Chương 1049: Siêu cấp công hội phụ trợ
"Thực ra cũng là có chút đặc biệt, bốn vị tỷ tỷ của ta chức nghiệp thuộc loại sinh hoạt Quản Lý, bốn vị đệ đệ lại có chức nghiệp là Tứ Trấn Phủ."
Băng Thần nghe tên thì hơi hiểu hiểu về đặc thù rồi nhưng chính xác thì cần phải nghe trực tiếp họ nói:
Hạ Thi Mạn lên tiếng:
"Để ta nói về chức nghiệp của mình đi, một công hội bình thường sẽ chỉ có hội trưởng và phó hội trưởng, trưởng lão chức vị, phía dưới là chấp sự và đội trưởng. Những chức vụ khác thì đều do mọi người tự phân chia cho nhau, thế nhưng có bốn người chúng ta thì khác hoàn toàn."
Băng Thần bắt đầu cảm thấy thú vị:
"Các vị cứ từ từ nói cho ta biết xem khác biệt ở chỗ nào."
Hạ Thi Mạn gật đầu nhẹ nhàng nói:
"Đầu tiên chúng ta gia nhập công hội sẽ tự động thêm chức vụ quản lý, công suất vận hành sẽ tăng 1/4 với mỗi người gia nhập. Đủ bốn người chúng ta gia nhập thì sẽ tăng 100%, tức boss hội nếu đánh một lần thì sẽ thành hai lần, buff công hội tăng 100%, lợi ích hội cũng tăng 100%.
Các vị trí trong công hội cũng sẽ do bọn ta sắp xếp, hội trưởng có thể thông qua bọn ta biết được thành viên trong công hội đánh quái rớt ra gì. Một ngày đánh quái bao nhiêu thời gian, nghỉ bao nhiêu tiếng, nói chung là trong công hội ngươi sẽ giống như Thiên Đạo bao quát được tất cả mọi thứ."
Băng Thần nhíu mày hỏi:
"Ta không tin chuyện tốt như vậy lại tới tay ta, các ngươi nói đi lý do để các ngươi bỏ tiền để được gia nhập một cái công hội mà chủ nhân của nó vừa mới nghĩ sẽ tạo cách đây vài phút xem?"
Hạ Thi Mạn thở dài nói:
"Nghề nghiệp này đặc thù đó là chúng ta không thể đánh quái bởi chỉ số siêu thấp, cấp độ sẽ tự động tăng khi hội trưởng lên cấp, Quản Lý sẽ chỉ thua hội trưởng hai cấp trong bất cứ hoàn cảnh nào.Phải thật lâu về sau khoảng cấp độ 500 chúng ta mới có thể mở ra Sao Chép kỹ năng.
Kỹ năng của chúng ta sẽ chính là kỹ năng của boss hội và một kỹ năng của Hội trưởng, trong Thiên Đạo trò chơi cấp độ hơn ngươi chắc chẳng có ai. Nếu chúng ta theo bất cứ ai khác thì sẽ có phong hiểm nhất định vì ngoài lợi ích có được thì Hội Trưởng tử vong chúng ta cũng tử vong."
Băng Thần nghe xong cười lên:
"Chức nghiệp thể loại gì thế này, các ngươi hội trưởng không muốn chết thì không đi boss không đánh quái, nhưng nếu như thế thì ít lên cấp. Nếu đánh mà chết nhiều thì các ngươi cũng ngỏm nhiều, người nghĩ ra chúc nghiệp loại này thật đáng nể, IQ nằm ở tầm vô cực luôn rồi."
"Ắt xì "
Hạ Y xoa xoa mũi khẽ giọng:
"Quái lạ, mình mà cũng bị bệnh sao, chỉ mất tu vi thôi mà thân thể vẫn bình thường chứ nhỉ?"
