Chương 57: Đất hoang vô tận.

The Wild Darkness Survival

Chương 57: Đất hoang vô tận.

Chương 57: Đất hoang vô tận.

Chương 57: Đất hoang vô tận.

"400 triệu chẳng là gì với thứ này!"

Alex cầm lên trong cái rương một vật, ánh mắt hắn ta ngưng trọng, trong miệng lẩm bẩm.

[Pollaxe của binh sĩ bị lãng quên]
Bậc: Hiếm
Dame: 77~97
Độ bền: 74/100
Buff:
Cán lạnh: Tăng 5% sát thương băng giá
Phá giáp: 44% Tỉ lệ phá hỏng áo giáp của kể địch

Một cây rìu chiến cán dài với một lưỡi rìu cùng một đầu búa, cán dài lạnh ngắt cùng sáng bóng một màu bạc, Alex nắm chắc cán rìu nâng lên rồi hạ xuống.

Hắn rất nhanh có thể xác định chất liệu chế tạo nên cây Pollaxe này.

"100% bằng mythril"

Mythril là một dạng kim loại với khả năng dẫn mana cùng năng lượng vô cùng tốt lên tới 70% vì vậy hầu hết những trang bị chế tạo từ chúng đều được những người chơi săn đón, bởi vậy chi phí của một món vũ khí mythril là vô cùng cao cùng với độ hiếm của chúng, nhưng những trang bị được chế tạo từ kim loại này sẽ không nhận nhiều ảnh hưởng khi truyền năng lượng vào, thậm chí còn phóng đại công kích bằng Aura.

"Tới lúc mày nên về hưu rồi rìu ạ!"

Alex yêu thích không rời tay món vũ khí mới, hắn liền quăng cây rìu trên tay qua một bên, hí hửng mang theo Pollaxe chạy ra khỏi hầm ngục.

Hắn không chờ đợi được liền nhanh chóng thử uy lực của món vũ khí này, Aura từ cánh tay nhanh chóng tràn vào cán rìu, không có nhiều cản trở rất nhanh năng lượng đã bao phủ lấy lưỡi búa.

Whoosh!

Lưỡi búa đập mạnh vào tảng đá lớn trước mặt, nháy mắt tảng đá bị nghiền nát thành từng mảnh, những viên đá bay ra nhanh chóng kết thành một lớp băng mỏng bên ngoài, vị trí hòn đá ban đầu cũng biến thành một hố sâu tỏa ra khí lạnh.....................

Alex không nhanh không chậm tiếp tục đi đường, cứ như vậy hơn một tháng quốc bộ hắn cũng tới điểm cuối của đồng cỏ, chứng kiến trước mặt vùng đất hoang khô cằn với những mỏm nham thạch nhọn tựa như những mũi gai lởm chởm đâm từ dưới mặt đất lên.

Thở dài một hơi, Alex nhanh chóng leo lên một mỏm nham thạch, thân hình của hắn khi đứng trên đỉnh của ngọn núi này không khác gì một hạt đậu, ánh mắt hơi nhíu nhìn phía trước.

Vị trí hắn đang đứng thực quá nhỏ bé so với địa hình nơi này, trước mặt là địa hình lởm chởm chỉ có đất và đá, phía xa hơn là những ngọn núi đá xuyên thủng bầu trời, xung quang một mảng cát bụi bay toán loạn che kín tầm nhìn.

"Đất hoang vô tận!"

Liếm bờ mồ khô khốc Alex trong miệng lẩm bẩm, tới thế giới này cũng gần một năm nhưng hiện tại hắn mới chạy tới khu vực này, Alex trong lòng hơi có cảm khái.

Rống!

Bỗng lúc này mặt đất rung lắc kịch liệt, một tiếng rống khuấy động cả không gian im ắng, tại một khu đất trước mặt Alex, đất đá giống như bị thứ gì đó hút vào, tạo thành một vòng xoáy hàng trăm mét trên mặt đất.

Sinh vật xung quang cũng điên cuồng chạy trốn.

Rống!

Một sinh vật từ cái hố cát ngoi lên, thân thể của nó dài giống như rắn, trên người lớp da giống như kim loại bóng loáng cùng nhẵn nhụi, sinh vật thân thể trọn vẹn vượt qua những đỉnh núi cao nhất, thân thể lớn tới hơn trăm mét.

