Chương 81: Phú ông Dự Niên

Thương Sinh Giang Đạo

Chương 81: Phú ông Dự Niên

Chương 81: Phú ông Dự Niên

Chương 081: Phú ông Dự Niên

Mai Hoa Kiếm Tôn không phải người sẽ quan tâm đến mấy vấn đề tiểu tiết nhưng có một chuyện cấm kỵ tuyệt đối không được phạm phải, đấy là chê hắn lùn.

Tất nhiên, "chê lùn" không chỉ đơn giản biểu thị qua lời nói, mà còn ở hành động. Dự Niên mới mười ba tuổi, chiều cao chỉ mới hơn mét rưỡi đôi chút, nhưng lại có thể dễ dàng vỗ vai hắn thì chẳng khác nào đang gián tiếp chê lùn, đã thế còn chê rất trực diện.

Mai Hoa Kiếm Tôn dễ tính với Dự Niên, nhưng riêng chuyện này thì hắn không thể dễ được rồi. Vì vậy, ngay sau lời cưỡng ép trá hình đó, Dự Niên đã bị đánh cho một trận kinh hồn táng đảm. Mặc dù đôi bên không dùng nội lực, cũng không dùng vũ khí, chỉ dùng mỗi đánh đấm cơ thể bình thường, nhưng Mai Hoa Kiếm Tôn vẫn có thể áp đảo Dự Niên như bình thường.

Kinh nghiệm và mật độ thớ cơ giữa đôi bên chênh lệch quá nhiều, nên chẳng có gì lạ nếu Dự Niên thành bao tải để Mai Hoa Kiếm Tôn xả giận. Tất nhiên, vì Mai Hoa Kiếm Tôn biết đệ đệ mình là Tiên Thiên Cực Hàn Thể nên không dễ gì hắn nhẹ tay, dù sao thể chất đấy vốn tăng khả chịu đòn bẩm sinh mà, đấm mãi cũng chưa chắc đã gãy xương.

Cuối ngày, Dự Niên bị đập cho nằm bẹp dí ngay trên đất, tuyết trắng rơi trên lưng xém chút nữa là chôn hắn luôn. Còn Mai Hoa Kiếm Tôn thì cười tươi rất sảng khoái, sau chủ động vác Dự Niên lên vai mà quay về lại thanh lâu.

Nói đến thanh lâu, mãi đến tận ba tháng trước Dự Niên mới biết đây là gia sản riêng của Mai Hoa Kiếm Tôn. À, nói đúng hơn thì đây là "quà" của đệ tử tục gia. Chủ nhân trước của thanh lâu này vốn là đệ tử tục gia của Hoa Sơn, trước khi qua đời, thay vì truyền lại cho con cái, lão lại quyên tặng cho Mai Hoa Kiếm Tôn để đổi lại một ân huệ. Ân huệ đấy chẳng đâu xa lạ, đấy là bảo hộ con cháu của lão khi lão qua đời.

Khi không được tặng nguyên một tòa thanh lâu làm chỗ đặt chân cũng như thu thập tình báo, Mai Hoa Kiếm Tôn tất nhiên không từ chối, nhưng hắn cũng không ngu đến mức tiếp nhận yêu cầu mà không đi kèm điều kiện. Và điều kiện đó là hắn chỉ bảo vệ đời con mà thôi, còn đời cháu thì không liên quan.

Với sự thật hiện tại là thanh lâu thuộc về Mai Hoa Kiếm Tôn, Dự Niên đại khái đã biết được kết quả của cuộc giao dịch đó rồi. Có điều, ca ca hắn dù vô lại thật thì vẫn là một đạo nhân của Hoa Sơn, tiếp nhận thanh lâu này thì có hơi… vượt quá giới hạn.

Đáng tiếc, Dự Niên vẫn còn đánh giá thấp độ vô lại của Mai Hoa Kiếm Tôn. Hắn không quan tâm thật, cũng chẳng màng đến thiên hạ đàm tiếu ra sao. Dù gì thì có ai biết hắn sở hữu thanh lâu đâu chứ. Đã vậy, hắn còn định ném cái thanh lâu này cho Dự Niên để phủi sạch quan hệ đây.

Vậy Dự Niên đồng ý chứ?

