Chương 2: Ủy Ban Quản Lí Vũ Trụ.

Thu Thuế Toàn Thế Giới

Chương 2: Ủy Ban Quản Lí Vũ Trụ.

Không biết qua bao lâu, cuối cùng Hoa Đào cũng mê man tỉnh dậy. Đập vào mắt anh là bốn bức tường trắng toát cùng với mùi thuốc sát trùng gay mũi.

Đầu óc nhức nhối và hỗn loạn khiến anh không thể bình tĩnh suy nghĩ được, anh nhắm mắt lại cố để đầu óc thanh tỉnh và nghỉ ngơi. Sau một lát, Hoa Đào dần dần nhớ được những chuyện xảy ra hôm qua. Ông lão, đồng tiền, vòng xoáy và cả đốm sáng kia nữa. Kết hợp với hiện trạng, khả năng khá lớn là anh được người ta phát hiện và đưa vào bệnh viện.

- Đốm sáng kia là gì, tại sao nó lại bay vào đầu của mình? Tại sao mình lại ngất đi?

Hoa Đào cảm giác lo sợ vì có nhiều chuyện kì quặc xảy ra với mình, anh lẩm nhẩm tự hỏi và đột nhiên nhận được một luồng tin tức trong đầu:

"Ủy Ban Quản Lí Vũ Trụ
Người đại diện: Đoàn Hoa Đào"

- Ủy Ban Quản Lí Vũ Trụ, cái quỷ dì vậy.

Ngay khi Hoa Đào thốt lên, trong óc anh lại hiện ra một luồng tin tức mới để trả lời:

" Ủy Ban Quản Lí Vũ Trụ là cơ quan bảo vệ, duy trì hòa bình Vũ Trụ, đốc thúc, xúc tiến sự phát triển của mọi vật."

Hoa Đào kinh ngạc đến há hốc mồm, anh không ngờ rằng những thắc mắc, suy nghĩ của mình lại được giải đáp bởi thứ gì đó trong đầu anh.

Tuy vậy, sau đó anh vẫn bình tĩnh trở lại và thông qua phương thức đó để dò hỏi thông tin.

Hóa ra mọi chuyện bắt đầu từ rất xa xưa rồi. Khi con người còn chưa là kẻ thống trị, Ủy Ban Quản Lí Vũ Trụ đã tồn tại và quản lí mọi thứ theo phương thức không cảm tình, máy móc tuyệt đối và không có sự tham gia của bất kì sinh vật nào khác. Lúc đầu, cách thức đó khá thành công và mang lại nhiều lợi ích. Nhưng dần dần, một số sinh vật, trong đó có con người khám phá ra phương thức hoạt động của Ủy Ban và tìm cách trục lợi từ đó. sau vô số thất bại thảm hại, cuối cùng con người cũng tìm ra lỗ thủng trong hệ thống Ủy Ban và xuất hiện những thứ như như đạo thuật, vu thuật, thần thuật, pháp thuật để trục lợi. Những điều đó làm cản trở sự hoạt động của Ủy Ban, che giấu kẻ ác, hãm hại người hiền. Dẫn đến cuối cùng Ủy Ban tự đóng của và sửa chữa. Kéo theo đó là thời đại mạt pháp, người tu luyện xuống dốc, khoa học kĩ thuật phát triển thần tốc. Âu cũng là quả báo, tự làm tự chịu.

Tuy nhiên, sau vài trăm năm sửa chữa, cuối cùng Ủy Ban Quản Lí đã xuất hiện trở lại theo phương thức mới. Nó cần tìm một nhân loại yêu quý thiên nhiên làm đại diện, có tình cảm, trí khôn để chống lại những sai lầm cứng nhắc, máy móc. Và rất may mắn, Hoa Đào đã trở thành người được chọn khi dùng máu nuôi cá dưới sông (là máy móc nên không phân biệt lí do Hoa Đào chảy máu).

Hoa Đào nghe hết thì thật cảm thấy như có gì đó sắc bén bay xẹt qua háng. Anh thật không biết nên vui hay nên buồn vì đột nhiên nổi điên lại được xem là yêu quý thiên nhiên.

- Thôi! Thuyền tới đầu cầu ắt có bến, tới đâu tính tới đó vậy.

Nghĩ vậy, Hoa Đào theo như hướng dẫn mới nhận được, anh nhắm mắt lại và tập trung tinh thần vào óc để tới trụ sở chính. Anh cảm thấy mình phiêu phiêu như đang bay, mở mắt ra thì thấy mình lơ lửng ở trước một tòa cung điện khổng lồ ở trạng thái linh hồn.

Cung điện vô cùng tráng lệ, mặc dù kiến trúc có phần lạ lẫm nhưng vẫn dể dàng tạo cho người ta cảm giác sang trọng, khí phách.

