Chương 105: Biểu diễn tài năng
Nhìn Louise tỏ ra xấu hổ thì Sena chủ động bước lên phía trước mà nói:
-Tôi là tsukaima của Louise, hôm nay thay mặt cô ấy tôi muốn dành tặng màn biểu diễn này cho công chúa Henrietta.
Sena nói xong thì đưa hai tay lên rồi hô:
-Ra đây nào!
Sena âm thầm lấy toàn bộ hai mươi hai thanh mà mình lấy được từ cửa tiệm bán kiếm ngoại trừ Derfflinger từ trong ba lô không gian ra và dùng niệm lực khiến chúng bay trên không.
Mọi người nhìn thấy Sena điều khiển hơn hai mươi thanh kiếm bay lượn trên đầu thì tiếng cười lập tức biến mất.
Ở trong chiếc lều được dựng lên cho công chúa Henrietta ngồi, hiệu trưởng Osmond cũng tỏ ra kinh ngạc mà nói:
-Không ngờ tsukaima của cô Louise lại có năng lực đặc biệt như thế. Đây quả thực là một màn trình diễn đặc sắc, công chúa có thấy vậy không?
Trong tất cả mọi người thì cũng chỉ có tsukaima của Kirche và Tabitha là có được năng lực đặc biệt sánh ngang với màn trình diễn này của Sena.
Henrietta thấy tsukaima của Louise lại giỏi như vậy thì cảm thấy vui mừng thay cho bạn mình.
-Đây quả thực là một màn biểu diễn tài năng rất tuyệt.
Henrietta vừa nói vừa vỗ tay để khen ngợi Louise. Từ đầu Henrietta chỉ vỗ tay đúng hai lần là khi Kirche và Tabitha mang tsukaima của mình lên sân khấu.
Điều này có nghĩa là Henrietta đánh giá màn biểu diễn của Sena sánh ngang với hai người kia.
Những người khác cũng không thể phủ nhận được điều này. Bây giờ đã không có ai dám cười nhạo Louise nữa rồi.
Ngay cả Louise cũng bị giật mình khi nhìn thấy Sena điều khiển những thanh kiếm bay lượn trên trời.
Vốn là Louise chỉ coi Sena là một người bình thường biết dùng kiếm mà thôi. Bây giờ biết được Sena lại có năng lực không khác gì phép thuật như vậy thì Louise đã phải dùng ánh mắt khác để nhìn hắn.
Sena điều khiển mấy thanh kiếm bay về phía mình rồi mới quay lại nhìn Louise mà mỉm cười một cái.
Louise Françoise Le Blanc de La Vallière: 64(0)
Một màn này đã thay đổi nhận thức của Louise về Sena. Độ thân mật của cô bé lập tức tăng thêm không ít.
Tiếp theo là tới phần đánh giá và trao thưởng.
Mặc dù Henrietta rất ấn tượng với màn biểu diễn của Sena và cũng rất muốn để cho bạn thân mình là người chiến thắng nhưng cô ấy vẫn đánh giá một cách công tâm.
Cuối cùng người đứng nhất là Tabitha. Một con rồng gió nhìn thế nào cũng vẫn ấn tượng hơn là mấy thanh kiếm biết bay. Khiến cho đồ vật bay lơ lửng chỉ là một phép thuật cơ bản hệ gió. Dù số lượng nhiều lên cũng không thay đổi được điều này.
Dù không nhận được phần thưởng nhưng mà Louise cũng không hề thất vọng. Sau ngày hôm nay sẽ không có ai dám coi thường Louise vì tsukaima của cô bé chỉ là người bình thường nữa.
Với năng lực này Sena đã có thể sánh ngang với các pháp sư rồi. Dù chỉ là pháp sư cấp thấp nhất nhưng vẫn hơn xa thường dân.
Buổi biểu diễn tài năng kết thúc khi Henrietta lên sân khấu và trao thưởng cho Tabitha.
