Ngoại truyện 1 Khởi nguồn (5)

Thánh Giới Chi Chiến

Ngoại truyện 1 Khởi nguồn (5)

Ngoại truyện 1 Khởi nguồn (5)

Thấy Đồng Đế từ từ tiến lại, Huyết Tinh Ma Đế khó tránh khỏi khẩn trương, vô thức mà nhìn về phía Thất Thải Thôn Thiên Mãng đang chuẩn bị đằng kia.

Cửu U Huyền Vũ quả nhiên không phụ lòng bọn họ. Một mặt nó hỗ trợ Huyết Tinh Ma Đế đối phó Đồng Đế, mặc khác lại đem lĩnh vực thả ra, tận lực che giấu hào quang bảy sắc trên người của Thất Thải Thôn Thiên Mãng đi, tránh cho kẻ địch phát hiện mờ ám.

Đúng lúc này, Đồng Đế đột ngột lên tiếng: "Ta biết bọn chúng đang âm mưu cái gì. Chẳng phải chỉ là liều mạng đem bản thân phá không trốn thoát hay sao?"

Nhìn Huyết Tinh Ma Đế đang rung động dữ dội, Đồng Đế giống như nhìn ra suy nghĩ của hắn liền lên tiếng: "Ta biết ngươi đang thắc mắc. Nếu như ta nhìn ra tại vì sao còn mặc kệ bọn chúng."

Thản nhiên cười một tiếng, Đồng Đế nói tiếp: "Mục tiêu ban đầu của ta là ngươi. Hay nói chính xác hơn là công pháp thiên giai của ngươi. Bọn chúng có thế nào, ta cũng chẳng quan tâm làm gì. Dù sao thì cho dù vạn vạn năm nữa, chúng như cũ vẫn không trốn thoát khỏi thần nhãn của ta."

Huyết Tinh Ma Đế xem như hiểu ra vấn đề. Đúng thế, mục tiêu ban đầu của Đồng Đế chỉ có mình hắn. Phần Thiên Long Tổ cùng bốn thánh thú còn lại chẳng qua bị hắn lôi kéo vào bên trong vũng bùn này mà thôi.

Cũng may là Đồng Đế không đánh chủ ý lên người ngũ đại thánh thú nếu không thì hắn sẽ cảm thấy cực kỳ hối hận.

"Giao ra công pháp thiên giai." Âm thanh của Đồng Đế cực kỳ nhẹ nhàng nhưng lại mang theo vô tận uy nghiêm khiến người ta khó lòng mà chống đỡ.

Đôi mắt của Huyết Tinh Ma Đế dần dần mất đi tinh quang, vô thức đáp: "Công pháp tự ta sáng tạo, chưa hề có chép lại."

Ngay sau đó, tròng mắt Huyết Tinh Ma Đế như có lại tinh quang, ngạc nhiên nhìn Đồng Đế. Vừa rồi, hắn vậy mà rơi vào huyễn cảnh rồi vô thức đáp lời.

Đồng Đế cũng không để ý lắm, thân thể thoắt một cái liền tới trước mặt đem trảo thủ chụp lên đầu Huyết Tinh Ma Đế.

"Sưu… Sưu hồn thuật? Công pháp thiên giai của…"

Huyết Tinh Ma Đế còn chưa dứt lời thì đầu óc đã dần mơ hồ. Chưa qua mấy tức, đôi mắt của hắn trợn ngược, khóe miệng càng là chảy ra nước miếng vươn vãi.

"Xong rồi!" Thải Lân lúc này đột nhiên lên tiếng.

Phía bên này, Cửu U Huyền Vũ xem như thở phào một hơi vội vàng bắt lấy Đại Lực Kỳ Lân mang theo.

Phần Thiên Long Tổ hơi do dự nhưng một khắc sau liền chủ động bay ra.

"Lão Long, ngươi làm gì?" Cửu U Huyền Vũ kinh hãi la lên.

"Ta phải cứu tiểu tử kia."

Lúc này, toàn bộ thần thức của Đồng Đế đã hoàn toàn dung nhập vào trong thức hải của Huyết Tinh Ma Đế. Có nghĩ thế nào hắn cũng không ngờ được Phần Thiên Long Tổ lại lựa chọn lúc này để mà tấn công. Phải biết trong tình huống này, năm đầu thánh thú ưu tiên nhất vẫn là chạy trốn mới đúng, sao lại quan tâm đến một nhân loại làm gì.

"Ầm!"

Long trảo mạnh mẽ đánh lên người khiến suy nghĩ nhất thời cắt ngang, Đồng Đế như một viên đạn pháo bay ngược ra phía sau cả nghìn trượng. Đợi đến khi hắn đứng dậy, trên mặt chỉ toàn là sự phẫn nộ.

