Chương 43: Thoát khỏi mê cung
"Cậu đến đây có một mình à tràng trai trẻ? Đồng đội của cậu đâu?", Người đàn ông hiếu kỳ hỏi.
"Đồng đội? Tôi vào đến đây có một mình mà? Ông chú nói vậy tức là ông chú có đồng đội đi cùng à? Vậy người đồng đội đó đâu rồi?"
"Anh ấy đã chết vì dẫn dụ đám Zoombie ở tầng trên để tôi được sống!", người đàn ông bộ mặt đau khổ cùng ân hận nói, giọng của anh ta hơi run run.
Alex cũng chẳng để tâm nhiều hắn bước tới trước mặt người đàn ông nói:
"Vậy nhường đường cho tôi!", Alex lúc này cũng rất sốt ruột hắn muốn nhanh chóng tiến vào tầng hai vì đã mất quá nhiều thời gian ở tầng đầu tiên nhưng sau khí sử hết lũ quái vật thứ hạng của hắn cũng vào bảng.
[Rank]
1.Kim Hanji: 65 điểm...
15.Alex: 33 điểm
Hắn muốn kiếm được nhiều hơn vì vậy bắt buộc phải nhanh hơn người khác, hắn không biết sau khi kết thúc sự kiện những người thuộc top cao sẽ nhận được món quà gì nhưng không phải hệ thống cho [Rank] vào chỉ để thống kê.
"Nhưng vào một mình nguy hiểm lắm, hay là chúng ta chờ thêm người tới!", Người đàn ông đứng bật dậy nói, Alex phớt lờ đưa tay đẩy anh ta ra một bên, mở cánh cửa nói:
"Tùy anh!", nói rồi hắn bước vào bên trong
"Ch-chờ tôi với!", Người đàn ông có vẻ luống cuống với quyết định thẳng thắn của Alex nhưng rốt cuộc anh ta cũng bước vào bên trong, nháy mắt căn phòng tối liền biến mất tăm hơi, thay vào đó là hai người đang đứng trước một khu rừng.
[Nhiệm vụ: Tiêu diệt hết tất cả đợt quái vật!]
[Nhiệm vụ bắt đầu!]
Tin nhắn hiện lên trước mắt Alex, hắn liền nắm chặt cây búa xương, ánh mắt híp lại nhìn vào sâu trong rừng, vẫn chưa thấy có gì xảy ra, Alex đi thẳng vào trong.
Người đàn ông thấy vậy cũng đi theo, hai người tiens theo một đường mòn nhỏ băng qua từng hàng cây lớn, bông Alex dừng đột ngột lại, ánh mắt chú ý lên những tán cây lớn.
Xung quanh bốn phía quái vật bỗng tràn ra, gần nhất là đám nhện gỗ, Alex cầm cây búa lao tới đập mạnh vào cái chân của con nhện khiến nó gãy bục ra, rồi nhanh chóng bật lui người lại tránh thoát công kích.
Chẳng mấy chốc dưới chân Alex đã có thêm hai ba xác con nhện lớn, người đàn ông thấy Alex liên tục suýt xoát tránh được những cái chân nhọn cùng chớp thời cơ đánh trả, trong miệng không khỏi thì thầm:
"Cậu ta là cái quái gì vậy?"
Nhân lúc Alex quay lưng về phía mình gã đàn ông lộ ra ánh mắt hung ác, lao tới, trên tay cây búa đập xuống, Alex thấy sống lưng hơi lạnh vội nhìn lại thì thấy cái búa đã ngay trên đầu hắn, cúi người hòng tránh đi.
Bành!
Một vụ nổ nhỏ ở đầu cây búa, lúc vừa chạm vào mục tiêu liền bạo phát, một cái chân nhện bị đánh gãy.
Hóa ra lưỡi búa là đánh vào vào chân nhện chứ không phải đầu hắn, có lẽ là do Alex đa nghi, người đàn ông bật lùi ra sau tránh đi công kích thì Alex lại lao lên.
Hai người cứ như vậy phối hợi ăn ý, chẳng mấy chốc lũ quái đã bị xử sạch, Alex thở dốc đưa ánh mắt nhìn người đàn ông, anh ta có vẻ kiệt sức, cũng phải thôi kỹ năng có sức tàn phá lớn như vậy mà thường xuyên sử dụng tiêu hao hiển nhiên là vô cùng lớn.
