Chương 59: Quân đoàn Undead (2)

The Wild Darkness Survival

Chương 59: Quân đoàn Undead (2)

Chương 59: Quân đoàn Undead (2)


[Cánh cổng cổ xưa]
Thông tin: Một cánh cổng có thể giúp thông tới những khu vực thần bí, điều kiện kích hoạt cánh cổng là nộp lên vật tế thích hợp cánh cổng sẽ mỡ tới nơi bạn muốn đến, chúng ta đều không biết thứ gì sẽ chờ ta ở phía sau, cảnh báo những sinh vật khác cũng có thể sử dụng cánh cổng này.

Chính giữa cánh cổng một tia sang lóe lên, nháy mắt một màn tử khí bao quanh, Alex trong lòng than không ổn nhanh chóng chạy ra thật xa, từ bên trong cánh cổng thứ gì đó bước ra.

"Một con ngựa?"

Không!

Chính xác hơn là bộ xương của một con ngựa, ngồi bên trên nó là một gã kỵ sĩ khoác trên thân áo giáp nặng màu đen kịt, một tay cầm chiến phủ, một tay kẹp lấy phần đầu còn mặc mũ giáp lìa khỏi cổ, cái cổ không đầu vẫn cháy hừng hực hồn hỏa màu xanh lam.

Kéo theo sau lưng hắn là một đám cốt binh trang bị đầy đủ, khí thế hừng hực tiến ra khỏi cánh cổng, Alex ở phía xa cũng bị khí thế làm cho lo sợ.

"Chí ít phải hơn trăm tên cốt binh, ba bốn mươi cung thủ, mười pháp sư, hàng trăm zoombie,..."

Không dám dừng lại lâu, Alex vác giò lên chạy.

Hắn chạy tới khi không thấy bóng dáng đám quái vật mới nhẹ nhõm thở dài một hơi, nếu bị vướng vào dám này thật khó mà chạy thoát, hơn hết nhiệm vụ của Alex không phải đấm nhau với quái vật hắn gặp trên đường chỉ là xửa xong các tàn tích và về nhà.

Tiếp tục lên đường, trên đoạn đường này Alex phát hiện không ít quặng kim loại cùng lưu huỳnh, nguyên tố, "Lưu huỳnh à?", hắn vuốt vuốt cằm suy tư

"Với quặng nguyên tố cùng lưu huỳnh theo như trong giả kim thuật mình có thể chế tạo thuốc nổ, nhưng nguyên liệu có hơi khác so với ở thế giới trước, không biết uy lực như thế nào?"

Nghĩ nhiều liền rắc rối, Alex bắt ngay vào làm thuốc nổ, hắn kiếm một nơi an toàn dựng lên một cái nán nhỏ, lôi từ trong balo ra một đống trang bị lỉnh kỉnh.

"Than củi, lưu huỳnh, nguyên tố đất,..., đủ rồi!"

Alex lấy ra một cái cối đá lớn, hắn đầu tiên bỏ quặng nguyên tố đất vào bên trong, vì là lần thử nghiệm đầu tiên nên hắn cũng không làm quá nhiều lượng chỉ vừa đủ, cầm chày đá nghiền chúng thành bột mịn đặt qua một bên, tiếp tục như vậy với những nguyên liệu khác.

Cuối cùng Alex đổ đống nguyên liệu hỗn loạn vào một tấm giấy da rồi bọc lại, phần dây dẫn hắn có dung nhập thêm một chút bột nguyên tố hỏa giúp nó dễ bắt lửa hơn.

"Được rồi!"

Đánh lên một tia lửa vào đầu dây dẫn, rất nhanh đống dây dẫn liền bắt lửa, Alex ném trên tay cái bọc ra xa, nháy mắt dây dẫn cũng cháy tới phần thuốc nổ bên trong.

Bành!

Đúng thật thuốc nổ đã dùng được nhưng cảm giác không được đúng, so với thế giới trước uy lực chỉ có hơn nhưng trong quá trình phát nổ tốn rất nhiều nguyên liệu phung phí.

"Chưa được! làm lại!"

Bành!

Bùm bùm!

Bành bành!

Liên tục ném hơn mười bó thuốc nổ, Alex mới kiếm được thứ công thức cân bằng nhất, gọi là cân bằng nhưng chúng cũng chỉ tạm ổn mà thôi, cất đống thuốc nổ vào trong túi rồi rời đi nơi này.

"Nơi này có lẽ là điểm cuối rồi nhỉ?"

Alex đưa mắt nhìn ra phía trước, nơi này được bao lại bởi hai hẻm núi cao tới chọc trời, xung quanh cuồng phong điên cuồng thổi, nhưng ngay sau lưng hắn sắc trời cũng chỉ còn một mảng màu tím chết chóc, khắp nơi cỏ cây khô héo.

Nhìn ra xa hơn chỉ thấy một đoàn quân đông như kiến lửa, đang rầm rộ hành quân tiến tới phía bên này, dẫn đầu đám tử sĩ không ai khác chính là tên kỵ sĩ không đầu với bộ giáp nặng màu đen kịt.

"Ực! Số lượng tại sao lại nhiều tới thế này? Không phải chỉ 2-3 trăm tên thôi sao?"

