Ngoại truyện 1: Khởi nguồn (1)

Thánh Giới Chi Chiến

Ngoại truyện 1: Khởi nguồn (1)

Ngoại truyện 1: Khởi nguồn (1)

Thánh Vực,

Tại một ngọn núi cao, nhiệt độ vô cùng khắc nghiệt có nơi lên đến năm nghìn độ. Nơi đây bị đám mây mù bao phủ, nói chính xác hơn chính là những loại độc vụ do lưu huỳnh bốc ra. Dung nham nóng chảy đặc sệt, đôi lúc lại xuất hiện vào cái bong bóng khí đang sôi sục.

Ở đỉnh cao là miệng núi lửa với những dòng vật chất nóng chảy đang sắp sửa phun trào. Phóng tầm mắt nhìn xung quanh, dường như chẳng có bất kỳ loại linh thú hay linh thảo nào có thể sống tại nơi này cả.

Nhưng mà, nếu quan sát thật kỹ tại miệng núi thì lại phát hiện một đầu cự long đang lười biếng nhắm nghiền mắt ngủ. Thi thoảng nó mở ra để lộ một đôi long nhãn chẻ dọc chứa ẩn chứa một tia tinh mang đỏ rực.

Thánh thú, một loại còn cường đại hơn cả linh thú cấp mười hai. Nó sở hữu huyết mạch thượng cổ trải qua thiên kiếp gội rửa mới có thể hoàn toàn thoát thai hoán cốt, trở thành thực thể hùng mạnh. Mà lại, ở nơi gọi là Thánh Vực này cũng chỉ có vẻn vẹn chưa tới mười đầu.

Đa số thánh thú đều là bất tử bất diệt, thọ niên có thể ngang với trời đất. Chẳng qua là, không phải tất cả các loài đều hòa thuận với nhau, đôi khi lại xảy ra những xung đột về tài nguyên trong thú tộc dẫn đến xung đột. Một vài trong số đó chỉ vì tranh chấp mà vẫn lạc khiến cho tộc nhân bên trong không ngừng xuống dốc.

Nhưng cũng có vài loài sau khi đạt tới cấp bậc thánh thú thì liền lựa chọn ẩn cư, chỉ khi nào tộc nhân đối mặt với tai họa diệt tộc thì mới xuất hiện để giải quyết. Dĩ nhiên, đầu cự long này cũng là một trong số đó.

Phần Thiên Long Tổ.

Đây là danh hiệu mà tộc nhân xưng hô một cách thành kính với đầu cự long này. Bất quá đã vài vạn năm, Phần Thiên Long Tổ chưa từng trở về nơi mà mình sinh sống nữa. Cho dù không có nó thì hiện tại long tộc đã chiếm cứ được một vùng lãnh thổ riêng và sở hữu thực lực cường đại.

Mở mắt nhìn về phía xa xa, Phần Thiên Long Tổ như bao lần mang theo vẻ thất vọng lần nữa nhắm lại. Cái lỗ mũi to lớn thi thoảng phà ra hai luồng bạch khí tựa hồ như đang rất khó chịu. Sau cùng, cái đuôi rồng to lớn mới khẽ động, đập đập xuống dưới khiến dung nham bắn lên tung tóe.

"Đã qua mấy tháng kể từ ngày hẹn rồi, tiểu tử kia còn chưa tới, lão long ta chờ đến chán nản cả rồi. Dù nói thực lực Thánh Cảnh Trung Kỳ chẳng tới đâu nhưng có hắn tiêu khiển cũng xem như không tệ."

Như nghĩ tới điều gì, Phần Thiên Long Tổ chợt ngẩn đầu, thân thể bốc lên xích viêm sau đó bùng cháy dữ dội. Trên đầu nó, bầu trời tràn đầy hắc vân cũng đột ngột biến đỏ tựa như bị hỏa diễm bén vào mà hừng hực lên.

Đợi đến khi toàn bộ xích viêm tan đi thì bên trong dần dần lộ ra một dáng vẻ của nhân loại. Đó là một lão giả khoảng chừng lục tuần (sáu mươi), đôi mắt màu đỏ như máu mang theo nhiệt khí bức người, cảm giác như chỉ cần nhìn vào nơi đó hồi lâu toàn thân đều sẽ bị thiêu đốt thành tro bụi.

Hiển nhiên, đây chính là Phần Thiên Long Tổ sau khi hóa hình. Ông đưa đảo mắt nhìn cánh tay, rồi lại đưa nó sờ lên mặt. Phát hiện những lớp vảy rồng còn chưa có bị thu hồi, ý niệm khẽ động liền khiến chúng triệt để biến mất chỉ còn lại một lớp da y hệt như nhân loại.

