhưng cả hai nằm chung với nhau lại không có vẻ gì là bài xích. vui buồn tụa như một bức tranh nhiều mảng màu sáng và tối...chan hoà chân ái.

...

lức này có 1 linh hồn "đen" theo đúng nghĩa đang không ngừng ngọ nguậy trong linh hồn Hami. hắn là Kira kẻ chủ nhân của Game thế giới này

Hắn khởi nguyên thế gian này như một vị thần nhưng hiện tại lại nhỏ yếu đến con kiến cũng còn chẳng biết đến hắn....

không biết là xui xeo hay số nhọ... nhung hiện nay với tính khí quật cường và ham muốn tự do mãnh liệt hắn đang từng bước từng bước lón mạnh..

"ha ha ha... dù không biết thế nào nhung có vẻ ta có thể khiến người khác chìm trong ảo cảnh."

Kira, hắn chính là kể đang vẽ vời giấc mơ tươi đẹp vào tâm hồn Hami, hắn cần thời gian đẻ thích ứng với cái thân thể mới này vừa tự sướng vừa lầm bầm nói mình hắn nghe:

- he he đúng rồi, đúng ròi mơ thật đẹp vào... cho ta nhiều thời gian hơn đẻ chiếm hữu lai nhũng gì thuộc về ta...

" Ha ha há há" nụ cười hết sức đê tiện.

- uhm cái thân thẻ này theo nội thị thì kinh mạch chắc khoẻ, cơ nhục deo dai. sức sống bừng bừng, nhu nộn mềm dẻo...

- quả là cực phảm trong cực phẩm lại còn đang trong thời gian phát triển, chẹp chẹp..

"ken két" tiếng xuýt xoa trong linh hồn

- nếu đẻ ta điều khiển được mà luỵen tâp mấy cái võ Yoga thì chắc chắn sẽ đạt được hiệu quả không tưởng

- thân thể deo dai chắc mịn, da trắng mắt lung linh màu nước nâu...

- tóc đen như làn suối mát ngọt dịu êm, thơm thơm mùi hương tuyết rất dặc biệt

- mùi hương thơm của làn tóc tựa như "Tuyết"... nó thanh dịu khiến tâm hồn thanh đạm, lại có chút ngọt dịu tan trong lòng...

- thật sự là vô cùng khó tả, hiện hắn chỉ mong muốn sớm có thể cử đọng tay để thể nghiệm 1 chút...

- chưa kể vốn liếng Ngực hiện tai dã bắt đầu phát triển mơn mớn có chút kích thích rồi...

- nếu ta trợ giúp 1 chút bàng thứ chakra huyền bí này thì mấy chốc ngực cỡ D sẽ là ngực cỡ E. hết sức Toẹt vời... há há

- biết đâu có thể biến lớn ngực cỡ F thì max bá dạo 1/ 1 trieu người mói có... mị hoặc cực xì truất....

- ngực tấn công mông phòng thù, kẻ nào mà thoat được tay ta...

- ta không ăn được thì cũng không kẻ nào ăn được. chắc chắn đèu bị ta đùa cho đén chết...

"Há há há..." lai lần nữa nụ cười đê tiện...

- không biết thang tác giả cái game này nghĩ thế nào nữa...

- cho Nhìn lại không cho Ăn thật là con mẹ nó ngứa ngáy khó chịu thật...

- theo ta võ đoán thì cái game 18+ chết tiệt này chắc chắn là 1 đại chiêu kinh doanh...

- Ai chơi xong cung đều nuôi trông đầu cái ý tưởng biến thái... thịêt là hại nước hại dân

- dám cá là máy cái đồ chơi 18+ bán kềm theo game sẽ chắc chắn hốt bạc to....

- gì chứ về công nghệ giải trí thì nhật bản luôn dẫn đầu trong thế kỷ 21.

- mà hình như là cái ngành công nghiệp không khói Tỷ Đô thì phải....

- mẹ nó game phiêu lưu gì chứ,rõ ràng chỉ khiến cho người ta muốn phạm tội...

- mẹ nó ở lâu trong này, không thoát ra không biết tâm lý mình có bị cái mẹ gì dị dạng không nữa

" Há há há" lại là tiếng cười đê tiện...

- dù không phải thiện nam tín nữ gì nhưng bất quá ta thích...

