Chapter 009 Hokage Đệ Tam

Truyền thuyết về Yukikage

Chapter 009 Hokage Đệ Tam

Koloha bệnh viện, phòng Điều trị đặc biệt

-----

Hai Linh hồn Hami và kira xoay tròn vào nhau, mọt âm một dương ngày càng rõ ràng và sáng bóng. cả hai linh hồn dường như dang thăng hoa.

không biết qua bao lâu khi linh hồn đạt đến giới hạn. Kira liền cảm thấy đầu óc thanh tỉnh và thức giác, hắn phát giác cả 2 minh hồn đã đồng đều về tính chất lẫn sức mạnh.

Hami chủ thể bắt đàu mở mắt, trước mắt cô bé là 2 bác sỹ với vẻ mặt mệt mỏi, nhưng ánh mắt vô cùng thanh sáng. thấy cô bé tỉnh giấc, bác Sỹ đầu giường bên phải liền đỡ em ngồi dậy.

Vị bác sỹ thở phào nhẹ nhõm, ra hiệu với bác sỹ còn lại đi báo cáo kết quả. gương mạt vui vẻ, đôi mắt có thần, cánh tay hữu lực chỉnh trang lại giường gối, quan ái hỏi thăm:

- em cảm thấy thế nào? còn chỗ nào thấy không thoải mái không

- tinh thần tốt chứ.

Hami cảm nhận không khí tươi mát xung quanh, cơ thể nhẹ nhõm thư thái bừng bừng sức sống, mày kiếm mắt sáng. gương mặt mang theo nét vui vẻ.

Nàng đắm chìm trong cảm giác thoải mái cảm thấy cuộc sống vô cùng tươi đẹp, như quên hết mọi thứ. Nàng ngóng nhìn lên trước mắt căn phong và bên cạnh vị bác sỹ.

Nàng quay đầu lại, trung khí tràn đày, vui vẻ trả lời:

- Dạ không, em cảm sức khỏe đã hồi phục hoàn toàn.

- em cảm thấy tinh thần mình rất thư thái và....

Hami đáy mắt mang theo chút dịu dàng và ngượng nghịu, cơ thể ngứa ngáy và có chút căng cứng.

Nàng gấp gáp nói:

- Em, em mắc... vệ... sinh...

Vị Bác sy đang lắng nghe với tinh thần vui vẻ, bỗng thấy Hami có chút "không xong" thì cũng linh động nói:

- Nhà vệ sinh ở cuối dãy phòng phía bên trái nhưng em có thể sử dụng phòng vệ sinh tại....

Chưa kịp nói xong thì Hami đã chạy mất, hắn chưa kịp nói là tại phía sau phòng diều trị này còn có nhà vệ sinh riêng vô cùng sạch sẽ và tiện nghi

Bất đắc dĩ hắn hiền chỉnh trang lại gường chiếu, xắp xếp lại đò đạc ngăn nắp rồi đi về phía nhà vệ sinh mà Hami chạy đi.

Hắn có nhiệm vụ trông non Hami chờ Đại nhân Hokage đến, nếu đẻ cô bé chạy lung tung tại bệnh viện thì thật khó ăn nói.

Sau 1 hồi di chuyển hắn liền đứng tại bên ngoài phòng vệ sinh Nữ đẻ chờ Hami. mặt có chút ngại ngùng nhưng hắn vẫn phải mạt dày nói vọng vào bên trong

- Hami em có ở bên trong không???

bên trong có nhiều tiếng nữ nhân vọng ra chửi hắn:

- Biến thái, dâm tặc...

Vài tiếng nói bất mãn vang vọng khắp nhà vệ sinh nữ:

- hừ tên nào vô duyên quá vậy

- không ngờ trong bệnh viện cũng có tên biến thái

- phải đập hắn 1 trận...

Một vài vị khách đi ra khỏi, hắn liền xúm xít tiến lại hỏi dò:

- Thưa 3 vị phu nhân, mấy vị phu nhân đáng kính các nàng có thấy 1 bế gái tóc đen, gương mặt gấp gáp chạy vào đay không ạ.

Những vị nữ nhân trung niên khuôn mặt bất thiện nhìn hắn nói:

- ngươi muốn gì, tại sao lại hỏi thế...

- ngươi có phải bác sỹ bệnh viện không thế

không chờ hắn giải thích một vài vị "phu nhân " tiến lại gần, sắn tay áo, hai người giữ tay hắn.