Cổng cung điện được làm bằng một dạng kim loại màu xám tối, bên trên có tấm biển vàng nạm ngọc ghi 6 chữ: Ủy Ban Quản Lí Vũ Trụ.

Hoa Đào tiến tới, cánh cổng chậm rãi mở ra, để lộ một vòng tròn rộng lớn, được vẽ bởi những kí tự, chi tiết tượng hình kì dị đang lấp lánh tỏa sánh.

"Cổng truyền tống: Dịch chuyển đến bất kì nơi đâu chỉ trong tíc tắc. Nếu là bên ngoài trụ sở Ủy Ban, sẽ dịch chuyển cả thân thể lẫn linh hồn."

Quan sát một lát, Hoa Đào nhận được thông tin về công năng của vòng tròn kị dị kia.

- Hóa ra là cổng truyền tống, không biết có giống như trong game không?

Sau đó, Hoa Đào liền Bước vào trong cổng truyền tống, một màn sáng hiện ra trước mắt anh để lựa chọn. Trên đó viết:

- Phòng nội vụ: Nơi quyết định những vấn đề về nhân viên hợp đồng, nhân viên thời vụ.

- Phòng tài chính - kế toán: Nơi ghi chép và lên kế hoạch thu chi cho Ủy Ban.

- nhà kho: Nơi cất chứa, lưu trữ của Ủy Ban.

- Phòng hình pháp: Nơi đưa ra luật lệ và mức thuế cho tất cả sinh vật trong vũ trụ. Xử lí những đối tượng ngoài luật lệ.

- Phòng thu thuế: Nơi tiến hành thu thuế.

- Địa điểm khác: đi đến bất kì đâu trong vũ trụ, tuy nhiên có sống được ở đó hay không thì không chịu trách nhiệm.

Giới thiệu rất ngắn gọn, không dài dòng.

Trong đó có 5 phòng ban là thuộc trụ sở, mục địa điểm khác tuy giới thiệu có phần qua loa nhưng trên cơ bản xem như là thuật dịch chuyển tức thời của Son Go Ku phiên bản dụng cụ.

Hoa Đào nhìn qua rồi lần lượt đi tham quan từng phòng ban.

Đầu tiên là phòng nội vụ, một căn phòng trang trọng, nghiêm túc nhưng vắng tanh vắng ngắt và tạm thời không có tác dụng gì. Cả trụ sở hiện chưa có nhân viên hợp đồng nào, phải chờ sau này Hoa Đào bắt đầu thu nhân viên thì nó mới có tác dụng.

Phòng tài chính- kế toán cũng vậy, còn ít người nên chưa thể hoạt động được. Cái này Hoa Đào đã tính trước. Anh chỉ cảm thấy thất vọng vì nhà kho trống rỗng, có lẽ Ủy Ban đã tự tham ô hết cái nhà kho này lúc sửa chữa rồi.

Cuối cùng là phòng tư pháp và phòng thu thuế. Đây là hai nơi có thể hoạt động được ngay với chỉ một nhân viên vì có công việc trực tiếp với thế giới bên ngoài. Tuy nhiên nói đến ảnh hưởng tới bên ngoài thì phòng thu thuế vẫn cao hơn.

Phòng tư pháp có chức năng tự mình ra luật lệ và hình phạt cho mọi sinh vật, nhưng lại không có quyền thi hành mà phải để phòng thu thuế thực hiện hình phạt dưới dạng thu thuế. Bất kể hình phạt là mấy tỉ đô la, mười năm tuổi thọ, cả đời liệt dương... đều do phòng thu thuế thực thi.

Bởi vậy nên trên thực tế chỉ có phòng thu thuế là có nhiều hoạt động nhất vào lúc này.

Nhưng những chuyện đó tạm gác lại, việc quan trọng nhất với Hoa Đào bây giờ là nhậm chức, chỉ có nhậm chức thì anh mới có quyền lực thực tế.

Hoa Đào là người đại diện, bởi vậy nên có quyền giữ bất kì chức vụ nào trong trụ sở, kể cả chức cao nhất là chủ tịch Ủy Ban. Nhưng anh không bị lớp hào nhoáng bề ngoài che lấp. Chức vụ phải tương ứng với nghĩa vụ, anh không biết mình có đủ năng lực để hoàn thành nghĩa vụ không nên quyết định từ chức vụ nhỏ nhất làm lên. Dù sao trong trụ sở chỉ có mình anh nên làm nhỏ làm lớn gì cũng như nhau.

Tổng hợp những lí do trên, cuối cùng Hoa Đào chọn chức vụ thấp nhất trong phòng thu thuế là nhân viên thu thuế khu vực tỉnh, thành. Khu vực mà anh chọn tất nhiên là thành phố Hồ Chí Minh, nơi mà anh đang sống.

