Chương 22: Tiếp quản

Thánh Bài Triệu Hoán

Chương 22: Tiếp quản

Lý Thông dẫn Vương Thiên đi về phía sau cùng của doanh trại, nơi này có một dãy nhà lớp xếp thành hình khối, ở giữa có một diễn võ trường có thể chứa được ngàn người. Đây chính là nơi đóng quân của hậu bị doanh. Khác với các doanh khác thực lực binh sĩ đều là một sao đến hai sao võ giả, hậu bị doanh đa số đều là người bình thường, rất ít binh sĩ thức tỉnh được tinh lực. Tuy nói là tân binh của Tả vệ thế nhưng những binh sĩ này khi tuyển chọn cũng đã được chọn lựa kỹ càng, người nào cũng vô cùng khôi ngô, khỏe mạnh. Giữa quảng trường ngàn binh sĩ đã tập hợp đầy đủ xếp ngay ngắn thẳng hàng, chứng tỏ Lý Thông luyện binh cũng rất có một bài.

Vương Thiên cùng Lý Thông cùng nhau bước lên đài cao. Lý Thông hướng binh sĩ phía dưới nói.

- Binh sĩ, các người đã biết Tả vệ chúng ta vừa có một vị tân Chánh vệ. Vệ úy đã quyết định thành lập một doanh mới tên là Thần Phong doanh. Đứng bên cạnh ta đây chính là Vương Thiên Vương Chánh vệ, người sẽ thống lĩnh Thần Phong doanh. Các binh sĩ hành lễ.

- Bái kiến Chánh vệ đại nhân.

Ngàn binh sĩ bên dưới đồng loạt hô lên vang như sấm. Tràng diện uy vũ suýt nữa chấn nhiếp lấy Vương Thiên. Tuy nói kiếp trước chứng kiến ngàn người đồng loạt hô vang không phải là ít nhưng ngàn binh sĩ hô to cùng ngàn người bình thường hô to là khác nhau một trời một vực đấy. Lý Thông nói.

- Chánh vệ đại nhân, mời ngài phát biểu với các binh sĩ.

Vương Thiên khẽ chỉnh trang một chút giáp lụa trên người sau đó bước lên một bước nói.

- Chào binh sĩ.

- Chào Chánh vệ đại nhân.

Các binh sĩ lại đồng loạt trả lễ. Vương Thiên hài lòng nói.

- Các binh sĩ, ta may mắn thông qua kiểm tra của Lục ma đạo sư đại nhân nên được phong làm Chánh vệ của Tả vệ. Vệ úy lệnh cho ta thống lĩnh Thần Phong doanh. Thế nhưng ta biết hậu bị doanh là nơi tuyển quân, huấn luyện cho các doanh khác, các ngươi cũng có mong muốn tham gia vào bốn doanh còn lại. Thế nên ta không miễn cưỡng, người nào muốn tham gia vào Thần Phong doanh bước lên một bước. Thế nhưng làm quân nhân của Thần Phong doanh một ngày làm ma Thần Phong doanh cả đời, các ngươi mất đi cơ hội tham gia vào các doanh khác. Ta cho các ngươi một nén hương, các ngươi nghĩ cho kỹ rồi quyết định.

Hương được đốt lên, các binh sĩ bên dưới liền xì xầm xì xồ bàn bạc. Đúng như Vương Thiên nói, bọn hắn tham gia vào hậu bị doanh Tả vệ cũng vì có mong muốn được tham gia vào bốn doanh khác. Ở Tinh Nguyên vương quốc binh sĩ được tập luyện một bộ công pháp cấp thấp, chỉ có các đội cấm quân được tu luyện công pháp mạnh hơn của Vương Triều, vì thế nên ngoại trừ cấm quân thì các đội quân bình thường đa số cũng chỉ là những người thể luyện mà không phải võ giả. Thậm chí đội quân của Vũ Trọng Lâu tuy thực lực mạnh mẽ nhưng cũng rất có ít người thức tỉnh được tinh lực. Công pháp tu luyện tại thế giới này là một thứ quý giá, mỗi vương triều, gia tộc, tông môn đều bảo vệ rất kỹ. Hậu bị doanh cũng tương tự như thế. Họ được đưa vào huấn luyện thể luyện trở nên mạnh mẽ nhưng nếu không thức tỉnh được tinh lực vĩnh viễn họ cũng không vào được các doanh khác. Thậm chí có người đã ở trong hậu bị doanh vài năm vẫn chưa được tuyển chọn.

