Chương 109: Nữ hoàng và công chúa

Tổng Mạn: The Gamer

Chương 109: Nữ hoàng và công chúa

Chương 109: Nữ hoàng và công chúa

Marianne nhìn hai người Louise và Sena mà nói:

-Ta đã từng nghe tin đồn về việc có những quý tộc chèn ép dân thường nhưng do không có thời gian nên chưa thể xử lý được.

Louise lập tức nói:

-Chúng thần đâu dám trách nữ hoàng.

Sau khi cha Henrietta chết thì Marianne phải lo vô số việc nên chỉ là việc quý tộc chèn ép dân thường chưa thể trở thành việc quan trọng phải xử lý ngay lập tức.

-Bây giờ ta sẽ cho người tiến hành xử lý chuyện này ngay lập tức, đồng thời cũng sẽ có phần thưởng dành cho cháu.

Marianne nói xong thì Louise bỗng nhiên hỏi lại:

-Thần tạ ơn nữ hoàng. Nhưng mà nữ hoàng nói có phần thưởng cho thần, như vậy còn Sena thì sao ạ?

Louise nói xong thì dường như sợ Marianne hiểu lầm mà vội vàng giải thích:

-Không phải thần đang đòi hỏi nữ hoàng mà là vì những kẻ đó đều do Sena hạ gục, thần cũng chỉ đứng nhìn mà thôi. Nếu có phần thưởng thì Sena mới là người nên được thưởng chứ không phải thần.

Marianne nở nụ cười hiền từ nói:

-Ta cũng đã được nghe Henrietta kể về tsukaima của cháu rồi. Đừng lo lắng, vì Sena là tsukaima của cháu nên công lao của cậu ấy cũng sẽ là của cháu. Nhưng vì cháu nói thế nên ta cũng sẽ thưởng cho cậu ta một chút.

Marianne nói với Louise xong thì quay sang hỏi Sena:

-Như vậy thì Sena, cậu muốn được thưởng cái gì nào?

Sena suy nghĩ một lát rồi mới nói ra thứ mà mình muốn. Marianne sau khi nghe xong thì có chút ngạc nhiên:

-Đó là thứ mà cậu muốn sao?

Sena gật đầu:

-Đúng vậy thưa nữ hoàng.

Marianne cảm thấy có chút kỳ quái nhưng vẫn chấp nhận yêu cầu của hắn.

-Phần thưởng của cậu ta sẽ cho người mang tới học viện Tristain. Thứ này có lẽ sẽ phải mất một thời gian mới có thể chuẩn bị được.

Sena nghe xong thì không khỏi vui vẻ. Hắn ngẩng đầu lên nhìn Marianne một lần cuối trước khi rời đi.

Marianne de Tristain 52(0)

Chứng kiến độ thân mật của Marianne vậy mà đã vượt qua 50 điểm thì Sena cũng kinh ngạc. Có lẽ đây cũng là phần hảo cảm mà Sena được hưởng vì là tsukaima của Louise.

Điều này khiến cho Sena muốn ôm lấy Louise mà xoay một vòng.

Với độ thân mật như vậy thì Sena khó mà tránh được sinh ra những suy nghĩ đen tối, đặc biệt là hai từ nữ hoàng lại càng khiến cho dục vọng của hắn tăng cao.
……

Sau khi rời khỏi cung điện thì Sena và Louise cũng không rời khỏi hoàng cung ngay lập tức. Henrietta lần trước phải vội vàng quay về nên còn chưa được trò chuyện thỏa thích với Louise.

Lần này Louise đã tới hoàng cung thì Henrietta lập tức mời cô bé tới phòng mình để trò chuyện.

Sena cũng có mặt ở đó. Vì hắn là tsukaima của Louise nên chẳng ai quan tâm đến việc một tên con trai có mặt trong phòng của công chúa. Đây cũng là lợi ích của việc làm tsukaima.

