Chương 44: Mê cung vô tận!
"Tsk! Chố quái quỷ gì thế này, làm sao đi mãi cũng chỉ là ngõ cụt!"
"Yên lặng và đi thôi!"
Một đoàn người gồm 10 thành viên, bảy nam một nữ, cả mười người sếp thành hàng chầm chậm di chuyển trong một hành lang rộng cho bốn người đi, bao bọc xung quanh họ là những bức tường đen kịt.
Một cô gái nhì về phía trước con đường chỉ là bóng tối, cco ta ngồi phệt xuống lải nhải:
"Tôi kiệt sức rồi không thể tiếp tục di chuyển được nữa!", một vài người bên cạnh không nói gì nhưng cũng dừng lại hiển nhiên bọn họ cũng kiệt sức, nhưng một người trẻ tuổi dẫn đầu tiếp tục di chuyển về phía trước vừa nói:
"Tùy mấy người! Tôi không muốn chết đói chết khát tại nơi này!"
"Choẹt! Mặc kệ cô ta chết mọt xương ở đây đi!", một người thanh niên trên người máu tóc nhuộm đủ màu sắc, hắn nhổ một bãi nước bọt, làm bộ lưu manh nói.
Đám người thấy vậy cũng lục tục rời đi, cô gái bị bỏ lại phía sau cũng bắt đầu hoảng hốt, đứng lên hòng chạy theo.
"Kyahhh! Phụp! "
nhưng chỉ nghe thấy tiếng hét của cô gái cùng tiếng đồ vật gì bị đâm thủng, đám người vội vãi quay người lại nhìn, chỉ thấy cái đầu cảu cô gái trẻ lăn tới chân họ, khóe mắt chảy máu.
"Ahh! Chạy chạy mau! Tôi không muốn chết!"
Đám người dần mất bình tĩnh, một vài người đã lao lên chạy về phía trước, còn có một vài người vì sợ hãi, hai chân đông cứng không di chuyển được.
Chỉ thấy đầu bên kia hành lang một sinh vật cao lớn, thân thể đen kịt, như đám khói đen tạo thành, trước ngự nó mở ra một cái miệng với toàn răng nhọn đang nhai ngấu nghiến nửa người của cô gái xấu số.
Thấy thêm con mồi nó bật lên, cánh tay dài mảnh như những cành cây, bên trên chi chít những lưỡi dao nhọn, chỉ trong cái chớp mắt ba người chạy sau cùng bị ngón tay sắc nhọn đâm xuyên thân thể, ba cái xác vẫn dính trên cánh tay của con quái vật.
Vó vung tay dứt ra mấy cái xác, không vội vàng đổi theo đám người mà ngấu nghiến nuốt chửng mấy cái xác vào cái miệng trước ngực.
"Kyahh! Cứu!"
"Tránh ra một bên đừng cản đường!"
"Ahhhh!"
Đám người lúc này đã loạn vô cùng, những người vừa mói cười nói cùng nhau nay lại kéo đồng bạn của mình ra phía sau hòng làm lá trắn, họ không cần chạy nhanh chỉ cần chạy nhanh hơn những người khác là được.
Cói quái vật, bật lên vách tường, nó bám thân thể lên một bức tường, nhanh chóng bật qua lại từ chỗ này qua chỗ khác, chẳng mấy chốc đã đuổi kịp tốc độ của đám người.
"Arghh! Đừng! Tôi chưa muốn chết!"
Con quái vật đã bắt được vài người chạy cuối đoàn, mặc dù bọn họ trên người đều mang áo giáp nhẹ cũng vũ khí, nhưng trước cánh tay sắc nhọn của con quái vật chúng cũng chỉ như những tờ giấy tùy tiện đều có thể bị xé rách.
"Lỗi rẽ! Trước mặt có ba con đường chúng ta nên chạy đường nào?"
Một người vừa chạy vừa thở dốc lên tiếng.
"Chọn bừa đi!"
Đám người tách ra. mỗi người đều có lựa chọn của bản thân, đám người đã chạy thật xa nhưng vẫn nghe được tiếng la hét cùng tiếng gầm của con quái vật đằng sau.......
"Chúng ta đang đi tới chỗ quái quỷ nào vậy?", Lyli vừa đi vừa lên tiếng.
Đám người vẫn đang di chuyển trong mê cung, họ cũng chỉ mới bước vào trong này được vài tiếng, di chuển vòng vèo một hồi trước mặt xuất hiện một bức tường.