Một nén hương thấm thoát trôi qua. Bên dưới binh sĩ cũng đã có quyết định của mình. Đa số binh sĩ đều lựa chọn ở lại hậu bị doanh chờ đợi cơ hội, chỉ có hơn ba trăm hai mươi người quyết định gia nhập Thần Phong doanh, đa số đều là những người đã ở lâu trong hậu bị doanh đối với bốn doanh khác đã hết hi vọng. Vì vậy ba trăm hai mươi người ngoại trừ sáu mươi vị cung tiễn thủ thì còn lại là thuần một sắc bộ binh hạng nhẹ. Những binh chủng khác đều lựa chọn ở lại. Mười vị Đô đầu tuyệt nhiên cũng không ai lựa chọn Thần Phong doanh.

Nhìn kết quả này Lý Thông hơi nhíu mày, là thân tín của Trịnh Ân hắn đương nhiên biết quan hệ của cấp trên với Vương Thiên như thế nào, kết quả này có vẻ quá xấu mặt đi. Lý Thông nói.

- Chánh vệ đại nhân, hay ta lại điều sang ngài thêm vài vị Đô đầu và binh lính nữa…
Vương Thiên khoát tay cắt ngang Lý Thông nói.

- Được rồi, đây là sự lựa chọn của các binh sĩ, những người này ta nhận. Biết đâu sau này người chen chúc muốn vào Thần Phong doanh ta còn không muốn nhận đây.

Thấy Vương Thiên sắc mặt như thường không có vẻ gì giận dữ Lý Thông mới thở dài một hơi nói.

- Vậy để ta sắp xếp vị trí cho Thần Phong doanh vậy.

- Vậy làm phiền Lý Đô thống rồi.

Vương Thiên khách sáo, Lý Thông vội xua tay.

- Đây là việc thuộc hạ phải làm.

Lý Thông tuy là Đô thống nhưng cũng là hậu cần quan nên việc sắp xếp doanh trại rất nhanh. Chốc lát, trụ sở của Thần Phong doanh đã được sắp xếp nằm giữa Trung Phong doanh và kho quân nhu. Dãy nhà này trước đây được sử dụng cho việc chứa quân nhu, giờ dọn đồ ra để người vào ở.

Bên trong Trung Phong doanh Trịnh Ân nghe Lý Thông báo cáo lại cũng không tỏ vẻ gì nói.

- Không sao, Vương huynh đệ không phải kẻ tầm thường, những người không gia nhập Thần Phong doanh sau này sẽ phải hối hận.

Bên trong trạch viện Vương Thiên bắt đầu cùng Thần Phong doanh dọn dẹp lại nơi đóng quân của mình, không vì mình là Chánh vệ mà tỏ ra lười nhát, kẻ bề trên. Vương Thiên biết những binh lính này đều là những hán tử, phải làm bọn họ phục thì mới có thể chỉ huy được họ. Xét về danh vọng Vương Thiên không thiếu. Cứu giá công chúa, giết sát thủ trong nhà lao Đại Đồng, vượt qua bài kiểm tra của Lục Ma đạo sư những chiến công này không ai dám nghi ngờ về thực lực của hắn mặc dù so ra hắn chỉ miễn cường đánh lại được nhị tinh võ giả. Binh lính thấy Vương Thiên cùng bọn họ lao động thì càng tỏ ra nhiệt tình, đến chiều thì cơ bản đã hoàn thành xong mọi việc.

- Bẩm Chánh sứ đại nhân, Lý Đô thống cho người mang quân nhu đến mời ngài kiểm tra.

Một binh sĩ bước vào đưa cho hắn một cuốn sổ.. Đồ quân nhu một tháng của mỗi doanh sẽ được chuyển từ kho quân nhu đến bao gồm tiền lương, lương thực, mũi tên, các loại tiêu hao phẩm khác. Nuôi một đội quân ở đại lục này khá tốn kém. Binh sĩ bình thường nếu không phải là võ giả thì cũng là thể luyện, phải dùng đến một số loại thuốc để tu luyện, dù là thể luyện thì sức ăn của một người cũng là rất lớn, tiêu hao rất nhiều.

