Chương 552: Sáng mắt
"Ngươi có gì mà lại suy nghĩ mãi như thế, có phải chữa trị sẽ có gì khó khăn không?"
Băng Thần nhanh chóng đi tới rồi nói:
"Ta chỉ đang suy nghĩ về Lam Ngọc thôi, nàng ta có một chút gì đó không bình thường, các ngươi cũng nên cẩn thận nàng ta một chút."
Lý Sư Sư lắc đầu nói:
"Nàng ta được cha ta nhận làm đệ tử, đồng thời nàng cũng là con của phó trưởng ban tư pháp hoàng gia, làm sao có chuyện nàng có vấn đề."
Băng Thần mỉm cười nói:
"Hai cái ngốc cô nương, nếu trên thế gian mọi chuyện lúc nào cũng đơn giản như thế thì đã không có chuyện các thế lực tà ác phát triển như thế này rồi."
Hắn ngồi xuống giường rồi rồi mỉm cười nhẹ giọng nói:
"Ta hi vọng sau khi được ta chữa trị các ngươi có thể dùng ánh mắt của mình một cách tốt hơn chứ đừng chỉ nhìn mọi thứ một cách quá đơn giản, tuy nhìn mọi thứ đơn giản có thể làm con người ta dễ chịu hơn thế thưng cái gì cũng phải có hạn độ của nó, nếu không thì các ngươi sẽ khiến những kẻ ranh ma coi như ngu ngốc để lợi dụng."
Lý Sư Sư tuy ngốc nhưng cũng không bằng Lý Tầm Yên, nàng hiểu được hàm ý của Băng Thần, Lý Liễu Liễu thì từ đầu chỉ lắng nghe, nàng ngồi dậy rồi nói:
"Ta tin ngươi "
Băng Thần mỉm cười nói:
"Ngươi tin ta thì tốt, dù cho nàng không có gì thì cũng không liên quan, những nhỡ có cái gì thì chúng ta cũng kịp đề phòng."
Lý Sư Sư lên tiếng hỏi:
"Ngươi đã có thể chữa trị chưa Băng Thần?"
Băng Thần mỉm cười nói:
"Các ngươi đã đợi giây phút này quá lâu rồi thì phải, thế ai muốn chữa trị trước?"
Lý Liễu Liễu mỉm mối rồi nói:
"Ngươi chữa cho tỷ tỷ ta trước đi."
Lý Sư Sư lắc đầu nói:
"Ngươi chữa cho muội muội của ta trước đi nàng cần hơn."
Băng Thần chép miệng nói:
"Hai người các ngươi ai cũng muốn nhường cho người còn lại thôi thì để ta quyết định thay cho, ta sẽ chữa cho Liễu Liễu trước, với lại ta nói trước hai mắt của các ngươi đã bị người dùng nguyền rủa khiến cho không thể tiếp thu quá nhiều sinh lực.
Sinh lực của các ngươi cũng quá kém, thực ra nếu các ngươi lên cấp Loạn Tượng thì cũng tự nhiên sẽ sáng mắt thôi nhưng như thế thì quá lâu, bây giờ ai muốn sáng mắt thì phải lấy được một luồng sinh lực mạnh mẽ chứa dương khí to lớn."
Băng Thần ngồi thẳng lên giường lấy ra vũ khí của mình rồi đưa Lý Liễu Liễu nói:
"Cứ như đang ăn kem, chứng nào lấy được sinh lực cùng dương khí thì bắt đầu chữa trị."
Lý Liễu Liễu e thẹn làm theo lời Băng Thần nói, sau đó thì Băng Thần chậm rãi hưởng thụ sự hầu hạ của nàng ta còn Lý Sư Sư thì im re không dám nói gì cả, trong đầu nàng nảy ra một suy nghĩ:
"Có khi nào hắn ta lừa chúng ta để hai người làm chuyện xấu hổ cho hắn."
Rất lâu sau đó
"Ực, ực "
Tiếp nhận hết toàn bộ dương khí của Băng Thần sau đó nàng ngẩng đầu lên, Băng Thần ngay lập tức dùng thanh tẩy thuật lên mắt của nàng ta, nguyền rủa bị làm yếu đi sau đó sinh lực tràn vào nhanh chong tu bổ con mắt.