[Quái thú ăn khoáng sản]
Bậc: Lãnh chúa
Thông tin: Có vể nó giống như một con giun đất được phóng đại lên cả nghìn lần, nếu bạn nằm trong lĩnh vực cát lún của nó hoặc bị nó nhằm vào vậy thì xin vĩnh biệt! Quái thú ăn khoáng sản? Đứng bị cái tến của nó đánh lừa thực ra sinh vật này thuộc loại ăn tạp, một vị anh hùng cũng là món khai vị không tồi!

"Ực"

Alex nuốt xuống một ngụm nước miếng, vội nắm lấy góc áo choàng sau lưng, cuộn lấy cơ thể, nháy mắt này thân thể của hắn dường như trở nên hơi lờ mờ.

[Áo choàng của người vô danh]
Bậc: Độc nhất
HP: +11%
Độ bền: 92/100
Ngụy trang: Giảm xuống sự tồn tại của bạn, tùy thuộc vào môi trường cùng hoàn cảnh
Đánh bật: xác xuất 21% đánh bật lại 33% công kích của kẻ thù
Tắc kè hoa: hòa mình với thiên nhiên, ngụy trang theo môi trường 12%

Alex kiếm lấy một hốc đá gần đó chui tọt thân thể, hạ xuống hô hấp, ánh mắt chăm chú nhìn sinh vật trước mặt, cái đầu của con quái vật cúi xuống khỏi những tầng mây.

Quái thú ăn khoáng sản quả thật không khác gì nhiều với một con giun, nó há cái miêng rộng cùng những chiếc răng sắc bén như những lưỡi dao, lao đầu về phía một mỏm nham thạch lớn.

Một ngụm cắm xuống, xuyên thủng thân núi đá, con quái vật nhanh chóng nuốt trọn cả ngọn núi, dường như nó vẫn chưa thỏa mãn được cơn đói, tiếp tục chuyển hướng tới thứ khác.

Bỗng con quái vật thân thể hơi dừng lại, Alex đưa ánh mắt nhì theo hướng cái miệng của con quái vật, hắn cũng lấy làm khó hiểu khi con này không có mắt vậy nó lại còn nhìn đi phương nào?

Trên trời bỗng có hàng đàn chấm nhỏ đang hướng chỗ con quái vật bay tới, tốc độ của những điểm đen vô cùng nhanh nháy mắt đã tới chỗ con quái vật.

"Greeck!"

Càng tới gần những điểm đen càng ngày càng lớn, dưới ánh sáng chói mắt Alex lờ mờ nhìn được đám mới tới.

"Lại xuyên không rồi à?"

Alex trong lòng thầm mắng, bởi sinh vật xuất hiện trước mắt khiến cho hắn cảm giác mình đang ở Kỷ Bạch Á, đúng vậy đám tới đây là một lũ sinh vật có ngoại hình giống như mấy con Thằn lằn sấm.

Khác duy nhất chắc hẳn phần cánh, đuôi của chúng được bao bọc bởi một lớp lông vũ giống như thép dày, cả người đều chạy quanh bởi một lưới điện màu vàng.

[Chim ăn thịt người]
Bậc: Tinh Anh ưu tú
Thông tin: Bất ngờ chưa? Chúng ta quay lại thời kỳ khủng long ngắm nghía chút nhỉ? Biết tại sao đám này gọi thằn lằn sấm không? Bởi vì chúng có kỹ năng điều khiển điện thế cao mà ít loại sinh vật nào có được, Pikachu điện 10 ngàn vôn!

Hai bên quái vật nhanh chóng lao tới, đám Thằn lằn sấm số lượng phải phá 30, chỉ với điện thế khủng khiếp bao quanh thân thể của chúng, Alex đoán cũng đủ mài chết quái vật cấp Lãnh chúa.

Đám Chim ăn thịt người nhanh chóng tách ra, bao vây lấy con giun khổng lồ, trên người chúng nhanh chóng bắn ra từng tia điện màu vàng, những con thằn lằn phóng ra tia điện nhanh chóng kết lại với nhau tạo thành một cái lưới đập thẳng tới con giun.

Xẹt xẹt!

"G-Rào!"

Con giun khổng lồ lĩnh trọn một cú choáng váng, ngửa cổ lên trời rống lớn, nhưng dường như lớp da của nó đã miễn dịch hầu hết sát thương, cái miệng đầu răng không ngừng bắn ra những ngụm nước bọt màu xanh kẹt.