Vương Thiên nhận lấy sổ rồi cho binh sĩ lui ra. Nội dung bên trong cuốn sổ là danh sách các loại vật phẩm và số lượng, ngoài ra còn có một bản danh sách binh sĩ riêng kẹp ở giữa được Lý Thông viết rất cẩn thận. Bản danh sách thống kê thông tin của ba trăm hai mươi binh sĩ Thần Phong doanh. Hơn ba trăm con binh lính không hề có người nào thức tỉnh được tinh lực. Thực ra đó cũng là điều Vương Thiên muốn. Hắn muốn dạy những binh sĩ này nội công, nhưng không biết nội lực và tinh lực có xung đột với nhau hay không. Những binh sĩ này bình thường đều là thể luyện nên cơ thể dẻo dai, cơ sở vững chắc là những khối tài liệu tốt.

Vương Thiên lại nhìn sang tiền lương, trong lòng hắn không khỏi nổi lên ý tưởng muốn lấy số tiền này đi triệu hoán. Ý nghĩ vừa mới hiện lên liền bị hắn gạt đi. Cấp bậc của hắn giờ quá thấp, triệu hóa rất khó ra đồ tốt, rất phí số tiền này. Huống chi nếu sử dụng rồi hắn biết lấy đâu mà bổ cứu.

Về phần các loại quân nhu khác Lý Thông rất thoáng tay. Thần Phong doanh của hắn có hơn ba trăm người nhưng lượng quân nhu này hẳng có thể dùng cho một doanh năm trăm người trong một tháng đi. Có lẽ Lý Thông thấy Chánh vệ như hắn khá thiệt thòi.
Buổi tối không trôi qua không có việc gì, Vương Thiên quyết định ở luôn bên trong doanh trại, đêm đó Trịnh Ân gọi hắn đến cùng năm vị Đô thống uống rượu một phen, quả nhiên lấy thể chất đặc công làm ưu thế Vương Thiên đánh bại toàn bộ làm sáu người còn lại khâm phục không thôi.

Sáng ngày hôm sau năm giờ sáng một hồi chuông rung lên khắp Thần Phong doanh, binh sĩ ngơ ngác mở cửa sổ ra xem có việc gì lập tức bị hàng loạt xô nước không biết từ đâu đến bay vào mặt.

- Tỉnh dậy, ta cho các ngươi ba phút liền trang bị đầy đủ tập trung tại thao trường.
Vương Thiên đứng trên đài quát. Đám binh lính tỉnh hồn lập tức ăn mặc vào khôi giáp, tất tả chạy đến thao trường. Nhiều năm nghiệp binh cho họ biết nếu không tuân theo lệnh cấp trên sẽ bị chỉnh rất thảm. Mười phút sau toàn bộ ba trăm hai mươi người đã tập trung hoàn tất, thế nhưng y giáp lộn xộn, mặt mày ngơ ngác. Vương Thiên tức giận nói.

- Các người trễ mất bảy phút, lập tức chạy bộ quanh Tinh thành bảy vòng cho ta.

- Cái gì?

Tất cả binh sĩ đều há hốc mồm. Phải biết Tinh thành rất lớn, một vòng của nó cũng là mười dặm là ít, bảy vòng tức là bảy mươi dặm. Cái này còn là người sao? Nhìn thấy binh sĩ đứng im không phản ứng Vương Thiên khẽ lật tay.

"Triệu hoán".

- Kính chào triệu hoán sư. Thật vui khi gặp lại ngài.

Tahm Kench theo cánh cửa triệu hoán bước ra ngoài cung kính chào Vương Thiên. Các binh sĩ thấy tràng diện triệu hoán liền há hốc mồm. Bọn hắn biết thống lĩnh bọn hắn là một triệu hoán sư, thế nhưng tràng cảnh này lần đầu trong đời bọn hắn mới thấy được nên thực sự bị kinh ngạc.

Vương Thiên không để ý liền chỉ tay xuống đám binh lính nói.

- Tahm Kench, xua đuổi bọn hắn chạy được bảy vòng quanh Tinh thành ta đảm bảo ngươi có bữa tiệc lớn. Nếu ai chạy không nổi cứ "ăn" hắn.

Tahm Kench đôi mắt sáng lên liếc nhìn hơn ba trăm binh sĩ phía dưới, cái lưỡi dài khẽ liếm quanh vành môi cá trê một cái làm đám binh sĩ dựng tóc gáy. Ai cũng biết đây chính là con quái vật đã "nuốt" ma đạo sư. Đến ma đạo sư còn bị nuốt, bọn hắn liệu có đủ để con quái vật này ăn một bữa.

- Chạy mau!

Không biết ai bắt đầu cả đám binh sĩ liền cắm đầu chạy thục mạng để lại một đám khói bụi cả diễn võ trường.