Chương 21: Thần Phong Doanh

Thánh Bài Triệu Hoán

Chương 21: Thần Phong Doanh

Khi Vương Thiên rời khỏi phòng tu luyện thì trời đã là chiều tối. Bên ngoài đa số ma pháp sư đã tán đi, chỉ còn một đội nghiên cứu, bảo dưỡng phòng tu luyện, xem xét có bị hỏng chỗ nào không. Vương Thiên cũng không muốn quá bị chú ý liền nhanh chóng rời khỏi ma pháp tháp trở về trạch viện của mình. Vừa bước vào trong sân trước Vương Phúc đã đi ra đón hắn, theo sau là một thiếu nữ tầm mười sáu, mười bảy tuổi mặc trang phục nha hoàn, người kia lại là một phụ nữ trung niên có chút mập mạp có vẻ là đầu bếp.

"Bái kiến đại nhân."

Ba người một loạt cúi chào Vương Thiên, hắn gật đầu hỏi: "Đây là người hầu ngươi mới mua về sao?"

Thiếu nữ thước tha nhún một cái chào Vương Thiên cung kính nói: "Bẩm đại nhân, nô tì là Tiểu Lục. Là nha hoàn hầu hạ đại nhân."

Sau đó phụ nữ trung niên cũng cúi chào hắn nói: "Nô tì là Tiểu Mạnh. Là đầu bếp."

Vương Thiên lạnh tóc gáy. Cái gì mà tiểu Mạnh, ta xem gọi một tiếng Mạnh bà bà còn tốt chán. Lau mồ hôi trên tráng Vương Thiên nói: "Được rồi, các ngươi lui xuống chuẩn bị cơm đi. Chuẩn bị cho ta nước tắm."

"Tuân lệnh đại nhân."

Vương Thiên xua tay: "Được rồi, trong viện chỉ có bốn người không cần lễ nghi phiền phức như vậy."

Là người hiện đại Vương Thiên tất nhiên tôn thờ chủ nghĩa chúng sinh bình đẳng, không phân chia giai cấp, tôn ti. Thế nhưng thế giới này đã có trật tự riêng của nó Vương Thiên cũng không muốn thay đổi nó. Quy tắc của một thế giới không phải dễ dàng thay đổi như những tiểu thuyết xuyên không, nhất là khi loại quy tắc này hình thành dựa trên sức mạnh và đã truyền thừa cả vạn năm.

Vương Thiên khẽ lật cánh tay lấy ra thẻ bài Tahm Kench, bên trên lá bài vẫn còn một vài vết nứt gãy chứng tỏ không thể triệu hoán, ước chừng còn một ngày nữa mới có thể khôi phục lại như ban đầu. Hắn lại nhìn vào bản thân hiện tại. Sau ba tháng đến dị giới Vương Thi bản thân thực lực đạt đến hậu thiên nhị trọng, sở hữu lá bài chức nghiệp "nỏ thủ" và lá bài triệu hoán Tahm Kench, công pháp "Tọa Vong kinh" và "Việt nữ kiếm". Vương Thiên cảm thấy hắn tiến bộ quá chậm. Nếu là một người bình thường ba tháng từ một kẻ không thể tu luyện lại trở nên có thực lượng tương đương với nhị tinh võ giả đã là một điều phi thường, nhưng đối với hắn có hệ thống trong người tiến giai như thế lại quá chậm. Từ khi bị lão sát thủ nói bóng gió về thân phận kiếp này của mình hắn đã có cảm giác tương lại của mình sẽ không thể sống ẩn dật êm đềm. Thế nên hắn phải trở nên mạnh mẽ, mà muốn mạnh mẽ hắn phải dựa vào Thánh Bài. Nhưng cái Thánh Bài cần là gì. Là tiền nha.

Thánh Bài: "Chỉ cần có tiền, cái gì cũng dễ nói nha."

Cái này cũng làm Vương Thiên đau đầu không thôi, Phải biết rằng theo cách triệu hoán của Thánh Bài lần này gấp đôi lần trước. Chẳng mấy chốc số tiền hắn phải bỏ ra để triệu hoán là cả ngàn lạng bạc chứ không ít. Hiện tại cấp bậc hắn quá thấp, muốn triệu hoán ra công pháp tốt hơn thì phải mau chóng gia tăng cấp bậc của mình trong sòng bạc. Đồng thời còn phải kiếm tiền. Tiền, tiền, tiền. Đúng là đồng tiền làm khó anh hùng mà.

