Chương 49: Phần thưởng!

The Wild Darkness Survival

Chương 49: Phần thưởng!

Chương 49: Phần thưởng!

Chương 49: Phần thưởng!

Alex mặc kệ đám người hắn nhanh chõng nằm xuống trên thảm cỏ, nhắm mắt cảm thụ.

"Bây giờ có thể lấy phần thưởng rồi chứ nhỉ?", Kim Hanji nhìn trên trời tấm bảnh danh sách nói nhỏ.

Bỗng một bảng danh sách trước mắt đám người xuất hiện:

[Những người chơi xin hãy nhận phần thưởng của các bạn! Người chơi Kim Hanji bạn sẽ được chọn đầu tiên vì là nhười đứng thứ nhất!]

Đám người nhao nhao lựa chọn món đồ của mình, chỉ thấy Kim Hanji lên tiếng nói:

[Tôi muốn dùng toàn bộ số điểm của mình và phần thưởng đầu tiên để đổi Nước Mắt Của Nữ Thần May Mắn!]

Dường như yêu cầu của anh ta đã được chấp nhận, chỉ thấy trên lòng bàn tay của Hanji trôi nổi một giọt nước mắt màu vàng óng.

Không một chút do dự anh ta nuốt vào giọt nước mắt, tưởng rằng sẽ có gì biến hoá xảy ra nhưng không trái lại chẳng có việc gì xảy ra.

Tới lượt Alex:

"Tôi chọn... "

Đám người lần lượt chọn xong phần thưởng của mình, lúc này những người chơi khác cũng lục đục đi tới.

Alex cảm thấy lực cười là hắn phải còng lưng chiến đấu với Boss giữ cửa vậy mà đám người này chỉ cần hùa theo là đã có lộc ăn.

Thân thể loé lên nháy mắt Alex đã quay trở lại vị trí trước khi rời đi, sắc trời dường như cũng vẫn là buổi đêm.

"Không có gì! Với chúng ta là một tháng nhưng ở bên ngoài mới chỉ là cái chớp mắt! Được rồi gặp cậu sau!"

Kim Hanji vỗ vai Alex rồi hướng rời đi con hẻm, Alex cũng không dừng lại lâu.

Hắn không có ý định quay về tiếp tục đi dạo, cả khu phố giờ này vắng tanh, Alex chỉ nghe thấy âm thanh gót gày của hắn chạm lên đường đá, thanh âm vang vọng khắp nơi.

Bỗng hắn tới trước một khu vực khá là nhộn nhịp mặc dù bây giờ đã qua nửa đêm nhưng ở đây cũng không hết người qua lại.

Alex hiếu kỳ bước vào, bên cạnh hắn một âm thanh truyền đến:

"Em trai có vẻ như là lần đầu tiên tới chợ đen nhỉ?"

Một cô gái xinh đẹp tầm 25-26 tuổi, thân hình nảy nở, trên người mặc một lớp áo mỏng, cánh tay còn nắm một tẩu thuốc, đôi môi đỏ mọng nhả ra một đợt khói nhạt, ánh mắt đầy mê hoặc nhìn Alex.

Thấy vậy hắn cũng chỉ gật gật đầu không nói, ánh mắt vẫn chú ý xung quanh.

"Sao bây giờ muộn rồi muốn tìm một nơi nghỉ qua đêm? Tới nhà chị! Chị đây lấy rẻ cho!"

Cô gái tiến sát tới gần Alex thanh âm ngọt ngào vang lên cùng một hương thơm xông vào mũi Alex.

Hắn đỏ mặt lui ra xa nhanh chóng rời đi nói:

"Không-không cần!"

Nhìn Alex nhanh chóng biến mất trong đám người, cô gái chỉ nở một nụ cười mị hoặc.

Alex lướt nhanh qua đám người chỉ thấy bọn họ nơi này hầu hết bán những thứ đồ có nguồn gốc không sạch sẽ.

Hắn cũng không nhìn nhiều, nhanh chóng trở lại quán trọ, thay một bộ đồ sạch sẽ nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.


Alex chờ tới sáng ngày hôm sau hắn nhanh chóng rời khỏi nơi này quay trở lại không gian của mình.

Dùng một đoạn thời gian để quay trở về Tàn tích ánh sáng đầu tiên, Alex cầm ra tấm bảng vô cực đã bị vỡ, nhanh chóng đặt lên trên bệ đá.

Hai mảnh vỡ của tấm bảng nhanh chóng bay lơ lửng trên không trung, lấy tốc độ mà mắt thường có thể thấy hợp lại.

