Chương 23: Ngươi Là Khí Linh?

Tiên Mộng

Chương 23: Ngươi Là Khí Linh?

- Không Tâm Nguyệt Lượng -

Quỷ Linh mang theo quỷ khí nồng đậm như một dòng sông hắc vụ cuồn cuộn, từ trên bầu trời kéo thẳng xuống đỉnh đầu Tiêu Phong, bầu trời ngay cái chớp mắt này tối sầm lại, xung quanh thiên địa pháp tắc bị Hóa Thần ý chí chi phối, bị đánh gảy tạo thành những vết nứt kéo dài. Thương khung không ngừng ầm ầm rung lắc.

Trong một khắc cảm nhận rõ rệt nguy cơ sinh tử, ấn ký hoang đỉnh trên mi tâm Tiêu Phong bộc phát quang mang mãnh liệt. Bên trong không gian nguyên thần vang lên từng hồi " oong, oong" tiếng chấn của Diệt Thế Đỉnh, có cảm giác như hoang đỉnh lúc này bị cổ lực lượng đoạt xá kia thu hút khiến nó không kiềm chế được kích động.

Tiêu Phong còn nghe được những tiếng thét dài chói tai như muốn xông phá nguyên thần lao lên bầu trời cắn xé dòng sông hắc vụ kia. Như ngộ ra điều gì đó hắn nhếch miệng nhìn lên bầu trời cười lạnh.

Chưa đến một cái chớp mắt, hắc vụ đã bao trùm lấy Tiêu Phong, từng luồng, từng luồng khói đen từ tất cả các phương vị dung nhập thân thể hắn, Tiêu Phong lỗ chân long toàn thân trương lớn, thất khiếu đều tràn ngập hắc mang phun ra nuốt vào, đặc biệt đôi mắt hắn đỏ ngầu như máu, tóc trắng không gió tung bay, khuôn mặt đang không ngừng vặn vẹo, biến đổi. Nhìn từ xa chẳng khác gì một đầu Lệ Quỷ dữ tợn.

Quá trình đoạt xá bắt đầu, Hóa Thần ý chí điên cuồng xông phá, cắn xé nguyên thần Tiêu Phong, nhưng có điều khiến ý chí kia kinh nghi là nguyên thần Tiêu Phong vậy mà lại là một mảnh không gian to lớn, trống rỗng, không chứa đựng ký ức, không hề có chút lực lượng chống trả nào, chỉ có mơ hồ từng đám sương khói lúc ẩn, lúc hiện.Một đường đoạt xá quá dễ dàng khiến ý chí kia của Hóa Thần tu sĩ không khỏi dấy lên nghi ngờ.

Mấy hơi thở sau một tiếng thét dài chứa đựng mười phần kinh hãi vang vọng trong đại não Tiêu Phong " Ngươi, ngươi là Khí Linh? ".

Thần hồn Tiêu Phong cười nhạt đáp " Ta chưa từng nhận mình là nhân loại, cũng là lần đầu tiên thấy một đầu Quỷ Linh âm mưu đi đoạt xá Khí Linh. Người khác sợ ngươi nhưng ta thì không, đối với ta ý chí kia của ngươi vô dụng ".

Quỷ Linh căm phẫn gào thét, tầng tầng hắc vụ bên ngoài thân thể Tiêu Phong lúc này ầm ầm nổ vang, một khi không thành công đoạt xá chỉ có duy nhất con đường thoát xác càng nhanh càng tốt, vì nguyên thần tồn tại lâu bên trong vật chủ rất dễ bị tổn thương.

" Hắc hắc. Ngươi tưởng nguyên thần ta là nơi đâu? Muốn đến thì đến, muốn đi thì đi sao? Dám âm mưu đoạt xá ta, Tiêu Phong khiến ngươi nguyên thần tan vỡ, từ nay về sau biến mất giữa thiên địa, vạn kiếp bất phục "

" Hừ! Tiểu tử, cứ cho rằng ta không thể đoạt xá được khí linh như ngươi, nhưng nguyên thần Hóa Thần tu sĩ há phải thứ ngươi dễ dàng tổn thương hay giam cầm, ta muốn đến thì đến, muốn đi thì đi. Lão phu sống qua mấy ngàn năm ngươi là người đầu tiên mạnh miệng đe dọa ".