Hạ Thi Mạn tiếp tục nói:
"Theo dữ liệu bọn ta thu thập được thì ngươi cực mạnh, người bên cạnh cũng mạnh không kém, khả năng bỏ chạy cũng cực kỳ siêu việt thế nên chúng ta sẽ chết ít hơn một chút. Chưa kể tốc độ tăng cấp của ngươi cũng cực nhanh thế nên cũng coi như ngồi mát ăn bát vàng."
Băng Thần gật đầu khẽ giọng:
"Có vẻ hợp lý, ta thông qua."
Hắn quay sang nhìn bốn tên thanh niên kia rồi hỏi:
"Còn các ngươi thì có vấn đề gì?"
Hạ Long Mạn gãi đầu cười nói:
"Tứ Trấn Phủ thực ra chỉ là chức nghiệp canh phòng công hội, công hội càng mạnh thì chúng ta càng mạnh, nhiệm vụ của chúng ta cũng đơn giản. Bốn người khi ở trụ sở sẽ tạo ra kết giới bảo vệ cho công hội, ngoài ra lượng máu của các công trình cũng sẽ lớn hơn.
Quan trọng nhất chúng có thể khiến cho boss hội tự động đầu hàng, nếu mà boss ở bên ngoài chúng ta cũng có thể triệu hồi để nó bảo vệ công hội với điều kiện hội trưởng phải tự tay kết liễu nó. Chúng ta nghe nói ngươi kết liễu Bát Đại Kỳ Xà thế nên....hì hì."
Băng Thần nghe tiểu tử này nói chuyện thì hóa ra mấy tên này nhậm chức xong trực tiệp triệu hồi ra Bát Đại Kỳ Xa mở kết giới nằm ngủ khỏe cũng được. Cái thể loại phong cách này rất giống với chức nghiệp của bốn người Hạ gia tỷ muội, có khi lại còn do một người tạo ra.
Đã nắm rõ thông tin thì liền vào việc, Băng Thần khẽ giọng nói:
"Chức nghiệp của các ngươi rõ ràng quá tốt, ta cũng có điểm mạnh riêng để các ngươi có thể dựa dẫm, thế nhưng Hạ Phàm ngươi không sợ Đông Phương Chính Nam biết chuyện sẽ tức giận hay sao?"
Hạ Phàm mỉm cười nói:
"Vấn đề này thì ngươi có lẽ không biết quy củ của Hạ gia rồi, huynh đệ trong gia tộc vừa sinh ra thì đã có phần riêng của mình. Mọi người có thể tùy ý vận dụng, tám người này từ khi đi vào trong Thiên Đạo liền chẳng có mục đích gì ngoài thu thập dữ liệu người chơi.
Họ chọn ngươi là ý kiến riêng của họ, nếu ta quyết định được tất nhiên họ sẽ là người của Đông Phương công hội. Tuy nhiên họ nói Đông Phương hội trưởng quá cùi bắp nên ta cũng chịu, tiền để gia nhập cũng chính họ trả còn ta không biết gì cả, ta chỉ phụ trách liên lạc thôi."
Băng Thần khẽ vỗ trán của mình cười nói:
"Cuối cùng ta cũng hiểu tại sao mấy người trong công hội kia lại mặc ngươi liên lạc riêng với ta. Thôi thì như thế cũng tốt, còn mấy người các ngươi cũng không cần trả tiền để gia nhập, về sau sẽ là người một nhà, khi đó các ngươi cố gắng làm tốt công tác của mình là được, sóng gió bên ngoài ta lo.
Chúng ta thượng lượng coi như xong, bây giờ ta có việc bận phải đi trước, còn Hạ Phàm chắc cũng đi ra cổng phó bản đợi đi là vừa, giải quyết xong cho Đông Phương hội trường thì họ sẽ phân ra giúp hết mười người còn lại cùng lúc."
Hạ Phàm cười nói:
"Cám ơn Băng Thần huynh đệ đã chịu tới đây gặp mặt."