Chẳng mấy chỗ trên tay Alex nhiều hơn một tấm bảng, bên trên tấm bảng có khắc hình tự những ngôi sao, trên một góc có 5 cái ô, có một ô đầu tiên phát ra ánh sáng màu tím.

Hiển nhiên đây là năng lượng của tấm bảng, một chấm màu tím chỉ có thể sử dụng một lần, dùng hết một là chờ năng lượng phục hồi lại nhưng quá trình vô cùng lâu dài.

Cách hai là trực tiếp dùng bụi Mana nạp đầy năng lượng cho tấm bảng bằng tàn tích ánh sáng.

Không nghĩ nhiều Alex nhanh chóng cất tấm bảng vô cực vào bên trong balo, hắn tiếp tục lấy ra dụng cụ sửa sang lại cái nò nung.

Dành ra vài ngày liên tục để chế tạo cho mình một cây quốc chim bằng sắt, một cái xẻng, một cây rìu đốn cây.

Xét thấy trang bị đã đầy đủ, Alex chuẩn bị tiếp tục khám phá Đồng cỏ hoang vắng.

Trong một tháng chiến đấu không ngừng trong Mê cung dưới lòng đất để cho kỹ năng chiến đấu của hắn được cải thiện quá nhiều, cùng chỉ số tăng mạnh.

[Chỉ số]
Str: 37.1
Agi: 33.4
Int: 25.7
Sức bền: 40.2
May mắn: 10

Cùng với một đống kỹ năng đều được tăng cấp Alex tự tin rằng mình sẽ không phải chiến đấu chật vật như trước nữa.

Nhưng hắn có điều hoài nghi rằng tại sao những người khác đều đa phần là kỹ năng công kích chủ động nhưng hắn đây toàn là bị động?

"Chiến lực bây giờ có lẽ ngang hàng với quái vật cấp cao đi!"

Alex vuốt vuốt cái cằm, không suy nghĩ nhiều hắn nhanh chóng xách lên balo tiếp tục băng qua cánh rừng tiến tới khu vực đồng cỏ.

Alex rút kinh nghiệm lần trước, lần này hắn mang theo nhiều gỗ cùng nước uống.

Alex vừa đi vừa phải vén ra một đống cỏ dại cao hơn 1m, hắn vừa thở dài vừa chú ý dưới chân.

Thời gian đảo mắt cũng qua vài ngày, Alex ngồi cạnh đống lửa, một tay cầm cái que gỗ nhỏ đang khuấy một hỗ hợp sôi sùng sục trong nồi sắt.

Hắn nhanh chóng đổ đống dunh dịch ra nhưng bên trong dung dịch chỉ có một màu đen kịt.

"Thất bại rồi! Xem ra dùng nồi sắt cũng không được, vậy chỉ có thể sử dụng nồi giả kim thôi à?"

Thứ dung dịch màu đen Alex vừa đổ ra đó là một hỗn hợp độc dược bao gồm một con sâu xanh, lưu huỳnh, da của Goblin, cây kỳ nham...

Alex từng thử những vật chứa khác đau để chế tạo thần dược nhưng tất cả đều không có tác dụng, hắn không thể mang theo cái nồi giả kin lớn như vậy theo bên mình.

Thở dàu một hơi nhắm nghiền hai mắt, một đêm cứ yên lặng qua đi, tới sáng ngày hôm sau, Alex thức dậy rất sớm, hắn đang nhanh chóng thu dọn đồ đạc của mình tối ngày hôm qua.

Tạm thời nhét bừa vào trong balo, Alex đứng lên nhìn quang cảnh xung quanh chỉ toàn cỏ là cỏ.

Hắn chán nản tiếp tục lên đường, nhưng lúc này nấp sau hắn trong một bụi cây có một con sư tử với thân hình khổng lồ đang rình sẵn hắn.

Con sử tử thân thể to lớn ít nhất cũng phải bằng một chiếc xe con bọ, mắt thấy Alex quay lưng lại với nó, nó liền bổ nhào ra.

Cái miệng mở to như chậu máu, hòng đớp lấy Alex cái cổ.

Alex dường như đã sớm phát hiện hắn chỉ nhẹ nhàng xoay người tránh đi cái miệng, cùng những bàn chân lớn đang đánh tới.

Alex nắm chặt cây rìu đốn củi, vung một đường bán nguyệt.

Whoosh!