- chắc chắn mọi thứ ở đay cũng sẽ không nhằm chán...

chính vì không thể biểu hiện sự vui vẻ nên linh hồn "đen" ngọ ngậy liên tục nhìn như con giun đang hết sức vãy vùng, trông muốn cười ra nước mắt....

hình như trong đầu lại có thêm vài cái suy nghĩ "tà ác"... vừa nghĩ vừa thi hành, hắn chia 1 phần chakra đen đi vào linh hồn tinh khiết Hami nhằm gia tăng ảo cảnh đẻ nàng mơ lâu dài

1 phần chakra nữa tiến vào bộ vị vòng một kích thích 1 chút các thế bào nhằm tăng hoạt tính. giúp bộ vị "tấn công" lợi khí quan trọng của bé gái phát triển sớm...

thêm 1 phần chakra nữa tiến vào cánh tay phải bao kín lấy kinh mạch, tế bào, xương, tủy và bộ vị truyền tín hiẹu xung thần kinh... tiến hành bắt đầu thí luyện cử động.

vì Hami đang nằm nghiêng người qua bên trái tay phải nằm tại phía trên. không gian rộng rãi thoáng đãng dễ đièu khiẻn không vướng víu vạt gì xung quanh

"lạch cạch" tiếng cử đọng cứng ngắc của cánh tay phải

cánh tay lên xuống khá kỳ dị. đầu tiên là các ngón tay cử đọng loan nhịp co ra duỗi vào từ cử động cho đến cảm nhận theo tình huống lúc nhanh lúc chậm...

tiếp đến là cổ tay- khuỷ tay- cánh tay...

"Bốp" tiếng tay tự tát vào mặt

khi hắn cử đọng đén cánh tay thì vô tình khiến cánh tay tát 1 cái trờ giáng vào mặt. các tín hiệu thàn kinh truyền thẳng vào não nơi hắn chiếm cứ... khiến hắn đau đớn tột cùng

"ui da"đau đớn truyền vào linh hồn khién hắn diếng cả người

"chết tiệt, tổ cha nó"

cơn đau như làn sóng truyền vào linh hồn. vì linh hồn Hami đã mất quyền kiểm soát mà chỉ có hắn cử động nên "nỗi đau" liên tục va chạm trong linh hồn hắn...khiến hắn đau đớn giãy dụa

cơn đau cứ liên tục va cham không ngừng tụa như liên miên bất tận không có điẻm cuối, như không bào giờ có dấu hiệu dừng lại.

Vì tín hiệu truyền đi cần nhận được phản hồi đẻ làm ra phản ứng cho phù hợp vói tình huống của cơ thể. tại Kira đọ hòa hợp mới chỉ vẻn vẹn 5% cho nên chẳng biết chỗ nào mà ngắt tín hiệu được

"khong không không....."

"ui da, ui da chuyện gì vạy"

"á á á á" tiéng gào thết đau đớn

Tín hiệu đau đơn phán tán liên tục thạn chí còn gia tăng cường độ lẫn tốc đọ truyền tin. 273km/h mỗi giây tựa nhu vận tốc của chiếc xe công thức một tông thảng vào tường

Như không có đáu hiệu dừng lại lại không có chỗ thoat đi cho nên tích lũy ngày càng nhiều trong linh hồn Kira. khiến cho cơn đau nhân len gấp nhiều lần..

"SHit shit......" tiếng văng tục trong đau dớn

mặc cho hắn ào thét đau đớn run rẩy nhưng không hề có dấu hiệu dừng lại. Nỗi đau choán hết tâm trí của hắn đến đọ khiến cho nguồn chakra lớn nhát đang diều khiển cánh tay phát sinh dị tượng

Dẫn phát chuyển động đủ loại hình thái từ cánh tay. lúc len lúc xuóng, xoay vòng trên không trung diễn hóa ra muôn hình vạn trạng lại tụa như không có dấu hiệu dùng lại

Vì là tín hiệu mọt chiều lại không được hời báo cụ thể. thư tín gửi sai địa chỉ....nên khi nhận ra "đau đớn" tế tào liền truyen tín hiệu không ngừng nghỉ đén não đẻ cảnh báo nguy hiểm..

mà phản ứng truyền lại lại là đến sai người nhận, nói 1 đàng làm 1 nẻo không ai biết ai.....

" chết tiệt chuyệm gì xảy ra?"