Henrietta lúc này quay sang nói với Sena:

-Cảm ơn anh đã đứng lên bảo vệ người dân khỏi tên quý tộc sa đọa đó. Nhờ có anh mà vương quốc có cơ hội han hành sắc lệnh nghiêm cấm quý tộc dùng quyền thế chèn ép người dân. Nhờ đó mà cải thiện được quan hệ giữa quý tộc và dân thường, giúp hòa giải mâu thuẫn có trong vương quốc.

Henrietta nói xong đưa bàn tay của mình tới trước mặt Sena.

-Đồng thời cũng cảm ơn anh vì đã ra tay bảo vệ Louise vào lúc đó.

Sena còn chưa hiểu rõ hành động của Henrietta là có ý gì thì Louise đã nhảy ra ngăn cản.

-Công chúa không nên cho phép tên tsukaima này chạm vào người như thế.

Henrietta đáp:

-Bảo vệ cho cậu cũng giống như là thề trung thành với mình vậy. Nên có một phần thưởng để đổi lấy sự trung thành đó chứ.

Sena giờ mới hiểu được là vì mình đã giữ đúng lời hứa với Henrietta lúc trước là sẽ bảo vệ Louise nên cô ấy muốn cho hắn hôn tay mình như phần thưởng.

Sena nhìn cảnh tượng này thì cảm thấy quen thuộc.

Giống như là lúc mà Saito đánh bại Fouquet lấy lại quyền trượng hủy diệt nên cũng được thưởng cho như vậy.

Khi đó Saito không hiểu lễ nghi quý tộc nên đã hôn môi Henrietta thay vì hôn lên tay.

Như vậy bây giờ Sena trong lòng lập tức sinh ra mâu thuẫn.

Liệu hắn có nên bắt chước Saito tỏ ra không hiểu gì để cướp lấy nụ hôn đầu của công chúa Henrietta hay không?

-Nên hay không?

Louise thấy Sena đang đứng như trời trồng thì cho rằng hắn không biết mình nên làm gì nên liền đi tới thì thầm bên tai nói:

-Ngươi làm gì vậy? Công chúa cho phép ngươi hôn người thì còn không mau làm đi!

Sena đang do dự nghe được Louise nói vậy thì hạ quyết tâm.

-Sao lại không? Mình có gì phải sợ cơ chứ?

Sena tỏ ra dứt khoát đi tới một tay nắm lấy bàn tay đang giơ lên của Henrietta tay còn lại ôm lấy eo của cô ấy kéo lại gần.

Trước ánh mắt kinh ngạc của cả Louise và Henrietta thì Sean đã hôn lên môi của Henrietta.

Khuôn mặt của Henrietta nóng lên suýt chút nữa thì ngất đi.

-Ngươi làm cái gì thế tên vô lễ này!!!

Louise lập tức hét toáng lên khiến cho Sena ngừng hôn Henrietta mà tỏ ra vô tội nói:

-Không phải cô nói công chúa cho phép tôi hôn cô ấy sao?

Louise nổi trận lôi đình:

-Là hôn tay chứ kẻ nào lại cho phép ngươi hôn môi công chúa!

Louise nhào tới muốn đánh Sena nhưng bị hắn dùng tay giữ lấy đầu nên không thể tới gần.

-Tại cô không nói rõ đó chứ? Bây giờ dù sao tôi cũng đã hôn công chúa rồi thì đâu thể thay đổi được. Nếu không thì tôi cho công chúa hôn trả một cái là được…

-Ngươi còn dám nói…!!!

Trong lúc Sena và Louise tranh cãi thì Henrietta cũng đã lấy lại bình tĩnh. Dù sao cô ấy cũng là công chúa nên tâm lý rất vững chắc.

-Không… không sao đâu… đây coi như là phần thưởng cho anh ấy cũng được…

Do Henrietta đã lên tiếng nên Louise cũng chỉ đành bỏ qua. Còn Sena thì tâm trạng trở nên vui vẻ sau khi lấy được nụ hôn đầu của Henrietta.

