Chương 16: khảo thí tư chất

Trùng Sinh Kể Chuyện

Chương 16: khảo thí tư chất

Cũng không đợi chờ gì thời gian. Một lượt lại một lượt ánh sáng truyền từ ngoài bay đến nơi này. Mấy vị trưởng lão của các điện vội vàng xem lấy.
Không có cái gì biểu hiện của một vị nào khác biệt. Ngơ ngác nhìn xem người đối diện rồi bỡ ngỡ rời đi. Như chưa từng có một vị thiên tài tu luyện từng xuất hiện nơi đây.
Chỉ có điều cũng có cái người tốt. Trước lúc rời đi còn mở miệng giải thích lấy: "ai muốn đăng ký cái nào điện đều tùy duyên số nha"
Lời nói ấy từ Mộc kiếm điện Giang Kiếm Đồ trưởng lão nói ra.
Người xung quanh thì không biết hắn nhận được cái gì truyền tin lại nói như vậy.
Chỉ có tiểu hài thân mang tu vi cùng thể chất thiên kiêu còn ngơ ngác và sợ hãi. Sợ một lần nữa hắn bị người ta biết mình hao hết tiềm lực tu luyện rồi nên mới vội vàng bỏ đi như vậy. "ca, ta có phải biến thành phế vật không?"
Hắn lắc lắc tay Lý Hoa hỏi lấy.
"không phải như đệ nghĩ đâu!" Lý Hoa trả lời như có điều gì làm hắn tin tưởng.
Dư Linh cũng mở cái câu nói động viên tiểu hài "có cái gì đáng sợ, thể chất ngươi tốt. Tu vi của ngươi lại cao, đầy đủ điều kiện báo danh rồi" rồi nói tiếp "nên ngươi tuy tuổi nhỏ chiến đấu với người khác khi tuyển chọn cũng không cần tham gì cái thứ bậc"
"đệ hiểu rồi, Dư tỷ!" hắn trả lời.
Vào trong báo danh đi, còn chỗ cho ta làm việc nữa. Tên Liễu Hành Đông không kiên nhẫn nói ra. Ánh mắt còn có ý nói "các ngươi làm ta mất nhiều thời gian, còn không nhanh đi đi".
Hừ...
Dư Linh liếc mắt hắn một cái nhưng không nói gì. Khuôn mặt kiều diễm cùng ánh mắt lạnh lùng dẫn đầu đoàn người đi vào trong...
Tiểu Lý viện buổi chiều chờ cơm!
"Các ngươi có nghe tin gì không? Lần này cao thủ luyện khí đúng hội tụ không ít nha. Ta vừa nhận về tin tức lại có kẻ thứ chín kiểm tra tu vi đạt đến luyện khí cảnh tầng 8."
Lý quôc thiên tài ngồi nghị luận với nhau. Hôm nay bọn hắn một nhóm người đặc biệt sung sướng khảo thí xong sớm kết quả. Không biết có phải vì mở đầu Lý Quốc bọn hắn có hai thiên tài tuyệt diễm nên hôm nay nhận về tin tức cái sau xô cái trước. Thiên tài xuất hiện càng lúc lại càng nhiều. Vốn nghĩ vòng thi sau đại hoàng tử còn tốt tranh cái top 3 top 5 người đầu bảng. Nhưng ai ngờ!
Mấy tên vốn được liệt trong top 10 đề cử chưa ra đã có thêm gần 10 người nổi lên như ánh mặt trời rồi. Có cái gì công chúa Ngô quốc 15 tuổi có tiên thiên thể chất tu vi luyện khí tầng 8. Ấn ký không người nhìn ra. Tên gọi Ngô Thanh công chúa.
Lại nói có cái gì vô danh kiếm thiếu niên, từ lúc kiếm tông khảo thí dùng thực lực vượt qua kiếm khảo người gỗ tầng hai. Được xưng kiếm Pháp tinh luyện đến cực điểm. Có thể trở thành lần này người đứng đầu.
