Ngoại truyện 1 Khởi nguồn (2)

Thánh Giới Chi Chiến

Ngoại truyện 1 Khởi nguồn (2)

Ngoại truyện 1 Khởi nguồn (2)

Giữa chiếc hồ rộng lớn, xung quanh mây mù giăng đầy, thân ảnh Huyết Tinh Ma Đế dần dần hiện ra, bộ dáng vô cùng chật vật. Khắp người hắn bị lệ khí bao phủ, máu tươi từ thất khiếu chảy xuống ồ ạt như minh chứng cho một trận chiến sống còn.

Huyết Tinh Ma Đế hít vài ngụm khí thô, cố gắng điều tức rồi vận nguyên lực đem năng lượng trời đất xung quanh tiến hành thôn nạp. Sở dĩ hắn có thể bình tĩnh như vậy là vì bên cạnh còn có một đầu cự long đang không ngừng thủ hộ.

Nhìn xem nhân ảnh kia đang khôi phục thương thế với tốc độ kinh khủng, Phần Thiên Long Tổ không khỏi lên giọng cảm thán: "Hấp Tinh Đại Hóa Quyết của ngươi quả nhiên là nghịch thiên, dù bị thương bản nguyên như thế vẫn có thể dễ dàng khôi phục như cũ."

Huyết Tinh Ma Đế không đáp, vẫn cứ điên cuồng hấp thu lực lượng tiến hành chữa trị. Qua khoảng mười tức, hắn mới bắt đầu thở chậm lại. Thời gian cấp bách, hắn không thể làm liều khôi phục, dù sao kẻ địch cường đại, rất nhanh liền sẽ đuổi kịp.

Nhìn lên Phần Thiên Long Tổ bay lượn trên bầu trời, Huyết Tinh Ma Đế ngưng trọng nói: "Lão long, vì sao ngài lại chọn nơi này mà không phải Phần Thiên Sơn? Rõ ràng ở đó mới là chỗ ngài có thể phát huy tối đa lực lượng của mình."

Long nhãn lộ ra tinh quang, Phần Thiên Long Tổ đáp: "Lúc đấu với kẻ yếu như ngươi thì nơi đó quả thật rất phù hợp, còn nếu đấu với kẻ địch thì nơi này mới là phù hợp nhất…"

Phần Thiên Long Tổ chưa kịp dứt lời thì đột nhiên cảm nhận sát cơ đang phóng tới khiến nó nhất thời cắt ngang.

"Rống!"

Toàn thân bốc cháy xích viêm rực rỡ, long vỹ (đuôi rồng) càng là mạnh mẽ quét ngang hung hăng đánh vào đoàn quang trụ từ xa phóng tới với tốc độ dọa người.

"Ầm!"

Một tiếng thanh minh đinh tai nhức óc vang lên, thiên địa vì thế mà rung động kịch liệt, ánh lửa lóe lên tung tóe lan tỏa ra bốn phương tám hương nhất thời khiến xung bùng cháy kịch liệt.

"Rống!"

Phần Thiên Long Tổ kêu lên một tiếng đau đớn, ánh mắt ngưng trọng nhìn về phía cái đuôi rồng của mình bị đòn đánh của kẻ địch bóc ra năm sáu cái vảy. Nó đem thần thức tập trung về hướng bắt nguồn nhưng không hề tìm được bất kỳ khí tức nào.

Phía bên này, Huyết Tinh Ma Đế cũng không dám thả lỏng, khắp người lập tức xuất hiện huyết khí lượn lờ ngưng thực thành một đầu cự long đỏ như máu cao đến trăm trượng.

Cứ như thế, hai con rồng giữa bầu trời liên tục bay lượn, cố gắng đem thần thức tỏa ra nhằm kịp thời đối phó.

Bất quá, kẻ địch trong tối, ta ngoài sáng khiến tinh thần của Phần Thiên Long Tổ cùng Huyết Tinh Ma Đế trở nên căng như dây đàn. Dù chưa có đợt tấn công nào nhưng cả hai cảm giác như có luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng, lúc nào cũng có thể lấy mạng bọn họ.

Đúng lúc nào, tại một nơi khác mà cả hai không ngờ tới, một thân ảnh từ từ bước ra, tà áo trắng phiêu phiêu trong gió dường như chẳng hề ảnh hưởng bởi nhiệt lượng từ Phần Thiên Hỏa một chút nào.