Độ thân mật của Henrietta lúc này cũng đã tăng lên 63 điểm.
……

Sau khi trò chuyện cả một buổi chiều thì Sena cùng Louise cũng phải lên đường trở về trước khi trời tối.

Ngày hôm sau dù không phải ngày void nhưng học sinh cũng không cần phải lên lớp bởi vì hiện tại là thời gian nghỉ hè.

Có rất nhiều người lựa chọn trở về nhà hoặc đi du lịch trong thời gian nghỉ hè. Tabitha cũng là một trong số đó.

Kirche cũng quyết định đi cùng Tabitha trở về nhà của cô ấy nên trước khi đi Kirche chạy tới chào tạm biệt Sena.

Cũng không phải tất cả mọi người đều trở về nhà. Dù sao kỳ nghỉ hè cũng không dài lắm, có những người gia đình ở rất xa thậm chí là ở quốc gia khác tới Tristain học tập vì học viện Tristain là một trong những học viện ma thuật cao cấp nhất.

Những người như vậy nếu di chuyển bằng xe ngựa thì cả đi lẫn về sẽ tốn rất nhiều thời gian. Di chuyển bằng những phương pháp khác như cưỡi griffin hay thậm chí là rồng cũng không khả thi vì không phải quý tộc nào cũng giàu có như vậy.

Cũng có những người có mâu thuẫn với gia đình giống như Kirche. Vì để thoát khỏi cuộc hôn nhân được gia đình sắp xếp với một lão già nên Kirche mới chạy tới Tristain.

Trong những người ở lại học viện thì có Guiche và Montmorency.

Sena vừa mới trở về không bao lâu thì đã lại nghe được âm thanh cãi vã của cả hai truyền đến từ dưới sân.

-Montmorency, dừng lại đã. Đó chỉ là hiểu nhầm thôi!

Guiche hiển nhiên là do có thời gian rảnh rỗi trong kỳ nghỉ hè nên đi tán tỉnh những cô gái khác và bị Montmorency phát hiện.

-Anh còn dám nói là hiểu nhầm à? Bị tôi bắt gặp nhiều lần như vậy mà anh vẫn không thay đổi. Tôi đã chịu đựng đủ rồi!

Montmorency nói xong tức giận đùng đùng đi về phía cửa ký túc xá nữ sinh.

Guiche định đuổi theo để xin lỗi thì ngay khi Montmorency mở cánh cửa ký túc xá ra thì đã nhìn thấy Sena ở đây rồi.

Sena đứng ở đây đã lâu rồi nhưng nghe được cuộc tranh cãi của hai người này nên cố tình lánh mặt không muốn đi ra.

Sena đối mặt với Montmorency thì hắn định quay mặt đi làm như không chú ý tới bọn họ.

Montmorency gặp chuyện như vậy chắc chắn là không muốn bị người khác nhìn thấy.

Nhưng không chờ Sena quay đi thì Montmorency đã lập tức ôm lấy cánh tay của hắn mà nói:

-Anh đừng có theo tôi nữa! Từ bây giờ người tôi yêu chính là Sena. Tôi sẽ không quay trở về với anh nữa đâu!

Sena bị động tác bất ngờ này của Montmorency làm cho giật mình. Nhưng ngay sau đó hắn liền hiểu được cô ấy đang muốn làm cho Guiche ghen mà thôi.

Bình thường giữa hắn và Montmorency không có quá nhiều giao tiếp nên giữa bọn hắn có tình cảm là không thể nào.

Bất kỳ ai cũng sẽ cảm thấy việc này bất hợp lý. Nhưng còn Guiche thì dường như quá sốc trước những lời này nên không thể phản ứng lại được.

Montmorency kéo tay Sena đi và cố tình nói lớn:

-Đi tôi Sena, em muốn anh dẫn em về phòng!

Montmorency kéo Sena đi tới cầu thang lên tầng trên nhưng vẫn không thấy Guiche đuổi theo thì trong lòng bỗng nhiên sinh ra sự thất vọng và buồn bã.
-------☆☆☆☆-------