Chương 558: Tân Sinh Vương Giả

Thú Tu Thành Thần

Chương 558: Tân Sinh Vương Giả

Băng Thần chiến thắng dễ dàng như thế trong mắt người khác rất ghê gớm nhưng chỉ có Thủy Linh cùng chính hắn ta biết được rằng chiến thắng vừa nãy không hề đúng một chút nào, tất nhiên những người trên đài cao kia cũng phát hiện một chút gì đó nhưng họ không thể chắc chắn được.

Trên không trung ba người kia nhìn thấy tình hình như thế tất nhiên cũng cảm nhận được, Trọng Phàm nhìn xuống rồi nói:

"Đa Trọng Phân Thân còn ghê gớm hơn cả chúng ta, chỉ là không biết hắn ta lúc nãy đi đâu."

Đỉnh Liêm cười nói:

"Có lẽ hắn ta thật sự là lão tổ chuyển thể như thế rất có thể những truyện chúng ta không thể hoàn thành sẽ được hắn ta hoàn thành."

Sở Nam nhìn Đỉnh Liêm nhỏ giọng hỏi:

"Ý huynh là lời tiên tri của sư phụ trước khi ngài lâm trung."

Đỉnh Liêm nhỏ giọng mỉm cười nói:

"Chúng ta cứ coi như không thấy gì cả, trừ khi hắn ta gặp rắc rối không thể tự mình giải quyết, nếu không chúng ta cứ ở ngoài quan sát thôi, ngươi không thấy như thế rất thú vị sao, nhìn kẻ có thể giết chết người mà cả ba chúng ta cũng chỉ ngang tay, quá thú vị luôn ấy chứ."

Sở Nam nghe thấy thể cũng mỉm cười nói:

"Sư huynh nói có lý, bây giờ chúng ta quay lại tu luyện thôi, tương lai còn có nhiều chuyện phải làm, Hồng Hắc tu vi tiến bộ còn chúng ta thì không sau này đánh nhau sẽ rất dễ ăn thiệt thòi."

Đỉnh Liêm nhỏ giọng nói:

"Các ngươi muốn tăng thực lực nhanh thì có thể mặt dày đi hỏi hắn, nếu vẫn không buông xuống được mặt mũi thì ta có cách này để hắn ta tự nguyện ra tay, chúng ta chỉ việc chờ đợi thôi."

Sau đó ba người bàn tán cái gì thì không ai biết cả, chỉ thấy nụ cười trên gương mặt của bọn họ tươi roi rói, họ vui như thế thì Băng Thần ở phía dưới đã chán ngắt rồi, đấu tới tận hai mươi trận vẫn chưa có ai khiến hắn ta phải thật sự ra tay.

Trận chung kết Băng Thần gặp Lam Ngọc, nàng ta nhìn hắn một hồi vẫn chưa ra tay, Băng Thần thở dài nói:

"Ngươi ra tay nhanh lên chúng ta còn về ăn cơm, nếu không lại trễ giờ ăn tối."

Lam Ngọc thở dài một hơi sau đó lấy hết ma lực của mình dồn vào một đòn phóng về phía Băng Thần

Hỏa Long Phần Thiên

Nhìn thấy đòn tấn công tổng lực của nàng thì thay vì đón đỡ Băng Thần lại chọn cách né tránh chứ không đón đỡ như những người trước, Băng Thần đợi con rồng lửa bay qua qua thì mới nhẹ giọng nói:

"Ta tu vi cao nhất là Vũ giả chứ không phải Pháp sư ngươi quên rồi sao."

Hắn đi lại chỗ nàng, Lam Ngọc mím môi đứng tại chỗ, ẵm nàng lên hắn nhỏ giọng nói:

"Trọng tài ngài cũng thấy nàng ta cả người run như cấy sấy thế này thì còn đánh đấm gì nữa, ngài tuyên bố ta thắng cuộc để ta còn đưa nàng ta về nghỉ ngơi đi."

Trọng tài nhìn Băng Thần rồi nói:

"Không được, nhất định phải có một người chạm đất ngoài sàn trước thì mới tính, nếu không ít ra đối thủ cũng phải bất tỉnh."

Băng Thần nghe xong thì lấy tay chặt nhẹ vào phần gáy của cô nàng khiến nàng ta hoàn toàn bất tỉnh, trọng tài mỉm cười nói:

"Ngươi cùng cô nàng này đã tạo ra trận đấu chung kết nhanh nhất lịch sử rồi đấy."

Băng Thần mỉm cười nói:

"Phiền ngài công bố kết quả đi lão sư chứ đứng ở đây mãi chúng ta sốt ruột lắm."

Trọng tài cười nói:

"Phải rồi tân sinh các ngươi ai cũng giống nhau chỉ muốn đi nghỉ, nhưng mai sau vừa đi vào Tân Sinh lại phải đi học thì các ngươi thích như thế cũng phải."

Hắn sau đó dùng pháp lực khuếch đại lên thông báo:

"Lam Ngọc bạn học đã bất tỉnh người chiến thắng là đối thủ của nàng Băng Thần bạn học, Băng Thần bạn học sẽ nhận được số tài nguyên tu luyện gấp mười lần những người khác để vinh danh cũng như tạo điều kiện tu luyện cho đệ nhất Tân Sinh.

Ta mong hai mươi năm sau chúng ta lại có thể chào đón một thế hệ nhân tài nhân tài như thế này một lần nữa, mọi người cùng ta hô vang tên người chiến thắng tân sinh chi vương Băng Thần đi nào."

"Băng Thần "

"Băng Thần "

"Băng Thần đẹp trai nhất "

"Băng Thần là số một "

Không cần nghĩ cũng biết mấy cô nàng hô rất to, các nàng giống như muốn thi xem hai hô to hơn để thu hút sự chú ý của Băng Thần vậy, Băng Thần cũng rất lịch sự mỉm cười vẫy tay với mọi người ở dưới.

Sau đó hắn dung Pháp lực kéo đang lơ lửng Lam Ngọc đi về phía mấy người khác, mấy cô nương kia thì biết trước Băng Thần sẽ thành tâm điểm thế nên chuồn trước từ bao giờ, chen qua các đám đông mất cả mấy tiếng đồng hồ thì Băng Thần mới về được đến nhà.

Đưa Lam Ngọc vào phòng nghỉ thì hắn ta mới có thời gian đi vào bên trong Kim Long Trù Phòng xem xét hai mẹ con kia, nhưng khi hắn ta đi vào thì thấy Trình Tú đã yếu ớt vô cùng, hơi thở của nàng cực kỳ yếu kém sức lực cũng dường như không có, hắn cũng phải thăm dò bằng pháp lực nếu không còn tường nàng đã chết.

Băng Thần lập tức sốt ruột khi công sức hắn khổ sở một đêm sắp toi đời.