Tất nhiên là đồng ý rồi, ai lại đi từ chối món quà không kèm điều kiện như thế này chứ. Gì chứ tiền thì Dự Niên không chê. Có tiền, có đồ ăn ngon, có quần áo đẹp, vấn đề tài chính của hắn rốt cuộc cũng được giải quyết.

Đương nhiên, gọi là "không kèm điều kiện" chứ thực chất vẫn có những điều kiện nhất định, đó là Mai Hoa Kiếm Tôn được quyền dùng thanh lâu để thu thập tình báo cho Hoa Sơn và bản thân.

Dự Niên không quan tâm đến mảng đó lắm, vì một trong những mục đích nắm giữ thanh lâu trong tay của hắn cũng là thu thập tình báo. Trừ bỏ những tình báo quan trọng liên quan đến Hoa Sơn thì Mai Hoa Kiếm Tôn cũng chẳng giấu hắn điều gì, nên hắn cũng có thể thông qua đấy để thu thập thêm thông tin trôi nổi trên giang hồ.

Trong suốt chiều dài lịch sử của nhân loại, ngoại trừ chạy đua vũ trang thì cuộc chiến tình báo cũng khốc liệt không kém, chẳng qua hệ quả cuối cùng vẫn là một cuộc chiến vũ trang toàn diện. Ở bất cứ quốc gia hay thời đại nào, tình báo đều mang một vị trí tối quan trọng, nên Dự Niên sẽ thâu tóm nó ngay từ đầu, và điểm khởi đầu… chính là thanh lâu.

Thanh lâu là nơi phức tạp, dạng người nào cũng có, từ quan lại quyền quý nên nông dân bình phàm, chỉ cần dám bỏ tiền thì bất kỳ ai đến đây cũng đều là thượng đế. Mà đã là chốn phức tạp thì thông tin qua lại cũng sẽ phong phú đến mức không còn lời để chê. Rượu vào lời ra, lại thêm dùng sắc quyến rũ kèm theo vài lời đường mật vẫy gọi nữa thì muốn tránh cũng khó.

Nói theo ngôn ngữ hiện đại, Dự Niên hiện giờ đang phạm tội mại dâm, thậm chí là hối lộ rất nghiêm trọng, nhưng vì đang ở triều đại phong kiến nên hắn chẳng có tội gì cả. Tính thời đại mà thôi, không có gì phức tạp. Chỉ là do hắn biết quá nhiều, nên nghĩ cũng nhiều không kém. May thay, hàn khí nội sinh đã bình ổn tâm thế lại giúp hắn.

"Niên Niên, há miệng ra nào!"

Dự Niên ngoan ngoãn há rộng miệng ra để Mai Hoa Kiếm Tôn trút hết đồ ăn vào, dù sao hắn cũng bị đập một trận nhừ tử rồi, nên giờ chẳng thể nhấc nổi tay chân. Cũng may, ca ca của hắn còn có chút nhân tính giúp hắn ăn, không thì lần kế hắn cũng chẳng ngại tiếp tục chê lùn đâu.

"Dạo gần đây không thấy huynh đi làm nhiệm vụ, giang hồ không phát sinh sự kiện lớn gì nhỉ?"

Đang lúc dùng bữa, Dự Niên cố gắng tìm kiếm chủ đề để trò chuyện. Gì chứ ăn uống không trong yên lặng thế này cũng làm hắn ngứa ngáy lắm.

"Chuyện lớn thì ngày nào chẳng có, nhưng không liên quan gì đến Hoa Sơn nên ta cũng chẳng buồn để tâm làm gì. Dù sao ta cũng không bao đồng đến mức quản cả thiên hạ." Mai Hoa Kiếm Tôn nói dối không chớp mắt.

Nhắc đến sự kiện chấn động giang hồ dạo gần đây thì làm sao bỏ qua được sự kiện hủy diệt dốc Thường Xuân chứ. Cấm địa độc dược bị phá hủy, mấy tên cao thủ độc công trong giang hồ giờ này đang tức đến điên rồi kìa, thậm chí còn liên hợp với nhau để cùng trao thưởng cho tình báo liên quan đến thủ phạm.

Tất nhiên, nếu cái tên "Mai Hoa Kiếm Tôn" lộ ra thì đám người đó chắc chắn sẽ ngậm miệng mà thành thật làm người ngay. Dẫu vậy, hắn an toàn thì không có nghĩa đệ tử đời hai, đời ba của Hoa Sơn sẽ an toàn.

