Chuơng 20: Đàm yên(1)

Tiểu Thư Sinh Nghịch Tập Chi Đồ

Chuơng 20: Đàm yên(1)

Đang tận hưởng cơn gió nhẹ nhàng thổi qua lý dật bỗng nghe thấy phía trước có tiếng cãi vã bèn chạy lên phía trước một đoạn
Phía trước là một người đàn ông trực năm mươi tuổi ăn mặc có chút bẩn thỉu lúc này đang lôi kéo một cô bé ước chừng mười bốn mười lăm tuổi,
Cô gái khóc sướt mướt nhìn người àn ông cầu xin nói
-cha ngươi đừng bán ta có được hay không, yên nhi hứa. Từ nay sẽ càng thêm chăm chỉ làm việc,phụ cha và dì nuôi đệ đệ,....yên nhi....yên nhi....từ. Nay sẽ chỉ ăn nửa bát cháo thôi có được hay không.
Người đàn ông nghe vậy cái mũi có chút mỏi nhừ, trong lòng giống như có một cái gì đó đam thẳng vào vậy, nhưng vẫn cắn răng nói.
-yên nhi ngoan,cha sẽ tìm cho con một cái nhà giàu,cho con vào làm người hầu ở đó, từ nay sẽ không phải chịu khổ cùng cha nữa.
-không muốn,không muốn,cha con muốn ở cùng các ngươi, đừng có bán con mà.
Thiếu nữ quỳ xuống khóc lóc van nài nhìn người đàn ông.
Người đàn ông hít một hơi thật sâu giống như đang cố gắng để áp chế tình cảm của mình vậy, sau đó bỗng nghiêm mặt quát lên.
-ngươi muốn cha,dì và đệ đệ đều chết đói phải không.
Thiếu nữ nghệ vậy liền ngẩn ngơ,ngay cả tiếng khóc cũng nhỏ xuống

Lý Dật đứng ở một bên nhìn đã kinh ngạc đến ngây người, mặc dù đã nghe người khác nói thời đại này dân chúng lầm than ăn đều không đủ no, nhưng thật sự lý dật vẫn chưa cảm nhận được điều đó.
Ngày đầu tiên đến thế giới này hắn gặp được lý ngũ và Trương Lực,khi hắn nói muốn mở tửu lâu lý ngũ càng không nói hai lời, đưa cho hắn mấy chục lượng bạc là vốn, sau đó lại vào lâm thành mở tửu lâu,bên trong đó càng là một khung cảnh phồn hoa, ngựa xe nối liền không ngớt.
Cho đến khi nhìn cảnh trước mắt này hắn mới hiểu thời đại này là bực nào đáng sợ,
Thử hỏi trên đời có cha mẹ nào không thương con mình
Nếu không phải là tuyệt cảnh ai có thể đành lòng đem con mình đem đi bán.

Mặc dù biết là vậy nhưng lý dật vẫn nổi giận, vẫn muốn lao lên đấm người đàn ông kia một cái,
Lý dật hít sâu một hơi sâu đó buông lỏng nắm tay ra,tiến lên chặn lại đường của hai cha con kia.
Người đàn ông kia thấy có người đến chặn đường bèn tiến lên một bước che lại cô gái sau lưng
-ngươi là ai
-ta là ai không quan trọng, ta chỉ muốn hỏi ngươi thật sư muốn bán con gái mình
Người đàn ông kia quay lại nhìn con gái mình một cái rồi cắn răng nói
-đúng vậy
Lý dật ánh mắt nhìn người đàn ông kia ánh mắt càg trở nên lạnh lẽo gằn giọng nói
-bao nhiêu.
Người đàn ông ddo dự một chút nói
-hai mươi lượng bạc
Lý dật nghe vậy liền nở một nụ cười tự giễu, chỉ hai mươi lượng bạc liền mua được tính mạng của một con người,mua được cuộc đời của một cô gái
,Giá trị của một con người sao mà rẻ mạc.
Người đàn ông nhìn thấy lý dật không đáp còn tưởng lý dật chê đắt,liền vội vàng nói
-mười lăm lượng không thể thấp hơn,
-không cần,liền hai mươi lượng đi, nhưng hiện giờ ta không đem tiền,các ngươi liền cùng ta về nhà lấy đi.
Người đàn ông nghe vậy có chú do dự.
-sao,còn sợ ta cướp của ngươi sao,
Lý dật cười lạnh nói
-được rồi,ta đi với ngươi.
Nói rồi liền kéo lấy thiếu nữ đi theo sau lưng lý dật.
Khi đén nhà lý dật,nhìn thấy ngôi nhà có chút. Đơn sơ, người đàn ông không khỏi có chút tâm thần bất định,
Lý dật thấy điều đó nhưng cũng không thèm quan tâm mà đi thẳng vào nhà lấy ra hai mươi lượng bạc, mấy này hôm nay mĩ vị Tửu lâu ý rất tốt, cũng kiếm lời không ít, cùng với với tiền thuê tửu lâu còn thừa, nên hai mươi lượng vẫn chưa vết sạch tài sản của lý dật.
Đưa tiền cho người đàn ông
Nói
-ngươi đi đi
Người đàn ông nhận lấy tiền sau đó nhìn thật sâu thiếu nữ một lúc rồi cắn chặt hàm răng bước đi.
-cha
Cô gái nghẹn ngào hô lên.
Thân thể người đàn ông có chút run lên, nhưng vẫn không quay đầu lại.