" Bốp "

1 vị phu nhân đã "tát" hắn 1 cái đau điếng vì tội la hét ầm ỹ phía ngoài phòng vệ sinh. mặc cho hắn liên tục kêu oan thì cả 3 vị "phu nhân" đều không tin.

3 vị áp giả hắn ra ngoài để hỏi thăm hắn có đúng là bác sỹ của bệnh viện hay không, không thì hắn bị đánh rất thảm...

....

Sụ thật thì các bác sỹ đều mạc áo màu trắng, chỉ có các bác sỹ ở phòng điều trị cấp cao thì mới mặc áo xanh. với lại nếu chăm sóc cho phụ nữ thì đã có nữ y Tá

Là bệnh viện thì bác sỹ Nữ nhiều hơn nam cho nên việc bác sỹ nam là cũng tương đối ít và cũng chỉ điều trị các bệnh ngoại khoa dứt tay, gãy xương...

còn điều trị nội thương ngoài những bác sỹ có kinh nghiệm lâu năm đã quen thuộc tại bệnh viện thì cũng đa phần là nữ bác sỹ. Và y tá sẽ điều trị theo sự hướng dẫn của bác sỹ

Nam bác sỹ sẽ ở ngoài hưỡng dẫn cách điều trị cho y tá, nếu trong trường hợp bệnh nặng, thiếu người thì mới trực tiếp điều trị và phải xin phép ý kiến của bệnh nhân hoặc là người nhà bệnh nhân.

Đùa gì chứ 1 bé gái lại để 1 bác sỹ nam đi tìm, lại còn chạy đến nhà vệ sinh nữ gọi ầm ỹ vào trong. nếu nói là bác sỹ có quỷ mới tin.

Mà nhà vệ sinh Nữ là nơi tương đối kín đáo thoáng mát và thanh tĩnh. tách biệt hoàn toàn với nhà vệ sinh Nam. Hai khu khác biệt là nơi khá tế nhị. Ai mà ở đây gọi ầm ỹ như thế

chỉ khi và chỉ khi là kẻ "bién thái" hoặc "dâm tặc" thì mới làm chuyện khác người ở bệnh viện thế này....

......

Thật may mắn là 1 vị nữ bác sỹ đang di chuyển gần đó phát hiện ra. tiến lại gần và minh oan cho hắn không thì sẽ là phiền toái lớn. thật là oan ức.....

"tình ngay lý gian"

May là bác sỹ với nhau nên chỉ phải giải thích 1 lần, nếu là y tá hay hộ lý... thì it nhất phải gặp vài người cùng xác định thì hắn mới được thả.

Nếu mà gặp nhiều người như thế thì hắn sẽ bị ném hết mặt mũi, không dám nhìn ai. nếu có danh hiệu "bác sỹ biến thái" thì không biết phải thanh minh thé nào với cấp trên.

Sau khi đuọc minh oan hắn đành phải mặt dày nhờ vị nữ bác sỹ kiểm tra nhà vệ sinh dùm. vì hắn không thể phạm sai lầm như vậy được.

- không có đứa bé gái tọc đen nào trong này cả

Vị nữ bác sỹ quả quyết:

- trong này toàn "phụ nữ" và các bác lớn tuổi thôi.

Lau đi mồ hôi trên trán Vị nam bác sỹ, không ngờ là là Hami lại khộng chạy đến đây. Vảy chỉ có 1 khả nang là phòng vệ sinh đặc biệt phía sau phong đièu trị

Vị bác sỹ thầm trách mình ngu. Cúi đàu thật sâu cám ơn rối rít vị Nữ bác sỹ "Cúu tinh" rồi rời đi thật nhanh. Chỉ sọ ở lại thêm thì lộ ra cái ngu của mình thì không biết giấu cái mạt đi đau nữa...

Vòng vo tìm kiếm 1 hồi cuối cùng cũng phát hiện ra Hami đã trở phòng bệnh từ lúc nào. Nhìn thấy nàng, Hắn cảm thấy như trút đuọc tảng đá lớn trong lòng.

Gương mặt uỷ khuất và phiền não trở lại chiếc ghế bên phải giường của Hami.

- Mạt anh sao lại có dấu tay màu hồng thế???

Hami nhìn vị nam bác sỹ tò mò hỏi.