Nhưng mà ngay lúc này từ phía bên kia của lâu đài lại phát ra những âm thanh lớn.
-Rầm!!!
Mọi người đều giật mình khi nghe thấy những âm thanh lớn truyền tới.
-Mau bảo vệ công chúa!
Henrietta được các hộ vệ bảo vệ xung quanh, hiệu trưởng Osmond cùng với vài giáo viên thì chạy về phía phát ra âm thanh.
Tabitha ngồi trên lưng Sylphid lập tức điều khiển nó bay qua đó để kiểm tra xem.
Sena nhìn thấy Louise dường như có ý định chạy theo thì lập tức tóm lấy cô bé mà noi:
-Ở bên đó không an toàn đâu, cô không được qua đó.
Bị Sena ngăn lại thì Louise muốn phản kháng nhưng nhìn ánh mắt nghiêm túc của hắn thì chỉ đành bỏ đi ý định này.
Một lúc sau tình huống bên kia cũng được truyền về cho Henrietta và các học viên cũng biết được chuyện gì xảy ra.
Thì ra là có kẻ định xâm nhập vào nơi cất giấu cây quyền trượng hủy diệt để cướp lấy nó.
Kẻ này điều khiển một con golem bằng cát muốn phá hủy bức tường nhưng đã thất bại. Khi hiệu trưởng Osmond cũng những người khác chạy tới thì kẻ này đã trốn đi rồi.
-Kẻ này có thể điều khiển một con golem cát lớn như vậy thì phải là cấp Triangle nhưng không thể là cấp Square được.
Phép bảo vệ tòa tháp cất giấu cây quyền trượng hủy diệt là phép thuật cấp Square. Kẻ đó không thể phá được phép này thì chắc chắn là chưa đạt tới cấp độ này.
Sena còn nhớ là kẻ trộm này chính là Fouquet. Sở dĩ trong nguyên tác cô ta có thể cướp đi cây quyền trượng hủy diệt là vì khi đó Louise đã cố dùng phép thuật của mình để giải cứu Saito và vô tình bắn trúng tòa tháp.
Phép thuật của Louise là phép thuật hệ void, theo lý thuyết chính là phép thuật cấp Pentagram, cao hơn phép Square một cấp. Dù chưa thể thành thạo phép thuật hệ void nhưng Louise vẫn có thể phá hủy được lớp phép thuật bảo vệ mà hiệu trưởng Osmond tạo ra.
Henrietta sau khi biết cây quyền trượng hủy diệt vẫn chưa bị đánh cắp thì mới cảm thấy nhẹ nhõm.
Từ sau cái chết của đức vua thì có nhiều tin đồn rằng nữ hoàng chuẩn bị truyền ngôi lại cho Henrietta. Chuyện này đương nhiên gặp phải không ít người phản đối vì cô ấy còn quá trẻ.
Bây giờ nếu như Henrietta vừa mới tới học viện Tristain mà cây quyền trượng hủy diệt bị đánh cắp thì mọi tội lỗi sẽ bị những kẻ bất mãn kia đổ lên đầu Henrietta.
Đó chính là lý do Sena không muốn Louise đi qua. Ở trong học viện này ngoại trừ bản thân hiệu trưởng Osmond cũng chỉ có Louise đủ sức phá hủy phép thuật bảo vệ cây quyền trượng hủy diệt.
Nếu chẳng may Louise lỡ tay để cây quyền trượng hủy diệt bị cướp mất thì Henrietta sẽ phải chịu rất nhiều áp lực.
Cây quyền trượng hủy diệt này thực chất là một khẩu súng phóng tên lửa M-72 LAW trong tình cờ đã được một người lính Mỹ mang theo xuyên qua thế giới này.
Khi đó hiệu trưởng Osmond bị một con rồng tấn công. Người lính này đã dùng khẩu súng phóng tên lửa bắn chết con rồng cứu mạng Osmond.