Đồng thời dương khí bắt đầu đánh nhau với nguyền rủa khiến nó càng lúc càng lép vế, Băng Thần cũng nhanh chóng dùng tiếp thanh tẩy thuật để bóp nghẹt nguyền rủa, một lúc sau nguyền rủa hóa thành một luồng khí đen bốc lên sau đó bị Băng Thần nhẹ nhàng bóp vỡ.
Băng Thần sau đó nhỏ giọng nói:
"Ngươi mở mắt ra đi Liễu Liễu."
Lý Liễu Liễu mở mắt ra nhìn khung cảnh xung quanh thì bị chói lóa bởi ánh sáng từ Kim Long Trù Phòng, nàng hạnh phúc nói:
"Ta có thể nhìn thấy rồi "
Lý Sư Sư nghe thấy thế thì lập tức vào việc nhưng lần này Băng Thần không còn giữ được sự bình tĩnh của mình, kích thích khiến cho tay hắn không để yên được một chỗ mà leo lên thân thể hai tỷ muội chạy loạn.
Lý Liễu Liễu cùng Lý Sư Sư cả ngươi mềm hết cả ra thì Băng Thần mới chữa xong cho Lý Sư Sư, hắn ta mỉm cười nói:
"Hai vị tiểu thư ta đã chữa trị xong cho hai ngươi, trong quá trình chữa trị nếu có gì mạo phạm thì hai ngươi bỏ qua."
Lý Sư Sư lắc đầu nói:
"Chữa bệnh chuyện không nói nhưng sau khi chữa xong những chuyện chúng ta làm không phải phạm vi chữa bệnh, chúng ta từ nhỏ tuy mù lòa nhưng những điều cơ bản như thế này chúng ta cũng biết.
Rõ ràng ngoài bước cuối cùng thì ba chúng ta cái gì cũng đã làm rồi, ngươi làm nam nhân lại muốn trốn tránh trách nhiệm hay sao, nếu chúng ta ra ngoài tìm nam nhân thì ngươi coi như không có một cặp sừng thì cũng có thể tặng ngươi một cái sừng."
Băng Thần mỉm cười nói:
"Thế các ngươi muốn sao?"
Lý Sư Sư nghiêm túc nói:
"Thực ra chúng ta có một lời thề, khi xưa Đỉnh Liêm thần y cũng không chữa được thì hai tỷ muội chúng ta vốn nghĩ không thể chữa mắt thế nên mới có lời thế đó, chúng ta thề rằng nếu ai có thể chữa trị cho chúng ta thì không kể tuổi tác, không kể tu vi hai tỷ muội đều sẽ gả cho ngươi đó, tất nhiên nếu người đó chịu lấy hai tỷ muội chúng ta."
Lý Liễu Liễu vòng tay qua cổ hắn ta nhìn thẳng vào đôi mắt của hắn rồi hỏi:
"Thế ngươi có tiếp thu hai chúng ta không?"
Băng Thần mỉm cười nói:
"Tại sao không? Các ngươi xinh đẹp thế này cơ mà."
Ba ngươi trò chuyện một lúc sau đó nhanh chóng đi ra ngoài, Băng Thần cảm giác chưa phải lúc để mình làm thịt hai cô nàng này, đặc biệt hắn muốn làm chuyện đó trong căn phòng của hai nàng cơ, chiếc giường rộng lớn vẫn làm hắn ta nhớ mãi không quên.
Ba người sau đó đi ra ngoài, Lý Tầm Yên chưa kịp nói gì thì Lý Liễu Liễu đã mỉm cười nói:
"Ta từng rất chắc chắn rằng cô cô rất đẹp, không ngờ ngài đẹp như thế này."
Lý Tầm Yên nước mắt rơi xuống nói:
"Hai ngươi đã sáng mắt rồi."
Lý Sư Sư cùng Lý Liễu Liễu ôm lấy nàng nói:
"Từ mai chúng ta có thể đường đường chính chính nhìn thế giới này rồi."
Ba nàng đang khóc vì vui vẻ thì Băng Thần lại để ý cái khác.