Băng Thần mỉm cười nói:
"Lần này người gặp chuyện tốt là ta mới đúng, về sau nếu Đông Phương công hội có sụp thì ta sẽ rất chào đón ngươi."
Hạ Phàm chỉ cười chứ không đáp, đây cũng coi như một loại bảo hiểm dành cho hắn ta, dù sao Đông Phương công hội đến giờ cũng chỉ có tên. Kiến Bang Lệnh họ chưa tìm được nên vẫn chưa chính thức thành lập, huống chi công hội người liên kết đặt quá nặng lợi ích.
Tuy có Đông Phương Chính Nam duy trì cân bằng nhưng loại tổ chức như thế này khả năng sụp đổ quá cao, ban đầu khi cùng Đông Phương Chính Nam gặp gỡ kiến tạo công hội hắn không nghĩ sẽ như thế này.
Băng Thần là con người nhạy bén nên chỉ cần quan sát được phương thức vận hành cơ bản cùng với thân phận của thành viên trong công hội toàn người thừa kế liền hiểu được. Loại công hội này muốn bền chặt gần như không thể, chỉ liên kết họ lại với nhau cũng đã rất tài ba rồi.
Trước khi rời đi hắn khẽ giọng hỏi:
"Hạ Phàm ta có một vấn đề muốn hỏi?"
Hạ Phàm mỉm cười đợi chờ:
"Nếu ta biết chắc chắn sẽ trả lời."
Băng Thần khẽ cười nói:
"Ta nghe tên của các tỷ đệ nhà ngươi thì liên tưởng đến truyền thuyết về hoa Bỉ Ngạn, có phải mẹ ngươi đặt tên các ngươi nhờ thế phải không?"
Hạ Phàm gật đầu vui vẻ đáp:
"Băng Thần công tử hiểu viết cũng đủ rộng, mẹ ta vốn đặt tên chín người chúng ta theo truyền thuyết hoa Bỉ Ngạn. Ngài ấy cả nhà theo Phật Đạo nên cục kỳ hâm mộ những truyền thuyết như thế, với lại chính vì vậy tên của chúng ta mới trở nên thật ý nghĩa."
Băng Thần gãi đầu khẽ giọng hỏi:
"Hình như bá mẫu đặt tên hơi sai rồi hoặc ngài ấy nhớ sai truyền thuyết thì phải."
Hạ Phàm vẫn không hiểu sai chỗ nào liền hỏi:
"Không thể nào."
Băng Thần mỉm cười nói:
"Nếu đúng hết thì tên ngươi phải là Hạ Hoàng Tuyền mới đúng."
Theo truyền thuyết Mạn Đà La Hoa (Bỉ Ngạn Trắng) là Mạn Châu Sa Hoa (Bỉ Ngạn Đỏ) ở dưới chốn Hoàng Tuyền. Có rất nhiều loại truyền thuyết nhưng nếu một Mạn Châu Sa Hoa rơi xuống làm Mạn Đà La Hoa thì xuống thẳng Hoàng Tuyền mới hợp lý.
Hạ Hoàng Tuyền (xuống âm phủ) thế mà Băng Thần cũng nghĩ ra được, Hạ Phàm cười miễn cưỡng nói:
"Cái này ta cũng không rõ, Băng Thần công tử có việc bận thì mau đi thôi."
Băng Thần không chiếm được câu trả lời bèn nhún vai quay đầu bỏ đi.
Đợi Băng Thần rời đi thì Hạ Thi Mạn mới khẽ giọng cười nói:
"Thế nào ngũ đệ ta đoán không sai chứ?"
Hạ Phàm chỉ biết thở dài.
Băng Thần trong lòng vui nở hoa, công hội không có khó đi đường dài, kiếp này không thể qua loa như kiếp trước trong Tân Sinh được. Lần này có đối thủ xứng tầm hắn nhất định sẽ chiến một trận hết mình.
Băng Thần hít một hơi trong lòng thầm hô:
"Chư Thiên Thánh Thần chờ ta đánh một trận."