Tên tuổi của Mai Hoa Kiếm Tôn rất lớn, nhưng không có nghĩa hắn là kim bài miễn tử của Hoa Sơn. Chỉ cần mấy tên cao thủ độc công đấy không trực tiếp tấn công đệ tử đời ba, thay vào đó để đệ tử của mình động thủ, thì hắn cũng vô pháp nhúng tay vào, chỉ có thể giương mắt nhìn.

May mắn thay, người duy nhất biết được sự thật là Diệu Hoa sư thái cùng chúng đệ tử trung thành của Am Thái Hằng. Vì vậy, danh tính của Mai Hoa Kiếm Tôn đã được bảo toàn. Ngặt nỗi, để giữ bí mật, Hoa Sơn cũng đã tốn một cái giá không nhỏ, buộc hắn phải bỏ thêm tiền túi để bù vào thâm hụt ngân sách của Hoa Sơn dạo gần đây.

Có điều, thông tin không bị lộ hiện giờ thì không có gì đảm bảo ngày sau sẽ không bị lộ. Vì vậy, trong mấy tháng gần đây, Mai Hoa Kiếm Tôn có âm thầm cho các loại độc nhẹ vào đồ ăn để giúp Dự Niên tăng khả năng kháng độc, dù rằng mới đầu sẽ cực kỳ chật vật.

Ngoài ý muốn của Mai Hoa Kiếm Tôn, mặc cho mọi thể loại độc nhẹ được thêm vào thức ăn, Dự Niên vẫn nuốt trôi ngon lành, thậm chí còn chẳng có dấu hiệu đau bụng, đi ngoài hay sốt vặt. Hắn cũng đã thử loại độc mạnh hơn, nhưng dường như Dự Niên cũng chẳng hề hấn gì cả. Lúc ấy, hắn mới biết được nguyên lai đệ đệ mình tà môn hơn hắn nghĩ. Không những tiềm lực cao chót vót mà đến khả năng kháng độc cũng kinh khủng không kém.

Mai Hoa Kiếm Tôn nhiều lần tự dặn với lòng mình là không thắc mắc đến quá khứ của Dự Niên, nhưng xem ra lần này hơi khó rồi. Vì không phải nhà nào cũng có đủ năng lực để giúp tăng khả năng kháng độc cho hậu nhân đâu. Thậm chí đến các thế gia võ học lâu đời cũng không làm được điều ấy. Huống hồ, khả năng kháng độc của Dự Niên còn mạnh hơn cả Tông Sư, nên Mai Hoa Kiếm Tôn hoài nghi phải chăng đệ đệ hắn… là hậu nhân của môn phái thiên về độc.

Có điều, nghĩ đi nghĩ lại thì độc tố và tuyệt học phù hợp với Tiên Thiên Cực Hàn Thể vốn dĩ không liên quan gì đến nhau cả. Nếu có thì cũng chỉ có chút chút thôi, không đủ để duy trì một đạo thống trọn vẹn. Bởi đã dùng đến độc thì võ công cũng sẽ liên quan đến độc. Đằng này, tuyệt học Thái Hàn Kinh của Dự Niên thật sự rất "tinh khiết" khi nó bao hàm về lý giải thể chất lẫn chiêu thức võ công rất toàn diện.

Dự Niên từng cho Mai Hoa Kiếm Tôn xem qua một đoạn nhỏ, nên hắn vẫn còn nhớ sự đáng gờm của Thái Hàn Kinh. Nếu so với tuyệt học Phái Hoa Sơn thì rõ ràng trên tầm rất nhiều, đáng tiếc, lại giới hạn ở thể chất nên không có tính đại chúng cho việc lập môn phái.

Nhưng trên quan điểm của Mai Hoa Kiếm Tôn mà nói, thế là quá đủ rồi, vì tuyệt học thì không nên quá đại chúng, như thế mới đảm bảo được giá trị cao ngất của tuyệt học.

"… Niên Niên, đệ nói thêm một chút về bản thân cho ca biết được chứ?" Lưỡng lự một hồi, Mai Hoa Kiếm Tôn vẫn quyết định hỏi.

"Đợi đệ báo thù xong đã." Dự Niên đáp ngay không do dự.

"Lâu thế…"

"Đợi đi."

"…" Thật tình, đứa nhỏ này chẳng đáng yêu gì hết.