Phạm vi xung quanh dường như có một cơn mưa nước bọt màu xanh, đám Thằn lằn sấm nhanh chóng bay ra khỏi phạm vi văng của nước bọt.

"Grecckkk!"

nhưng không phải con nào cũng tránh thoát kịp thời, đã có lấy vài con Thằn lằn sấm dính phải nước bọt, chúng gào lên đau đớn, thân thể nhanh chóng bị thứ chất lỏng màu xanh ăn mòn, hàng chục con giống như sung rụng rơi xuống.

Quái vật ăn khoáng sản vô cùng cơ hội mắt thấy những con thằn lằn mất khả năng bay, nó nhanh chóng chui thân thể xuống cái hố lớn vừa mới đào, chỉ để hở cái miệng lên trên mặt đất, há to cái miệng đầy răng hứng những con Thằn lằn sấm xấu số rơi vào.

Lũ còn lại thấy động bạn của mình bị nuốt chửng thì hét lên chói tai, trên người điện thế càng lóa mắt, cả bầu trời nháy mắt bị những tia điện bao phủ, tầm nhìn của Alex cũng bị hạn chế bởi điều này.

Hắn chỉ nghe thấy tiếng núi đá vỡ nát cùng tiếng gào rống, vài phút sau mãi tới khi ánh sáng tán đi, chỉ nằm lại một đống xác Chim ăn thịt đã chết cùng một cái hố lớn.

"Có vẻ như con quái vật sau khi giết hết đám Thằn lằn sấm đã chui lại cái hố!"

Alex trong lòng lo được lo mất khi hắn nhìn lấy chỗ xác chết cũng đã có không ít những cổ tự trôi nổi ở bên trên nhưng hắn cũng sợ đạp phải cái lún.

Đắn đo một hồi Alex vẫn là cắn răng ở lại, hắn đợi thêm một thời gian nữa mới dám đi ra ngoài, vì Alex không chắc rằng còn đàn chim Ăn thịt người hay Quái vật ăn khoảng sản nào lảng vảng ở đây không?

Nếu 1vs1 với một con Thằn lằn sấm hắn có thể kháng được công kích nhờ phòng ngự cao nhưng nếu đông hơn thì không chắc hắn sẽ bị nướng thành thịt nướng hay là than.

"Than thì chắc là không giòn đâu!"

Alex run người một cái chui lại hốc đá, tựa lưng bên trong nhắm mắt dưỡng thần, chờ một chút thời gian này của hắn thế nhưng đã là sáng ngày hôm sau, xác luc Thằn lằn sấm cũng bị sinh vật nào tha đi, bây giờ cũng chỉ còn lại một cái hố lớn ở nơi đó.

Quyết định đi hướng ngược lại vì an toàn của bản thân, Alex lấy ra băng gạc trong balo bao quanh khuôn mặt, xốc lấy áo choàng che đi miệng và mũi, hắn làm vậy cũng bởi nơi này mặc dù nhiều núi đá cùng đường đi lởm chởm nhưng quanh năm khô hạn cùng gió mạnh thổi qua các hẻm núi khiến cho cát bụi bay chắn tầm nhìn.

Che lại miệng cùng mũi để tránh việc cát bụi bay vào, Alex nheo nheo mắt chậm rãi đi bộ trên đất hoang, mặc dù nói quanh năm không một gọi mưa nhưng nơi này không phải không có thực vật.

Một vài loại cây chịu hạn cũng thường xuất hiện, tán cây rộng với lá nhỏ và mỏng, thân cây thẳng cùng cao đứng sừng sững giữa gió bão, chưa kể tới cũng không thiếu linh dược ưa thích sinh trưởng tại nơi này.

Trên đoạn đường này Alex cũng may mắn bắt gập một vài loại, tỉ như Cây quả vàng, thân cây chôn sâu dưới đất kết quả màu vàng, rễ cây có hình người trong suốt màu tím tác dụng của loại này dùng cho việc chế tạo thần dược Bóng tối.

Lại nhắc tới việc chế tạo thần dược bóng tối, bình thường chúng ta đúng là không thể sáng tạo ra được thần dược chỉ số nhưng Thần dược bóng tối là loại có độ bất ổn cao sẽ có tỉ lệ nhỏ tạo ra được thần dược chỉ số khi chế loại thần dược này.

Tiếp đó lại bắt gặp linh chi, Rêu hoang mạc, hoa pricaru,...