Đảo mắt nhìn hai con rồng lớn giữa trời, khóe miệng hắn khẽ nhếch lên: "Thật không ngờ còn có thể gặp được Long Tổ trong truyền thuyết của Long Tộc."

Phần Thiên Long Tổ khi nghe được lời này liền khó tránh khỏi kinh ngạc, không cấm nhìn đối phương lâu hơn một chút. Phải biết sự tồn tại của nó đã trải qua không biết bao nhiêu tuế nguyệt thế mà người này vừa mới nhìn một chút đã nhận ra ngay. Đừng nhìn diện mạo bên ngoài của đối phương còn trẻ như vậy mà nhưng thực chất là một lão quái vật, Huyết Tinh Ma Đế đứng trước hắn chẳng qua cũng chỉ là một tên tiểu bối mà thôi.

Kẻ địch ở trước mặt nhìn qua chỉ như một thiếu niên mười sáu mười bảy tuổi, ngũ quang thanh tú. Đặc biệt là đôi tròng mắt màu xanh ngọc lóe lên tinh quang mười phần trong trẻo kết hợp với họa tiết hoa sáu cánh càng làm cho hắn ta thêm phần nổi bật.

Mà lại, nhận ra điều này Phần Thiên Long Tổ mới co rụt tròng mắt, long khẩu thở sâu một hơi rung động nói: "Lục Đạo Tiên Luân Nhãn… Ngươi…Ngươi là người của Tiên Tộc."

"Tiên Tộc? Đó là cái tộc gì?" Huyết Tinh Ma Đế ngạc nhiên hỏi. Với kiến thức của hắn vậy mà hoàn toàn chưa nghe qua tại Thánh Vực có loại này. Phải biết, bởi vì công pháp đặc thù nên khắp nơi tại Thánh Vực không nơi đâu là hắn chưa từng đi.

Mà nam tử đang đứng giữa hư không đằng kia vẫn chẳng nói chẳng rằng, tựa hồ như biết rằng sẽ có người thay hắn trả lời.

Quả nhiên, Phần Thiên Long Tổ sau khio nghe được Huyết Tinh Ma Đế hỏi lại mới ngưng trọng nói: "Ngươi hiển nhiên không biết là do Tiên Tộc đã bị diệt từ trăm vạn năm trước. Lúc ấy ta cũng chỉ vừa mới hóa thành nhân hình mà thôi nhưng sự kiện ấy quả thật vô cùng rung động bởi lẽ cường giả Tiên Tộc nhiều như mây, thực lực càng có thể xếp ngang với Thiên Cung vậy mà trong một đêm liền bị diệt đến ngay cả gà chó cũng không còn."

"Thật không ngờ sự kiện năm đó đến nay mà ngươi vẫn còn nhớ. Không sai. Bản đế chính là người còn sót lại duy nhất của tộc nhân Tiên Tộc."

Thiếu niên kia thấy Phần Thiên Long Tổ tóm tắt đầy đủ liền vỗ tay tán thưởng, khóe miệng mỉm cười nói: "Cũng cho các ngươi biết một chuyện. Năm đó Tiên Tộc bị diệt chính là một tay bản đế làm nên."

Tựa như có sấm sét đánh ngang, Phần Thiên Long Tổ run rẩy thân thể, tựa hồ có chút không thể tin tưởng. Ngay cả Phần Thiên Hỏa trên người nó lúc này cũng bập bùng lúc mạnh lúc yếu, rõ ràng là đang cực kỳ rung động.

Một người diệt cả một tiên tộc xếp ngang hàng với Thiên Cung? Đây là lực lượng cỡ nào mới có thể nào được? Phần Thiên Long Tổ ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ tới. Nguyên bản nó còn cho rằng tại nơi này có thể đại chiến với đối phương vài trăm hiệp nhưng xem ra khả năng này là vô cùng thấp.

Nhìn lại cái đuôi bị tróc hết vài cái vảy, Phần Thiên Long Tổ lần đầu tiên cảm nhận được sự uy hiếp đến đáng sợ như vậy. Mà thiếu niên kia, giống như không hề để ý, vẫn cứ vân đạm phong khinh, đứng giữa trời đất để mặc cho gió thổi ngang qua mang theo hỏa tức phà vào, tà áo rung động tiêu sái.

"Huyết Tinh. Xem ra lần này ngươi không phải chỉ đá trúng thiết bản mà là sơn nhạc rồi. Hắn nói cho chúng ta chuyện năm xưa thì cũng xem như một lòng muốn giết người bịt miệng." Phần Thiên Long Tổ truyền âm nói.