"Thôi vậy, dù sao ở Phần Thiên Sơn này lâu ngày cũng chán, hắn không tới thì ta đi dạo một vòng." Phần Thiên Long Tổ thở dài.

Tuy nói là nói thế nhưng trước khi đi, Phần Thiên Long Tổ lập tức buông thả thần thức ra vài vạn dặm, cố gắng tìm kiếm khí tức quen thuộc kia. Đạt tới cấp bậc thánh thú, khả năng dò xét của ông có thể nói là vô cùng cường đại. Bất quá ở càng xa, sự cảm nhận của ông càng mờ nhạt, mặc dù có thể biết được đại khái vị trí của mục tiêu nhưng lại không chính xác.

Hơi nhíu mày, Phần Thiên Long Tổ đưa tay rạch ngang khiến cảnh vật trước mắt dần vặn vẹo rồi xuất hiện một đạo vết nứt không gian. Ông nhìn một chút rồi chậm chậm tiến vào, đợi cho đến khi thân ảnh biến mất thì mọi thứ đã trở lại trang thái ban đầu.

Bước ra tại một nơi cách đó rất xa, thần thức của Phần Thiên Long Tổ dường như đã cảm nhận được rõ ràng khí tức quen thuộc của mục tiêu. Chỉ là giờ này khắc này, ông dường như cảm thấy một tia lệ khí, giống như huyết tinh tanh nồng đang không ngừng bốc ra từ phía đối phương.

"Hắn vậy mà đột phá Đế Cảnh? Bất quá vì cái gì đã đạt tới cảnh giới tối cao lại còn bị trọng thương?"

Phần Thiên Long Tổ không thể nào che giấu được sự kinh ngạc của mình. Nhân loại đạt tới cảnh giới Đế Cảnh còn khó khăn hơn cả linh thú leo lên cấp bậc Thánh Thú.

Đơn giản mà nói, linh thú cấp mười hai muốn đột phá chỉ cần sở hữu huyết mạch thuần túy đồng thời trải qua thiên kiếp gội rửa thành công liền trở thành thánh thú. Còn nhân loại thì lại khác, từ khi siêu thoát cảnh giới phàm giai, các cấp bậc phía sau đều phải bị thiên kiếp phủ xuống. Mà lại, muốn đạt tới Đế Cảnh thì yêu cầu vô cùng khắc nghiệt. Người đó nhất định phải sở hữu một món công pháp thiên giai, đồng thời ngưng tụ ra Đế Cảnh Đạo Đạo. Cho nên tất cả các để cảnh cao thủ ở Thánh Vực này cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay mà thôi.

Công pháp thiên giai thì có thể truyền thụ, tuy nhiên đại đạo thì không. Phải biết mỗi loại đại đạo thì chỉ có duy nhất một cao thủ Đế Cảnh, cho nên trong một số trường hợp, một ít nhân loại hèn hạ không tiếc ám toán để bản thân từ Bán Bộ Đế Cảnh có cơ hội đột phá.

Nghĩ đến đây, Phần Thiên Long Tổ lại lắc đầu phủ định: "Không đúng. Tiểu tử này từ xưa nay chỉ một mình một người, làm gì có kẻ nào khác bên cạnh. Nếu như hắn đã là cao thủ Đế Cảnh lại còn bị trọng thương thì kẻ địch ắt hẳn cũng phải là một kẻ cùng cấp sở hữu đại đạo mạnh hơn."

Phần Thiên Long Tổ suy nghĩ như vậy cũng không phải không có cơ sở. Bởi lẽ ngoại trừ khí tức của người đang bỏ chạy thụt mạng kia, ông không còn phát hiện bất kỳ sự hiện diện cường đại nào khác. Điều này chứng tỏ đối phương am hiểu ẩn nấp khí tức khiến thần thức không cách nào phát hiện.

Sau một hồi cân nhắc, Phần Thiên Long Tổ đột nhiên bốc lên xích viêm, toàn bộ thần thức tản mát, khí tức hung hãn tỏa ra. Chỉ gặp không gian xung quanh lần lượt chấn động, hàng loạt vết nứt nhất thời mở rộng, nhiệt lượng nháy mắt tăng lên đột biến.

"Rống!"

Một tiếng gầm chói tai vang lên, Phần Thiên Long Tổ nhất thời hiện ra chân thân, hóa thành cự long cao đến trăm trượng, hỏa diễm đỏ rực liên tục bừng cháy trên thân thể hùng vĩ.

Phía bên này, một đạo thân ảnh toàn thân đều là huyết khí, sát ý điên cuồng không cách nào thu phóng tự nhiên, lúc mạnh lúc yếu nhưng vẫn tản mát khí tức của cao thủ Đế Cảnh.