Ngay khi Hoa Đào lựa chọn xong chức vụ của mình, từ trán anh bay ra một luồng sáng bay tới phòng thu thuế và dung nhập vào đó. Hoa Đào tuần tra lại tin tức của mình thì thấy thay đổi như sau:

" Ủy Ban Quản Lí Địa Cầu
Hệ Ngân Hà - Địa Cầu - Phòng Thu Thuế
Nhân viên thu thuế thành phố HCM"

- Vậy là giờ mình đã thành nhân viên của Ủy Ban Vũ Trụ rồi.

Hoa Đào mỉm cười đi vào phòng thu thuế.

nói là phòng nhưng thực chất phòng thu thuế lại lớn hơn khái niệm "phòng" rất nhiều. Về diện tích, giống như các phòng ban khác của Ủy Ban Vũ Trụ, có vô số những khu làm việc của những hệ ngân hà khác nhau kéo dài không thấy điểm cuối. Hoa Đào không biết tổng cộng có bao nhiêu hệ ngân hà, cũng không muốn tìm hiểu việc xa vời ấy, anh chỉ nhẹ nhàng bước lên một cổng dịch chuyển cỡ nhỏ rồi chọn tới khu của hệ ngân hà là xong.

Ở khu của hệ ngân hà lại chia ra nhiều văn phòng nhỏ khác theo quốc gia. Có Pháp, Mĩ, Thái Lan, Nhật Bản... Phải đi tìm khoảng năm phút Hoa Đào mới tới được văn phòng của Việt Nam. Nhưng đó chưa phải là hết, Bên trong văn phòng của Việt Nam lại chia ra 63 bàn làm việc theo 63 tỉnh, thành.

Đến tận khi nhìn thấy tấm biển: " nhân viên thu thuế khu vực TP. HCM: Đoàn Hoa Đào" thì anh mới thở phào một hơi.

- Cơ quan lớn không phải lúc nào cũng tốt a, đi đến được nơi này cũng phải tìm đừ người.

Hoa Đào ngồi phịch xuống ghế, vừa cảm khái vừa kiểm tra dụng cụ làm việc của mình.

Trên bàn làm việc có một quyển sổ và một chiếc nhẫn, quyển sổ trông không có gì đặc biệt ngoài việc không dính một hạt bụi dù đã được đặt ở đây hàng trăm năm. Hoa Đào cầm quyển sổ lên và mở ra thì thấy thông tin cá nhân mình ở trang đầu tiên. Tiếp theo đó là danh sách những cá nhân, tổ chức, sinh vật đang hoạt động trong khu vực thành phố cùng với số thuế mà họ phải chịu. Tất nhiên số thuế này hoàn toàn độc lập và khác hẳn với những khoản thuế mà nhà nước thu.

Đồng thời anh cũng nhận được một nguồn tin tức xác nhận công năng của quyển sổ:

" Sổ tay nhân viên thu thuế: ghi chép thông tin cơ bản, số thù lao kiếm được của nhân viên. Đồng thời cập nhật và xác nhận những hoạt động về thuế của sinh vật trong khu vực. "

Thu quyển sổ vào trong người, anh tiếp tục cầm chiếc nhẫn lên xem xét.

"Nhẫn bảo hộ: Dùng để bảo hộ nhân viên khi thực hiện nhiệm vụ khỏi mức sát thương từ đạn pháo trở xuống. Ghi chú: khi không ở trong trạng thái làm nhiệm vụ thì hết hiệu lực."

Chiếc nhẫn có công năng được giải thích rất tường tận, xem như là vật dụng bảo đảm an toàn. Hoa Đào chợt có cảm giác mình giống mấy tay giang hồ đòi nợ thuê, thu thuế cũng cần đồ bảo hộ.

Sau đó Ho Đào tiếp tục dò xét một hồi và kết luận anh không cần trở lại đây thường xuyên để công tác. Những gì anh cần chỉ là quyển sổ tay nhân viên kia thôi. Điều này làm Hoa Đào cảm thấy may mắn, nên biết con đường từ cổng tới đây vô cùng xa xôi và rườm rà.

- Trở lại Địa Cầu.

Hoa Đào lẩm bẩm. Ngay lập tức, anh quay trở về căn phòng bệnh kia với thân thể đau nhức và uể oải. Khác hẳn với cảm giác phiêu phiêu khi ở trạng thái linh hồn.

Nghĩ tới thân thể yếu kém của mình, Hoa Đào đành phải dừng việc nghiên cứu sổ tay lại và nghỉ ngơi để hồi sức.

Một ngày chậm rãi qua đi, ánh ban mai chiếu sáng ngày mới đầy năng động.