Nhưng hai người không ngờ tới là vừa dọn xong một đợt quái vật, một đợt khác đông hơn lại tới, Alex không còn lựa chọn nào khác ngoài cắm đầu men theo đường mòn chạy, người đàn ông dù đang kiệt sức nhưng cũng chạy theo.
Nửa tiếng sau hai người chạy xuyên qua được khu rừng, hiển nhiên khu rừng này cũng chỉ là mô phỏng không giống với rừng tự nhiên hay lớn như Khu rừng kỳ lạ.
Alex chạm tay về phía trước cánh tay của hắn chạm vào một bức tường trước mặt, nhưng hắn không thấy được bức tường mà chỉ cảm nhận được, biết mình không còn đường lui, Alex định làm liều.
Trên tay hỏa cầu ngưng tụ, nhìn người đàn ông nói:
"Dùng kỹ năng vừa rồi của anh đánh bay đám lửa này vào khu rừng kia!"
Người đàn ông hơi bất ngờ nhưng cũng gật đầu nghe theo, Alex ném cầu lửa tới trước mặt người đàn ông, anh ta vung lên cây búa, đánh mạnh vào quả cầu lửa như đánh bóng chày, vừa mới chạm vào cây búa, quả cầu lửa bị đánh văng nháy mắt nổ tung.
Tàn lửa bắn lên những thân cây, chẳng mấy chốc một cơn cháy nhỏ diễn ra, tiếp như vậy không lâu sau cánh rừng trước mặt hai người chìm trong biển lửa.
"Bây giờ dọn dẹp lũ quái chạy ra thôi!", Alex vừa nói vừa lao tới trước, vung búa đập nát đầu một con Goblin.
Mãi tới hơn nửa ngày sau vụ cháy mới dừng lại, cánh rừng bây giờ chỉ là một đống cho tàn, Alex bước vào bên trong hắn tiếp tục tiêu diệt những con quái vật còn sống.
Cả cánh rừng bị thiêu rụi, số lượng quái vật chết không hơn 1 ngàn thì cũng tám trăm, Alex chạy băng trong khu rừng chỉ còn lại một đống than, hắn vừa đi vừa nhanh chóng săn lừng cổ ngữ.
Người đàn ông cũng chạy theo phía sau, anh ta dường như cũng đang nhặt những cổ ngữ rơi ra từ đám quái, Alex mặc kệ tiến tới một khu vực, trước mắt hắn nằm một cái xác nhện gỗ lớn bị thiêu cháy.
Kích thước của con nhện này phải so với những con bình thường to gấp năm lần.
"Nhện chúa!"
Alex bước tới chỗ cái xác, đâm con dao vào trong người nó móc ra thứ gì, cầm trên tay một viên tinh thể màu hồng ngọc, Alex trong lòng thâm kêu may mắn.
[Kết tinh của nhện chúa!]
Tác dụng: Khi sử dụng có thể đề thăng kỹ năng bết kỳ lên 1 level giới hạn ở mức trung trở xuống.
Alex nhanh chóng nuốt tinh thể vào trong miệng, tinh thể nháy mắt tan ra ngay khi vừa tiếp xúc với đầu lưỡi, Alex lựa chọn nâng cấp Aura lên level 9.
Chưa kịp cảm nhận Aura bỗng hắn quay người lại, nhanh chóng bắt lấy cây búa định đập vào sau đầu hắn, khóe miệng cười cười nhinef gã đàn ông, Aura dồn vào cánh tay, khẽ vặn một cái.
Chỉ nghe hai tiếng răng rắc, cổ tay của gã đàn ông bị hắn bóp nát.
"Arghhh!", gã ôm cổ cay la hét, ánh mắt tràn ngập sát khí nhìn Alex, âm thanh tức giận nói:
"Làm sao mà mày biết?"
Alex chỉ nhún vai một cái:
"Máu tươi trên cây búa mày chưa lau kìa!"
Nói rồi vung mạnh cây búa xương, Aura cấp tốc cường hóa cơ bắp để cho Alex một búa này gõ nát bét sọ não của gã đàn ông, thân thể không đầu của gã gục xuống.
[Bạn nhận được 43 điểm, tổng điểm hiện có: 94 điểm]
[Bạn nhận được cổ ngữ về tốc độ]
"Lần này giết chết đối phương cũng thu hoạch được cổ tự!", Alex ẩn ẩn trong lòng có suy đoán, hắn đoán rằng nếu giết người chơi vậy chắc chắn sẽ rơi ra cổ tự, như vậy hắn không nên dễ dàng tin tưởng ai trong này, vì tại nơi này sât hại người khác không bị trừng phạt.