Mặc dù Quỷ Linh không tin một Luyện Khí sĩ nho nhỏ có thể làm gì tổn thương được nó, nhưng trong tâm linh lúc này vậy mà ẩn chứa nồng đậm mùi vị tử vong. Thân là Hóa Thần kỳ sống qua mấy ngàn niên kỷ nó thừa hiểu và có thừa sự tin tưởng vào giác quan của mình. Giác quan tu sĩ rất ít khi sai lầm đó là kinh nghiệm, là xương máu và thời gian lịch luyện rất dài đúc rút mà thành. Đôi khi giác quan chính là tín niệm của tu sĩ.

Lúc này giửa phiến thế giới trống rỗng này bất ngờ xuất hiện một đại đỉnh vô cùng to lớn, chân cắm đại địa thân chống thẳng bầu trời. Đỉnh lớn vô thanh vô thức xuất hiện kéo theo từng tràng âm thanh như oan hồn than khóc, tiếng quỷ khiếu rợn người. Xung quanh tản mát nồng đậm sát khí.

Diệt Thế Đỉnh hiện thế, đầu Quỷ Linh càng cảm giác rõ ràng nguy cơ sinh tử, tuy nó trước đây bị người khác dùng thần thông đánh nát nhục thân, phong ấn lại nguyên thần, nhưng không thể gọi là chết, chỉ cần nguyên thần còn thì sinh mệnh còn. Chân chính tử vong là khi nguyên thành bị người khác triệt để giết chết.

Diệt Thế Đỉnh toàn thân rung lắc, khiến phiến không gian này cũng theo đó lắc lư một hồi, bên trong vang lên tiếng kêu "ô.ô" thích thú.

" Tiểu đỉnh, ngươi đói sao? Ta đem đến thức ăn cho ngươi. Nhanh nhanh nuốt chết nó!! "

Tiêu Phong vừa dứt lời, Diệt Thế Đỉnh quang mang diệu động, trùng trùng điệp điệp tử khí cuộn trào vô biên vô hạn không dứt, phút chốc sau huyễn hóa nên một tôn Lệ Quỷ dữ tợn đạp chân trên đại đỉnh ngửa mặt lên trời gầm thét.

Khí thế kia vậy mà khiến quỷ linh khiếp sợ, từ trên người Lệ Quỷ kia nó nhận thấy luồng ba động linh lực cực kỳ khủng bố không hề thua kém chính nó thời kỳ toàn thịnh, cộng với sát khí kinh khủng cuồn cuộn như thủy triều kia, Quỷ Linh nhìn ra cái chết đang mơ hồ hiện hữu trước mắt.

" Hôm nay tưởng rằng may mắn ai ngờ gặp phải quái nhân, không trốn chạy được thì không nghi ngờ gì nữa, chỉ có một con đường chết ".

Nó cấp tốc lùi lại phía sau trăm trượng ý định trốn chạy. Lúc này tôn Lệ Quỷ to lớn kia gào thét càng lớn hơn, trên tay ngưng tụ một bức họa đồ. Diệt Thế Ma Đồ vừa xuất huyết quang chiếu rọi bát phương, cả một mảnh thế giới như hóa thành huyết trì.

Bên trên ma đồ, từng đầu từng đầu oan hồn chen chúc nhau hiện thân, một vạn, mười vạn, mấy mươi hơi thở sau đã là ngàn vạn oán hồn. Nhìn qua không khác gì khung cảnh Địa Ngục. Tiếng than khóc, tiếng gào thét từ ngàn vạn oán hồn ngưng tụ tạo thành luồng sóng âm cực đại quét sạch tất cả mọi thứ.

Khi Diệt Thế Ma Đồ hiện thân, Quỷ Linh hoàn toàn bỏ đi ý định chạy trốn, đối với nó đây có lẽ là lần thứ hai trong đời nhìn thấy tràng cảnh kinh khủng đến vậy. Lần đầu tiên là khi bị một vị vấn đỉnh đại năng dùng một chiêu thần thông khiến bầu trời vỡ nát, là thực sự vỡ nát. Lần đó táng thân nơi sa mạc, mặc dù không hoàn toàn chết đi. Nhưng những gì trải qua vô tình trở thành tâm ma đè nặng trong lòng.