Phải biết kiếm gỗ người cũng không phải dễ đánh bại. Tầng một kiếm gỗ người phải đơn giản có thể tương đồng với luyện khí tầng 7 hậu kỳ cơ đó. Tầng hai là luyện khí tầng 9 cũng không phải dễ đánh bại. Bởi vì người gỗ tuy nói chỉ là hình nhân nhưng kiếm Pháp một đường lại tinh diệu tuyệt luân.
Nên thấy được thiếu niên vô danh này tu vi sâu cạn tuy không nói nhưng một đường kiếm đạo lại ít người bì nổi. Được cho là cái có thể đến đầu bảng là điều dễ hiểu.
Lại nói đến có mấy cái người thiếu niên của đế quốc hay cổ tộc xuất ra cũng tư chất hơn người. So sánh một đường không thua Lý Hoa hoàng tử. Nhưng ẩn trong đó lại có cái tuổi tu luyện cao hơn nên chắc hẳn kinh nghiệm cùng người đánh là không thiếu.
Duy trong số nghị luận ầm ỹ lại không có Lý Thiên Tướng. Từ lúc trở về sau lần khảo thí tư chất hắn bị Lý Việt cùng Trần Cảnh Dương đã kéo hắn vào mật thất.
Đến lúc này trời choạng vạng tối nhưng không có thấy ra.
Trong mật thất Lý Việt cùng Trần Cảnh Dương vừa sợ vừa mừng. Nếu tin tức này truyền về đến cho vương thượng thật đúng không biết làm cái đại yến gì? Hai người cặn kẻ hỏi xem việc tu luyện của Lý Thiên Tướng thế nào. Nhưng nghe đến Lý Tề Thiên từng truyền hắn hai bộ thần công rồi bỏ mặc không để ý hai người như có điều hiểu ra. Tự nghĩ trong đầu sư phụ dẫn đạo còn ngộ tại đồ nhi đây mà.
Thiên Lý quốc cao thủ đệ nhất cũng không phải bọn hắn có tư cách bình luận. Vì cái thế giới này lấy sức mạnh làm luật Pháp đúng sai.
Nhưng hỏi đến tiểu hài có tham gia kiếm đạo đại chiến thì lại một mặt mơ hồ. Vì hắn nói đi nhiều lần trước giờ không cùng người cầm kiếm đánh nhau.
Cũng hai năm nay chưa từng cầm lại cây kiếm. Nên không biết kiếm Pháp mình thế nào.
Thở dài nói nói hoàng tử lại về nghỉ ngơi. Chờ đến lúc đó lại lên đài hay không thì để sau.
Bởi vị sự tình thật khó giải. Tiểu hài có thể tu vi tiến lên như rồng. Nhưng làm sao có một đường chém giết đi ra như bao kẻ thiếu niên phong trần ngoài kia. Nếu có đi lên đài chỉ sợ làm cái bia cho người đánh. Chưa nói đến có thể bị ngộ thương trở thành tàn phế cũng không chắc.
Hắn một mặt bĩu môi về lấy căn phòng. Không biết phải làm gì hắn chỉ nằm nhìn vào khoảng tối trong căn phòng. Cảm giác cô quạnh lần đầu đi xa quê hương hắn mới được biết. Hắn không như Lý Hoa suốt ngày có thể vui vẻ cùng đôi bạn cùng lứa. Bởi vì đi đến nơi đâu hắn cũng chỉ bị coi là tiểu hài mà thôi. Một cảm giác cần lắm được người nhìn mình và nói "ngươi thật sự lớn rồi, ngươi đúng có khả năng". Hắn luôn có những suy nghic như vậy.
Không ít lần hắn cố gắng vò đầu bứt tai, suy nghĩ lấy nên tu luyện "luyện khí tiên thiên" công Pháp như thế nào? Nhưng giờ hắn tu vi lại thình lình đạt luyện khí Viên mãn rồi. Liệu tiếp theo thình lình tu vi hắn có lại tăng lên trúc cơ cảnh giới không? Hắn không biết vì hắn cơ thể này tu luyện ra cái gì chính hắn cũng không rõ.
Nhưng hắn biết một điều là hiện giờ hắn không tu luyện được bộ "thiên địa kiếm kinh" cùng với bộ "hắc bạch long quyền".