"Các ngươi muốn chết!"

Tại một khoảnh khắc, toàn bộ lực lượng của Đồng Đế như đồng loạt phóng thích đi ra. Tử Lôi khủng bố từ cửu thiên đánh xuống tựa như lôi đình vạn quân nhất thời khiến cho Đại Lực Kỳ Lân còn đang hoảng sợ lại càng thêm run rẩy.

Các loại nguyên tố ở khắp nơi lập tức ảm đạm, chỉ còn mỗi quang nguyên tố đang kịch liệt di chuyển tựa như cộng hưởng cùng với tâm trạng phẫn nộ của Đồng Đế.

"Bản đế vốn đã muốn tha cho các ngươi. Thật không ngờ ngay tại thời khắc ta sưu hồn hắn, đầu súc sinh ngươi lại ra tay đánh lén. Cũng may là ta kịp thời cắt ngang, nếu không phản phệ vô cùng to lớn."

Câu cuối cùng, Đồng Đế chỉ nghĩ mà không, chẳng qua trong đáy mắt lại là vô tận sát cơ nhìn về phía Phần Thiên Long Tổ.

"Đi thôi." Thất Thải Thôn Thiên Mãng biết không thể trù trừ bèn lên tiếng hối thúc.

Nghe thế, Phần Thiên Long Tổ liền vội vàng đem long trảo bắt lấy Huyết Tinh Ma Đế chạy về phía đồng bọn. Cửu U Huyền Vũ cũng đã sớm ở ngay tại đó ngưng trọng chờ đợi Thất Thải Thôn Thiên Mãng thi pháp.

"Con của ta. Mang theo con của ta." Đại Lực Kỳ Lân mặc dù sợ hãi nhưng cũng thều thào lên tiếng. Chuyến đi này không biết khi nào mới trở về, nó hiển nhiên không hi vọng tiểu kỳ lân sẽ bị bỏ lại đây một mình.

Nghe thế, Thanh Viêm Hỏa Phương hiện ra một tia không đành lòng. Nó đem cánh rạch tại hư không, chỉ thấy nơi đó xuất hiện tầng không gian khác. Tại đó, một đứa trẻ khoảng chừng ba bốn tuổi đang nằm ngủ an nhiên, tựa hồ chưa hề phát giác ra nơi này đang vô cùng nguy hiểm.

"Ai trong các ngươi cũng đừng hòng bỏ chạy." Đồng Đế đã thật sự phẫn nộ. Toàn bộ thiên địa dao động mãnh liệt, cách đó cả vạn dặm đều có thể phát giác động tĩnh. Một số đại tộc nghe thấy vừa muốn cử người đi điều tra thì đã vội vàng từ bỏ suy nghĩ ấy. Cho dù bọn chúng có cường đại đi nữa thì cũng chỉ đạt tới cảnh giới Thánh Giai Đỉnh Phong cùng một vài Bán Bộ Đế Cảnh. Loại lực lượng này hiển nhiên không nên mạo hiểm đi xem.

Trong lúc ấy, Tử Lôi trên trời dần dần đổi sắc, hóa thành một màu vàng kim với vô tận đạo vận đánh xuống.

"Không xong rồi." Phần Thiên Long Tổ ngẩng đầu nhìn, trong lòng sợ hãi vạn phần. Tuy nhiên, nó không hề hối hận vì đã ra tay cứu giúp Huyết Tinh Ma Đế.

"Không cái rắm. A Thải tiếp tục thi pháp đi."

Cửu U Huyền Vũ vừa hung hăng mắng chửi vừa đem lĩnh vực phóng xuất, tận lực tăng tốc cho Thất Thải Thôn Thiên Mãng, đồng thời giảm bớt áp lực từ lôi điện trên đầu.

"Ngươi… Không cản được." Đồng Đế lạnh lùng lên tiếng, đáy mắt không hề che giấu sát cơ. Chỉ thấy một đạo quang xạ bất ngờ bắt ra, nháy mắt đã xuyên qua một đầu của Cửu U Huyền Vũ khiến nó thảm thiết kêu gào.

Trên bầu trời, Kim Lôi vẫn cứ tiếp tục đánh xuống. Một đạo vô tình hay cố ý ập xuống bên cạnh tiểu Kỳ Lân đang nằm ngủ an nhiên. Thấy thế, Đại Lực Kỳ Lân vội vàng nhảy ra, đem thân thể to lớn của mình làm lá chắn bảo vệ cốt nhục.

"Oa! Oa!"

Như cảm nhận được có động tĩnh, tiểu tử kia chậm rãi mở hai mắt to tròn ra nhìn lại. Phát hiện trước mặt là một tấm thân cự vĩ liền chăm chú quan sát.