Alex nuốt một ngụm nước bọt, giọng run run nói, đám này nào chỉ hai ba trăm tên, chí ít cũng hai ba ngàn cốt binh, chúng hình người có, quái vật có, số lượng xác sống cũng không phải số ít.

Đám cốt binh cùng xác sông vô cùng hỗn loạn, chúng liên tục lao vào cắn xé những sinh vật sống khác cùng đồng hóa chúng.

"Đám này không phải tới vì mình chứ?"

Alex trong lòng phát lạnh, hắn suy đoán cũng không sai quân đoàn này được chúa tể bóng tới cử đến nhằm tiêu diệt anh hùng, nhanh chóng co giò lên chạy vào hẻm núi, Alex cũng không có ý định chạy.

Hắn bắt buộc phải làm hao bớt lực lượng của đoàn quân này, một ý nghĩ lóe lên trong đầu hắn, thốc nổ, hắn không mất nhiều thời gian để hạ gục lũ Undead nhưng để giết chúng lại là một việc khác.

Rốt cuộc vẫn phải dùng tới mưu hèn kế bẩn, hắn thả một đống lớn thuốc nổ vào bên trên hai vách đá, Alex hòng chôn chết đám quân này, nhưng hắn không biết đám quái vật kia có hay không đi vào nơi này.

"Này! Chúng mày kiếm tào à?"

Alex chạy tới trước hô lớn, đúng như dự kiến đám quái vật phát hiện sinh vật sống vội lao tói nhu con thiêu thân, riêng chỉ có tên chỉ huy vẫn lẳng lặng ngồi trên lưng cốt mã.

Alex bộc phát lực lượng mạnh nhất, thân thể như mũi tên bắn vọt về hướng khe núi, đám Undead vẫn điên cuồng đuổi theo phía sau, hai bên kẻ đuổi người chạy đã hơn nửa ngày.

Mãi tới khi dẫn du đám lính tới chỗ hắn chôn tuốc nổ Alex không vội cho nổ, hắn muốn dụ thêm quái vật tràn vào, bởi vậy hắn mới khống chế dây dẫn dài hơn bình thường.

"Là lúc này!"

Alex ném từ lòng bàn tay ra một mồi lửa, rất nhanh thuốc nổ ở xung quanh bắt đầy cháy.

Bành!

Bành!

Bành!

"Greeee! Krecckk! pukkk!"

Rầm rầm!

Xung quanh nham thạch vỡ tan rơi xuống vách núi, đám quái vật bị đất đá ép xuống, chẳng mấy chốc đường đi bị lấp đầy, xung quanh bụi mù không hề tiêu tán.

"An nghỉ nhé!"

Alex cười cười quay người rời đi.

Bỗng từ bên trong đám khói bụi một thân ảnh cao lớn cưỡi cốt mã lao ra, thân ảnh đáp lại ngay trước mặt Alex, tên lỵ sĩ không đầu nhanh chóng chặn lại lối đi, cất giọng nói:

"Cuối cùng cũng tìm được ngươi! Anh hùng!"

Âm thanh khàn khàn phát ra từ cái mũ giáp tên kỵ sĩ cầm trên tay, có vẻ hơi kinh dị, Alex ánh mắt ngưng trọng, cầm chặt trên tay cán búa.

"Mày muốn gì?"

Alex ánh mắt lạnh lùng lên giọng nói, chỉ thấy tên kỵ sĩ rống lớn:

"Đồ hèn hạ! Mày dám dùng cách này diệt sạch thuộc hạ của tao!"

"Vậy chúng mày một đội quân đủ để san bằng một quốc gia tới đánh một người gọi là gì?"

Alex giọng điệu cười cợt hướng tên kỵ sĩ nói.

"Thằng khốn hôm nay sẽ là ngày cuối cùng mày được nhìn thấy ánh mặt trời!"

Tên kỵ sĩ thúc ngựa lao nhanh tới trước mặt Alex, trên tay chiến phủ bổ xuống, Alex thần sắc như thường cũng tung ra một búa.

Kengg!

Hai bên vũ khí va chạm tạo lên ình phong thổi bay hết xung quanh bụi bặm cùng đất đá, Alex cánh tay run rẩy bị đẩy lùi ra phía sau vài bước, tên Kỵ sĩ thấy vậy cười lạnh thừa thế xông lên.

Lưỡi phủ trên tay tên kỵ sĩ nhanh chóng hội tụ một nguồn năng lượng đen tối, nháy mắt nó đã lớn tới hơn chục mét, một đạo bóng đen như lưỡi liềm bổ ra.

Xung quanh vật thể chạm vào lưỡi liềm đầu bị xé toạc, Alex cúi người tránh thoát, nhưng trước mặt hắn lại thêm ba bốn đạo rìu ảnh hỗn loạn đánh tới, né được vài chiêu Alex chỉ đành nhấc lên vũ khí chống đỡ.

Nhưng cho dù hắn có truyền bao nhiêu Aura vào tay cầm kết quả vẫn bị đánh lui, lưỡi rìu của tên kỵ sĩ lúc ẩn lúc hiện, liên tục bổ từng đòn trời giáng vào Alex.