Chương 1051: Nỗi lòng của Lan Anh
Có điều Băng Thần im hơi lặng tiếng thời gian dài như thế rất có thể đã đi vào trong Thiên Đạo rồi, nàng trừ bỏ kết giới mở ra thuần thức thăm dò. Ngay lập tức nàng đụng một cái kết giới khác, có điều nàng không vội phá hủy nó.
Bởi kết giới này thực sự chỉ cách âm cùng chặn lại thăm dò của Nguyên thần từ bên ngoài, nếu nàng đoán không nhầm tho Đế Thần Quân tạo ra để tránh người thăm dò. Còn Băng Thần thì nàng dễ dàng tìm thấy, hắn cùng tiểu Yến lại đang làm chuyện xấu hổ kia.
Thế nhưng làm nàng cảm thấy hơi lạ là âm thanh của tiểu Yến ngược lại có vẻ rất sung sướng thì phải, nàng ngó xem cũng thật đúng lúc. Băng Thần đạt giới hạn của mình liền thả hết toàn bộ hạt giống của mình vào trong khu vườn của tiểu Yến.
Làm cho Chiến Vũ Lan Anh giật mình là sau đó tiểu Yến lại dùng miệng để làm chuyện xấu hổ kia, rõ ràng Băng Thần còn chẳng nói lời nào. Nàng không tin được tiểu Yến lại có thể tự nguyện làm chuyện xấu hổ như thế, đã thế còn có vẻ rất say mê thì phải.
Đột nhiên Băng Thần khẽ vuốt mái tóc của tiểu Yến sau đó nhìn về hướng của nàng nở nụ cười đầy khiêu khích như đang muốn nói:
"Rồi cũng có lúc nàng sẽ giống nàng ta hiện tại."
Chiến Vũ Lan Anh sợ quá bèn tự lập kết giới tiếp tục nhốt mình trong phòng, Băng Thần ôm Hạ Tiểu Yến trong lòng khẽ giọng nói:
"Từ hôm nay nàng chính thức là nữ nhân của ta, những thứ người khác hưởng thụ tới nàng cũng sẽ không thiếu bất cứ cái gì."
Hạ Tiểu Yến nằm trong lòng hắn nhẹ thở dốc khẽ giọng hỏi:
"Đãi ngộ đặc biệt sao?"
Băng Thần khẽ vuốt ve thân thể mềm mại của nàng rồi khẽ giọng nói:
"Thế chất của nàng gọi là Mê Thiên Thánh Thể, mỗi lần nàng tiên đoán sẽ bỏ ra đại giới là thọ nguyên của mình, cái này thì chắc nàng cũng biết. Tuổi thọ của nàng không còn nhiều, tu vi muốn tịnh tiến để bù đắp tuổi thọ ngược lại không khó."
Hạ Tiểu Yến hơi vui cười hỏi:
"Chẳng lẽ huynh có cách để cho ta nhanh chóng tiến cấp Vũ Thần hay sao?"
Băng Thần gật đầu khẽ giọng nói:
"Cái này thì không sai, nhiều nhất chỉ khoảng nửa tháng, một tháng thì nàng có thể thăng cấp. Đầu tiên ta sẽ cho nàng công pháp mà tất cả các lão bà của Băng Thần ta đều tu luyện. Công pháp này tên Ngọc Nữ Tâm Kinh, lợi ích của nó quá nhiều nàng tự cảm nhận từ từ.
Với lại sau khi tu luyện nó nàng sẽ cảm nhận được sự hiện diện của những người khác, bọn họ cũng sẽ từ xa xôi cảm nhận được nàng. Theo như họ tính toán thì phải bắt đầu tu luyện công pháp này thì mới được bọn họ công nhận."
Hạ Tiểu Yến vẻ đê mê dần trôi bớt, thay vào đó nàng cẩn thận hỏi:
"Ta tu luyện Ngọc Nữ Tâm Kinh thì những vị tỷ tỷ kia cũng sẽ biết tới sự hiện diện của ta, công pháp này thực sự rất thần kỳ. "
Băng Thần mỉm cười nói:
"Đó chỉ là phần nhỏ nhất thôi, còn lợi ích của nó nàng không tưởng tượng được đâu, bây giờ nàng ngồi dậy sau đó tâm bình khí hóa đợi ta truyền tải công pháp sang cho nàng."
Hạ Tiểu Yến hơi đắn đo nhưng sau cùng vẫn hỏi:
"Tại sao huynh không để tiểu thư tập công pháp này trước?"
Băng Thần mỉm cười thật thà nói:
"Thực điều kiện để kích hoạt công pháp là chuyện chúng ta phấn đấu cả đêm qua. Bây giờ dù ta có đưa cho nàng ấy Ngự Nữ Tâm Kinh thì nàng ta cũng chẳng thể tụ luyện được thành công. "
Hạ Tiểu Yến hơi ngạc nhiên nói:
"Đừng nói công pháp này sáng tạo ra dành riêng cho mỗi lão bà của huynh đấy nhé?"
Băng Thần gật đầu khẽ giọng:
"Rõ ràng là như thế rồi, thôi chúng ta tắm rửa rồi đi ra ngoài làm việc thôi, với lại ta mà không kiếm việc làm thì Lan Anh chắc không chịu ra khỏi phòng đâu. Nàng ấy tối qua bị ta hù dọa đến giờ vẫn còn đang sợ, nàng ấy giác ngộ kém thật."
Hạ Tiểu Yến vuốt nhẹ mũi của hắn rồi nói:
"Huynh không được nói xấu tiểu thư, tiểu thư cũng thực sự rất mệt mỏi, áp lực nàng ấy phải gánh chịu từ khắp mọi chỗ. Huynh nếu được cho nàng ấy một chút thời gian để nàng ấy nghĩ thông, đùng một cái thì nàng ấy không chịu đâu."