Khuôn mặt hắn ta đều đang biểu lộ sự kinh hãi tuột độ, cảm giác cứ như một con chuột đang thời thời khắc khắc khắc bị ác miêu truy sát không dám ngảnh lại, chỉ có thể toàn lực phi thân.

"Huyết Tinh, ngươi làm sao lại thành ra thê thảm như vậy?"

Đúng lúc này, một giọng nói có mấy phần thanh lãnh vang lên bên tai. Người bị gọi là Huyết Tinh nghe được liền không khỏi kinh ngạc, đem thần thức trả lời: "Phần Thiên Long Tổ? Sao ngài lại tới đây?"

"Ta vốn đi dạo một chút, không ngờ gặp được ngươi. Rốt cuộc thì có chuyện gì?" Phần Thiên Long Tổ lại hỏi.

"Ta đang bị một kẻ khác truy sát, hắn nhìn trúng công pháp thiên giai của ta." Huyết Tinh mặc dù trả lời nhưng bộ pháp của Mê Tung Quỷ Ảnh Bộ không hề chậm đi chút nào.

"Cao thủ Đế Cảnh sao?"

"Đúng thế. Hắn cực kỳ cường đại, thần thông cũng rất kinh khủng. Ngay cả ta cũng không cách nào vượt qua hắn ba chiêu." Huyết Tinh ngưng trọng gật đầu.

Điều này làm cho Phần Thiên Long Tổ cũng bắt đầu nghiêm túc lên. Đế Cảnh với Đế Cảnh lại không cách nào đấu quá ba chiêu? Tuy nói Huyết Tinh chỉ vừa đột phá, cảnh giới chưa ổn định nhưng điều này cho thấy kẻ địch quả thật là rất khủng bố.

"Ngươi cố gắng đi về phía Tây ba trăm dặm, ta ở đó đợi ngươi."

Tuy nói không quan tâm thế sự nhưng tiếp xúc với Huyết Tinh đã lâu, Phần Thiên Long Tổ cũng đã coi hắn như là bằng hữu của mình. Hiện tại người ta bị kẻ khác truy sát, nó thế nào lại không muốn ra tay giúp đỡ đâu.

Mà Huyết Tinh sau khi nghe được lời này, trên gương mặt cũng hiện ra vẻ mừng rỡ nhưng vẫn còn chút lo lắng: "Lão Long, kẻ địch rất cường đại, chỉ sợ…"

"Yên tâm, ta tất có nắm chắc." Phần Thiên Long Tổ cắt lời.

Huyết Tinh nghe vậy liền không có tiếp tục nhiều lời. Hắn biết Phần Thiên Long Tổ là một kẻ "Độc Cô Cầu Bại" nên khi nghe được có cao thủ liền nổi lòng hiếu chiến là cũng dễ hiểu. Bản thân hắn không có khả năng chống lại kẻ địch nhưng nếu liên tủ cùng vị Thánh Thú này thì chưa chắc.

Nghĩ đến đây, Huyết Tinh lập tức phát động toàn lực, thậm chí không tiếc hao tổn thiêu đốt thần hồn, áp súc không gian để tăng tốc di chuyển. Chỉ thấy thân thể mới bước một bước liền đi được mười dặm.

Ở bên khác, tại nơi Huyết Tinh vừa mới biến mất, không gian bất ngờ mở ra. Từ phía trong, một nam tử trẻ tuổi, tuấn tú từ từ xuất hiện. Bạch y phiêu miểu như sóng nước, khóe miệng từ đầu chí cuối treo lên một nụ cười nhàn nhạt tựa hồ cũng chút quan tâm vì đột ngột mất đi con mồi. Đặc biệt là đôi mắt màu xanh ngọc, bên trong ẩn chứa đạo vận cùng với họa tiết của một bông hoa sáu cánh quỷ dị.

Ý niệm khẽ động, đôi mắt của hắn đột nhiên xuất hiện một tầng bạch quang. Ngay lập tức, toàn bộ cảnh vật trước mặt như gần hơn, bất kỳ nơi nào cũng đều hiện rõ mồn một.

Ánh mắt liên tục đảo quanh, sau cùng, hắn liền khóa chặt vị trí của đoàn huyết khí đang cấp tốc di chuyển cách đó hơn trăm dặm.

"Có thể thi triển liên tục Súc Địa Thành Thốn trong thời gian ngắn với cự ly xa như vậy. Quả nhiên là một món công pháp thiên giai cường đại đến cả bản đế cũng không cách nào nhìn thấu. Nhưng mà càng như thế, bản đế lại càng muốn có được đó."

Thản nhiên cười, trong mắt hắn ta đột nhiên lần nữa sáng lên. Chỉ thấy thân thể cấp tốc biến mất không một chút tiếng động, khí tức tiêu thất tựa hồ như trước đó hắn chưa từng xuất hiện ở đó.