Vị bác sỹ nghe thế liền vô cùng lúng túng. "Người nghe hữu ý, người hỏi vô tình"

"Ha ha ha ha "

Hắn bất giác cười xấu hổ gương mạt có chút đỏ lên. hắn liền suy nghĩ nhanh rồi làm ra phản ứng.

Chỉnh trang lại gương mặt vô cùng đạo mạo, nhìn gương mặt đày nghi hoặc của Hami. hắn suy nghĩ các đánh lạc sự chú ý của nàng.

Hắn liền bắt đàu kể lể:

- em đã hôn mê 12 tiêng rồi đó

- bon anh thay phiên nhau truyền chakra điều trị tinh thần cho em

- đã đi ra đi vào thay người đến 20 lần

- bệnh của em là lần đàu tiên tụi anh gặp phải

Ban nãy anh có chút buồn ngủ nên "tát" vào mặt đẻ đàu óc thanh tỉnh thôi.

- "Ha ha ha ha"

- bây giờ em đã khoẻ lại anh cảm thấy vô cùng cao hứng

Hami nghe thế liền tin tưởng vị bác sỹ rất là nhiệt tâm, nàng tò mò hỏi:

- Ra là thế, em chẳng nhớ gì cả.

- giờ là máy giờ rồi ạ

Vi bác sỹ, trở lại với chức trách của mình hắn liền nói:

- uhm giờ là 7h sáng

- em không nhớ gì hết sao?

- em có cảm tháy trong người khó chịu cái gì nữa không?

- vết thương còn cảm thấy đau nữa không?

Hami, lặng yên cảm nhận và trả lời:

- dạ không em cảm thấy thân thẻ bình thường.

- vận động chắc không có vấn đề gì ạ

Vị bác sỹ liền chợt nhớ ra đièu gì liền nói:

- thế thì anh yên tâm rồi

- mẹ em sẽ duoc chuyển đén phong này cùng em trong hôm nay

- anh sẽ đi hỏi bác sỹ ở khu trục ban xem đến đau rồi.

- em ở đay chờ nhé, đừng đi đâu, mất công anh bị trách phạt đó

Thấy Hami gật đàu có vẻ kha hiểu chuyện, hắn liền thở phào liền nói:

- cám ơn em.

nói đặng, bác sỹ đúng dạy khỏi ghế chuẩn bị đi hỏi thông tin thì

"lách cánh"

2 bác sỹ đảy 1 giường bệnh vào

- mẹ...

Hami liền bật dạy chay đến bên giường mẹ, Harami mệt mỏi đàu tóc rũ rượi trong khá là thảm hại. Vừa lúc nhìn thấy Hami mạt lo lắng chạy đến.

Harami mỉm cười, nàng khi được chuyển vào phòng nhìn thấy Hami thân thể khỏe mạnh nên dã an tâm chợp mắt nằm ngủ.

Đôi mắt nàng nhoà lệ rồi kiệt sức thiếp đi, không thể đáp lại tiếng gọi đày lo lắng của Hami. Nàng cố được đến đây là đã quá sức...

Nhìn thấy thế Hami tính lay mẹ dậy thì 1 giọng nói khiến Hami dừng hành đọng lại.

- Cháu không đẻ mẹ nghỉ ngơi sao?

Hami ngoái đầu lại thì thấy bác Goshan Senju đang mỉm cười đúng nhìn mình. hami cảm thấy vô cùng hạnh phúc và ôm chầm lấy người bac luôn hết mục yêu thương cháu mình.

- ngoan nào, ngoan nào

Goshan xoa đầu Hami, từ tốn nói.

- Ngoan nào, ngoan nào...

- Thân thể khỏe mạnh là tốt rồi, lất nữa bác đắt đi ăn kẹo nhé.

khóc tỷ tê 1 xíu, Hami ngước nhìn Goshan với dôi mắt long lanh:

- mì udon nữa, rồi thịt nướng, rồi sushi nữa nha bác.

Goshan cười ha hả rồi vui vẻ nói:

- Ha ha

- Cháu muốn gì cũng được, dù lật tung cả làng lên bác cũng sẽ mua cho cháu

- Nhưng phải hứa là ăn hết nhé, không được bỏ mứa đau đó.

"Oh Yeah"

Hami nhảy cẫng lên sung sướng, lay qua lay lại hai tay của Goshan một cách nũng nịu và gấp gáp:

- hay quá có bác đi ăn lúc nào cũng vui vẻ hết

- bác ơi chừng nào mình đi ăn, cháu đói lắm rồi.