"Đường cụt rồi! Tôi không dẫn đường nữa đâu!", Alex trầm ngâm nhìn phía trước bức tường, thỏ dài nói, tiến vào mê cung dưới lòng đất này, Alex có nằm mơ cũng không ngờ hắn bị bắt phải làm người dẫn đường, từ lúc hắn đi tới giò chạm mặt đường cụt cũng không phải số ít.
"Được rồi đâu phải ai cũng chỉ một lần là có thể tìm được lối ra!", Hayian lên tiếng an ui, ở bên cạnh Kim Hanji chỉ cười cười, đám người rất nhanh quay lại.
"Lần này hướng bên trái đi chứ?", Alex lên tiếng hỏi đám người.
"Tùy cậu! Cậu là hoa tiêu mà!", ba người dường như ăn ý cả ba đồng thời nói ra cùng một câu, hết cách Alex chỉ bước vào lối đi bên trái, bên trong là một hành lang dài lối vào trong bóng tối.
Đi được không lâu bỗng Alex dừng lại, ánh mắt nhìn về phía Hanji nói:
"Anh cũng nghe thấy âm thanh đó chứ?"
"Có nghe! Dường như có thứ gì đang tiến tới!", Kim Hanji nhạt nhẽo trả lời.
"Âm thanh? Tôi có nghe thấy gì ngoài tiếng bước chân của chúng ta đâu?", hai người con lại nghi hoặc hỏi một câu, chỉ thấy Kim Hanji đưa ngón tay lên trước miệng nói:
"Yên lặng! Nếu có bất cứ thứ gì tiến tới cũng không được phát ra tiếng động!"...
Không lâu sau phía trong bóng tối trước mặt bốn người, vang lên âm thanh thở dốc cùng tiếng bước chân dồn dập.
"Chết tiệt! sao nó cứ nhắm vào chúng ta!", gã thanh biên lưu manh chửi một câu, mắt thấy con quái vật đuổi tới, hắn liền đẩy người bên cạnh về phía sau.
"Đừng! Tôi xin cậu!"
"Làm-làm ơn! Ahhhhh!"
Tiếng hét thất thanh của người bên cạnh vang lên khắp hành lang, Alex nhờ Aura cường hóa đôi mắt hắn thấy rõ cảnh này, Alex biết Hanji cũng nhìn thấy những sắc mặt anh ta không biến sắc chỉ yên lặng áp sát thân thể vào bức tường.
Alex định lên tiếng nhưng lại thôi, hắn suýt quên mất là phải giữ im lăng, ánh mắt nheo lại nhìn về con đường phía trước, phía sau ngã thanh niên tóc sặc sỡ có một bóng đen lớn, nó đang cúi xuống gặm lấy cái xác.
Dường như cảm nhận được nguy hiểm, gã thanh niên lại tăng tốc thêm vài phần, nhìn trước mắt bốn bóng người, sắc mặt hắn mừng rỡ, dường như vớ phải cọng cỏ cứu mạng hắn la lên:
"Cứu... Khục!"
Ngay trước khi hắn tiến tới chỗ bốn người một cánh tay, đâm xuyên ngực hắn, cánh tay đen kịt bất ngờ mở rộng, tóm lấy toàn cơ thể tên luu manh rồi kéo gã vào trong bóng tối, ánh mắt của tên thanh niên trước khi chết tràn ngập tuyệt vọng.
Cũng phải thôi gục ngã trước cửa thiên đàn ai mà không tuyệt vọng, Alex chứng kiến cảnh này cũng không có dị động, chỉ yên lặng thu liễm thân thể, chăm chú nhìn vào bóng tối.
nhưng hai người con gái bên cạnh thì không được như vậy, vội lấy tay bịp miệng, ánh mắt hoảng hốt, trong hành lang trước mặt truyền đến những thanh âm nhai ngấu nghiến cùng tiếng xương cốt bị gặm nhỏ.
"Hức!", Hayian bỗng nấc lên một tiếng, cả đám thầm than không ổn, con quái vật từ chỗ tối lao tới nơi phát ra tiếng động, cánh tay đen kịt đâm thẳng tới yết hầu của cô gái, nhưng chỉ nghe âm thanh kim loại vang lên, cánh tay đã bị một thân kiếm chặn lại.
"Cút!", Alex nhân lúc con quái vật phân tâm, Aura bao trùm cánh tay, đập mạn cây búa vào bụng nó, con quái vật bị đánh bay ra xa, hắn cũng nhanh chóng lui lại tới chỗ đám người.