" bốp bốp... bốp bốp bốp..."

liền đó là tiếng tát mạnh từ tay phải vô má, cùng biên đọ và cường đọ không đổi, liên tục không ngùng nghỉ, theo biên đọ ác tính co rút theo phản ứng linh hồn hắn.

vòng tuần hoàn ác tính là:

Tát - thông cáo - đau đớn - linh hồn - phản hồi - phản ứng - tát

đau đớn liền là x2,x3....x vô hạn.

mọi thứ liền như cấp số cộng... khi linh hồn vị va phải bởi 1 lực rất mạnh liền sẽ đau đớn co lại cùng biên độ...cứ thế cứ thế khiến cho tình hình ngày cang nghiem trọng

mà như thế tín hiệu theo cừng đọ lớn dần truyên đén cánh tay khiến cho Tay phải làm đọng tác mạnh hơn và nhanh... cường đọ lớn dàn ngày càng manh....càng đau....

"BỐP BỐP... BỐP BỐP BỐP BỐP..."

tiéng tát liên tục trong đem tĩnh mịch....

ban đầu linh hồn hắn đau đớn, rồi đàn mất kiểm soát, rồi không biết gì nữa.. Chakra "đen" đang kiểm soát cánh tay phải bị kích thích liên tục hành động "tát"

"Tát" hành hành động mạnh bạo đối với gương mặt tạo nên chấn thương tại lớp biểu bì gây nên tình trạng sưng phù và bỏng rát gây nên cơn đau âm ỷ kéo dài, bỏng rát ngứa ngáy tọt cùng

Cánh tay phải đã mất điều khiển liền liên tục hành hạ chủ nhân của nó. Lặp đi lặp lại 1 đọng tác duy nhat theo lịch sử liên lạc gần nhất "Tát". Đúng là ngu ngốc cộng nhiệt tình thành phá hoại...

"ui ui, đau quá á á á"

"Đồ phản chủ"

"sheat... sheet...shit...."

" phải làm sao đây bây giờ???"

bỗng nhiên nhũng kiến thức y học hiện đại ùa vào đàu hắn, ký ức ừa về cùng cơn đau tang dần thiệt khó mà thanh tỉnh tập trung ghi nhớ:

- cơ thể là 1 cỗ máy sinh học rất tuyệt vời... đúng rồi ui da...

- có hai phản ứng mang tính bảo vệ khi cư thể bị ngoại lực xâm phạm....đúng rồi ui da...

- khi cơ thể bị tấn công bởi các vết thương nhỏ... đúng rồi ui da...

- mà mắt khường hoặc cơ thể không cảm giác được.. đúng rồi ui da...

- thì cơn đau sẽ nhân lên gấp 100 lần trước đó... đúng rồi ui da...

"mẹ nó gấp 100 lần đau đớn cái khái niệm gì???" hắn đau dớn nghĩ...

- nhằm cảnh báo cơ thể về các mối nguy hại nhỏ... đúng rồi ui da...

- đọng vật nhỏ là các sinh vật khó thấy như muỗi, ong, kiến... đúng rồi ui da...

- đay là cơ chế nhân lên vô hạn nhằm cảnh báo nguy hiểm đén não... đúng rồi hèn gì ngày càng đau đớn.......

- ngược lại tại phan ứng bảo vệ cơ thể thứ 2....đúng rồi nhanh lên đau quá rồi...

- khi cơ thể gặp đau dớn nguy hiểm cực độ đén tính mạng... đúng rồi ui da đau quá...

- thì thần khinh khu tai thuỳ giáp ở cổ sẽ chặn toàn bộ sóng điện đau đớn đén não....đúng rồi ui da đau quá...

- khiến cơ thể mất đi hoàn toàn cảm giác đau... đúng rồi ui da nhanh len nghĩ nhanh lennnn...

- khiến não có thể thanh tỉnh và không bị "cơn đau" quấy nhiễu.... ui da còn lặp lại nữa...

- Thanh tỉnh giúp trí não có thể nhanh chóng suy nghĩ... ui da trời ơi nhanh lên...

- làm ra các phụ trợ nhằm thoát khỏi sự nguy hiểm, tìm kiếm nới trú ẩn an toàn.. a a a a a đau quá...

- nhanh lên.......nhanh lên nghĩ tiếp...đi.... đúng rồi a a a a...