Nhưng lúc này người lính đó đã bị thương rất nặng nên ngay lập tức qua đời để lại khẩu súng phóng tên lửa cho Osmond, thứ sau đó được ông ta đặt cho cái tên quyền trượng hủy diệt.
Khẩu súng phóng tên lửa này tuy lợi hại nhưng bây giờ nó chỉ còn có một viên đạn duy nhất. Sena cũng không có quá nhiều hứng thú với thứ này. Dù sao hắn cũng không phải là mấy tên cuồng vũ khí quân sự.
Sau vụ đánh cắp bất thành này Henrietta phải lập tức lên đường trở về cung điện để báo cáo mọi việc cho mẹ mình, nữ hoàng Tristain.
Henrietta chạy tới trước mặt Louise mà nói:
-Louise, mình phải quay về hoàng cung để báo lại chuyện này nên không thể ở lại tiếp tục trò chuyện với cậu được nữa.
Henrietta nói lời tạm biệt với Louise xong thì cùng hộ vệ của mình rời khỏi học viện.
Sena nhìn thấy mọi người bắt đầu tản đi theo từng nhóm bàn tán về chuyện ngày hôm nay thì cũng nói với Louise:
-Chúng ta cũng nên trở về phòng thôi. Công chúa đã đi rồi.
Louise gật đầu và quay trở về ký túc xá. Sena đi theo phía sau Louise thì quay đầu lại nhìn về phía hiệu trưởng Osmond cùng những người khác một cái sau đó mới quay đầu đi.
……
Ban đêm, Matilda trở về phòng mình trong tâm trạng bực bội.
-Mình không nghĩ rằng phép bảo hộ của lão già Osmond lại lợi hại như thế.
Hôm nay là ngày Henrietta tới học viện nên những người canh gác quyền trượng hủy diệt mới bị rút bớt. Đây là cơ hội ngàn năm có một để đánh cắp cây quyền trượng hủy diệt nhưng Matilda đã bỏ lỡ nó nên cô ta vô cùng tức giận.
Matilda không muốn từ bỏ vì bản thân đã tốn quá nhiều thời gian để xâm nhập vào học viện Tristain. Nhưng chờ tới khi có cơ hội tiếp theo thì không biết đến bao giờ.
-Quạ!
Matilda đang cúi đầu suy nghĩ bỗng nhiên có một tiếng quạ kêu vang lên khiến cho cô quay ra nhìn.
-Một con quạ?
Matilda phát hiện ra đây không phải là một con quạ bình thường mà nó có một đôi mắt màu đỏ cùng những hoa văn kỳ quái màu đen.
-Là tsukaima?
Matilda chú ý tới cái mỏ của con quạ này đang ngậm một mảnh giấy. Sau khi nó nhả mảnh giấy này ra thì lập tức bay ra ngoài theo đường cửa sổ.
Matilda tò mò nhặt mảnh giấy lên, khi mở ra xem thì con ngươi liền co rút lại.
-Nếu không muốn bị lộ ra mình là Fouquet thì đêm nay tới khu rừng phía đông lâu đài.
Matilda không nghĩ rằng thân phận của mình lại bị phát hiện. Nhưng sau khi đọc kỹ lời nhắn trong mảnh giấy thì xác định kẻ phát hiện ra danh tính của mình cũng không có ý định vạch trần ngay lập tức mà là có ý đồ gì đó.
Matilda nắm chặt tờ giấy trong tay suy nghĩ một lát rồi đưa nó tới gần ngọn lửa của cây nến mà đốt đi.
-Để ta xem xem ngươi rốt cuộc là kẻ nào!
Matilda thả bung mái tóc được búi lên của mình ra sau đó trùm lên một chiếc áo choàng rồi đi ra theo đường cửa sổ.
Không lâu sau Matilda đã đặt chân tới trước khu rừng ở phía tòa lâu đài và thấy được một người đã chờ sẵn ở bên cạnh một cái cây rồi.
-Là ngươi!
Matilda nhìn rõ khuôn mặt của người này thì càng thêm kinh ngạc.
-------☆☆☆☆-------