Chương 63: Tàn Tích.
Chương 63: Tàn Tích.
Tại một góc của khu rừng.
"Kreee! Bắt lấy bọn chúng!"
Một vài gã xanh lè, có cái đầu của thằn lằn không ngừng tuôn ra nuốt vào cái lưỡi.
Đám người thằn lằn dẫn theo một vài con địa long to lớn trên người mặc giáp nặng đang bao vây lấy bội đám người.
"Nguy rồi! Chúng ta bị bọn Lizaman bắt gặp! Làm sao bây giờ đội trưởng?"
Một cô gái khuôn mặt xinh đẹp, cod mái tóc vàng cùng đôi tai dài và nhọn, cô đang nắm trên tay một cây trượng phép đứng khép sau đám người, hướng một chiến binh cả người đều che kín bởi áo giáp nói.
"Phải cố thủ! Nếu may mắn chúng ta có thể chạy thoát!"
"Nhưng những người khác thì sao?"
Một cô gái khác đã kéo lên trên tay dây cung nói.
"Được đến đâu thì hay đến đó vậy! Việc trước hết phải bảo toàn lực lượng! Tôi sẽ tiến công, Kaly yểm trợ từ phía sau, còn pháp sư dùng kỹ năng cầm chân chúng!"
Đám người lao vào xung đột với lũ Lizaman, ban đầu họ có lợi thế hơn vì đầy đủ cung thủ chiến binh và pháp sư.
Lizaman bên này hầu hết là chiến binh và tank, chúng rất nhanh bị áp đảo.
Cái người mặc giáp trường kiếm trên tay liên lục chém rụng tay chân của đám quái vật, mấy người đằng sau cũng chẳng ngồi không, họ liên tục hạ bệ những tên lạc đàn.
Nhưng dần dần trận chiến lại chuyển qua có lợi cho đám Lizaman, cô nàng pháp sư dường như thể lực cùng mana đã sắp hết.
Sắc mặt cô ta trắng bệch, liên tục thở dốc, phải chống cây trượng xuống đất vịn lên thân thể.
"Aley à! Cậu ấy không trụ được nữa rồi!"
Cô gái cung thủ nhìn một chút người pháp sư lại nhìn tới chiến binh nói.
"Mình không sao! Mana vẫn còn đù dùng chiêu cuối cùng! Hi vọng có thể quét hết đám này."
"Nhưng mà!"
Người chiến binh có hơi do dự một chút nhưng khi nhìn thấy đám Lizaman liên tục từ đằng xa tiến tới, liền cắn răng gật đầu.
"Hỡi vị vua của tinh linh xin hãy nghe lời triệu hồi của tôi..."
Nữ pháp sư trong miệng ngâm nga câu thần chú, nháu mắt trước mặt đám người xuất hiện một đốm lửa đỏ rực.
Hoá ra đó không phải chỉ là một đốm lửa mà là một tinh linh nhỏ, tinh linh chỉ đưa cánh tay về phía trước, một cón bão lửa với phạm vi rộng quét ngang khu rừng.
Mỗi nơi bão lửa đi qua đều cháy rụi thành than, ngay cả lũ quái vật cũng không ngoại lệ.
"Chạy! Chạy đi!"
"Nóng nóng quá!"
"Tôi không muốn chết!"
Đám Lizaman điên cuồng chạy trốn, chúng tìm mọi cách để dập trên thân thể lửa nóng.
Nhưng dù có dùng cách nào, dùng nước, lăn lộn trên mặt đất đều vô dụng.
Hàng trăm bộ xác chết cháy đen thui nằm rải rác trên mặt đất, bão lửa tán đi, tinh linh cũng biến mất.
Cô gái pháp sư cũng mất ý thức, thân thể không tự chủ ngã về phía sau.
Đán người nhanh chóng đỡ lấy cô gái rồi chắm đầu chạy vào bên trong khu rừng.......
Alex lúc này cũng bị chấn động dẫn tới, hắn đương lúc nghỉ chân chợt phát hiện một cột lửa lớn đằng xa phóng thẳng lên trên trời.
Nhiệt độ kinh khủng mà từ khoảng cách của hắn cũng có thể cảm nhận được, cây cối xung quanh bị khí nóng thổi bay.
Cả bầu trời đều nhuộm lấy một màu đỏ rực.
Alex chờ tới khi chấn động tạm lắng xuống hắn mới chạy tới khu vực vừa rồi.
Cả phạm vi trăm mét đều bị cột lửa thiêu cháy, lộ ra một bãi đất trống với la liệt xác chết cùng tro tàn.
Mặt đất vẫn còn toả ra nhiệt độ cao khiến Alex thấy người hơi nóng, khẽ lau trên cằm mồ hôi.
Cúi người chạy loanh quanh một vòng, cuối cùng hắn ngồi xổm xuống đất, nhìn chăm chú vào vào dấu chân.
Đưa tay nắn trên mặt đất, cảm giác một vòng đất còn ẩm và mát, không giống với xung quanh đất đều nứt khô.
Bước chân nhanh chóng tiến vào khu rừng.
"Grrr!"