- nghĩ đi, nghĩ đi, nghĩ diiiii.... ui da...

"á á á á á " tiếng gào thét giẫy dụa đau dớn trong thầm lặng

"ha ha ha ha" tiếng cười đien dại của Kira

"Hu hu, khặc khạc, hic hic..." tiếng khóc của hắn

lúc cười lúc khóc, thần trí của hắn đã không còn thanh tỉnh nữa...

cơn đau bây giờ hoàn toàn đã X70 lần, còn 30 lần nữa hắn hiện tại đã mất hoàn toàn kiểm soát linh hồn. đau hớn hưởng thụ tra tấn cục hình mỗi mọt mạnh dần theo thời gian...

"há há há há" nụ cười điên dại mất kiẻm soát

x100 lần, làn sóng đau đớn liền như biển lớn rồi giống như làn sóng thần cuốn phăng toàn bộ chakra đen của hắn.trở ngược vè linh hồn...

không biết nên vui hay nên buồn cho Kỉra hắn hiện tại do linh hồn bị nén ép đén cực hạn khiến cho linh hồn hắn 1 lần nữa thăng hoa về chất.

linh hồn Cô đọng như hình giọt nước với mật độ và chất lượng dày đặc thạm chí còn ngưng thật từ không thành có khiến hắn trở thành kể duy nhât khiến linh hồn có trọng lượng thật tại thế giới này...

nhỏ như hại cát nhưng sức mạnh kinh người. nếu hắn mà thi triển ảo thuật thì dến cả Sharingan Itachi cũng chảng thoát được mà bị hắn mặc sức ngược đãi làm gì thì làm...

linh hồn hắn là kẻ đang du hành giữa 2 không gian. linh hồn từ không thành có đã siêu việt khỏi quy tác của cái thế giới này. không biết sẽ còn chuyện gì xảy đén với hắn...

Tại lúc hắn phá hư quy tác cũng như đã trở thành công địch của hệ thống. có chăng hắn sẽ gạp thêm càng nhiều phiền toái không báo trước...

Vạt cực tất phản, có trả giá sẽ có hậu báo. mà hình như đau dớn chỉ là bước khởi đầu.

chỉ cần hắn có ý chiếm huu cái thân thể này thì bất giác phìền toán sẽ kéo đến.

liệu hắn sẽ phát hiện ra sự thật oái oăm này???

Lúc này đây Kira linh hồn hắn đã chìm sâu vào cảm giác mỹ diệu của tiến hóa cùng đau khổ... hắn đã ngất đi tựa bao giờ...

...

Không biêt bao lâu tựa nhu 11-12 giờ đêm, cơn đói từ bụng cồn cào từ dạ dày truyền vào cơ thể như đánh thức Hami bé bỏng từ cơn mơ êm ái.

"đói quá..."

nàng mỡ mắt nhìn trong khoảng không xung quanh. đèn điện nơi căn phòng khỏa lấp toàn bộ mọi ngõ ngách. nhưng bản năng mách bảo ánh mắt Hami chỉ sục tìm nơi chốn của đò ăn...

Liếc nhìn mẫu thân vẫn đang hồi phục trên đàu là 3 chai nước biển đã truyền xong treo lủng lẳng trên thanh xà. mọi thứ xung quanh đèu ngăn nắp sạch sẽ, chăn ấm nệm êm...

Hami triệt đẻ an tâm trong lòng. không có phiền muộn, nàng liền lục tung toàn bộ mọi thứ nhung không hề có dấu hiệu nào của đò ăn cả.

" mấy người lớn thật vô tâm..."

Nàng chép miệng trách móc. cho vơi đi phần nào sụ khó chịu rồi bắt đầu hướng mắt về phía cửa.

"Ke e ét" tiếng của mở

lấp ló, lấp ló...

Hami thò đầu ra bên ngoài xem xét. tại hành lang nơi hàng gạch trắng muốt được soi sáng rõ ràng bỏi ánh đen điện bên đường. dường như chỉ ánh đèn là vật soi sáng duy nhất ở đây

hôm nay là một đêm không trăng, không gian tĩnh mịch, sắc trời ảm đạm của đem đen bao trùm lấy boàn bộ cảnh sắc nơi đây tạo nên không gian u tĩnh đầy huyền bí

lác đác bên tai vẫn là tiêng xào xạc của hàng cây, đôi chiếc lá múa may giữa làn đất tự như điệu khúc u hồn, lành lạnh, nhè nhẹ. vũ khúc bi ai mùa lá rụng....