Goshan đang chuẩn bị đáp ứng thì, Bỗng từ của bước vào 1 lão nhân tóc bạc già nua, dôi mắt có thần nhìn rất thanh sáng và anh minh, phía sau có 2 hộ vệ đeo mặt nạ mèo hình thù kỳ lạ tiến vào trong phòng.

Goshan nhìn thấy lão nhân liền cung kính chắp tay nói:

- chào ngài, Hokage Đẹ tam

Đẹ tam gạt đàu đáp lại. hàng mày cuối mát đày nét cười, gương mặt giãn ra, tay cất tẩu thuốc trên miệng. thânh âm khàn khàn rất đặc biệt nói:

- Goshan đén thật nhanh, đi dường vất vả rồi.

Goshan mỉm cười từ tốn nói:

- nghe tin dữ, tôi liền tức tốc đến ngay.

- nhìn thấy y thuật cao minh của làng tôi vô cùng khâm phục và cảm tạ đại nhân đã hết long với gia đình nhỏ của chúng tôi.

- thật vui mùng khôn xiết và cảm tạ sự quan ái của ngài dối với cháu gái và cháu dâu của chúng tôi.

Nói đặng, Goshan vô cùng khiêm cung vái Đệ tam 1 vái. trông vô cùng mực thước và lễ nghĩa, gương mặt vô cùng chân thành. Đầu cúi sâu, mắt nhắm, chân thẳng...

Sarutobi đẹ tâm vội vàng đỡ lấy đôi vai đày dặn có lực của goshan chỉ cần hơi cúi là đủ lễ tiết. không cho goshan thể hiện thái quá.

Nếu nhận đầy đủ cái lạy này thì về sau đối đáp sẽ vô cùng khó khăn. Nhận lễ quá Hậu sẽ rất là phức tạp trong việc thương thuyết.

Các trọng lễ, quà cáp về sau sẽ không thể không nhận, rất khó đối đáp trôi chảy...

Hai tay có lực nâng Goshan thẳng người. gương mặt đạo mạo, mắt híp, gương mạt hoà ái, giọng hứng khởi nói:

- đay là trách nhiệm của chúng tôi, gia đình đã khổ cực rồi.

- dù sao cũng là chỗ thân quên ngài đùng khách sáo.

- tôi cũng là tiếp nối hỏa ý chí từ ngài đệ nhất và đẹ nhị đã đẻ lại.

- Ngài cứ yên tâm tôi sẽ bảo vẹ mẹ và cháu bình an.

" Hừ hai lão Hồ ly " Hami trong lòng minh bạch. Hai mắt híp lại, gương mạt thể hiện nét lo lắng, đôi mắt tò mò kéo áo Goshan rồi ngờ ngợ hỏi:

-bác Goshan lão nhân này nhìn rất quen, lão nhân là ai thế ạ


Lão nhân nghe vậy hứng thú nhìn Hami đang giương ánh mắt đè phòng nhìn mình rồi cười với Goshan. hai vị dại nhân già cả sau mọt hồi khách khí với nhau thì bị đứa bé này phá hoại.

Không thể tiếp tục ngôn ngữ chính trị được nữa, Goshan liền nhẹ nhàng xoa đàu Hami rồi nhẹ nhàng thần bí nói:

- đây là vị đại nhân cai quản làng lá chúng ta, Ngài là ninja mạnh nhất Hỏa quốc.

- đay chính là Hokage đẹ tam Sarutobi Hiruzen, nin gia huyền thoại anh hùng.

Hokage???

Hami nghe thế liền vô cùng phấn khích chạy lại gần Sarutobi, tò mò hai tay cầm lấy tay lão nhân nắm chặt giật giật rồi nói:

- Cháu là Hami Senju, cháu đã đọc rất nhiều về ngài, không ngờ lão nhân trông thật vô cùng uy phong lẫm lẫm

- Gương mặt cương nghị đầy uy phong, dáng người uy vũ tao nhã, đôi tay rắn chác mạnh mẽ.

- đáng đi chậm rãi khoan thai, dáng đứng hiên ngang bề thế thật là rồng trong loài người

- phong vận thật chính là đạo cốt tiên nhân. như xa như gần

- Bác Goshan Và chau thật sự ghen tỵ ạ

- Dại nhân, ngài có thể dạy cháu trở thành 1 ninja mạnh mẽ giống ngài được không?