Mấy trăm năm rồi không phải không có người đi ngang qua Trùng Dương sa mạc nhưng chung quy đa phần là tu sĩ thần thông, kẻ yếu nhất cũng có tu vị Nguyên Anh sơ kỳ. Một khi không nắm chắc nó thật sự không dám triển khai đoạt xá, may mắn hôm nay gặp được tiểu tu sĩ, tưởng chừng vạn sự dễ dàng, ai ngờ.

Lần này thậm chí tràng cảnh trước mắt còn kinh khủng hơn một chiêu thần thông vấn đỉnh, khiến nó hoàn toàn mất đi chiến ý, mất đi ý định đối kháng hoặc ít nhất là trốn chạy. Một ngàn vạn oán hồn, nó nhìn ra bên trong không thiếu hồn phách tu sĩ.

Nó không hiểu bức họa đồ kia làm sao có thể thu thập được nhiều oan hồn như thế, với số lượng kia mặc cho đi hết 9 tầng Địa Ngục cộng với toàn bộ oán hồn trong Minh Hà cũng khó bề gom góp đủ.

Tuyệt vọng là cảm giác của Quỷ Linh kia lúc này, là nguyên thần Hóa Thần thì đã sao? Khi đứng trước sức mạnh tuyệt đối bất cứ ai cũng vô pháp chống cự.

Diệt Thế Đỉnh xưa nay không biết diệt sát qua bao nhiêu sinh linh trên bao nhiêu tinh cầu, đừng nói ngàn vạn, số lượng chính xác phải tính bằng đơn vị ức. Diệt Thế Ma Đồ, Diệt Thế Đỉnh đại diện hoàn hảo cho đạo niệm diệt sạch sinh linh. Đứng trước diệt thế đạo không có sinh linh nào trong trời đất đủ sức kháng cự.

Đến Tiêu Phong con ngươi co rút vì kinh hãi, hít vào một ngụm khí lạnh. Uy áp từ đại đỉnh tuy không nhằm vào hắn nhưng cũng khiến Tiêu Phong tim đập chân run.

" Không ngờ bên trong không gian nguyên thần ta lại tồn tại thứ đáng sợ như vậy, có lẽ ta trước đến giờ suy đoán không sai " Hắn trầm ngâm hồi lâu.

Lúc này Diệt Thế Ma Đồ quay cuồng trong hư vô, một cổ lực hút vô cùng cường đại điên cuồng gào thét mang theo khí thế như muốn hút lấy vạn vật. Đầu quỷ linh kia chỉ kịp kêu lên một tiếng trầm đục rồi triệt để biến mất.

Một tia tàn hồn chứa đựng ký ức cuối cùng của Hóa Thần tu sĩ bị đánh bật lại phút chốc sau dung hợp hoàn toàn với thần hồn Tiêu Phong tạo thành một bộ phận ký ức.

Quỷ linh kia từ nay trở đi hóa thành một oan hồn trong ngàn vạn oan hồn của Tiêu Phong. Tuy lần này nguy hiễm vô cùng nhưng cũng đồng thời đưa tới cơ duyên to lớn.

Có được Hoá Thần ký ức đồng nghĩa từ nay về sau trong tu luyện, lịch luyện hay kinh nghiệm thực chiến Tiêu Phong hắn ăn đứt người thường, tất nhiên vì ít đi đường vòng cho nên con đường của hắn sẽ ngắn hơn và bằng phẳng hơn rất nhiều.

Hơn nữa lúc này Tiêu Phong cảm thấy mình có dấu hiệu mạnh mẽ đột phá Trúc Cơ, dưới áp lực do Hóa Thần ý chí mang lại, Trúc Cơ chỉ còn cách một bước nhỏ. Trúc Cơ thành công thọ nguyên liền tăng lên 300 năm, thoát ly hoàn toàn phạm trù phàm nhân. Từ đây bước một bước rất dài trên con đường truy cầu đại đạo.