"Không sao. Hết thảy có ta ở đây che chắn." Đại Lực Kỳ Lân miễn cưỡng nở ra một nụ cười an ủi rồi bất chấp nỗi sợ lôi điện tiếp tục che chắn.

Cũng nhờ vậy mà thất thải hào quang kịp thời bao phủ toàn bộ bọn họ rồi hóa thành quang thiểm bay đi, đem tất cả na di đến một vị diện khác.

Đồng Đế dường như vẫn còn phẫn nộ, thần thức quét ngang toàn bộ thánh vực, khóa chặt vị trí của năm thú một người mà đánh thêm một đạo tử lôi sau cùng. Lúc này, Đại Lực Kỳ Lân đã triệt để mất đi ý thức, không còn một ai có thể che chắn cho bọn họ.

"Tước!"

Trong lúc tình thế nguy cấp, thanh lôi kiếm trong tay Huyết Tinh Ma Đế vậy mà đột ngột bay ra một đầu lôi tước. Nó sải cánh hơn mười trượng hung hăn đón lấy Tử Lôi. Đợi đến khi nuốt trọn, hư ảnh của nó dần dần mờ đi như sắp sửa biến mất.

Thanh Viêm Hỏa Phượng thấy thế liền đem một ít Thanh Viêm bảo bọc cho Tử Lôi Vân Tước. Nói thế nào thì vừa rồi, cũng nhờ đầu lôi tước này cứu chúng nó một mạng, đây cũng xem như là kiếm linh trung thành hộ chủ, để tiêu tán thì thật là đáng tiếc.

Một lúc sau, hào quang thất thải trên người của Thất Thải Thôn Thiên Mãng dần dần ảm đạm. Nó há miệng nhả ra một quả trứng bảy sắc đưa cho Thanh Viêm Hỏa Phương rồi nói: "Phượng tỷ. Đây là toàn bộ bản nguyên còn sót lại của ta. Đợi khi đến nơi an toàn, ngươi tìm cách đem nó đến nơi giao nhau giữa băng phong địa liệt tiến hành ấp nó. Ta sẽ một lần nữa niết bàn trùng sinh."

Thanh Viêm Hỏa Phượng trịnh trọng gật đầu đem cái trứng hoa thu vào bên người.

Trong lúc đó, năm thánh thú cùng Huyết Tinh Ma Đế đã đồng thời phá không, tiến vào kết giới của vị diện khác.

Đúng lúc này, lực lượng của Thất Thải Thôn Thiên Mãng đột ngột mất đi. Chỉ thấy thân thể bảy sắc kia dần dần tiêu tán giữa hư vô kèm theo âm thanh của nó: "Ta không thể duy trì được nữa, tiếp theo các ngươi chỉ có thể tự mình tìm kiếm nơi hồi phục mà thôi…"

Ngay khi âm thanh dứt đi, tất cả bọn họ đều gần như tiêu tán. Tiểu Kỳ Lân càng là bị rơi ra bên ngoài, cũng may Thất Thải Thôn Thiên Mãng đã dùng chút sức lực còn lại đem nguyên tố xung quanh hóa đá, bảo vệ thân thể của nó. Nhưng mà tung tích của tiểu tử này cũng giống như những thánh thú khác, chẳng ai biết được sẽ tọa hạ xuống chỗ nào.

Sau khi Ngũ đại thánh thú cùng Huyết Tinh Ma Đế đi mất, tại nơi này cũng chỉ còn lại mỗi mình Đồng Đế với vô tận phẫn nộ. Hắn liên tục dùng thần thức điều tra nhưng sau cùng chẳng thể tìm được vị trí chính xác của đám tàn binh bỏ chạy kia. Bất quá, hắn lại biết được đại khái nơi đến.

"Phàm Giới sao? Các ngươi chờ đợi khôi phục thương thế rồi lần nữa tiến lên Thánh Vực tìm trả thù ư? Bản đế không sợ các ngươi trả thù, chỉ mong các ngươi có đầy đủ thực lực mà thôi."

Cười lạnh một tiếng, Đồng Đế lập tức vận nguyên lực, Cửu Thiên Đại Đạo luân chuyển đem bạch quang trong mắt phóng thẳng lên bầu trời. Chỉ thấy tại vị diện được gọi là Phàm Giới kia kia bất ngờ nổi lên sóng to gió lớn. Mười hai nơi bất ngờ biến đổi trở nên dồi dào linh khí, đồng thời lớp kết giới phân cách giữa Phàm Giới với các vị diện cũng vì thế mà dày hơn. Ngoại trừ mười hai chốn kia ra, tất cả những chỗ khác đều bị một loại lực lượng vô hình áp chế, linh khí không cách nào tụ hợp được nữa.