Lưỡi rìu nhẹ nhàng cắt đứt yết hầu của con sư tử, máu tươi nhanh chóng rỉ ra, thân thể to lớn ngã xuốn mặt đất.

Alex ngồi xuống gần cái xác đưa tay mày mò một trận rốt cuộc đứng lên sắc mặt nhăn nhó nói:

"Kết tinh không có cổ ngữ cũng không!"

Alex nói những lời này nếu để người khác biết được chắc chắn sẽ cho hắn học lại 12 năm giáo dục bắt buộc.

Tinh thể đâu phải củ cải trắng muốn có là có, tỉ lệ sinh vật có trong cơ thể tinh thể càng ít hơn rơi ra cổ tự gấp trăm lần.

Lần trước Alex từ trong bụng con nhện chúa móc ra được tinh thể đấy chỉ là phần thưởng thêm cho hai tầng đầu, chỉ cần ai đánh giết được đều sẽ có.

Mang tâm tình buồn bực Alex nhanh chóng lên đường, tốc độ của hắn rất chậm bởi vậy phạm vi tìm kiếm đi được rất nhỏ.

"Phải chi có một con thú cưỡi chiến kỵ như Viham hay giống của đám Orc thì tuyệt!"

Alex vừa đi vừa phàn nàn, bỗng thật sự đằng xa có một vài tên Orc đang cưỡi cự lang hướng bên này tiến tới.

Alex nhanh chóng núp vào bên trong đám cỏ, không biết có phải trùng hợp hay cố ý mà mấy tên Orc dừng lại ngay gần vị trí của Alex.

"Chết tiệt tộc trưởng bảo chúng ta phải truy tìm dấu vết của đám thú nhân làm gì thế nhỉ?"

"Hình như bọn thú nhân dạo gần đây tìm kiếm được tin tức của anh hùng!"

"Anh hùng? Không phải chỉ có trong truyền thuyết thôi sao?"

"Nghe nó là chúng làm theo lệnh của một người đại diện! Nếu chúng ta nhanh chóng bắt được tên anh hùng vậy chắc chắn sẽ được trọng thưởng!"

Ba tên Orc vừa nói chuyện vừa mơ tưởng.

"Grrr!"

Bỗng lúc này một con sói mất khống chế nó lao nhanh về chỗ Alex đang nấp.

Dường như nó đã đánh hơi được mùi của Alex, mấy gã Orc dường như vẫn chưa phát hiện kéo mạnh dây cương quát lớn:

"Chúng mày chán sống rồi đúng không?"

Mặc kệ bon Orc quái tháo đám cự lang vẫn hướng chỗ bụi cỏ lao đến.

Alex ở bên trong thầm than không ổn, hắn liền lao ra chỗ con đường mòn nhỏ.

Cầm chắc cây rìu, chém mạnh một đường thẳng tới cái miệng của con sói, đầu của cự lang nháy mắt bị chẻ làm đôi.

"Chuyện gì? Kẻ ngoại lai sao mày giám giết chết con sói yêu quý của ông đây!"

Tên Orc tay cầm rìu chiến lao về phía Alex, Alex lưỡi rìu đảo một vòng nháy mắt đã cắt phải cổ tay của đối phương.

Nhưng lúc này đằng sau hắn mộtcon cự lang xồ ra, bàn chân định đạp lên đầu Alex rồi đè hắn xuống đất.

Nhưng Alex cũng không thèm tránh, đưa cùi chỏ ra sau, cùi chỏ đập thẳng vào hàm răng nhọn của con sói.

Kéo theo một mảng lớn răng nanh bị đánh gãy, con sói lui ra sau không ngừng rên rỉ.

Alex bật người lên khoing trung, vặn mình một vòng, lưỡi rìu như cái máy cắt nhanh chóng chém rụng trước mặt hắn đám quái vậy.

Một tên trong đó vẫn còn đang hấp hối liền lên tiếng van xin:

"Đừng! Mày không nên giết tao!"

Alex ánh mắt lạnh lùng giơ lên cán rìu chém xuống.

Đám cự lang lúc này nhao nhao chạy trốn, Alex cố tình đuổi theo bắt lấy một con.

Tay hắn nắm chặt giây cương, gồng sức kéo lại cự lang, vừa kéo vừa nói:

"Đi theo tao! Giúp tao một thời gian sau này tao sẽ thả mày!"

Nhưng dường như cự lang không thèm nghe lời nói của hắn, nó liều mạng làm đứt dây cương chạy đi.

Alex chỉ đứng im tại chỗ nhìn cự lang chạy mất.