"Tiên phong dạo cốt"?

"Như rồng trong loài người"?

Sarutobi vô cùng hiếu kỳ về cô bé. Cô bé chả có tý e thẹn nào cả vô cùng hiếu động và tự tin. nói 1 loạt câu khen ngợi vô cùng trôi chảy.

Gương mặt vãn sáng láng không hề có xíu dị tượng nào, trông như 1 tiẻu yêu nhỏ đang vẫy đuôi vậy. hòa đồng không chút e ngại gì cả

Hishan hắn dạy con bé thế nào vậy? Lão nhân thầm nghĩ

- Ha ha ha

- cháu thạt là đáng yêu đáy

Sarutobi cười 1 hồi rồi vui vẻ nói:

- cháu muốn mạnh mẽ thì phải học giỏi ở trường

- các thầy trong trường sẽ hướng dẫn cháu cách đẻ mạnh mẽ giống ta.

Hami chớp dôi mắt nâu tinh nghịch của mình rồi nói:

- Ngài nói thật chứ, nếu thế thì ai cũng là Hokage được sao?

Goshan tháy câu hỏi khó trả lời, lo sợ thế này sẽ phá mất không khí vui vẻ. ông liền tính keo Hami lại không cho quậy nữa thì thấy Sarutobi ra hiệu bàng ánh mắt thì liền ngừng lại.

Sarutobi 1 tay càm điếu thuốc rít 1 hơi cho tinh thần sảng khoái rồi nhẹ nhàng nói với Hami:

- đúng là như thế, cháu có thẻ học được cách đẻ trở thành Hokage ở trường

- Nhung nhiêu đó đúng là chưa đủ, cháu còn cần học thêm rât nhiều đièu nữa

- thật ra có rất nhiều người mạnh hơn ta nhung muốn được trở thành Hokage thì không những phải mạnh mẽ

- mà còn phải dùng sức mạnh của mình đẻ bảo vệ mọi người và được mọi người công nhận.

Sarutobi thấy Hami có vẻ không hiểu liền nói 1 cách dễ hiểu nhất:

- việc đàu tiên cháu phải làm là học giởi nhất lớp trước dã, và đánh bại những người giởi nhất trong trường. rồi sau đó ta mới nói tiếp cho chau được...

Hami hai mắt sáng rỡ, rồi gật đàu có vẻ hiểu rồi lại giật giật tay Sarutobi như muốn hởi them 1 cau nữa.

Thấy thế Goshan liền nói:

- Hami đùng nghịch nữa ta và đại nhân còn muốn hàn huyên 1 chút.

Hami liền tinh nghich nhìn goshan rồi lại tiếp tục kéo tay. Sarutobi rồi nói:

- câu hỏi nữa thôi Hokage dại nhân.

Sarutobi chiu không được thần công nhõng nhẽo của Hami liên gập đàu đồng ý.

Thấy thế Hami liền nói:

- cháu hiện giờ rát đói, châu có thể rủ Hokage ngài cùng bác cháu Goshan đi ăn thịt nướng duoc không?

"ha ha ha ha...."

Sarutobi liền cười phá lên ngước nhìn goshan và nói:

- Goshan ngài thật may mắn khi có đứa cháu vô cùng hiểu chuyện và khôn lanh đáy.

Goshan cũng vui vẻ trong người, dù hơi có chút mệt mỏi khi túc tốc đi đường đén làng lá đẻ thăm cháu mình. nhưng đúng là mỗi lần gặp Hami lại quả thật xua tan hết mọi mệt nhọc.

Thấy mọi người cười nói vui vẻ Hami liền nắm lấy thời cơ liền nói:

- Vậy coi như Hokage ngài đã đòng ý rồi nhé.

không đợi Sarutobi trả lời, Hami liền móc nghéo ngón út của mình với tay phải của Sarutobi. rồi cười híp mắt nhìn phản ứng của Ngài đẹ tam.

Thấy thế Saruto bi liền vui vẻ nói:

- được, được. ta sẽ đi ăn với cháu và và bác Goshan.

- Không đuọc đau Hami, ngài đẹ tam còn nhiều việc, con không nên phàm phiền ngài

thấy Goshan có vẻ bất đắc dĩ và đang cố gắng khuyên bảo Hami bỏ qua lời hẹn ước này thì tháy đẹ tam lắc đàu nhìn mình. rồi Sarutobi cười nói với Hami:

- nhưng chấu cũng không thể đẻ mẹ cháu dói được dúng khong?