"hơ hơ hơ" tiếng gió khua nhẹ bên tai...

làn gió buót đêm sương thoang thoảng sượt nhẹ lên làn da trắng bệch của ai đó. co rúm, run rẩy của cái lạnh, cái đói đang cào cấu linh hồn non nớt của Hami.

Quá sợ hãi, hami liền nhanh chóng trở lại phòng lục tìm chiếc chuông nhỏ mà Vị bác sỹ đã trao tận tay nàng hôm sáng nọ. loay hoay 1 hồi, nàng liền rón rén bước ra ngoài.

ánh mắt lo lắng, dáo dác nhìn xung quanh.Nàng lại lần nữa can đảm bước ra ngoài. khép của lại hai tay bấu chạt vào chiếc chuông nhỏ không rời tựa như báu vật trần gian.

Vừa dói vừa lạnh nhưng Hami vẫn là rất yêu thương mẹ mình. nàng không muốn tiếng chuông ảnh hưởng đén người nàng yêu thương. cho nên mới có cái màn lén lút này

" leng keng" tiếng chông vang lên nhè nhẹ

1 lần, 2 lần...

mỗi lần lắc nàng lại sợ hãi, dáo dác nhìn xung quanh. tâm lúc nào cũng lo lắng. lức thì sợ mẹ nghe thấy liền thức giấc lức thì lại sợ tiếng chuông quá nhỏ chảng ai nghe...

lòng vừa lo lắng, vừa sợ hãi, lại vừa mệt vì đói nhưng nàng vẫn là không dám nhấc chân rời khỏi căn phòng bệnh. nàng sợ đi lạc lại cũng sợ bị bắt cóc.

một lần bị rắn cắn thì chác chắn sẽ không thể bình phục tinh thần trong thời gian ngắn. Bị bắt cóc 1 lần là quá sợ hãi rồi... với mọt đứa bé 6 tuổi thì đây đã là quá sức chịu đựng....

"leng keng"

"Anh bác sỹ ơi..."

"leng keng, leng keng"

"Anh bác sỹ ơi..."

"xè xè, xuýt xuýt" tiếng rắn kêu

tiếng đọng siêu nhỏ tựa phương xa của 1 loài rắn không biết tên, nó liền nhận ra tiếng chuông này. không ai nhận ra sự hiện diện của nó

Như bị mê hoặc bởi tiếng chuông con rắn tựa như là 1 sinh vật rất linh thông. nó bò lại tấn cây gần nhất nơi có thể quan sát rõ mọi thứ. ẩn trong đêm không hề có ý lộ diện

Con rắn trắng nhỏ không vẩy, vẫn giữ khoảnh khắc cách xa tựa như đang ghi nhớ vị trí của người phát tiếng chuông. rồi cũng lặn lẽ rời xa, tựa như tìm người báo hiệu...

xa dần, xa dần...

Chỉ còn lại Hami ở lại đó với nỗi sợ ngày môt lớn dần trong tim...

------

Góc tán nhảm: mình tự dưng nghĩ được bài thơ này có thể thấy rằng mùi hương nồng nàn nào đó đôi khi khiến ta trở về khoảnh khắc đẹp đẽ, bất chợt đâu đó trong ký ức...

Khi nhớ khi quên thật kỳ lạ cho nên minh cũng muốn nhân vật biến hoá muôn hình vạn trạng để thoả chí sáng tác...

bạn nào có thơ hay gủi mình, nếu thuận tiện sẽ chêm vào đôi lúc trong tác phẩm đẻ nhân vật có đuọc điẻm khác biệt....

tình tiết khá chậm nên các bạn kiên nhãn chút nhé

Nếu có ý kiến đóng góp các bạn hãy để comment ở dưới nhé mình sẽ chú ý và phản hồi sớm nhất có thể

mình muốn bộ truyện đầu tay không bị "Sạn" cho nên sẽ vô cùng tôn trọng ý kiến góp ý của các bạn và sẽ "tân trang" về sau cho phù hợp với mạch truyện.

1 vấn đề nữa là về chính tả mình chưa thể khắc phục ngay được mong mấy bạn thông cảm và góp ý, nếu cái nào không hiểu chứ comment mình sẽ giải thích....