Chương 110: Montmorency

Tổng Mạn: The Gamer

Chương 110: Montmorency

Chương 110: Montmorency

Guiche lúc này như đã hóa đá trước lời nói của Montmorency mà đứng ở cửa không hề đuổi theo.

Hành động này khiến cho Montmorency cắn chặt môi thầm khóc:

-Chẳng lẽ trong lòng anh em chẳng là gì cả? Ngay cả khi nhìn em đi cùng người con trai khác anh cũng không thèm quan tâm đến?

Trước là việc Guiche không ngừng tán tỉnh những cô gái khác nhưng ít ra cậu ta còn biết nói lời xin lỗi.

Nhưng lần này Guiche lại không có hành động gì vô tình trở thành giọt nước làm tràn ly. Tình cảm mà Montmorency dành cho Guiche vốn đã rạn nứt bây giờ lập tức tan vỡ.

Đương nhiên Montmorency không thể nào ngay lập tức quên được Guiche, chỉ là bây giờ muốn Montmorency tha thứ cho mình thì Guiche không thể dùng phương pháp thông thường được.

Trừ khi là thấy Guiche sẵn sàng chết vì mình nếu không Montmorency khó mà chấp nhận cậu ta thêm một lần nữa.

Sena nhìn thấy Montmorency cúi đầu xuống toàn thân run run như đang khóc thì thở dài một cái mà nói:

-Như vậy có lẽ là tốt hơn. Nếu như tiếp tục ở bên Guiche thì có lẽ cậu sẽ càng bị tổn thương thêm mà thôi.

May mắn là Sena cũng có hệ thống độ thân mật giúp đỡ nên hắn mới không rơi vào tình trạng như Guiche và Montmorency.

Tất nhiên hệ thống độ thân mật cũng chỉ giúp hắn ở một mức độ là bảo toàn hảo cảm khi đã đạt tới mức đủ cao mà thôi. Nói đúng ra là gia tăng thêm sự bao dung của các cô gái đối với hành động của hắn.

Nếu như Sena công khai bắt cá hai tay thì những cô gái dù là có độ thân mật cao hơn 100 vẫn sẽ tức giận. Có điều họ sẽ dễ tha thứ cho hành động của hắn hơn mà thôi.

Trừ khi là độ thân mật đạt tới 200 giống như Nagi hay là do Sena dùng điểm chinh phục để thu phục thì hắn mới có thể tùy ý muốn làm gì thì làm.

-Cứ khóc đi, ngoài kia còn có nhiều người tốt hơn để cậu lựa chọn mà. Sau này hãy chọn cho mình người sẽ trân trọng tình cảm mà cậu dành cho họ.

Sena vỗ vai Montmorency để an ủi cô thì bỗng nhiên Montmorency lại ôm lấy Sena rồi khóc lớn.

-Oa… hu hu…

Sena bị bất ngờ nhưng nhìn Montmorency khóc lóc thảm thiết như vậy thì chỉ thở dài vỗ nhẹ vào lưng cô.

Montmorency khóc liên tiếp trong gần mười phút thì mới bình tĩnh lại. May là hầu hết mọi người đã rời học viện để về nhà, mấy người còn lại đều ở những tầng cao hơn nên không có người nào chú ý tới hai người.

Montmorency lúc này mới lui ra và dùng đôi mắt đỏ ngầu vì khóc nhìn hắn mà nói:

-Xin lỗi đã làm ướt áo cậu…

Sena nhìn phần ngực áo bị nước mắt của Montmorency làm cho ướt sũng thì xua tay nói:

-Không sao đâu. Lát nữa tôi đi tập luyện buổi sáng thì quần áo cũng sẽ bị mồ hôi thấm ướt mà thôi. Khi về đằng nào tôi cũng sẽ phải thay đồ và giặt quần áo ấy mà.

Montmorency lại nói:

-Tôi cũng muốn cảm ơn cậu về chuyện vừa rồi.