Khẽ gật đầu, Huyết Tinh Ma Đế không dám buông lỏng chút nào. Hắn hiểu đạo lý kẻ biết quá nhiều thì thường không sống được lâu. Hiển nhiên đối phương hoàn toàn không muốn kẻ khác biết được lai lịch cũng như hành tung của mình, nếu không thì đã chẳng cần phải ẩn thế hàng trăm vạn năm qua.

"Tán gẫu như vậy cũng đủ rồi. Phần Thiên Long. Sao ngươi không giới thiệu một chút với bản đế mấy người bạn của ngươi đi." Trong mắt hiện ra một tầng bạch quang nhàn nhạt, thiếu nhiên bình tĩnh đưa mắt nhìn xuống mặt nước trong vắt của cái hồ rồi lại ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.

Tiếp theo sau, mặt nước bỗng nhiên xuất hiện dị tượng, từng đạo gợn sóng không ngừng truyền ra càng lúc càng dữ dội.

"Ầm!"

Một cái mai rùa to lớn bất ngờ nổi lên cùng với chín cái đầu rắn gắn liền bên trên một cách kỳ dị, chẳng qua từ uy áp có thể khẳng định đây cũng là thánh thú cùng cấp bậc với Phần Thiên Long Tổ.

Tại giữa mai rùa đột nhiên hiện ra hắc động phát ra hào quang thất thải. Chỉ thấy không gian xung quanh bất chợt trở nên đầy màu sắc, tất cả các nguyên tố càng là đồng loạt sinh động nhảy múa, tựa như vui mừng khi gặp phải minh chủ.

"Tước!"

Tiếng hót thanh thót vang động cửu thiên kèm theo thanh sắc đốt sáng bầu trời. Một đầu viêm tước với sải cánh dài đến trăm trượng xuyên qua tầng mây lao xuống.

"Hống!"

Mà lại, toàn bộ không gian xung quanh cũng đột nhiên bất ngờ phá toái. Vô số vết nứt cứ như vậy hiện ra khiến cảnh vật nhất thời giống như hình ảnh trong chút gương bị vỡ.

Huyết Tinh Ma Đế theo bản năng nhìn về phía phát ra tiếng rống cuồng nộ. Đó lại là một đầu thánh thú khác với lực lượng thân thể cực kỳ khủng bố. Bốn chân tựa như trụ trời bao bọc đầy những chiếc vảy màu xanh tản mát khí tức bài sơn đảo hải.

Phần Thiên Long Tổ nhìn xem những thánh thú xuất hiện, trong lòng không khỏi an tâm hơn đôi chút. Bất quá, sự ngưng trọng chỉ hơi giảm bớt chứ hoàn toàn chưa hề mất đi. Nó vốn nghĩ một mình nó là đủ, việc nhờ viện trợ chẳng qua là để đề phòng mà thôi nhưng không ngờ một bước cuối cùng này quả thật quá chính xác.

"Phần Thiên Long Tổ, Cửu U Huyền Vũ, Thất Thải Thôn Thiên Mãng, Đại Lực Kỳ Lân còn có Thanh Viêm Hỏa Phượng. Thật không ngờ trong một ngày mà bản đế lại gặp được nhiều thánh thú như vậy, quả nhiên là có chút vận khí."

"Không cần nhiều lời. Xưng Đế Danh ra sau đó cùng chúng ta đọ sức." Đại Lực Kỳ Lân không hổ là thánh thú nóng tính nhất, vừa mới xuất hiện đã lập tức tỏ thái độ.

Thiếu niên đưa mắt liếc sang, gương mặt bất động thanh sắc nói: "Bản đế danh xưng Đồng Đế, nếu chúng ta đều không muốn tốn phí thời gian thì bắt đầu luôn đi."

"Cái này là ngươi nói đấy." Chín cái đầu của Cửu U Huyền Vũ không ngừng động đậy, âm thanh vô định chẳng phân biệt được cái nào đang nói chuyện. Nhưng mà nương theo lời vừa dứt, một tầng hắc khí bất ngờ từ trong mai rùa tản mát đi ra, nhanh chóng hướng sang bốn phương tám hướng mà động. Cảnh vật xung quanh vừa mới bị Phần Thiên Hỏa bao bọc bây giờ lại bị chìm vào trong bóng tối vô tận.