Hami thấy thế cũng lo lắng nhìn mẹ đang ngủ sau trên gường, trên mặt hiện len vài tia thất lac. rồi ngoan ngoãn khẽ trả lời:

- dạ

Sarutobi tiếp lời:

- thế thì chúng ta sẽ cùng ăn tại đây được chứ

- Hura, tuyệt vời!!!

Hami vô cùng vui sướng khi nghe đẹ Sarutobi nói thế. Nàng nhảy cẫng len chạy khắp phòng.

"Lịch bich, lịch bịch"

Sarutobi vảy tay kéo Hami lại gần rồi nói:

- ta và bác cháu có chuyện càn trao đổi, nên sẽ ở lại đay

- cho nên cháu sẽ phụ trách việc đi mua đò ăn cho mọi người ở đay nhé.

Hami nghe thế vô cùng vui vẻ nhung cũng liền nói:

- chấu sợ đi mọt mình.

Sarutobi biết Hammi sẽ nói thế nên nói:

- an tâm 1 trong hai họ vệ của ta sẽ đi với chấu.

Nghe thế 1 bộ hạ từ phía sau Đẹ Tam liền tiến lên, quỳ rồi trước mạt ngài rồi đi dến bến cạnh hami.

Thấy người nọ tiến đến hami liền keó kéo tay Sarutobi:

-cháu nói nhỏ vs ông cái này được không?

Thấy vẻ mặt Hami có vẻ bức thiết Sarutobi cũng chiều lòng co bế liền ghé tai lại gần

Hami nói:

- cháu biết là mua đò về thì ông sẽ đi mất

- cho nên thỏa thuân của chúng ta dổi lại là cái anh deo mặt nạ này dắt cháu đi chơi ngày hôm nay được chứ

- ông vs bác của chấu có thể nói chuyện thoải mái với nhau.

- ông dừng nói cho bác cháu biết nhé, không ong ấy lại ngan cản cháu

Sarutobi ngac nhiên nhưng vẫn nói khẽ với Hami:

- Được

Hami noi tiếp:

- cháu có thể thấy mặt anh áy khong?

- chỉ mình chau thoi khong ai biết đâu.

- ở hoài trong viện buồn lắm, vậy nhé đại nhân đáng yêu...

Sarutobi khẽ gật đàu rồi phân phó cho cạn vệ deo mạt nạ đó.

Hami thấy thế vô cùng vui vẻ liên tục ríu rít cám ơn ông. rồi chạy lại người deo mặt nạ ôm lấy tay rồi dắt ra cửa.

khi nhìn thấy Hami tinh nghịch rời khỏi, Sarutobi thở dài. Goshan thấy thế liền hởi vấn an:

- cháu nó làm khó gì ngài sao?

Sarutobi lắc đàu nhẹ nhàng nói:

- nó xin phép ta đi chơi, nhưng sợ ông cản nó

Nghe thế Goshan đồng cảm nói:

- cám ơn ngài.

Măt của Sarutobi trở lại nghiêm nghị, hai người bắt đàu thảo luận vắn đè đã xảy ra....

-------

Góc tán nhảm: nghiên cứu về cái bệnh viện này khá phức tạp mình muốn mượn nhân vật ngoài để miêu tả thêm nhưng có vẻ "dông dài" nên chỉ làm ra chút giải trí cho mọi người...

Nếu có ý kiến đóng góp các bạn hãy để comment ở dưới nhé mình sẽ chú ý và phản hồi sớm nhất có thể


mình muốn bộ truyện đầu tay không bị "Sạn" cho nên sẽ vô cùng tôn trọng ý kiến góp ý của các bạn và sẽ "tân trang" về sau cho phù hợp với mạch truyện.


1 vấn đề nữa là về chính tả mình chưa thể khắc phục ngay được mong mấy bạn thông cảm và góp ý, nếu cái nào không hiểu chứ comment mình sẽ giải thích....

Văn phong của mình rất "Ngẫu hứng" cho nên các bạn thông cảm, nếu cảm thấy khó theo dõi thì có thể bỏ qua...

Mình tạm thời sẽ không chỉnh sửa vì nếu làm sẽ ảnh hưởng đến mạch suy nghĩ của mình cho nên mong là các bạn "Thông cảm" nhé