Sena đáp:

-Không có gì, tôi không thể nào trơ mắt nhìn một cô gái khóc mà không làm gì được. Cậu bây giờ nên trở về phòng ngủ một giấc đi, sau khi ngủ dậy cậu sẽ quên hết mọi chuyện và cảm thấy khá hơn thôi.

Montmorency chỉ gật đầu một cái đáp:

-Vậy gặp lại cậu sau nhé.

Montmorency nói xong thì im lặng đi lên cầu thang để về phòng mình.

Sena sau đó mới rời khỏi ký túc xá nữ sinh để tập chạy buổi sáng. Dù đã qua thế giới mới, nơi được ngự trị bởi phép thuật nhưng Sena vẫn không quên duy trì tập luyện đều đặn.

Sena bắt đầu khởi động bằng cách chạy quanh tòa lâu đài mười vòng. Khi hắn chạy được một lát thì bỗng nhiên thấy được Guiche đang ngồi như người mất hồn ở trong vườn hoa nơi mà mọi người hay uống trà.

Sena chỉ liếc nhìn một cái rồi tiếp tục chạy. Sau khi hắn hoàn thành việc chạy mười vòng quanh lâu đài thì Guiche vẫn ngồi ở đó.

Sena cũng không quan tâm tới cậu ta mà đi tới nhà bếp để kiếm đồ ăn sáng. Sena vừa tới thì Siesta lập tức đi tới tiếp đón hắn.

Thời gian buổi sáng sau luyện tập là thời gian Sena dành ra để hẹn hò với Siesta. Việc Sena tới đây ăn sáng là phụ còn tới hẹn hò với Siesta mới là chính.

Sau khi cùng Siesta trò chuyện vui vẻ gần nửa buổi sáng thì Sena mới quay về và thấy được Louise cũng vừa mới ngủ dậy.

Vì bây giờ là ngày nghỉ nên Louise thường ngủ dậy muộn. Sena lấy ra một cái giỏ đựng đồ ăn mà nói:

-Louise, tôi có mang đồ ăn từ nhà bếp về đây.

Louise với khuôn mặt ngái ngủ bò xuống giường rồi tới gần muốn lấy đồ ăn nhưng bị Sena ngăn lại.

-Trước khi ăn thì cô phải rửa mặt trước đã.

Sena bắt Louise đi làm vệ sinh rồi mới quay lại. Louise đã quen với việc Sena hành động như bảo mẫu của mình nên ngoan ngoãn làm theo.

Sena cảm thấy mình đang dần trở nên giống với Mamori hơn thì phải.
……

Một tuần trôi qua kể từ khi kỳ nghỉ hè bắt đầu. Mỗi ngày đối với Sena không có quá nhiều thay đổi. Hắn thường là luyện tập thể lực vào buổi sáng rồi mang đồ ăn về cho Louise. Buổi chiều thì đi dạo thư viện để xem có sách nhập môn phép thuật nào không để đọc. Tối thì lại luyện tập siêu năng lực.

Nếu nói có điều gì thay đổi thì là mấy ngày nay Montmorency bắt đầu nói chuyện với hắn nhiều hơn. Đặc biệt là khi Guiche ở gần thì cô ấy càng tỏ ra thân thiết hơn.

Louise cũng ngạc nhiên khi Montmorency lại cố gắng kết bạn với mình và Sena. Nhưng vì Montmorency thường ngày thuộc về nhóm người rất ít khi trêu chọc Louise nên cô ấy không thấy phản cảm khi Montmorency tới trò chuyện với họ.

Vào lúc buổi chiều sau khi uống trà thì Sena, Louise và Montmorency cùng nhau quay trở về ký túc xá.

Sena quay đầu lại nhìn thấy Guiche đang lén lút bám theo phía sau thì nói nhỏ:

-Cậu ta hôm nay vẫn bám theo chúng ta kìa.

Montmorency không cần quay lại cũng biết Sena đang nói tới ai nên đáp:

-Cứ mặc kệ hắn ta!

Sena nhún vai một cái rồi tiếp tục đi cùng hai cô gái vào trong ký túc xá. Guiche đứng từ xa chỉ biết ngậm ngùi nhìn theo Montmorency.