Ngày hôm sau Vương Thiên mặc vào quân phục liền vào cung đi thẳng đến trụ sở của Tả vệ Ngự Tiền quân. Tuy nói chức vị của hắn coi như là hư chức nhưng mới nhậm chức ngày đầu tiên cũng phải đến để báo danh. Trụ sở của Tả vệ Ngự Tiền là một tòa quân doanh nhỏ nằm gọn ở phía Tây hoàng cung. Bởi vì nhiệm vụ khác với Điện Tiền thường phải canh gác cung đình, Ngự Tiền quân bình thường đều đóng giữ trong quân doanh, chỉ khi nào được điều động mới xuất doanh.

- Bái kiến Chánh vệ đại nhân.

Nhìn thấy Vương Thiên lấy ra thẻ bài hai binh sĩ canh gác liền cung kính cúi đầu chào. Cả quân doanh đều biết bọn hắn có một vị tân Chánh vệ trâu bò ngày hôm qua dám thả quái vật nuốt Lục Mạn ma đạo sư vào bụng. Có người còn nói nếu vị Chánh vệ này không nhân từ lệnh quái vật nhả ra thì ma đạo sư duy nhất của vương quốc đã làm thức ăn cho cá. Vì vậy đối với vị Chánh vệ trẻ tuổi các binh sĩ đều giữ thái độ vô cùng cung kính.

- Vệ Úy có bên trong doanh trại không?

Vương Thiên hỏi. Mục đích hắn hôm này đến đây là để gặp Trịnh Ân. Binh lính gật đầu nói.

- Trịnh Vệ úy ở bên trong từ tối qua đến giờ, lúc này đang họp cùng với các Đô thống. Để thuộc hạ dẫn ngài đi.

Vương Thiên đi theo binh lính vào bên trong doanh trại, bên trong là những dãy nhà lợp ngói đỏ xếp thành từng ô vuông vức, bên trái là khu diễn võ trường, bên phải là khu quân nhu, hậu cần, trụ sở của Tả vệ nằm chính giữa doanh trại là một tòa viện riêng biệt, khác hẳn với những dãy nhà xung quanh, được canh gác cẩn thận. Binh sĩ vào thông báo một tiếng rồi dẫn Vương Thiên vào bên trong đi thẳng đến đại đường. Tại đây hắn nhìn thấy Trịnh Ân ngồi ở vị trí chủ vị, hai bên có năm người thân mặc giáp lụa màu lục xen kẻ đen chứng tỏ thân phận Đô thống, còn một chỗ gần Trịnh Ân nhất thì để trống. Thấy Vương Thiên Trịnh Ân liền cười nói.

- Đến, đến. Giới thiệu với mọi người, đây là Tả Chánh vệ uy mãnh của chúng ta, người dám thả quái nuốt Lục Ma Đạo sư vào bụng.

- Thuộc hạ bái kiến Chánh vệ đại nhân.

Năm người tướng lĩnh kia cũng cúi đầu chào Vương Thiên một tiếng. Hắn cười khổ xua tay nói.

- Các vị, đừng tin lời đồn, ta chẳng qua là may mắn vượt qua được Lục Ma Đạo sư kiểm tra thôi.

Trịnh Ân cũng chỉ cười mà không phản bác, vừa nãy cũng chỉ là trêu chọc hắn mà thôi. Trịnh Ân chỉ Vương Thiên ngồi xuống vị trí của hắn nói.

- Ta giới thiệu cho Vương Chánh vệ năm vị Đô thống của chúng ta.