"Cô không sao chứ?", Kim Hanji đỡ lên Hayian đang thất thần hỏi, chỉ thấy cô ấy lắc lắc đầu, sức mặt tái nhợt.
"Cẩn thận con quái vật đang tới!" Alex lui tới bên cạnh, ánh mắt chăm chú nhìn vào đường hầm nói, hắn không dám thả lỏng bởi hắn vừa mới xem được không tin của con quái tên nó là bóng ma địa ngục lực chiến thuộc hàng trung cấp ưu tú.
Vù vù! Bành bành bành!
Nháy mắt con quái vật chẳng biết từ khi nào đãng lơ lửng trên đầu đám người, một cánh tay nó bàm vào trần nhà, Alex cũng đám người tách ra, vừa hay tránh khỏi công kích bất ngờ từ trên xuống.
Con quái vật bị kẹt giữa bốn người, không có chút nào sợ sệt, há to cái miệng trước ngực hét to một tiếng inh ỏi, từ trong miệng nước bọt cùng máu văng ra.
Nhưng bỗng từ trong cái miệng của nó một thanh trường kiếm bỗng xuyên qua, chẳng biệt từ bao giờ Kim Hanji đã xuất hiện ngay phía sau, trường kiếm đâm một đường xuyên từ lưng chọc thủng cái miệng.
Thấy vậy Alex cũng tiến lên, một búa đập mạnh vào cái đầu của con quái vật, rút ra thanh kiếm, hai người lại lui ra một khoảng cách, đứng từ xa quan sát con quái.
"Nhờ cô hỗ trợ vậy Hayian!", Kim Hanji chậm rãi, ánh mắt vẫn chú ý tới con quái nói.
"Được!", chỉ thấy Hayian cầm lên một cây trượng, nhanh chóng điều khiển trong cơ thể Mana, một vòng phép thuật nhanh chóng bao bọc lại bốn người.
[Bạn nhận được Buff sức mạnh, str + 3]
Alex trong lòng ngạc nhiên những cũng không hỏi nhiều, việc của hắn bây giờ là chiến đấu với bóng ma địa ngục, Alex đã quen với việc điều khiển Aura vì vậy không mất nhiều thời gian hắn đã cường hóa toàn bộ cơ thể xông lên phía trước.
Alex cùng Hanji như hai cái kìm, kẹp chặt con quái vật, phía sau còn có Lyli cùng Hayian, rất nhanh con quái vật nằm xuống trên mặt đất hiển nhiên đã mất sức chiến đấu, nó gào thét đau đớn, thân thể hóa thành một luồng khói đen rồi tan biến.
"Phù!", Alex thở dài một hơi, tựa lưng vào bức tường, con quái vật này không khó chơi nhưng thù đoạn của nó lại rất kỳ quặc, có thể ẩn thân trong bóng tối, càng ở lâu trong bóng tối nó lại càng mạnh nhưng một khi tiếp xúc với ánh sang sức mạnh hạ xuống thấy rõ.
"Có vè chúng không khác gì những bóng ma bình thường nhỉ! Chỉ mạnh hơn nhanh hơn, ngoại hình hầm hố hơn!", Alex lảm lảm vài câu.
Thế rồi đoàn bốn người, rất nhanh đi tới khu vực đám người vừa mới bị đồ sát, Alex cúi người sờ soạng những cái xác hòng tìm kiếm chút vật tư hữu dụng.
"Mấy người này cũng không còn nhiều lương thực trên người! Ngay cả trang bị vũ khí cũng bị con quái vật gặm nát! Không kiếm được gì rồi!"
Alex vuốt cằm lẩm bẩm mấy câu, đến ngay cả cổ ngữ mà cũng không còn hiển nhiên đã có người tới trước bọn họ, vứt vấn đề này râ sau đầu, đám người tiếp tục di chuyển.
Đi thêm được vài hành lang cả bốn người có phát hiện một đài phun nước nhỏ nằm trong một căn phòng trống, Alex tiến lên từ trong Balo lấy ra những cái chai thủy tinh rỗng, cúi người múc đầy những cái chai.
"Không biết tới khi nào mới thoát khỏi nơi này! Chúng ta lạc trong đây cũng một ngàu rồi!" Lyli tiến lại gần đài phun nước, uống một ít nước sạch nói.
"Có thể một tuần có thể cả tháng!", Kim Hanji mập mờ nói.
"Cả tháng?"