Đứng trước mặt hắn là một con sói lớn với bộ lông trắng như tuyết, không dị động nhiều nó lao tới ngay chỗ Alex.
Cánh tay hắn hơi rung rung, cái miệng lớn của con sói đã gần tới, Alex chỉ xoay người nắm chặt cán phủ.
Whossh!
Con sói nháy mắt bị chẻ làm đôi, Alex không dừng lại tiếp tục đi theo những dấu chân.
Bởi hắn phát hiện những dấu chân này kích thước so với người bình thường liền không sai biệt, có thể hắn sẽ gặp được nhân loại hoặc sinh vật nào có hình người.
Thời gian đảo mắt cũng tới tối, đám người cũng chạy được một đoạn xa.
"Aley! Heina dường như không ổn rồi! Chúng ta không thể chạy thêm được nữa!"
"Được rồi dừng chân tại chỗ này đi!"
Đám người kiếm một nơi an toàn nhóm lửa nghỉ qua đêm.
Dường như cô gái pháp sư tên Heina trạng thái hiện tại không ổn định, có thể cô ta dính phải một lời nguyên hoặc hiệu ứng bất ổn phép thuật, tệ hơn có thể là chứng nghiện phép.
Alex ở đằng xa cũng phát hiện đám người, hắn mượn kỹ năng của bộ giáp hoá thân thể thành bóng đen, yên lặng ở trên cây quan sát đám người.
Mấy người đặt cô gái pháp sư xuống, lấy ra trong người một đống thảo dược lỉnh kỉnh.
"Heina! Nhai thứ này sẽ khiến cậu khá hơn!"
Cô gái cung thủ cắt lấy một đoạn rễ cây bỏ vào miệng cô gái.
"Cam thảo à?"
Aelx vuốt cằm suy tư, nếu là cam thảo sẽ có xác xuất nhỏ trữa trị được hiệu ứng của cạn phép thuật, nhưng cũng không ăn thua.
"Đừng nhai nó! Không có ích gì đâu!"
"Kẻ nào?"
Đám người nâng lên vuc khí, sắc mặt cảnh giác hướng phía giọng nói.
"Tôi không có ý xấu!"
Alex từ trên cây nhảy xuống, hắn giải trừ trạng thái bóng đen.
Giơ hai tay lên trời, đặt vuc khí qua một bên rồi từ từ bước tới, hắn muốn thể hiện thiện chí hết mức có thể.
"Dừng lại! Nhà người là kẻ nào?"
"Tôi chỉ là một nhà mạo hiểm tình cờ đi qua thôi!"
Alex chậm rãi trả lời, nhưng sắ mặt của đám nhười cũng không có phần nào thêm hoà hoãn.
"Nếu không nhanh chữa trị cho cô gái kia có thể cô ta sẽ chết đấy!"
Alex lạnh nhạt nói, đám người trên mặt thần sắc sốt ruột nhìn cô gái.
"Tôi có thể giúp!"
Alex thản nhiên trả lời.
"Hà cớ gì bọn ta phải tin ngươi?"
"Vì tính mạng của cô ta!"
Alex ngón tay chỉ chỉ nói.
Thấy vậy người chiến binh cũng chỉ cắn răng gật đầu, thấy vậy Alex thở dài một hơi tiến lại gần cô gái bị hôn mê.
Hắn lấy ra trong người vài chai lọ cùng một ít thảo dược.
Vừa kiểm tra sắc mặt đối phương vừa nói:
"Rễ cam thảo đúng là biện pháp tốt nhất hiện tại nhưng mấy người có chắc đấy là rễ cam thảo không? Theo như tôi biết có một loại linh dược cũng có phần rễ giống như thế này! Cây mê hồn!"
Nghe vậy đám người giật mình, cô gái cung thủ hơi run run nói:
"Vậy không phải hết cách! Rễ cây mê hồn chính là kịch độc trừ phi có phép thanh lọc của mục sư!"
"Không cần tôi có cách nhưng sẽ có tác dụng phụ nhỏ, nhưng vẫn trong tầm kiểm soát."
Hắn đỡ đối phương dậy, đổ vào miệng cô ta thàn dược năng lượng, tiếp theo nắm một vốc lớn dược liệu nhét vào.
Rễ cây mê hồn có thể chế tạo thần dược ảo giác hoặc tê liệt, nhưng nhiều người không biết nó còn có thể chế một loại khác.
Alex định cho thêm nguyên liệu hòng trung hoà trong cơ thể cô gái năng lượng cùng sức thuốc.
Có thể nói hắn đang tại trên người cô gái này chế thần dược.
Nhỏ xuống cuối cùng nước thuốc vào miệng đối phương, sắc mặt cô gái dần trở nên hồng thuận.
Cuối cùng đối phương cũng mở mắt nhieng có gì đó hơi sai, cái tai nhọn hơi rủ xuống, sắc mặt đỏ bừng nhìn Alex, ánh mắt không giấu được thèm khát.
Alex giơ lên một cây gậy đánh ngất đối phương, thấy vậy hai người còn lại lắp bắp:
"Tình... Tình dược!"
"Tác dụng phụ thôi! Ngủ một giấc là hết!"
Alex nhàn nhạt nói.