Mỗi khi hắn đầu đau như búa bổ, cũng bởi vì cố suy nghĩ những từ ngữ và hình ảnh liên quan đến những thứ chết tiệt này.
Hết lần này đến lần khác vẫn thế. Hai năm rồi hắn chỉ có nỗi buồn này mang thân.
...
...

Không ngủ được hắn tìm lấy điển tạ ghi chép về nam vực nhìn xem.
Hắn nhìn thấy nơi đó có vị thần tên Tản Viên từng vì người mình yêu đánh một trận với kẻ thống trị Nam vực hàng vạn năm. Đánh cho núi sông nam vực không ngừng biến dạng. Đánh đến thiên địa đổi sắc. Đánh cho quỷ thần đứng ngồi không yên.
Hắn nhìn thấy Nam vực của một thời đại trước hào kiệt là thế nào đông đảo. Hắn còn nhìn thấy ở thời đại kia Kiếm Tông có vị trưởng môn kiếm tông thên Phù Đổng từng một người cùng đấu tứ phương. Cùng dùng kiếm phá lấy trăm ngàn chủng Pháp thuật khác biệt.
Còn nhiều và rất nhiều những câu chuyện hắn nhìn thấy. Chỉ là bọn họ là một truyền thuyết quá xa xưa. Không người đối chứng.
Lúc này đây hắn chỉ muốn mình tương lai cũng thành như vậy một vị vĩ nhân. Người người đều biết, kẻ nào thấy cũng một mặt khiếp sợ nhìn xem.
Mơ mộng hảo, hắn dần chìm vào giấc ngủ.
...
...
Kiếm tông cử hành kiếm chiến gồm 7 nơi thi đấu. Mỗi nơi cũng có hàng ngàn người đăng ký lấy tên mình. Muốn một lần ở kiếm tông ở kiếm điện tên tuổi ghi danh. Muốn một lần để thân nhân bằng hữu thấy mình vươn lên trên đám người thế nào.
Kiếm Minh thành, các nơi dừng lại tất cả sinh hoạt thường ngày. Người người đi xem kiếm chiến. Người người đi nhìn thiên kiêu tranh hùng.
Hôm nay kiếm chiến bắt đầu.
Dương Kiếm Điện!
Âm Kiếm Điện!
Kim Kiếm Điện!
Mộc Kiếm Điện!
Thủy Kiếm Điện!
Hoả Kiếm Điện!
Thổ Kiếm Điện!
Tất cả bảy nhà chuẩn bị rõ ràng. Chỉ chờ nhà mình báo danh thi sinh lần lượt chọn ra nữa mà thôi.
Kiếm Tồn năm năm một lần. Cũng là một lần cho thất điện hậu tuyển tài tuấn. Là bước tìm thêm thế lực cùng mầm mống cho chính mình. Nên không kẻ nào một vẻ sơ sài.
Kiếm Tông một vị cung chủ đứng ra chủ trì đại lễ tế Kiếm lần này thi. Hắn bay lên trên thành bầu trời trung tâm. Một lần lại một lần ngón tay chỉ hướng trời cao.
Rào rào chiến kiếm từ đó bay lên xé nát cả một vùng trời. Ánh sáng chiếu rọi muôn nơi. Lôi đình đung đùng không dứt.
Dưới đài một vạn đầu thú vật bị chém đầu. Máu nhuộm trời xanh. Sát khí rạo rực, kiếm khí du đãng. Từ đây cuộc chiến chính thức bắt đầu.
Hắn một người trên cao nhìn xuống. "các ngươi nên biết, lần này tông môn cử hành tuyển chọn vô cùng coi trọng. Chỉ cần các ngươi đầy đủ ưu tú tông môn không ngại bồi dưỡng các ngươi. Mỗi điện tiến vào trước người có một lần tạn kiêm trì tu luyện một thánh. Kèm theo đó là vô số phần thưởng"
Bây giờ các ngươi có một thân bản lĩnh nên phơi bày.
Lời hắn nói không biết làm kích động bao nhiêu người. Một mảnh gầm vang "chiến" vang dội lên tận mây xanh.