Sena cùng hai cô gái đi lên trên tầng cao nhất và khi chuẩn bị tách khỏi Montmorency để về phòng Louise thì bỗng nhiên hắn lại nhìn thấy Kirche đang đứng ở trước cửa phòng của Montmorency.

-Kirche? Không phải cậu đã cùng Tabitha trở về nhà của cô ấy rồi sao?

Không chỉ Sena mà cả Louise và Montmorency cũng ngạc nhiên khi thấy Kirche.

-Darling!

Điều đầu tiên Kirche làm khi nhìn thấy họ là chạy tới ôm lấy Sena và ấn đầu hắn vào giữa bộ ngực to lớn của mình.

Mũi miệng Sena chạm vào phần ngực được lộ ra ở cổ áo thì ngửi được mùi hương ngọt ngào.

Louise nhìn thấy vậy thì lập tức bộc phát. Nhưng lúc này Kirche lại không tranh cãi với Louise mà nói với Montmorency:

-Montmorency, lần này mình quay về học viện là để tìm cậu đấy.

Montmorency ngạc nhiên chỉ vào mình nói:

-Tìm mình?

Sau đó Kirche bắt đầu giải thích.

Thì ra sau khi cùng Tabitha về nhà của cô ấy thì Tabitha đã được người trong gia đình nhờ giải quyết một việc.

Đó chính là việc gần đây nước của một cái hồ nằm trong lãnh địa nhà Orleans của Tabitha có mức nước không ngừng dâng lên hủy hoại không ít cánh đồng gần đó.

Tabitha tuy còn nhỏ nhưng đã là pháp sư cấp Triangle lại là quý tộc chính thức được phong chức Chevalier (kỵ sĩ, hiệp sĩ, chức quý tộc cấp thấp nhất) nên mới được tin tưởng giao nhiệm vụ xử lý chuyện này.

Sau khi tới cái hồ để tìm hiểu thì họ biết được nguyên nhân khiến mực nước dâng cao là do thủy tinh linh bên trong hồ nổi giận gây ra.

Tabitha cố gắng tìm hiểu lý do mà thủy tinh linh nổi giận nhưng mà thủy tinh linh lại không nói cho cô ấy biết.

Lúc này Tabitha mới nhớ ra rằng Montmorency đã từng lập khế ước với thủy tinh linh này nên mới nhờ Kirche quay về tìm Montmorency tới để đàm phán với thủy tinh linh.

Montmorency sau khi nghe xong thì lập tức đồng ý:

-Được, mình sẽ tới đó giúp các cậu thuyết phục thủy tinh linh.

Sena lúc này liền nói:

-Tôi có thể đi cùng hay không?

Từ khi tới thế giới này thì Sena ngoại trừ học viện Tristain cũng chỉ mới tới thị trấn vài lần mà thôi. Hắn chưa có cơ hội để khám phá những khu vực xung quanh nên mới muốn đi cùng.

-Nếu Sena muốn đi thì tôi cũng muốn đi cùng. Tôi không thể để hắn ta ở một mình với Kirche được!

Kirche lúc này không nhịn được mà nói:

-Chứ không phải do cô chán việc suốt ngày phải ở trong lâu đài nên muốn ra ngoài chơi sao?

Louise lập tức phản bác lại và hai người bắt đầu cãi nhau.

Sena và Montmorency đã quen với cảnh này rồi nên chỉ cảm thấy buồn cười mà thôi.

Sáng ngày hôm sau cả bốn người lên xe ngựa để đi tới cái hồ kia. Guiche đối với chuyện này hoàn toàn không hay biết gì. Cậu ta vẫn chạy tới cửa ký túc xá nữ sinh chờ Montmorency đi ra.

Đáng tiếc lúc này Montmorency đã rời khỏi lâu đài rồi. Cho dù Guiche có chờ tới sáng mai cũng sẽ chẳng thể gặp được cô ấy.
-------☆☆☆☆-------