Tiểu Thư Sinh Nghịch Tập Chi Đồ

Chuơng 28:học võ

Vừa bước qua cổng nhà Lý Dật trong lòng không khỏi có chút ấm áp,
Sân vườn bẩn thỉu hàng ngày đã được quét tước sạch sẽ, cỏ trên mấy luống rau cũng được nhổ bỏ, mấy cái rụng cụ làm vườn vứt ngổn ngang cũng được để lại một cách cẩn thận,

Nếu không phải là mấy ngày nay đã quen thuộc nhà mình. Có lẽ Hắn còn nghĩ là mình đi nhầm vào nhà người khác rồi.

Bước nhanh về phía phòng của mình, nhưng khi mở cửa ra lại không thấy ai đâu, hắn gọi to lên
-yên nhi, muội ở đâu

-kétt
Một tiếng mở cửa từ phòng bên cạnh truyền đến, Đàm Yên cầm một cái rẻ,trên người tràn đầy mô hôi đi từ trong phòng ra. Thấy Lý Dật ở đó liền vui vẻ hô lên
-công tử ngươi đã về rồi sao.
Lý Dật đi đến cầm lấy ống tay áo,nhẹ nhàng lau hết mây ở ồi hôi cho Đàm Yên, ôn nhu nói
- có mệt không.
Đàm Yên cười rạng rỡ lắc đầu nói
-không mệt.
-ngươi cái nhà đầu này, lần sau không được như vậy nữa, nhất định phải đợi đại ca về,cùng nhau làm biết chưa.

-như vậy sao được, Yên nhi là thị nữ đây vốn là trức trách của Yên nhi,sao có thể để công tử làm được.
Đàm Yên lắc đầu lia lịa nói

Lý Dật nghe vậy liền nghiêm mặt nói
-Yên nhi,muội không phải thị nữ, mà là muội muội của ta,biết chưa.
Đàm yên hoảng sợ nói
-công tử Yên nhi làm sao có thể làm muội muội của ngài được
,Yên nhi thân....
Không đợi nàng nói hết câu,lý Dật liền có chút bá đạo cắt ngang
-ta nói được là được, nếu muội không nghe lời,ta sẽ dánh cái mông nhỏ của muội đó.

Đàm yên nghe vậy theo bản năng liên dùng hai tay che lại cái mông của mình sợ hãi nói.
-Yên nhi biết rồi
Nhìn bộ dạng này của nàng, Lý Dật suýt nữa không nhịn được mà bật cười, đưa trên tay cuộn vãi cho nàng cười nói
-Yên nhi xem,ta mua cái gì cho muội nè.
Nhìn cuộn vải trước mặt Đàm Yên không khỏi kinh ngạc hô lên
-thật xinh đẹp, công tử cái này thật sự là cho Yên nhi sao.
-tất nhiên rồi, nêú muội thích sau này ta sẽ mua cho muội thật nhiều.
-không cần,không cần, một cái là đủ rồi
Đàm yên vội vàng lắc đầu nói
-công tử người đợi ta một chút
Nói xong liền chạy ra phía sau nhà,

một lúc sau mới quay lại tiếp lấy cuộn vải trên tay Lý Dật yêu thích nói
-thật là mịn, thật xinh đẹp,nếu làm y phục nhất định sẽ rất đẹp
-ta vốn chính là mua về cho muội làm y phục.
-công tử có phải hay không vó chút lãng phí
Đàm Yên do dự nói
-không lẽ muội định mặc quần áo của ta suốt đời sao
Lý Dật trêu trọc nói
-vậy Yên nhi sẽ làm cho công tử một bộ,yên nhi một bộ được không.
Đàm Yên chờ mong nói
-được rồi,y phục củ ta còn rất nhiều,chỉ cần làm y phục cho muội là tốt rồi.
-nhưng..
-không nghe lời phải không,cótin hay không ta đánh cái mông của muội
-được rồi công tử
Đàm Yên có chút ủy khuất nói.
-đúng rồi,Yên nhi lúc nãy muội chạy đi đâu vậy.
Lý Dật có chút tò mò nhìn nàng hỏi.
-, yên nhi tất nhiên làđi rửa tay rồi,công tử ngươi nhìn xem,cuộn vải xinh đẹp như thế này sao có thể làm bẩn được.
Lý Dật dở khóc dở cười nhìn nàng.




Nhà của Lý Ngũ nằm ngửa ở phía tây thôn,chỉ cách nhau của lý mấy chục mét mà thôi.

Đứng trước cửa nhà của Lý Ngũ,
Lý Dật do dự một chút rồi ra bên góc đường lấy bùn đất lên bôi hết lên quần áo của mình,lúc này mơí tiến lên đi vào nhà.
-ngũ gia gia

Lúc này trong sân Lý ngũ đang thoải mái nằm trên một cái giường tre, nghe có tiếng gọi mới ngẩng đầu lên,thấy bộ dạng của Lý Dật liền kỳ quái hỏi
-tiểu dật,tại sao lại chật vật như vậy.
-ngũ gia gia ngươi phải làm chủ cho ta, ta bị người ta đánh thành trọng thương rôì.
Lý Dật kêu thảm thiết nói.
-trọng thương, thật sao vậy ngươi phải đi Đại phu mới đúng. Tìm ta làm gì
Lý Ngũ nhìn toàn thân trên dưới Lý Dật một lượt sau đó mới uể oải nói.
-ách..
Lý Dật không khỏi chút ngượng ngùng nói
-ta tìm đại Phu rồi, Đại phu nói chỉ cần tĩnh dưỡng mấy ngày là được.
-bớt giả bộ đi,tìm ta có chuyện gì
-người nhìn ra rồi sao
Lý Dật hơi xấu hổ nói
- thật ra cũng không có gì, chỉ là muốn ngũ gia gia dạy ta một chút võ công thôi
-võ công, ngươi muốn học cái gì
Lý Ngũ ngồi dậy nói
-ngài liền dạy ta võ công nào chỉ cần học một thời gian ngắn liền cao thủ đi.
-tiểu tử ngươi nghĩ thật hay.
Lý Ngũ tức giận nói
-không có..
Lý Dật nghe vậy không khỏi có chút thất vọng
-thật không có sao..
-không có
Lý Ngũ Nhìn vẻ mặt Lý Dật bỗng nhiên lại chuyển giọng nói
-thật ra cũng không phải là không có,bất quá là sợ người không dám học thôi
Lý Dật nghe vậy không khỏi hai mắt sáng lên vỗ ngực nói
-ngài liền cứ yên tâm dạy đi,võ công gì ta cũng dám học
-Đồng tử công, ngươi học không
Lý Ngũ ngiền ngẫm nói
-mặc dù là không thể khiến ngươi lập tức thành cao thủ nhưng luyện cái ba,năm năm, chỉ cần không quá ngu rốt hẳn cũng sẽ trở thành nhất lưu cao thủ.
-Đồng tử công

Lý Dật nghe cái tên này cảm giác có chút không ổn,không khỏi thăm dò nói
-Đồng tử công có phải hay không là cần giữ thân đồng tử
-tiểu tử, ngươi cũng nghe nói võ công này sao.
Lý ngũ không khỏi hồ nghi nhìn Lý Dật.

Lý Dật ngửa đầu lên trời thở dài,nào chỉ nghe nói, vốn tưởng đồng tử công chỉ có trong mấy quyển tiểu Thuyết,phim ảnh, không ngờ thế giới này lại có thứ võ công làm hại nữ giới này