Băng Thần khẽ mỉm cười nói:
"Nàng ta chịu nhiều áp lực như thế hay chúng ta cho nàng ấy thêm một ngày nghỉ ngơi nhỉ."
Hạ Tiểu Yến biết hắn ta có ý gì nhưng nàng chỉ e thẹn cười chứ không hề từ chối, thế là tất cả mọi chỗ trong căn phòng đều được hai ngươi mang ra làm chiến trường. Băng Thần về sau nhân lúc nàng yếu đuối bất lực còn xâm phạm cả cửa sau của nàng, khiến cho nàng chính thức trở thành nữ nhân bị hắn chiếm hữu hết mọi chỗ.
Giữa trưa hôm sau Hạ Tiểu Yến bước đi khập khiễng sang gõ cửa phòng Chiến Vũ Lan Anh, thế nhưng Hạ Tiểu Yến gõ mãi không thấy hồi đáp. Cuối cùng nàng đẩy cửa đi vào để cho Chiến Vũ Lan Anh nhìn thấy thì tiểu thư của nàng mới hủy bỏ kết giới.
Chiến Vũ Lan Anh ngó nghiêng xung quanh rồi hỏi:
"Hắn ta đi đâu rồi?"
Hạ Tiểu Yến khẽ giọng nói:
"Tiểu thư yên tâm, huynh ấy đã hứa với ta sẽ không đụng tới tỷ chừng nào tỷ chưa tự nguyện. Bây giờ huynh ấy đi tìm Chiến Vũ Hồng Hải có việc rồi, tiểu thư cũng nghỉ ngơi đủ rồi, chúng ta bây giờ đi tới diễn võ trường tiếp tục luyện tập cùng Hắc Dạ tỷ tỷ.
Ta đang phân vân nên tu luyện hay xử lý công vụ trước, dù sao trong hai ngày đồ vật cần xử lý cũng nhiều lắm. Nhưng nếu lười giải quyết thì sẽ càng nhiều hơn nữa, bối vối thật sự."
Chiến Vũ Lan Anh đam mê chiến đấu nên rất thích khi nghe đi tập luyện cùng Hắc Dạ thì trong lòng không khỏi vui sướng. Đi trên dãy hành lang nàng nhỏ giọng hỏi Tiểu Yến:
"Tỷ muội chúng ta ở giữa không cần nói dối làm gì, ngươi nói cho ta biết có phải chuyện kia rất thoải mái phải không?"
Hạ Tiểu Yến khó hiểu hỏi:
"Chuyện gì cơ?"
Chiến Vũ Lan Anh nhỏ giọng hết sức có thể rồi hỏi:
"Thì chuyện ngươi vơi Băng Thần làm suốt từ đêm hôm trước tới giờ đó."
Hạ Tiểu Yến bĩu môi chê trách:
"Đúng là cực kỳ thoải mái, thế nhưng cũng tại tiểu thư từ chối mà ta biến thành con mồi của hắn."
Chiến Vũ Lan Anh khẽ giọng cười nói:
"Hắn ta nói đi trừng phạt đồng phạm đã cùng ta mang hắn tới Chiến Vũ gia tộc."
Hạ Tiểu Yến thở dài nói:
"Tiểu thư làm ta bị hắn giày vò cả mấy ngày, lần này ta thiệt hại quá mức to lớn rồi, cơ hội ta nhất định không bù đắp được. "
Chiến Vũ Phong Lan khẽ giọng đáp:
"Ta cảm thấ ngươi cũng có vẻ thích hắn ta thì phải, như thế là ta kết mối lương duyên giữa hắn ta và ngươi còn gì nữa. Quan trọng nhất là ngươi thích người ta, nếu ta đồng ý thì làm gì đến phiên ngươi, chính vì tình nghĩa tỷ muội ta mới thế."
Hạ Tiểu Yến khẽ giọng hỏi:
"Tiểu thư ngươi còn chần chừ gì mà không nhường ra cho hắn luôn đi cho rồi, dù sao đó cũng là sớm muộn sẽ xảy ra. "
Chiến Vũ Phong Lan lắc đầu nói:
"Những thứ ngươi nói ta đều hiểu nhưng thay đổi suy nghĩ thì mới khó, ta càng không dễ đoạt được tương lại hắn mới chịu khó chăm sóc cho ta. Còn bây giờ ngươi hỏi lý do thì thực sự chính ta cũng không biết nói làm sao nữa.
Chỉ đơn giản là lúc này ta chưa muốn thôi, mà cũng có thể hắn quá huyền bí làm cho ta không yên tâm một chút nào. Ta sợ hắn một ngày sẽ biến mất đột ngột giống như khi hắn tiếp xúc với chúng ta vậy."
Kể cả Hoàng Đế và lão tổ đều phải cúi đầu trước hắn ta, hắn bị sự chuyển biến thân phận quá bất ngờ.
Hai người sau đó lết được tối diễn võ trường, lúc này Hắc Dạ rất rảnh do không thể vào Thiên Đạo thế nên chuyên tâm đấu tập với người của Chiến Vũ gia tộc. Ngó nghiêng thấy chắc chắn không có Băng Thần thì nàng mới hạ áo khoác xuống to giọng:
"Nào chúng ta tỷ thí thôi, Hắc Dạ tỷ."
Mọi người đánh nhau đủ kiểu trong khi Băng Thần vẫn đang gặp khó khăn trong việc muốn tìm Hắc Hải Hồng Hải thì lại không.