Người thứ nhất tên là Trương Nhàn, một người cao lớn, hàm hậu, thực lực tứ tinh võ giả, thế nhưng hắn trời sinh thần lực, vũ khí là một đôi phủ có thể chém chết cả một vị ngũ tinh, hiện tại hắn chính là thống lĩnh Tiên Phong doanh năm trăm người của Tả Vệ. Người thứ hai là Triệu Quý, thống lĩnh Tinh Kỵ doanh, là một kỵ sĩ mạnh nhất của Tả Vệ, thực lực đã sắp bước vào ngũ tinh, bên trong doanh trại một tay cưỡi ngựa không ai bằng hắn, những kỵ sĩ đi theo bảo vệ Tinh Vũ lúc đầu cũng thuộc Tinh Kỵ doanh của Triệu Quý. Vương Thiên nhìn vị Triệu Đô thống này cũng âm thầm gật đầu, cảm giác đầu tiên của Vương Thiên đối với hắn chính là quá đẹp trai rồi, nếu thả Triệu Quý đến thời hiện đại chắc chắn ảnh của hắn sẽ tràn ngập Facebook, biết đâu lại trở thành hot boy bán trà sữa nào đó.

Người thứ ba là Hồng Vệ Binh thống lĩnh Thiết Giáp doanh, thực lực tứ tinh võ giả. Thiết Giáp doanh của hắn ngàn người đều là bộ binh trọng giáp. Trương Nhàn chính là xuất thân từ Thiết Giáp doanh nên quan hệ với Hồng Vệ Binh rất tốt. Người thứ tư là Hoàng Tôn, thống lĩnh Thiện Xạ doanh thực lực tam tinh đỉnh phong nhưng khả năng bắn cung siêu quần làm những Đô thống còn lại không dám xem thường hắn. Nhìn vào Hoàng Tôn cái nổi bật nhất chính là đôi mắt sâu sắc lẹm như có thể nhìn xuyên mọi thứ.

Người thứ năm là Đô thống hậu bị doanh Lý Thông cũng là người mà Vương Thiên ngạc nhiên nhất. Trong khi những người khác tỏa ra khí chất quân nhân, khí thế của một võ giả thì rõ ràng người này khá văn nhược thư sinh. Nhìn thấy ánh mắt của Vương Thiên Trịnh Ân liền hiểu ý giải thích.

- Lý Thông Đô thống ban đầu là làm việc ở Trung Phong doanh dưới trướng của ta tiếp quản hậu cần. Lúc trước còn có một vị Đô thống thống lĩnh hậu bị doanh thế nhưng đã hi sinh nên tạm thời vị trí này do Lý Thông tiếp quản.

Vương Thiên gật đầu tỏ vẻ hiểu. Tả Vệ được chia làm năm doanh lần lượt là Tiên Phong doanh năm trăm người, Tinh Kỵ doanh bảy trăm người, Thiện Xạ Doanh sáu trăm người, hậu bị doanh một ngàn người và đông nhất là Trung Phong doanh của Trịnh Ân hai ngàn người. Trong đó hậu bị doanh lại không có phiên hiệu. Đây là doanh yếu nhất thường là tiếp nhận lính mới sau đó lại chia về các doanh khác nên Đô thống của hậu bị doanh cũng không cần phải là võ tướng. Trịnh Ân nói tiếp.
- Như vậy hiện tại có Vương Chánh vệ vậy Lý Đô thống cũng trở về Trung Phong doanh, để hậu bị doanh cho Vương Chánh vệ thống lĩnh đi.
Vương Thiên liền lắc đầu nói.

- Vệ úy đại nhân, ngài biết ta treo hàm Chánh vệ này cũng chỉ là hư chức, ta cũng không xuất thân từ quân ngũ, thống lĩnh cả ngàn người chỉ e thực lực không đủ.

Hậu bị doanh đông nhất nhưng thực lực bình quân là yếu nhất, người có thực lực mạnh mẽ đều bị bốn doanh khác cướp đi. Có thể nói hậu bị doanh chính là vườn ươm của bốn doanh còn lại. Vương Thiên cũng không muốn thống lĩnh một doanh như vậy.
Trịnh Ân cau mày nói.

- Nhưng là một Chánh vệ ngươi cũng không thể không có thuộc hạ được. Thôi thế này, lấy hậu bị doanh năm trăm người để ngươi lập thành một doanh tự thống lĩnh đi.
Trịnh Ân đã nói vậy Vương Thiên cũng không từ chối nữa liền nhận lấy. Năm vị Đô thống liền tỏ vẻ chúc mừng hắn. Trịnh Ân nói.

- Như vậy Vương Chánh vệ đặt cho doanh này một cái tên đi.

Vương Thiên suy nghĩ một chút liền nói.

- Vậy thì gọi nó là Thần Phong doanh đi.

Chương mới hơn