Alex vứt lại cái xác của gã đàn ông, lắc đầu đáng tiếc:
"Nếu rơi ra kỹ năng của gã có phải tuyệt hơn không?"
Alex cũng biết tham thì thâm bởi vậy hắn không nghĩ nhiều mà tiếp tục tìm cánh cửa thông xuống tầng tiếp theo, mất tới nửa ngày nữa Alex mới tìm được cánh cửa trong cái mớ hỗn độn này.
tiếp xuống lại thông đến tần dưới, Alex đạp vào trên những bậc thang đá, dần dần đi xuống, bên dưới chỗ của hắn là một quảng trường lớn, trong này tụ tập không ít người ít nhất cũng hai ba trăm.
Alex nhanh chóng trà trộn vào đám người, đứng ở một bên quan sát, ở trước một cánh cửa có không ít người đang chặn lối đi, có vẻ đám này chẳng phải hạng tốt đẹp gì.
Bỗng trong đám người một người thanh niên cao lớn bước lên:
"Tại sao các người lại chặn lối đi?"
"Vì cái gì không phải truyện của mày!", Người giữ cửa thô lỗ xô đẩy người thanh niên nhưng rất nhanh những người xung quanh bắt đầu phản ứng lại:
"Đúng vậy tại sao không cho chúng tôi đi vào?"
"Đúng đúng!"
Đám người dần mất chật tự bắt đầy chen chúc nhau lao vào bên trong cánh cửa, Alex cũng không vội mà đứng một bên quan sát, mấy người đàn ông canh cửa giờ này giống như không quan tâm nữa.
Một gã trong đó khác lên một cục đờm rồi nhổ ra hắng giọng nói:
"Vội đi đầu thai à? Chúng mày vào đấy chỉ có con đường chết!"
Alex nhìn một vòng những người ở lại cũng lác đác không được mấy người, một vài người trong đó cũng là người quen của hắn, nhìn về phía Kim Hanji dường như anh ta đang có việc với ai đó, Alex cũng không lại làm phiền.
Nhưng hắn không cần di chuyển cũng có người tìm tới hắn.
"Không ngờ chúng ta gặp lại nhau sớm như vậy!"
"Tôi cũng không ngờ tới đâu! Ở nơi này lại gặp phải hội trưởng công hội Bình Minh cô Lyli!"
Alex mỉm cười nói chuyện với người vừa tới, không ai khác chính là một trong những khách sộp của hắn.
"Vậy cô vẫn chưa vào bên trong à?"
Chỉ thấy Lyli lắc đầu nói:
"Người của tôi đã vào trước, sau khi quay lại họ nó rằng bên trong cánh cửa là một mê cung khổng lồ, họ dù thế nào cũng không thoát ra được chỉ còn cách quay lại!"
"Mê cung à? Vậy trong đó có thứ gì nguy hiểm như quái vật, bẫy?', Alex vuốt vuốt cằm hỏi, Lyli vẫn chỉ lắc đầu nói:
"Người bên công hội chúng tôi cũng không thăm dò được lâu, khi ra ngoài họ nói đã ở bên trong một tuần nhưng ở ngoài này cũng chỉ được vài tiếng!"
Alex vuốt cằm trầm tư, bỗng hai bóng người bước tới bên canh Alex, không ai khác chính là Kim Hanji, anh ta dẫn theo một cô gái xinh đẹp cười hướng Alex nói:
"Xin chào! Đây là đồng đội của tôi cô Jung Hayian"
"Xin chào tôi là Alex rất hân hạnh khi được gặp cô!", Alex cũng cười đáp lễ nói.
"Hai người đi cùng nhau à?", Kim Hanji nhìn Alex cùng Lyli tò mò hỏi, Alex chỉ cười nói:
"Tình cơ gặp nhau thôi! Anh có kế hoạch gì cho cánh cửa sắp tới chứ?"
Kim Hanji cười một cách quái đản nhìn Alex lại nói:
"Cách thì có nhưng phải nhờ vào cậu rồi!"
"Nhờ tôi? Tôi có cái gì đâu?", Alex ánh mặt giựt giựt lên tiếng hỏi.
"Không phải cậu mà là đống thần dược tàng hình trên người cậu!"